Chương 11: Chuyển Nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Mấy ngày sau khi vụ hot search xảy ra, Miêu Hân gửi cho Phí Khả một thông báo, bảo cậu chuyển nhà. Đồ của Phí Khả không bao nhiêu, nên xếp dọn rất nhanh, chỉ cần cậu và trợ lý, hai người sắp một chút đã xong rồi.

Miêu Hân đưa cậu đến nhà mới.

Nhà mới rất rất đẹp, là một ngôi trong dãy biệt thự tư nhân, tính bảo mật siêu tốt, Phí Khả nhìn một cái đã không rời mắt được.

"Đẹp quá." Phí Khả cảm thán.

Miêu Hân nói: "Đương nhiên là đẹp, làm sao mà không đẹp được ? Dùng tiền làm gạch cả đấy! Chả đẹp mới lạ đó!"

Phí Khả luôn luôn biết bản thân khác Lục Hình Văn, chỉ cần nhìn nơi ở cũ của cậu và chỗ này là biết, sự khác biệt này sừng sững trước mắt. Muốn trốn cũng không trốn được.

Nhà mới thiết kế theo kiểu hiện đại đơn giản nhưng không kém phần thanh lịch. Sân không lớn, cây leo trên tường và cây xanh tạo thành một rào chắn che chở cho bên trong, nên người đứng ngoài không thể nhìn thấy sân được

Miêu Hân ấn chuông cửa, có người ra liền, là Phùng Kiệt.

Phùng Kiệt dẫn họ vào, giới thiệu sơ qua kiến trúc trong nhà cho Phí Khả, nói: "Nhà mua bằng tên của Hình Văn, nhưng hắn rất ít ở lại đây, vì hắn ngại nhà này hơi lớn, nên hầu như là ở căn trong nội thành. Nhưng mà bây giờ xem như hắn là người sắp lập gia thất rồi đúng không ? Vậy nên tốt hơn hết là về lại đây. Tuy không thể không ở cùng nhau, nhưng phòng ốc khá rộng, cho nên sẽ không ảnh hưởng đến không gian riêng của mỗi người."

Trong nhà màu sắc chủ đạo là nâu, nhìn qua khá thoải mái, tường trắng sữa, gia cụ màu tối, chúng phần lớn là làm bằng gỗ, nên tạo ra cái cảm giác rất thư thả, ấm áp.

Tầng một là phòng khách, phòng nghệ thuật, phòng tập thể hình, nhà ăn và nhà bếp, lầu hai là thư phòng và phòng ngủ.

"Thời gian có hơi ngắn nên mặc dù tôi đã cho người sửa qua một số chỗ nhưng sai sót là không thể tránh được. Cậu bây giờ tạm trú trước, có yêu cầu gì lại sửa tiếp, chỉ cần nói một câu với tôi là được."

Phùng Kiệt dẫn bọn họ lên tầng, cầu thang làm bằng gỗ tinh khiết nên màu sắc rất đậm.

"Phòng của hai cậu ở trên này, ừ, yên tâm, mỗi người một phòng."

Có một Thư Phòng chắn ở giữa phòng của Phí Khả và của Lục Hình Văn, trong phòng bố trí rất được, có thể nhìn thấy cây bên ngoài đang đong đưa qua cửa sổ.

Nhìn xuống dưới, Phí Khả mới để ý thấy sân sau còn có một cái bể bơi.

Cậu líu cả lưỡi, người có tiền đúng thật là xa xỉ, bây giờ tấc đất là tấc vàng, không những có biệt thự, mà trong biệt thự còn có bể bơi...

Nhưng chẳng qua đây chỉ là một trong vài căn đứng tên Lục Hình Văn mà thôi...

Bọn họ đi xuống lầu, Phùng Kiệt bảo Phí Khả ra phòng khách ngồi, có vẻ như muốn nói chuyện riêng với cậu. Miêu Hân đưa hành lý vào phòng cho cậu rồi đi ngay.

Phùng Kiệt vào thẳng vấn đề: "Trong chương trình đó, cậu quả thật đối ứng khá tốt."

Phí Khả cúi đầu, nhìn sàn nhà có hoa căn gỗ dưới chân.

"Dựa theo thân phận của cậu hiện tại, trả lời như vậy là đúng, hiệu quả cũng không tồi. Nhưng ——" Phùng Kiệt chuyển đề tài, "Chúng ta đang đứng ở cùng chiến tuyến, là một tập thể, nên cậu muốn nói gì hay thể hiện vấn đề gì, đầu tiên là phải thương lượng với chúng tôi. Bởi dư luận trên mạng rất kỳ diệu, không ai nắm bắt được, không ai biết trước được cái gì, chỉ cần cậu nói sai một câu thôi, cư dân mạng có thể đào tổ tông mười tám đời của cậu ra mắng một lần, cậu hiểu chứ ?."

Phí Khả gật gật đầu, nhẹ nhàng mà "Vâng" một tiếng.

Phùng Kiệt thấy Phí Khả ngoan ngoãn như thế, mấy câu sau có chút không đành lòng mà nói. Nhưng Phùng Kiệt là người đại diện, là người phát ngôn của Lục Hình Văn, là người phải bảo vệ Lục ảnh để, nên cái gì nên nói vẫn phải nói.

"Tôi có hỏi Hình Văn, hoá ra hai người đúng thật là đã gặp nhau, thực sự là duyên phận. Cậu biết đấy, Hình Văn là người tuy rằng cái mặt lúc nào cũng như cái mâm, nhưng sống không tệ, cho nên âu phục mười mấy vạn không phải chuyện to tát, bị bẩn cũng chả sao."

Phí Khả khoanh gối ép mình trên ghế sô pha.

"Lời tôi nói sau đây có chút thẳng thắn, cậu đừng giận, không phải ghét cậu đâu, nhưng chuyện của Du Vân để lại cho tôi bóng ma khá lớn đấy. Thế này, giữa cậu và Hình Văn chỉ tồn tại quan hệ hợp tác, là hợp đồng kết hôn, quãng thời gian tương lai còn phải cố gắng, cho nên chuyện này cần phải công và tư rõ ràng, nhé ?"

Phí Khả nghe qua đã hiểu ý của Phùng Kiệt, hẳn là anh ta sợ cậu cũng dựa hơi Lục Hình Văn, như Du Vân vậy.

Cậu tuy chẳng có cái ý kia với Lục Hình Văn, nhưng bị uyển chuyển nhắc nhở "Cậu chả có tư cách yêu hắn" như thế, thật sự là cũng không dễ chịu gì cho cam.

Mà Phí Khả ngẫm lại, trông vào hành vi dùng hôn nhân đổi lấy tài nguyên và tiền tài của cậu, cũng không trách được người ta nói như thế với mình.

Phí Khả không nghĩ quá lâu, ngẩng đầu cố gắng nở nụ cười, nói: "Đừng lo, tôi là thẳng nam, xưa nay chưa yêu đàn ông bao giờ."

Phùng Kiệt sững sờ, sau đó cười to nói: "Cậu ở trong chương trình kia nói chuyên thâm tình như thế làm tôi bị doạ một trận, thế mà còn thật sự sợ cái mị lực chết tiệt kia Lục Hình Văn tràn vào đầu cậu đó! Đừng trách tôi, thật sự là những năm này tôi thay Lục Hình Văn xử lý tranh cãi tình cảm quá nhiều, cậu không biết quá khứ của cậu Lục huy hoàng thế nào đâu! Chết có sống có đó!"

Phùng Kiệt nghe Phí Khả xác nhận rồi, yên tâm, nên sau đó rời đi luôn. Còn Phí Khả thì soạn hành lý ra một mình, Bảo Tiểu Thụy vốn là muốn ở lại, nhưng cậu cự tuyệt, nói chỉ là một ít hành lý đơn giản thôi.

Phí Khả tâm tình không được tốt, không muốn bị Bảo Tiểu Thụy nhìn ra.

Lúc lên Hot search, Phí Khả cho là Miêu Hân sẽ mắng mình một trận, mắng cậu nói lung tung, mắng cậu không thông báo cho cô một tiếng. Hôm đó sau khi kết thúc ghi hình, Miêu Hân hỏi cậu, có phát sinh tình huống khó nhằn nào không ? Phí Khả ngẫm lại, thấy là cũng chẳng có tình huống gì ghê gớm lắm, nên mới nói với Miêu Hân là không có.

Khi cậu nói "giống như thiên sứ", nguyên nhân lớn nhất là để chọc Ngụy Hạ, cho cậu ta tức chơi.

Tuy rằng đó quả thật cũng là ý nghĩ nội tâm của cậu...

Nhưng mà bỗng dưng lấy cái anh ảnh đế ra để trợ giúp cho hành vi hả giận của mình, Phí Khả có chút xấu hổ.

Cậu là một bé minh tinh độ tồn tại thấp, cậu nổi lên một chút, cũng là do cọ ké nhiệt độ của Lục Hình Văn mà thôi.

Đã chả có tí sở trường nào thì thôi, còn lấy cái danh người yêu của ảnh đế để khoe khoang, thỏa mãn lòng hư vinh.

Một chút hư vinh ấy như cây gai, quấn quang cậu, làm cậu đứng ngồi không yên, cả người khó chịu.

Cậu thực sự không có cách nào đưa lòng hư vinh ấy nói cho Miêu Hân. Cậu nghĩ, cho dù nói cho Miêu Hân, đoạn ghi hình kia kiểu gì cũng phải phát sóng, không thể xoá, không bằng để nó lặng yên không một tiếng động mà lên hình, không làm bất cứ người nào kinh động.

Nhưng cậu vạn vạn không ngờ, một đoạn clip ngắn như thế cũng leo lên được hot search.

Miêu Hân không có mắng cậu, chỉ là nói với cậu, hiệu quả khá tốt, cậu cuối cùng cũng có tí diễn xuất, biết cọ nhiệt độ rồi, nhưng nhiệt độ ấy không phải muốn cọ là cọ, phải có điểm dừng.

Có lẽ cũng giống như Miêu Hân và Phùng Kiệt, mọi người chắc chẳng ai cho là cậu nói thật, đều cho là vì cậu muốn cọ tí nhiệt độ nên mới nói dối như thế thôi.

Cậu thực ra rất muốn nói cảm ơn với Lục Hình Văn chuyện hôm đó.

Bây giờ nhìn lại, chắc là cũng không cần thiết nữa.

***

Lục Hình Văn rất bận, đóng phim mất một tháng, sau đó phải quay phải chụp cho một ít tạp chí, rồi tham gia phỏng vấn. Sau khi chuyển nhà ba tháng, Phí Khả vẫn chưa thấy Lục Hình Văn đến, nhưng hành lý thì có, valy kia để trong phòng khách, nhưng ai dám đụng đến. "Ai" ở đây là Phí Khả

Có lẽ Lục Hình Văn đã công tác về, chỉ là không muốn đến ở chỗ này mà thôi.

Ngày kết hôn cũng đã dần dần tới gần.

Miêu Hân thỉnh thoảng sẽ vứt mấy tấm hình cho cậu, hỏi cậu lễ cưới thiết kế như này có được hay không ? Chọn loại hoa này có được hay không ? Địa điểm này như thế nào ?

Phí Khả kia có thể có ý kiến gì được, vốn cũng không phải là lễ cưới thật sự, cậu đương nhiên đều nói "Được!".

Phùng Kiệt có đưa về một vài nhà thiết kế, đo đồ cưới cho Phí bé ngoan. Nhưng Phí Khả đã lao vào giới giải trí đã một năm, cũng chưa từng mặc lễ phục sang trọng. Giờ mặc vào, có chút không giống chính mình.

Miêu Hân tìm cho Phí Khả một huấn luyện viên thể hình, một tuần tập bốn lần. Còn đưa cho cậu một đống tài liệu, bảo đây là các tài liệu giảng dạy của trường đại học điện ảnh quốc gia, bảo cậu phải học tập tốt.

Phí Khả vẫn có một chút nghi ngờ bản thân... Nhưng mà, làm sư ngày nào thì phải gõ mõ ngày ấy, nếu còn muốn làm việc, thì đầu tiên là phải nằm lòng các yếu tố cần thiết, ít nhất là không được làm mất mặt ảnh đế.

Không lâu sau, Miêu Hân đã cầm về vài kịch bản, bảo với cậu, ba ngày sau thử vai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net