Chương 12 : Bài diễn thuyết đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi mũ phân loại hét lên quyết định của mình sau hơn nhiều giờ thì cả sảnh đường như bị đóng băng trong một giây, sự im lặng đến đáng sợ cùng sự ngạc nhiên tột độ, kết thúc của sự im lặng ấy là một màn nhốn nháo tột độ.
Ba dãy bàn trừ Slytherin đều đồng thanh thốt lên
"Không thể nào!.. "
Geogre Weasly đập mạnh tay xuống bàn đứng lên nói lớn
"Chắc chắn mũ phân loại bị hỏng rồi, cứu thế chủ làm thế nào có thể vào Slytherin được.."
Bên dãy Ravenclaw , một à không một đám nữ sinh cũng đồng thanh
"Cứu thế chủ vừa nhìn đã biết là thông minh trời cho nên chắc chắn phải vào nhà tri thức như Ravenclaw.."
"Không không , phải vào Hufflepuff ngôi nhà của sự kiên trung, .."- Các nữ sinh bên dãy nhà Hufflepuff cũng nháo lên.
Trong khi cả đại sảnh đường đang nhốn nháo vì mình, Harry chậm rãi sải bước về dãy bàn Slytherin, khi gần đến đó Harry nâng tay xoa nhẹ lên mặt chiếc nhẫn của gia chủ Potter. Không biết hành động này là cố ý hay vô tình nhưng chắc hẳn nó đã làm các học trò không chỉ năm nhất đều nội tâm rúng động một phen. Từ khi bắt đầu bọn họ đã biết Cứu thế chủ không hề đơn giản như họ nghĩ, từ phong thái cho đến mái tóc, bọn họ đã rất ngạc nhiên khi tóc của Harry dài đến vai mà không bị giáo sư nào phàn nàn, bây giờ bọn họ đã biết được nguyên nhân, vì Harry Potter- cứu thế chủ vĩ đại chính là gia chủ của tộc Potter, địa vị của cậu thậm chí ngang ngửa với cha hoặc mẹ của bọn họ.
Bỏ mặc việc biến sắc của nhà Slytherin ,Harry tiến đến ngồi vào vị trí thủ tọa năm nhất.
"Chắc chắn mũ phân loại đã bị hỏng rồi do ông ấy già quá nên không phân rõ nữa..." - Rất nhiều nữ sinh nói như vậy.
"Lũ nhóc các ngươi phiền phức quá... ai nói ta bị hỏng hả có tin ta phân bậy bạ không .. hừ hừ.."- Mũ phân loại ức chế thét lên.
Đúng lúc này một âm thanh cao vang lên
"Được rồi trật tự trật tự.. buổi phân loại tiếp tục.."- Giáo sư MCGonagall nâng cao giọng tạo ra cảm giác nghiêm nghị làm sảnh đường im bặt. Dù vậy vẫn có rất nhiều ánh mắt âm thầm liếc mũ phân loại từ ba nhà kia, và khá chắc chắn chiếc mũ của nhà Gryffindor đã trở thành kẻ thù chung của cả bốn nhà ( Slytherin vốn đã không thích mũ phân loại)
Cứ như thế rất nhiều đứa trẻ được phân loại vào các nhà.. và sau khi người cuối cùng được phân vào, trên nơi cao nhất, Dumbledore vững chãi đứng lên cao lớn, uy nghi nhưng cũng rất hiền từ, bằng chất giọng trầm ấm Dumbledore cất tiếng

"Trật tự trật tự.. chào mừng các trò đến với Hogwarts , ngôi trường của pháp thuật, nơi sẽ dạy các trò trở thành những phù thủy tài năng.. nhưng trước hết hãy lấp đầy bao tử của các phù thủy tài năng bằng một bữa ăn thật thịnh soạn nào và ta rất thích kẹo dẻo."
Rồi bụp một tiếng trên bàn ăn xuất hiện đầy ấp những đĩa thức ăn chính phụ thơm ngon, trứng ốp , bít tết, dăm bông, một đĩa to gà rán , món súp bí ngô nóng hổi, 5 con gà tây nướng một cái bánh kem dâu khổng lồ, nước chanh để uống trong bữa ăn, nhiều chiếc cupcake đủ màu sắc cùng với sô cô la nóng để ăn và uống tráng miệng. Vừa nhìn đã khiến người ta phát thèm, Harry tao nhã gắp một ít dăm bông vào đĩa,  cánh tay quý phái cầm dao và nĩa bạc sáng bóng, từng nhát cắt đều dứt khoát như một kiếm sĩ hoàng gia. Draco nhìn đĩa thức ăn lưa thưa cùng phong cách làm màu của cậu không khỏi khó chịu phải cất tiếng trêu chọc
"Cứu thế chủ vĩ đại của tôi có nghĩ việc chỉ ăn có bấy nhiêu đồ ăn mà phung phí sức mình vào những động tác quý tộc cổ xưa hoa lệ ( ý cậu là màu mè) ấy là vô cùng cao sang( thật ra cậu nghĩ là rổi hơi) "
Harry bình thản nâng ly nước chanh nhấp một ngụm, mi cũng nhướng lên bình thản
"Nếu cậu Malfoy cảm thấy việc trêu chọc người khác khi ăn là cao sang thì rất chúc mừng tôi khá thích quy tắc của cậu.."
Draco mạnh bạo gắp một mảng bít tết to bỏ vào đĩa của Harry giọng ngầy lên nịnh nọt
"Ôi cứu thế chủ của tôi, nếu cậu thích quy tắc của tôi thì trong điều thứ mười ba ngày sáu trong 1000 quy tắc của tôi thì nhất định cậu phải ăn hết miếng bít tết này, và quan trọng là tôi cũng không muốn mang danh là bắt nạt Cứu thế chủ.."
Gương mặt Harry lúc này trưng ra cái bộ dạng vô cùng ghét bỏ nhìn miếng bít tết, không biết có phải là do cậu từ nhỏ đã quen hay không nhưng từ " kiếp" trước cậu đã ăn rất it, miếng bít tết này là quá sức với cậu, cậu nhìn Draco cười khổ
"Cậu định giết tớ à?"
Draco thong thả cắt một miếng thịt cho vào miệng chậm rãi nhai , sau đó còn uống một ngụm nước chanh rồi mới nhìn Harry nhàn hạ nói
"Tớ chỉ muốn tốt cho cậu thôi,.."
Harry căm phẫn nhìn đĩa bít tết khẽ thở dài rồi tiếp tục bộ dang tao nhã mà ăn.
"Aaaa...'' - Bên dãy Gryffimdor vang lên tiếng hét của nhiều nữ sinh. Không cần nói ai cũng đoán được đó là do Nick- suýt-mất-đầu gây ra. Hồn mà nhà sư tử hay có thói quen dọa nạt các tân sinh, trong lúc đó Draco bỗng dưng dựng tóc gáy, thì ra là hồn ma Bloody Baron đang đi đến chỗ của cậu , nhưng khi đến gần thì Bloody Baron lại rẽ người vào chỗ Harry. Harry vẫn đang cắt một mảng thịt , và đang cho vào miệng, cậu cũng làm như không có việc gì xảy ra, đến khi đã nuốt xong miếng bít tết cậu mới thong thả cất giọng nói ngọt ngào và vô cùng lễ phép:
"Chào ngài kỵ sĩ đẫm máu, con là Harry - Harry Peverell Potter , Stephent nói rằng ngài và ông ấy là đồng học , vì thế con có thể gọi ngài là Baron không, Thưa ngài?"
"Ôi đã bao lâu rồi ta lại có thể nhìn thấy lại huyết mạch hùng mạnh sau sự lụi tàn của phù thủy.. Peverell thật khiến ta hồi tưởng, và tất nhiên là con có thể gọi ta là Baron, Harry thân yêu, Stephent và ta đều là bạn học , những học trò đầu tiền của Hogwarts, tên Stephent ấy là một thiên tài độc dược và một gã kỳ lạ, vẻ bóng bẩy của hắn lúc nào cũng làm ta khó chịu, dug vậy ta không thể không công nhận răngg hắn là tên đẹp nhất ta từng gặp trong đời khi ấy. Nhưng bây giờ đã khác rồi, ta đã thấy người đẹp hơn hắn, Harry thân mến con có một vẻ đẹp thuần khiết đến mức có thể khiến những tiên nữ và thần rừng thời lập địa cũng phải ghen tị và Merlin phải say mê.. ôi ta không nói quá lên đâu.. nếu bay giờ ta không phải một hồn ma trong suốt , không định dạng và .. đẫm máu con biết đấy ta là kỵ sĩ đẫm máu mà.. nếu không có những thứ đấy ta sẽ ôm con ngay."
Baron thao thao bất tuyệt những lời nói hoa mỹ làm người ta chóng mặt , dù vậy Harry cũng rất kiên nhẫn khi lắng nghe không sót và đáp trả từng câu. Tuy cuộc trò chuyện của họ không ai nghe thấy , các dãy nhà khác cũng không ai để ý nhưng đối với các học trò nhà Slytherin thì đây quả là một việc kinh khủng . Các trò năm bảy thậm chí còn chưa dám nghĩ tới việc nói hai câu với Bloody Baron chứ đừng nói đến việc này. Cứu thế chủ quả không tầm thường cần lưu ý.
Lúc này trên dãy bàn giáo viên ,Snape cũng đang thưởng thức một ít bít tết, nhưng thỉnh thoảng à không thường xuyên ,đôi mắt của Snape vẫn rọi lên Harry và cảnh kia rồi nhanh chóng trở về, dù không ai để ý nhưng Dumbledore thấy rõ hành động này. Cụ cười xòa nhìn Snape ôn tồn bảo
"Giáo sư ta thấy trò Potter không tệ a, phong cách quý phái , tính cách rất điềm tĩnh chắc sẽ không làm cậu thất vọng đâu nên vì thế đừng nên vì xích mích mà làm khó dễ trò ấy , nhìn kìa ngay cả ngài Baron cũng thích trò ấy mà .. "
Snape hừ nhạt như không nghe thấy trực tiếp phun nọc
"Nếu đầu của cụ chưa nhét đầy kẹo ngọt đến mức lẩm cẩm thì yên tâm đi tôi sẽ không 'bắt nạt' cứu thế chủ của cụ đâu.. "
Dumbledore  nhìn Snape ủy khuất cầm ly kem chanh quay hướng khác ăn.
Sau khi ăn xong , Harry xếp chéo dao và nĩa đặt trên đĩa, cậu lấy ra một chiếc khăn tay mùi xoa trắng tinh tế , từ tốn lau lên bờ môi mềm của cậu , lúc này ánh mắt của Harry cũng đang hướng về chỗ bên cạnh của Snape , nơi một người đàn ông tầm 3O tuổi, mặt một bộ đồ đen xen tím thẩm, đầu quấn một bọc vải lớn như mấy gã phù thủy thô kệch ở vùng sa mạc khô cằn Saudi ( ở đây là Ả rập saudi). Có lẽ đám học trò năm nhất sẽ không biết hắn là ai nhưng Harry biết rõ, hắn ta là Quirrell , giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, tên ngốc cà lăm lúc nào cũng toát ra cái mùi tỏi nồng nặc khó chịu , quan trọng hơn hết là hắn chính là ' xác ' của Voldemort , trong một giây đáy mắt Harry lóe lên một tia sát ý vô cùng đáng sợ rồi tắt ngấm ngay trước khi có ai kịp phát hiện. Khi Harry thu tầm mắt mình về , mắt của cậu lại vô tình " chạm " mắt của Snape. Harry đẩy nhẹ mắt sang trái , ánh mắt của snape lại hằn lên tia khó chịu rồi dịu xuống. Có lẽ người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ Snape đang trừng Harry, nhưng không phải như vậy, khi Harry đảo mắt sang trái là cậu đang ám chỉ rằng Voldy đang ngồi cạnh Snape , anh nên cẩn thận. Còn khi Snape hằn lên là muốn nói rằng cái mùi tỏi của Voldermort làm anh vô cùng chán ghét.
Hai người không hẹn mà cùng nhau thu mắt về.
Lát sau , khi tất cả đã ăn xong Harry đứng dậy theo đoàn người dẫn đầu là huynh trưởng nhà Slytherin - Sillic Lowerrin con trưởng của tộc Lowerrin một gia tộc mới nổi sau này và quan hệ cũng khá tốt trong việc làm ăn với tộc Potter. Tất cả cùng nhau lướt qua các hành lang lạnh sống lưng với đầy những con rắn hoặc những độc dược sư đang xì xào to nhỏ với nhau về lũ trẻ. Rồi tất cả dừng lại trước một bức tranh lớn mà trên đó là một con quái xà to đùng với con mắt rạo rực đỏ như lửa , Sillic Lowerrin nhìn một dọc rồi hùng hồn cất tiếng
"Cao quý.. hãy nhớ rõ mật khẩu là cao quý".
Bức tranh từ từ mở ra , lộ rõ không gian bên trong, kiến trúc tinh tế với hai màu xanh xám trang nhã , màu xanh của thảm làm gợi nên vẻ thanh mát màu bạc của những đồ trang trí lại cao quý lạ thường, phong cách trang trí trần nhà đen sẫm từng ô như thời kỳ Phục Hưng ở ý cùng phong cách đậm màu Gothic làm người ta cảm thấy bản thân trở nên cao sang hơn.
Tất cả mọi người đứng thành hàng vô cùng ngay ngắn và nghiêm trang, một lát sau tiếng rầm to lớn vang lên Snape uy phong bước vào, tà áo đen phấp phới dưới ngọn lửa lò sưởi tạo nên vẽ trang nghiêm vô cùng khuôn mặt nghiêm nghị rõ từng nét như bước tượng tạc Hades ( chúa tể của địa ngục - một vị thần trong thần thoại Hy Lạp) tiếng đánh ực vang lên từ không ít đứa trẻ năm nhất vì cái không khí nghiêm đến ngột ngạt ngay lúc này.
"Nghe rõ đây và ta sẽ không nhắc lại lần nữa, khi cái nón phân loại ngu xuẩn kia đã phân các trò vào nhà Slytherin thì các trò tốt nhất hoàn thành tốt bổn phận của mình..." bước chân của Snape chậm rãi tới lui giữa các hàng ngũ , ánh mắt sắc như dao liên tực quét lên
"Chúng ta không ngốc như Gryffindor nhưng chúng ta không hề nhát gan , chúng ta không trung kiên như Hufflepuff nhưng không có nghĩa chúng ta không chân thành, chúng ta không thông minh như Ravenclaw nhưng chúng ta lại sắc sảo hơn họ, vì thế đừng bao giờ tự hạ thấp bản thân và tự hạ thấp danh dự của Slytherin. Slytherin ngôi nhà của rắn nơi hoàn mỹ để rèn luyện các gia chủ tương lai.. hoặc giúp gia chủ trẻ tuổi mạnh mẽ hơn.." nói tới đây Snape cố ý lướt mắt trên người Harry
"Vì thế đừng bao giờ ngu ngốc làm ra những việc tổn hại Slytherin, chúng ta không phạm luật , chúng ta lợi dụng luật, ... và trên hết Tất Cả Vì Slytherin."
Snape kết thúc bài diễn thuyết của mình bằng câu " Tất cả vì Slytherin" làm tất cả đều ngẩng cao đầu lên, sự hùng hồn như lan tỏa khắp người bọn họ, tiếp sau Snape quay về hầm độc dược, và để mặc thủ tịch chiến bắt đầu, anh biết rõ thủ tịch chiến là thứ giáo sư không thể xen vào , nhất là đám nhóc quý tộc kia đều có âm mưu riêng cho mình. Thủ tịch chiến diễn ra như mọi năm và năm nhất sẽ là năm giao đấu đầu tiên. Khi Sillic vừa hô  " Bắt đầu" thì trong đó một giọng nói vang lên
"Harry Potter, ta thách đấu với ngươi...."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net