Vợ tôi không thể ngừng nói trong lúc ngủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vợ tôi và tôi chuyển đến căn hộ mới của chúng tôi cách đây vài tháng. Đó là một căn nhà thực sự hạ cấp so với căn nhà lúc trước của chúng tôi. Ngôi nhà cũ ấy là mơ ước của vợ tôi trong ba năm mà chúng tôi đã sống ở đó. Chúng tôi đã không muốn rời đi, nhưng đó là một bước cần thiết cho cuộc sống của chúng tôi.

Bạn thấy đó, Jessica và tôi đã từng sống ở phía nam, mọi thứ đã diễn ra tốt đẹp trong một thời gian, nhưng công ty luật của tôi quyết định đẩy tôi ra khỏi đó và chuyển công tác xuống phía Bắc. Tôi đã rất bất ngờ nhưng bù lại ở đó tôi lại được đánh giá cao. Nhưng thật không may, vì công việc ở xa nên chúng tôi phải quyết định chuyển nơi ở sang một địa điểm khác ở phía Bắc New England. Chúng tôi đã nói chuyện lâu dài và khó khăn về vấn đề này và sau nhiều lần thảo luận, Jess đã đồng ý với động thái này.

Điều quan trọng cần lưu ý là đồng đô la không kéo dài về phía bắc như ở phía nam, nó cũng khó khăn nhiều về việc làm. Đó là lý do tại sao chúng tôi hạ thấp không gian sống của mình. Cho đến khi Jess có thể tìm được một công việc khác, chúng tôi sẽ phải chịu đựng. Ít nhất, đó là cách cô ấy nhìn vào nó. Căng thẳng ở mức cao trong vài tuần đầu sau khi di chuyển, tôi có thể nói Jess thật sự cáu kỉnh ! Cô nhớ nhà cũ của chúng tôi, bạn cũ của chúng tôi, và công việc ổn định của chúng tôi. Cô không có nhiều thời gian để nghĩ cho cả hai vợ chồng vì phải lo chạy kiếm việc, vì vậy cô đã chán nản. Điều này đã dẫn đến nhiều cuộc chiến. Trong một thời gian, có vẻ như chúng tôi sẽ không bao giờ dọn dẹp những cuộc chiến đó.

Khoảng một tháng sau khi di chuyển, mọi thứ bắt đầu tốt lên. Jess tìm được công việc tạm thời với vai trò biên tập bán thời gian tại đài truyền hình địa phương. Cô yêu công việc và không thể có được hạnh phúc hơn với các đồng nghiệp của mình. Dường như mọi thứ đều ổn. Không hoàn hảo, nhưng tốt.

Đây là lúc giấc ngủ bắt đầu. Nó đã được dự kiến ​​và thành thật, tôi ngạc nhiên nó đã không bắt đầu sớm hơn. Bạn thấy, vợ tôi là một người ngủ như không ngủ bất cứ khi nào có một thay đổi lớn trong cuộc sống của cô, tốt hay xấu. Nó đã xảy ra khi chúng tôi cưới nhau, khi chúng tôi di chuyển vào nhà đầu tiên của chúng tôi, và khi cô ấy đã sảy thai (mà tôi sẽ liên lạc vào sau này).
Jess biết cô ấy đang ngủ nói, như tôi đã từng mang nó lên theo thời gian. Tôi sẽ cười mỗi sáng, nhớ lại những điều kỳ lạ mà cô ấy nói vào tối hôm trước. Điều này luôn làm cô không thoải mái. Cô ấy có vẻ bối rối bởi nó. Đó là lý do tại sao, sau đêm đầu tiên của giấc ngủ trong căn hộ mới của chúng tôi, tôi đã không nói gì. Cuộc nói chuyện về giấc ngủ diễn ra trong vài tuần. Vào thời điểm đó, công việc tạm thời của cô tại đài truyền hình đã chấm dứt. Không có công việc để giữ cho đầu óc của cô khỏi mọi thứ, những cơn bùng nổ ban ngày của cô trở nên tồi tệ hơn. Cô ấy bắt đầu la hét vào những lúc kỳ quặc trong đêm, trong đó tôi sẽ buộc cô ấy phải bình tĩnh lại.

Một đêm, cô hét lên khóc. Khi cô ấy khóc, cô ấy nói điều tôi sẽ không bao giờ quên.

"Tôi ước anh đã chết."

Tôi biết vợ tôi đã ngủ, nhưng khi tôi ngồi bên cạnh cô ấy, làm cô ấy tỉnh dậy hết sức mình có thể, tôi cảm thấy cần nhấn mạnh vấn đề.

"Em muốn người ai chết thế ?"- Tôi ngạc nhiên, cô đáp lại:

"Anh !"

Điều này khiến tôi không thể tự vệ được. Thật là kỳ lạ khi muốn chồng bạn chết, và thậm chí cả người lạ khi bạn đang ngủ.

"Tại sao?" Tôi hỏi.

"Anh đang hủy hoại cuộc sống của tôi."
Bốn chữ đó cắt sâu. Cho dù chúng có ý nghĩa hay chỉ đơn thuần là sản phẩm của một tâm trí mệt mỏi, chúng là những loại từ đòi hỏi sự phản chiếu. Tôi tự hỏi một lúc nếu tôi thực sự đang hủy hoại cuộc sống của cô. Hoặc ít nhất là nếu tôi đổ lỗi cho những nỗi kinh hoàng ban đêm của cô.

Vợ tôi vẫn giữ im lặng suốt cả đêm. Tôi biết điều này bởi vì tôi ở lại. Sự suy ngẫm và lo lắng khiến tôi khỏi nghỉ ngơi một đêm ngon lành. Tôi không tin vào giây lát mà vợ tôi thực sự muốn tôi chết, nhưng những phản kháng ban đêm của cô ấy chắc chắn là một nguyên nhân để lo lắng. Giữa các giai đoạn hét lên và cuộc đối thoại chán nản, đây là tình trạng tồi tệ nhất của cô ấy từng xảy ra.

Sáng hôm sau, tôi đến gần để nói với cô ấy về những gì đã xảy ra. Nhưng tôi vẫn nghĩ về phản ứng của cô ấy và những gì cô ấy nói. Quá nhiều. Tôi không muốn tạo gánh nặng cô ấy nhiều hơn tôi đã có, đặc biệt là sau khi cô ấy vừa bị sa thải. Trong khoảnh khắc này, tôi giữ miệng tôi đóng lại.

Đêm sau, những tiếng la hét đã biến mất. Đây là một sự thoải mái, nhưng là một sự thoáng qua. Trong khi tôi nhắm mắt lại và gọi nó là một đêm, giấc ngủ bắt đầu lại một lần nữa.

"Đôi khi tôi nghĩ về việc tôi sẽ làm điều đó như thế nào ..."

Tôi đã phác hoạ câu nói này đến những điều vô nghĩa thuần túy, mơ mộng, nhưng rồi cô ấy tiếp tục.

"Trong khi bạn đang ngủ trên giường, tôi sẽ thức dậy và đi vào bếp."

Tôi không biết cô ấy đang nói gì, nhưng khi cô ấy vẫn nói, tôi chợt nhận ra tôi. Có một vài khoảnh khắc của tiếng vô tình không thể đọc được, nhưng từ các mảnh và các mảnh đã được rõ ràng, tôi có thể vẽ một bức tranh khá đẹp về những gì cô ấy nói.

"... chạm vào ... lấy dao ... nhiều lần ... máu chảy ra khỏi giường ... không thể làm hỏng cuộc sống của tôi nữa ..."

Vợ tôi đang miêu tả kế hoạch giết người của cô ấy. Nhưng lo lắng sâu sắc như thế này, tôi không thể không cười khúc khích với bản thân mình. Đó không chỉ là một giấc mơ. Tôi không thể nói rằng tôi đã không làm một số điều kỳ lạ trong giấc mơ của riêng tôi. . . những điều tôi sẽ không bao giờ làm trong cuộc sống thực. Jess đã giận tôi khi di chuyển, và cô đã làm việc ra những nỗi thất vọng của cô trong khi cô ngủ. Ít nhất đó là những gì tôi tự thuyết phục.

Giấc ngủ nói tiếp tục trong vài tuần. Tôi hy vọng rằng các buổi họp buổi tối vào ban đêm của cô ấy đã làm cô ấy tốt, nhưng không có bằng cấp về tâm lý học, tôi không thể chắc chắn được. Tất cả những gì tôi có thể làm là lắng nghe cô ấy nói về chuyến đi chơi của tôi mỗi đêm và chờ đợi tình trạng của cô ấy để chạy theo. Giấc ngủ dài nhất của cô ấy đã nói là đã kéo dài một tháng, vì vậy thật an toàn khi nói rằng sẽ kết thúc sớm.

Một tháng trôi qua, rồi hai giờ. Jess đã không bỏ cuộc. Mỗi đêm, đó là thói quen giống nhau. Hoặc là vô nghĩa, hoặc nói nhảm nhí về cách cô ấy muốn làm tổn thương tôi. Nó đã già đi, nhưng một đêm đã thay đổi mọi thứ. Khi vợ tôi ngủ, cô ấy đã thốt lên một vài lời đã xuyên qua trái tim tôi.

"Em đã mất em bé của em vì anh."
Cảm xúc của tôi xoay quanh và hình thành nên một sự pha trộn chua đọng trong hố dạ dày tôi. Lần này, tôi phải biết cô ấy muốn nói gì.

"Ý em là gì?"

Có một khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, nhưng cuối cùng Jess đã cho tôi một câu trả lời. Có một vài tiếng lộn xộn nhiều hơn, nhưng cô đã có thể thốt lên.

"... Anh đã làm tôi muốn trẻ con ... anh đặt cuộc sống vào tôi ... bây giờ tôi cô đơn ..."

Điều này đã làm dây thần kinh của tôi chấn động và nước mắt đã ướt đẫm trên má của tôi. Đó là ý tưởng của tôi để thử và có một đứa trẻ. Jess không bao giờ muốn có con, nhưng cô ấy đã làm cho mình muốn vì tôi. Đó là lý do tại sao, sau khi sẩy thai, tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy cô ấy đã tàn phá hoàn toàn. Tôi không biết cô ấy đã hâm nóng ý tưởng có con nhiều bao nhiêu.

Nước mắt của tôi bị gián đoạn bởi giấc ngủ nhiều hơn nói, của sự khác biệt tồi tệ nhất.

"Ta sẽ giết ngươi, ta hứa."

Đó là điều cuối cùng cô ấy nói cả đêm. Đã gần một tuần kể từ khi vợ tôi thực hiện lời hứa đó. Những lo lắng như mối đe dọa đó, tôi có thể dễ dàng loại bỏ nó với phần còn lại, giả định nó cũng là sản phẩm của căng thẳng và không có gì cho tôi lo lắng về. Thật không may, tôi không thể ngừng lo lắng về nó. Jess đã làm tôi sợ. Bây giờ tôi đang ngủ trưa và ngủ với một mắt mở, đó tất cả là vì một điều:

Bây giờ cô ấy đang cầm dao đi về phía tôi !

(!) Mẩu truyện này hơi dài nên có chỗ nào dịch sai các bạn góp ý giúp mình nhé !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net