How Dr. Clef Got Into My Santa Claus Pants I'll Never Know

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có thứ gì đó xộc thẳng lên từ bên dưới Tiến sĩ Cimmerian. Đó là một cú đánh bài bản, mà theo kinh nghiệm của ông, là báo hiệu cho cái chết. Cuối cùng khi ông mở mắt ra, ông đang nằm gục mặt trên tấm thảm trong một căn phòng thiếu ánh sáng. Những chiếc chai rỗng và vỡ vứt đầy trên sàn nhà trước mặt ông.

Ông cảm thấy ấm áp, ít nhất là thế. Ông đưa tay lên gãi cằm và thấy nó được bao phủ bởi một lớp lông dày. Trước khi có thời gian để thắc mắc, đầu ông đau như búa bổ khi những tia nắng đầu tiên chọc thẳng vào mắt. Ông quay sang hướng khác và thấy mình đang mặt đối mặt với một người phụ nữ trong trang phục yêu tinh. Cô ấy, nhân từ thay, vẫn đang ngủ. Đó là những gì mà ông thấy sáng nay.

Ông có thể nghe thấy tiếng đài ở phòng bên cạnh, thứ phát ra tiếng nhịp dồn dập. Ông lăn mình nằm sấp và dựng người lên khỏi mặt sàn. Cuối cùng ông cũng nhìn vào cánh tay của mình một lúc và nhận ra mình đang mặc bộ đồ của ông già Noel, nhưng thiếu mất cái quần . Quần lót của ông, may thay, vẫn sạch sẽ. Ông đưa tay lên gãi cằm lần nữa, luồn tay qua bộ râu giả.

Việc đầu tiên ông cần làm quá rõ ràng, tìm lại cái quần của mình. Và tắt cái đài chết tiệt đó đi. Ông quan sát căn phòng và không thấy gì ngoài những người đàn ông và phụ nữ trong trang phục yêu tinh, chai lọ, và một vài thứ lặt vặt. Ông loạng choạng bước vào gian bếp, cố gắng tìm cho ra nguồn phát nhạc.

Khi ông vào bếp, có hai điều hiển nhiên. Một, cái đài trên quầy đang phát bài California Gurls của Katy Perry và mặc dù đang đau đầu dữ dội, ông sẽ để nó tiếp tục phát. Hai, một ông già Noel khác đang làm cho mình một chiếc bánh mì kẹp bên cạnh bồn rửa. Chiếc quần của ông già Noel này có màu đỏ sậm hơn phần còn lại của trang phục và chắc rộng hơn một hay hai cỡ.

Thằng chó đẻ này đang mặc quần của ông.

"Này." Tiến sĩ Cimmerian thì thầm, cố gắng tránh làm trầm trọng hơn cơn đau đầu ông đang có. "Trả lại quần cho bố."

Tiến sĩ Clef quay lại với cái bánh kẹp bơ đậu phộng và trả lời với cái miệng đang nhai nhồm nhoàm.

"Xàm lồn. Thằng nào tìm được thì giữ, thế thôi."

Tiến sĩ Cimmerian, vẫn còn khá say và suy nghĩ không thông, bước đến chỗ Clef và cố gắng kéo thắt lưng của người đàn ông kia. Cả hai đã vả nhau được một vài phát cho đến khi Clef tìm cách tháo chạy và lùi lại.

"Này, xem đi, đồ khốn kiếp!"

"Câm mồm vào và đưa quần đây cho ông, Clef."

"Đéo. Phén đi."

Cimmerian nhảy về phía trước và tung một cú đấm ngắn vào bụng Clef. Clef đã căng người nhận đòn. Sau đó, anh ta phản công với một cú heymaker* vào thẳng tay trái của Cimmerian. Cimmerian chuẩn bị tung mình trở lại thì một tiếng súng nổ vang bên tai cả hai người. Họ nhăn mặt và ôm lấy đầu, choáng váng.

Bright đứng ngay sau một cánh cửa lưới mà cả hai đều không nhận ra cho tới giờ. Anh ta cũng mặc trang phục của ông già Noel, nhưng có thêm một chiếc quần màu đỏ vắt qua vai. Anh ta vẫy khẩu súng lục của mình lên trần nhà.

"Thôi đi mấy ông." Bright nói với đôi mắt đen, trũng sâu và đỏ ngầu. "Mặc quần vào giùm cái."

Bright ném cái quần xuống giữa họ. Nó có màu đỏ khác nhưng cũng bị đổi màu ở một số chỗ.

Cimmerian nhướng mày. "Clef. Tại sao quần của anh lại dính máu?"

"Tôi không muốn nói về nó."

"Hờ, bố mày sẽ không mặc cái quần dính máu nào hết thằng tâm thần giở người ạ."

Clef thở dài. "Được thôi! Con chó kén ăn. Dù sao thì nó cũng chủ yếu là máu của tôi."

Bright giơ tay. "Hầu hết?"

Clef lắc đầu khi cởi quần. "Tôi không muốn nói về nó."

Clef và Cimmerian đổi quần cho nhau. Bright dựa người vào thùng rác và nôn mửa khoảng 20 giây trong khi cả hai cùng mặc quần.

Bright quay khỏi thùng rác trong giây lát. "Ngoài ra chúng ta phải đi thôi, tôi khá chắc rằng tôi vừa bắn phải một thằng nào đấy." Anh ta quay lại nôn tiếp.

Clef và Cimmerian nhìn vào cái lỗ trên trần nhà và thấy một giọt máu bắt đầu rơi xuống. Họ cũng nghe thấy một giọng nam rên rỉ.

Cimmerian cố gắng giữ bản thân tỉnh táo hết mức có thể. "Điện thoại và súng."

Họ khám xét người của họ và thu được một điện thoại và ba khẩu súng.

Clef gật đầu. "Tốt hơn lần trước rồi đấy."

Cimmerian lắc đầu. "Im đi. Tôi thấy có điện thoại bàn trong phòng khách. Clef: gọi 911. Tôi sẽ ra ngoài và ăn trộm một chiếc xe hơi. Bright, tìm ra lý do tại sao con lừa kia lại ở đây."

Cả ba người cùng nhìn lên thì thấy một con lừa màu xám nâu với bộ gạc giả đang lững thững đi vào bếp.

Bright gật đầu. "Hiểu rồi."

Họ chia ra và bắt đầu vào việc.

Cimmerian chạy ra ngoài. Có một chiếc xe hơi trên con phố bỏ hoang. Ông kiểm tra cửa xe. Không khóa. Ông vào trong và bắt đầu loạch xoạch với những sợi dây bên dưới. Clef và Bright bước ra từ cửa trước của ngôi nhà. Họ nhìn chiếc xe, nhìn nhau, rồi lại quay sang cái xe.

"Cim, đấy là một cái xe hai chỗ và chúng ta có ba người đấy."

"Bright có thể ngồi trong cốp xe. Anh không cần thắt dây an toàn nhể." Bright nhăn mặt, nắm lấy sợi dây chuyền và gật đầu miễn cưỡng.

Khi họ đến gần hơn, Cimmerian chui vào trong xe. Bright đi vòng ra phía sau và dừng lại. "Ê mấy người, có một thằng trong trang phục yêu tinh ở đây."

Cimmerian dừng lại và nhìn Clef. Clef lắc đầu. "Làm sao. Tôi không muốn nói về nó."

Cimmerian lắc đầu và nhìn lại Bright. "Đánh thức anh ta dậy và ném vào sân."

Bright tặc lưỡi. "Ừ, anh chàng này vẫn chưa dậy."

Cimmerian cố gắng cho xe nổ máy, rồi tìm cách xử lý tình huống.

---------------------------------------------------------------------

Tất cả các sĩ quan hiện có, chúng ta có mã 10-71, nổ súng ở Lillian Oaks. Những kẻ tình nghi đã được nhìn thấy cố gắng rời khỏi hiện trường trong một chiếc xe thông minh màu xanh. Xin lưu ý rằng cả ba nghi phạm đều mặc trang phục của ông già Noel. Ít nhất một nghi phạm được buộc vào nóc xe. Các đối tượng được coi là có vũ trang và cực kỳ nguy hiểm.  

CHÚ THÍCH:

* haymaker: Một cú đấm có lực mạnh. Từ thường được sử dụng trong quyền anh. Khi người đánh tung hết sức. Xoay vòng eo và vai trước khi quay lại và ra đòn.































































































































































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net