9.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

9. Tủng tèi bá đạo và em géi chim hoàng yến thế thưn nhu nhược.

Giáng sinh năm Severus học năm hai, cậu đã quyết định trở về nhà và đón Noel cùng bố mẹ và gia đình Evans.

Khi đó thể chất của Lily và Severus vẫn chưa quá rõ ràng, cho nên tuy rằng hai gia đình cũng có biết hai đứa nhóc này mà gần nhau thì dễ dính rắc rối nhưng cũng chẳng để ý lắm. Cùng lắm là nghĩ rằng xui xẻo tý thôi, đi khấn cầu tạ lễ mấy cái là được, nhưng sau vụ này, Nhà Snape và Evans đã phải đề phòng hẳn.

Đêm 24/12, hai cô cậu nhóc vui vẻ đi chơi, bỗng có một chị gái mặt mũi khá xinh nhào tới, ngã thẳng trước mặt hai nhóc, quả mặt dúi thẳng xuống nền cát.

Chị gái này có quả đầu màu hồng phấn, không phải cái màu hồng hồng ngả cam thường thấy mà là cái màu lập loè hồng cánh sen y chang quả son của mấy bà rapper người Phi hay dùng, nhìn đau mắt cực kì.

Lily sợ suýt khóc vì tưởng người chết, Severus thì mặt đần ra vì sốc. Ai dè chị gái kia bỗng bật dậy như Zombie, rồi oà khóc như thể cậu đã làm gì sai.

Từ đằng xa, một anh giai cao tầm mét 8 bỗng lao đến tà mị gào thét với bà chị đang khóc kia

" Cô dám rời xa tôi sao??? Ai cho cô cái gan ấy!!!??? "

Chị gái tóc hồng kia run bần bật như con dở, nức na nức nở khóc, mồm cứ nói gì đó chẳng rõ:

" T ko pải nà ng cu'@ @nh, t cầu xing @nh, nàm ơn h@y th@ cho t.  "

" Dịch: Tôi không phải là người của anh, tôi cầu xin anh, làm ơn hãy tha cho tôi "

Anh giai tà mị cuồng luyến nhếch mép, khuôn mặt ba phần lãnh khốc ba phần khinh thường ba phần cao ngạo một phần ôn nhu mà mỉm cười:

" Cô chỉ là một thế thân thì ngoan ngoãn một chút, tôi không ngại khiến gia đình cô đổ vỡ đâu. "

Sau đó, ờ…, cả hai bị hốt vô sở cảnh sát

Ông anh giai kia vốn là chủ tịch công ti gì gì đó cũng nổi nổi, có vài lần cũng xuất hiện trên ti vi nên người qua đường cũng có quen mặt. Cho nên khi chả vừa phát ngôn gây sốc, đã có mấy người thủ sẵn điện thoại gọi cho công an.

Mà hình như bà chị kìa bị Stockholm, cho nên khi ông kia bị hốt vô tù thì cũng khóc lóc vào theo.

Severus cảm thấy, thật quá mệt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net