Hot boy mang nick name " kì đà"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<ST>

rating:all

Minh nhăn nhó bước đi trên con đường, hai lỗ tai muốn xì ra khói, trận bóng đá kéoo dài 2 tiếng vừa rồi đã nhồi đầy cho cậu một bụng lửa tức giận. Rõ rành rành là cậu đá vào 2 trái liền, vậy mà thằng Tiến trọng tài mắt nổ mắt xịt, hơn người khác hẳn 2 mắt lại ngang nhiên tuýt còi fán đúng một câu việt vị. Bất công quá, Minh "tranh luận" lại có mấy câu mà nó nỡ rút ngay thẻ đỏ, tống cổ cậu khỏi sân bóng, đã thế còn mắng nhiếc Minh ko có tinh thần thể thao fairplay ngay giữa sân bóng, trước mặt bao nhiêu fan nữ xinh đẹp đến xem cốt để hò reo cổ vũ và ngắm thần tượng của mình là Minh. 

Ahhhh, cái đồ thù dai!! Chỉ là do hồi kì I, Minh đã thẳng thừng từ chối ko tham gia đội bóng rổ chung với thằng Tiến, ừh thì hồi đó M có làm mất mặt nó một tí, chẳng gì thì nó cũng là Phó bí 'đao' đoàn trường..... Nhưng từ đó tới giờ, nó vẫn lấy việc công trả thù tư như thế này thật là ko chấp nhận đc. Hơn nữa, đâu có cái luật nào quy định cứ cao trên 1m80 là fải tham gia đội bóng rổ đâu chứ....

Minh càng nghĩ lại càng thấy tức, cậu vung chân đá mạnh cái vỏ lon soda nằm lạc lõng trên vỉa hè..................

Rầm!! Một tiếng động lớn oanh tạc thẳng vào tai Minh, làm cậu ngẩng đầu lên nhìn ngay tức khắc, ngay trước mặt M, một cô nàng cũng trạc tuổi cậu đang ngã chỏng vó trên đường cùng chiếc xe đạp teen, hai chân còn chưa đặt đc xuống đất để đứng dậy, trông cô như chú rùa nhỏ đang cố gắng lật mình.

Tâm trạng đang không vui, cậu cứ thế thẳng đường bước tiếp ngó lơ chú rùa nhỏ đang ngồi bệt trên đường, cô nàng đột nhiên nhìn chằm chằm mặt m rồi gào lên, có vẻ cực kì nộ khí xung thiên:

_ " sao cậu lại có thể vô văn hoá thiếu đạo đức như thế hả?!"

Minh ngó qua lại hai bên đường, giữa trưa hè oi ả chỉ có mỗi cậu và cô gái còn đang ngồi đó kia, còn ai khác nữa đâu, cậu đành bê nguyên xi bộ mặt ngơ ngác hơn cả tê giác kia quay sang hỏi:

_" Xin lỗi, cậu nói cái kẻ thiếu cái gì gì đó, ko fải là tôi, đúng ko??"

_ " Không fải cậu thì còn ai vào đây nữa, cô gái nguýt Minh một cái rõ dài, sắc lém, cơ hồ như toé ra cả tia lửa điện rồi lồm cồm đứng dậy._ Ko fải cậu thì cái vỏ lon đó có chân tự chạy, có cánh tự bay vào ngáng ngang bánh xe tôi àk? >.<

_ Ơh hay, có luật nào cấm vừa đi vừa đá chân đâu nhỉ, tôi thích thì tôi đá, chân của tôi kia mà... Vừa nói chân Minh vừa vung vẩy đá tung mấy viên sỏi nhỏ gần đó văng tứ linh tinh.

Cô nàng rùa con trố mắt nhìn Minh đến sững người, rồi liếc 1 cái khinh khỉnh quay đi, lầm bầm tự bảo mình đúng là xui xẻo!!

Minh cũng tức lắm lắm, đã ko được đá bóng, bây giờ đến chân cũng ko đc tự do vung vẩy, đá này đá kia, cậu mới là người gặp xui chứ, hừ, ko biết sáng nay bước xuống giường = chân nào mà đen quá vậy =='

*****

Sáng thứ 2, còn đang nghĩ đến lời bài hát trẻ con :"thứ 2 là ngày đầu tuần, bé hứa........" thì Minh chạm mặt ngay cô nàng rùa con chảnh choẹ đanh đá ở khúc quẹo chỗ cầu thang, cũng may là chưa có tai nạn đáng tiếc xảy ra. Nhi ( tên nhân vật nữ bị chọc tức bên trên) cũng vừa nhận ra cái tên bất lịck sự sót lại từ thời tiền sử kia, fải mất đến hơn một fút cô nàng mới gọi đc hồn về để đối diện với sự thật là mình học cùng trường, toạ lạc trên cùng một dãy hành lang với tên đáng ghét này. Mặc dù trong bụng tức anh ách, cũng may là cô nàng chưa kịp ăn sáng đấy, nếu ko thì...... hừ, Nhi kịp thời "xì-tốp" lại, gắng giữ vẻ bình thường nhất vốn có của một nữ sinh thanh lịck.... cô tự nhủ ko thể để hắn fá vỡ hình tượng này được. Hít một hơi thật sâu, mặt ngẩng cao, mắt nhìn thẳng, vờ như ko thấy chướnng ngại vật to sừng sững kia và cứ thế bước tiếp.

Nhưng......( chuyện nào cũng fải có cái nhưng này thì mới ra chuyện :)) )... Nhi sang trái, Minh cũng sang trái. Nhi qua fải, Minh cũng dịck qua bên fải. hai đứa ko hiểu vô tình hay hữa ý mà cứ chắn nhau, vờn như mèo vờn chuột, đụng đầu nhau côm cốp. Nhi nhọn ko nổi nữa, chống hai tay hai bên sườn, quắc mắt nhìn Minh:

_ "Rốt cuộc thì cậu muốn gì đây?"

Minh nheo mắt ngó Nhi từ trên xuống dưới rùi lại dòm từ chân tới ..... mặt Nhi, sẵng giọng trêu ngươi:

_ " Mất công sinh ra đôi mắt làm gì, tất nhiên là tôi đang xuống cầu thang, cậu ko thấy sao?"

_ " Thế àk? Thế thì dẹp sang một bên, ưu tiên con gái, ko biết àk?"_ Nhi chẳng vừa,nnổi giận đáp lại.

_ " Biết, biết chứ. Nhưng đấy là con gái thực sự, còn " bà chằn" thì..... sorry nhá"_ Miinh cười cười kháy Nhi.

Đúng lúc đó, Tiến đi ngang qua, cậu ta mỉm cười giơ tay chào cả hai, Nhi giật thót mình như điểm trúng tử huyệt, lập tức "hạ cánh" xuống, mặt dịu lại, nhẹ nhàng :" chào anh Tiến" ko quên miễn fí nụ cười e thẹn tự nhiên.

Minh sốc quá, trợn mắt chứng kiến tất cả, làm ra vẻ so vai lẩy bẩy run run: " Ôi, ôi, quay ngoắt 180 độ *chớp chớp* tôi có nghe nhầm nhìn lộn ko đây?!! Hay là có..........ma nhập?

Tiến vừa đi khuất sau chỗ rẽ, bước sau, trên cầu thang, một tiếng kêu thảm thiết cất lên ai oán, Mihn cúi khom người ôm lấy cái ống đồng vừa bị cô nàng rùa chua ngoa kia sút một cái ko thương tiếc, lưng cong như con tôm, mặt nhăn nhó, nhàu nhĩ đến thảm hại. Nhi vểnh mặt lên, lườm xéo rồi nguẩy bước bước đi, buông thõng lại một câu ngắn gọn nhưg chắc hẳn vô cùng súc tích :" Đáng đời,đồ xấu tệ".

****

Hai bạn trẻ của chúng ta thật là có duyên, từ đó họ đụng mặt nhau chan chát ở trường, lần nào cũng thế, cô nàng rùa con tuy ko đá cho Minh thêm cú nào nữa nhưng luôn dành cho nhau tia nhìn sấm sét "ưu ái đặc biệt", những câu đả kích, nói khích nhau bóng gió xa xôi.

Sáng hôm nay, một ngày bình thường như mọi ngày, Minh ở trong bãi gửi xe, đang loay hoay dựng xe thì ngẩng lên bắt gặp nụ cười của cô nàng thì bị đơ não, thiệt hại sơ bộ tính ra cũng khoảng mấy chục giây ấy chứ [ thề là Minh thấy nó cười thật chứ ko fải đói quá hoa mắt nhìn nhầm đâu nhé ], cho đến khi Nhi đi đã xa vào sân trường rồi, Mihn vẫn hơi ngẩn ngơ ra đó...( ==" tội nghiệp thằg bé =]] )

Những lần sau đó, Nhi đều mỉm cười thật tươi với Minh, như chưa hề có cuộc chia li..... àk nhầm như chia hề có cuộc đâm nhau bữa đó, Thậm chí, cuối tuần, khi đội bóng đá ở lại luyện tập và đá giao hữa, Nhi còn đến và cổ vũ nhiệt tình cho Minh. Cậu cứ gắng nghĩ, bắt não bộ mình fãi nghĩ cho tới thông suốt nhưng vẫn ko thể hiểu đc lí do vì sao Nhi lại như thế, ko lẽ là cô nàng đã tự nhận thấy "sai sót" của mình khi trót có cái nhìn "lệck lạc" và lời nới "thiếu suy nghĩ" về cậu. Chắc mẩm như vậy rồi, trước giờ Minh vẫnluôn tự tin với sức hút của mình đối với người khác, đặc biệt là hội bà 8 này mà, dù gì thì cũng mang danh hot boy toàn trường, hehe.

****

>>> BACK <<< vài ngày trước đó, địa điểm là quán cafe cốt dừa sau ca học thêm buổi chiều, Nhi đang than thở với My Anh- nhỏ bạn thân ruột rà:

_ " ai dazzzzz, cứ nhìn thấy hắn là tao muốn fát điên....."

_ "hay là mày trúng kế của hắn rồi, hắn cố tình trêu mày, để mày mất bình tĩnh, tức giận để tự làm xấu hình ảnh của mày trong mắt anh Tiến. Tiến mà nhìn thấy thì đúng là.......đi a ma toi!!"

_ "Ờh hôm lâu rồi gặp đúng lúc tao đang chống nạng đốp chát lại hắn đấy, may mà anh T đến thì tao fản ứng nhanh nên kịp thời giữ nguyên vẻ hiền lành ( Nhi cười cười, chớp chớp mắt ra bộ làm điệu ). Vậy giờ fải sao nhỉ?"

_ " Đành fải dùng lại đúng cách của hắn thôi, mặc kệ hắn bơ hắn đi, mày fải nín nhịn cảm xúc, cứ cười tươi như fình fường cho tao..."

_ " ház, nhưng trông cái mặt đó là đã muốn xì khói bốc hơi rồi, làm sao tao nhịn nổi, vừa dứt câu nó hút một hơi dài hết ly cafe sữa dừa trên tay, chắc là để hạ hoả đây mà...

_ " Thì mày thấy hắn rồi thì cứ nghĩ đến chuyện khác, cái khác là đc thôi mà,,, cố lên!!!"_ My Anh nắm tay lại và giơ lên làm điệu cổ vũ....

_ Nhi vẫn nhăn nhó : " Vui là chuyện gì, mà có vui cũng bị hắn làm mất hứng oỳ"

_ " Chẹp, mày bị chậm hiểu đột xuất àk, cứ coi như đi vườn bách thú, nhìn con đười ươi đi cho xong, duyệt quá đi còn gì!!"

_ " Ừh, hay hay, đc đc. haha.....

****

Mọi chuyện diễn ra y như kế hoạch tác chiến của 2 cô nàng, kết quả còn hơn cả mong đợi ấy chứ... Cách đây 3 tháng, làm gì có chuyện Nhi và Minh dẫn nhau đi xem thi đấu bóng rổ như thế này, một cú ném tuyệt đẹp ăn trọn 3 điểm- tác giả là Tiến. Nhi vỗ tay fấn khởi, reo hò, cười toe toét. Mih mỉm cười: " Cậu ấy chơi giỏi thật!!"

_ " Đúng thế!"- Nhi gật đầu, mắt sáng rực hướng nhìn theo Tiến.

_ " Cậu thích Tiến đúng ko"- minh hỏi nhỏ đủ cho Nhi nghe thấy.

_ " Không"- Nhi giật mình, quay sang nhìn Minh mà vẫn hơi đơ đơ, khoé mắt giật nhè nhẹ. Minh đưa tay ra nắm tay Nhi, ánh mắt tha thiết: " tớ thích cậu".

_ Nhi hoảng hồn giật fắt tay lại nhưg Minh nắm càng chặt hơn, tay minh siết tay nó đau đau...... Khẽ nhíu mày lại, lựa lúc Minh thấy thế thì buông lỏng tay ra, nó rút vội tay về rồi tét một cái vào tay Minh, mặt cười cười:" Cậu đừng có đùa như thế, hì hì".

_ Mihn lại chìa tay ra lầnnữa, giọng khẳng định : "tớ ko đùa, chuyện tcảm đâu thể lấy ra đùa đc".

Nụ cười trên mặt Nhi tắt dần, Minh mạnh dạn khẽ nắm tay Nhi, bảo Nhi hãy nhìn thẳng vào mắt cậu.... Nhi làm theo như con rối, luống cuống, ngượng ngùng nhưng vẫn cố tìm ra chút dấu hiệu của sự bông đùa, nhưg nó đã thất bại. Mắt Minh đen láy, trong veo, Nhi thu tay về, mặt bắt đầu đỏ lừ lên..... :)

****

Về đến nhà Nhi gọi ngay cho quân sư 8 mo của nó, My Anh nghe máy giọng hứng khởi: 

_ " Thành công thế còn gì, tuy ko đúng mục đích cho lắm nhưng bh mày từ chối fắt hắn đi, ắt hắn sẽ đau khổ, đáng đời! hehe"

_ " ko, thế ko đc đâu, thời gian qua làm bạn vs hắn tao thấy hắn cũng chân thành, nhiệt tình và tốt bụng lắm, tao ko nỡ......"

_ " Ơh hay thế tóm lại mày thích ai, mày muốn gì nào?!"

_ " tao chịu thôi, tao ko biết đâu....hix hix"

_ " cho mày một cơ hội suy nghĩ và quyết định lại, mày hẹn gặp Tiến đi xem thế nào..."- My Anh đúng là thần hộ vệ của nó, luôn giúp nó mọi chuyện....

_" Ờh , đc oỳ"

Nhi cúp đt, lại ngồi thẫn thờ, rối rắm quá, nó đang ko biết chọn con đường nào nữa đây.... nó ghét cảm giác này, ghét lây luôn cả bản thân nó, có muốn gì mà cũng ko biết nữa, thât là chán!!

Cứ thế nó nghĩ ngợi liên miên lan man mãi, cuối cúng cũng ngủ đc chút trước khi trời sáng, chuông báo thức reo...... Lại nhớ ra hôm nay chủ nhật đc nghỉ, haizzzz..... Nằm ườn ra đó, nó quyết định sẽ hẹn gặp Tiến, anh đồng ý gặp nó ở đài fun nước gần trường, đang định bảo chuyển chỗ hẹn thì nó đã thấy tiếng cụp máy khô khốc vang lên, một cảm giác hụt hẫng xâm chiếm, nếu là Minh thì cậu chưa để nó nghe cái âm thanh ấy lần nào....... Mỗi lần nói chuyện, hai đứa cứ đổ cho nhau cúp trước cúp sau, lần nào kết quả cũng là 123 cùng cúp, ko biết Minh có cúp luôn ko hay vẫn giữ máy nhỉ........ Nhớ về Minh, nó bỗng thấy bâng khuâng, cậu ấy đâu có thô lỗ như nó nghĩ, thật sự cậu ấy rất tình cảm và chân thành ấy chứ....... hìhhì.... nhận ra mình đang nghĩ tốt về Minh, nó vội gạt đi suy nghĩ nhất thời vụt qua ấy.

Đúng hẹn, nó đợi Tiến nơi đài fun nước tượng con cá heo, đợi một lúc thấy Tiến chưa đến, 10fút.....20 fút....nửa tiếng.... nó nhấc máy gọi Tiến. Mẹ anh nghe máy nói anh vừa mới vào tắm..... Nó thẫn thờ vâng dạ rồi cúp máy, lòng nó chua xót sự buồn bã.

****

Tối đó, Tiến nhắn tin xin lỗi ko đến vì gia đình có việc bận đột xuất, nó cười buồn nghĩ sao giống lí do của mấy đứa xin nghỉ học ko fép thế..... Nó chần chừ ntin lại hỏi sao mẹ a bảo a đang tắm, lúc này thì Tiến ừhm ừh mẹ a nhầm đấy, mẹ anh vẫn hay thế mà >.< ( bà ấy mà nghe đc thăgf này vỡ alô, nói thế # nào bảo bà ấy lú lẫn >< )

Nó thấy nhẹ nhạng hẳn đi, ko fải vì tyn lời của Tiến, mà vì nó nhận ra ko thể đánh giá con người ta qua vẻ ngoài đc, những kẻ như Tiến, những người như Minh,....., nó đều đã nhìn nhận sai hết cả....... và nó vui vì nó chưa đi quá nhanh để fải hối hận. Tay nó vân vê cái móc đt đan hình cỏ 3 lá Minh lùng sục khắp nơimới mua đc để tặng nó mà vui vui, nó ntin cho Minh: " Sáng mai qua đón tớ nhé, muộn 1p là nghỉ chơi cậu luôn :p ".. nó ko gọi điện bởi nó sợ nghe lời từ chối, :d, ntin trong lúc này vẫn là hữu hiệu nhất, hìhì

Lúc đó, ở nhà của Minh, cậu đang đọc tin nhắn của Nhi mà mỉm cười, cậu biết Nhi đã thật sự lựa chọn đặt bàn tay bé nhỏ vào tay câu rồi.

_____ The End_____ kết có hậu cho những ng' thật lòng.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#yuki