Chương 12: Mong chờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó đưa mắt qua nhìn Hermione bên cạnh và nhướng mày. Thế quái nào dạ tiệc có tiết mục khiêu vũ? Cô nàng chỉ nhìn lại nó với ánh mắt "Mình đâu có chắc chắn đâu?"

Larry thấy nó không có động tĩnh liền lắc nhẹ cánh tay và hỏi lại:
"Anh à, anh có bạn nhảy chưa?"

Harry cố gắng không nhìn vào Larry bên cạnh, trả lời qua loa:
"À, ừ, anh mời Hermione."

Hermione quắc mắt nhìn nó. Harry chỉ nhún nhún vai ra vẻ bất lực.

Larry Potter ậm ừ, có lẽ không lường trước được với đáp án của Harry. Rồi thằng nhỏ nhìn Hermione với ánh mắt dò xét và khó hiểu.

Cũng phải, từ trước đến giờ, Harry Potter chỉ coi Hermione Granger là một cánh tay, một công cụ. Và chả có ai là quý trọng công cụ của mình đến mức mời làm bạn nhảy trong dạ tiệc của gia tộc cả.

Trong mắt nó, Hermione Granger - trưởng nữ nhà Granger chả có gì nổi bật cả. Nhan sắc không phải dạng quá hút người nhìn, đầu óc cũng được cái thông minh lanh lẹ, nhưng tính cách thì mít ướt và bị động. Nó cũng không hiểu sao thằng anh trai nó vớ được cô nàng này ở đâu ra nữa.

Tuy vậy, Larry Potter vẫn mỉm cười và hướng Hermione, nhẹ nhàng nói:
"Vậy chị Mione, chị có muốn cùng en và anh Harry đi mua trang phục cho buổi dạ hội không ạ? Ở làng Hogmeasde có cửa hàng trang phục đẹp lắm đó ạ."

Nhíu mày, Hermione dù hơi khó chịu nhưng vẫn đáp:
"Ừ có lẽ chị sẽ đi."

"Oi, xích quá coi Pottah!"
Đằng sau lưng họ, Draco Malfoy đang đứng nhường mày nhìn đám bọn nó.
Harry chỉ đảo mắt, gỡ tay nó khỏi vòng tay của Larry Potter. Nó và Hermione nhíc người sang, cách một khoảng khá xa. Harry còn tiện tay lấy li nước bí đó nó đang uống dở.

Tuy đã có khoảng trống tận 3 người giữa bọn Harry và Larry của nó, nhưng Draco Malfoy vẫn cảm giác một sự khó chịu không lí do.

Ngồi xuống cạnh Larry Potter, vòng tay qua eo thằng nhỏ rồi kéo lại gần, Malfoy sờ mái tóc rối nhưng mềm như tơ của Larry.
Bị xoa đầu như vậy, Larry nhíu mày, khẽ lắc cái đầu nhỏ một cái. Malfoy không tự chủ mỉm cười, cục cưng của nó hệt như mèo con vậy.

Harry và Hermione nhìn mà tròng mắt muốn lòi ra. Những lần bọn nó gặp Malfoy thì không nhếch mép cười khinh cũng cau có hằn học. Trong thời chiến thì thằng đó biểu cảm lại mếu như sắp khóc. Đào đâu ra một Draco Malfoy mỉm cười nhẹ nhàng với ánh mắt trìu mến.

Không chỉ vậy, Malfoy trước mắt nó thì đúng là có đẹp trai hơn (bọn nó đều đã ngầm đồng ý về việc đa phần người ở đây đều đẹp một cách phi tự nhiên). So với thắng nhóc có cái cằm nhọn hoắt, ốm nhom, xanh xao với một đứa khỏe mạnh, da dẻ hồng hào và khuôn mắt tiêu chuẩn thì Draco Malfoy này đẹp hơn thật.

Chẹp miệng, nó giờ đây chỉ thắc mắc là Larry Potter cho tình dược liều bao nhiêu với cách thức ra sao. Nó không phủ nhận mấy người đó biết yêu. Giáo sư Snape yêu mẹ nó ra riết, Cedric Diggory với mối tình đẹp với Cho, Ron thì (có lẽ) có tình cảm đặc biệt với Hermione, ngài Malfoy thì cũng đã có vợ, còn mấy con người kia thì nó chịu. Nhưng gần như tất cả bọn họ, dù là kiếp trước, thì đều đã từng yêu, vì thế chắc chắn họ biết yêu. Nhưng theo kinh nghiệm thì nó chả thấy Slytherin thể hiện tình yêu như thế này chút nào. Vì vậy, nó nghi ngờ Larry Potter hạ tình dược bọn họ, như cách mẹ của Voldemort đã làm với cha hắn.

"Bộp!"

"Ôi đau mình Hermione!"

Cô nàng Hermione vừa đập cuốn sách cô nàng đang đọc vào đầu Harry, khiến nó đau điếng. Đừng đùa chứ cuốn sách đó không mỏng đâu.

"Bồ có định đi học tiết Lịch sử Pháp thuật không vậy?"

Xoa cái đầu đau nhức của mình Harry từ từ đứng dậy và đáp:
"Đây đây bồ tèo."

Rồi nó tu sạch cốc nước bí đỏ, nhét tờ Nhật báo Tiên Tri vào cặp rồi lẽo đẽo theo sau Hermione đang lải nhải.

Draco Malfoy híp mắt nhìn theo hai đứa nó, rồi nhìn xuống Larry Potter đang kiểm tra lại cặp. Nó xoa đầu Larry một cái rồi hỏi:
"Tôi nghe rằng em định rủ Harry Potter và Hermione Granger đi mua trang phục cho dạ tiệc nhà Potter à?"

Larry gãi gãi cái đầu nhỏ của mình, rồi đáp:
"À đúng rồi đó Dray."

Rồi thằng bé nghiêng đầu nhìn Malfoy.
"Có chuyện gì sao?"

Malfoy phải kìm hãm lắm mới không ôm ghì Larry Potter vào lòng, nó nghiêm mặt:
"Sau mấy lần bị thương mà em không giúp kinh nghiệm sao? Bọn đó quá nguy hiểm, chỉ toàn nghĩ ra mấy chiêu trò để hại em."

Malfoy này vẫn nhớ cái hôm giữa mùa đông năm ngoái, Harry Potter và Hermione Granger đã đổ nguyên một xô nước vào người Larry, rồi ném vào kho để chổi. Larry khi được tìm thấy thì đã sốt đến mức cơ thể run lập cập rồi. Lúc đó nếu như Pansy Parkinson không ngăn cản thì Draco Malfoy đã đến tra tấn bọn đó rồi.

Larry từ nhỏ sức khỏe yếu, nhưng lại có khả năng pháp thuật tốt nên em ấy mấy giảm bớt được số lần bị thương.

Larry Potter nghe vậy thì thầm cười nhẹ, nhưng ngay sau đó lại làm bộ mặt khó khăn cân nhắc:
"Nhưng, dù sao thì đó là anh trai mình mà..."

Malfoy bên cạnh nhếch mép, nhanh chốp lấy thời cơ:
"Hay để tôi đi cùng em, được không?"

Lúc ấy mình sẽ đuổi cổ hai đứa kia đi rồi mình và em ấy sẽ đi chơi một buổi lãng mãn. Draco-cười-muốn-rách-mép-Malfoy thích thú nghĩ.

Đắn do một lúc, Larry gật đầu.
"Vậy mình sẽ rủ thêm anh Cedric, Ron, Blaise và Pansy nha."

Malfoy cứng đơ người, nhưng cũng mỉm cười đồng ý. Chết tiệt, lại thêm cả một đám hết bóng đèn đến tình địch.

Larry rảo bước cùng Draco Malfoy ra khỏi đại sảnh đường, mỉm cười hết sức vui vẻ. Nó vô cùng mong chờ buổi đi chơi đó.

Mong thấy bộ mặt ghen tị của anh trai nó và nhỏ bạn của anh ta, mong thấy bộ mặt tèm lem nước mắt của anh trai nó và nhỏ bạn của anh ta khi bị đánh đập. Nó mong đến mức run cả người rồi đây.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net