Chap 6: Đũa phép

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Severus kiểm tra lại danh sách đồ cần có của Leyla, chỉ còn cây đũa phép là chưa mua. À, phải rồi, ta sẽ tặng cho quý cô đây một món quà .Severus ngẫm nghĩ một xíu vì con bé nó làm cho anh có cảm giác kì lạ vừa quen thuộc đến một cách khó hiểu không biết sao lòng anh lại muốn che chở con bé một cách hết mực . Leyla thì cảm thấy hai má cô nóng bừng, đôi tay bẽn lẽn xoa vào nhau một cách khó xử vì đây là lần đầu được nhận một món quà mà người đó lại còn là giáo sư của mình.

"Giáo sư ngài không cần phải làm vậy đâu "

" Ta biết mình làm sẽ phải làm vậy"

Nhưng mà để coi, ta sẽ tặng con một thứ gì nè? Nhất định không phải cóc rồi, cóc đã hết mốt từ lâu, chúng nó sẽ cười nhạo con cho coi. Ta nghĩ là một con mèo sẽ hợp với một quý cô hơn đấy.

Hai mươi phút sau, cô vào giáo sư đã rời khỏi chỗ bán thú cưng Leyla đã ôm bên mình một con mèo màu trắng như tuyết vô cùng xinh đẹp, đang vùi đầu trong lòmg cô ngủ say sưa. Leyla không thể không lập lại câu cám ơn giáo sư Snape cho đến khi anh thô lỗ trừng cô thì cô mới im miệng lại.

Giờ thì ta chỉ cần đến một tiệm nữa thôi, tiệm duy nhất bán đũa phép, tiệm Ollivanders để kiếm cho quý cô một cây đũa phép. Một cây đũa phép... chính là cái mà Leyla nôn nóng muốn và mong cho nãy giờ vì mẹ cô từng nói rằng đũa phép chính là thứ quan trọng nhất của phù thủy

Tiệm cuối cùng này nhỏ xíu, vừa hẹp vừa dơ, trên cửa tiệm có đẽo mấy chữ vàng: Ollivanders nhà sản xuất đũa uy tín từ năm 382. Bên trong cửa sổ bám đầy bụi bặm, có trưng bày một cây đũa duy nhất đặt trên một cái gối tím bạc màu.

Khi cô và giáo sư bước vô trong tiệm thì nghe có tiếng chuông leng keng vang lên đâu đó ở sâu dưới sàn tiệm. Chỗ này thật là chật chội, nhưng trống trơn, ngoại trừ một chiếc ghế đu đưa duy nhất đề cho Leyla ngồi chờ. Nó cảm thấy lạ lùng như thể nó vừa bước vào một thư viện rất ư nghiêm ngặt. Cô phải ráng nuốt vô rất nhiều câu hỏi chỉ chựt vọt ra khỏi miệng muốn hỏi giáo sư Snape nhưng khi nhìn gương mặt ấy cô chỉ biết nín thin, đôi mắt ngó hàng ngàn cái hộp nhỏ và dài chất khít rịt lên tới trần. Không biết tại sao bỗng dưng Leyla cảm thấy như cổ mình bị kim chích. Cái vẻ bụi bặm và lặng lẽ nơi đây dường như gây một cảm giác kiến bò trong xương người ta bằng một thứ phù phép bí ẩn gì đó. Chợt một giọng nói dịu dàng vang lên:

"Chào cháu"

Leyla đứng dậy ngó ngó nhìn kế bên là Severus hơi chau mày bặm môi một tiếng. Một cụ già đứng trước mặt cô và giáo sư đôi mắt cụ to và sáng như ánh trăng chiếu xuyên vẻ âm u của cửa tiệm. Leyla lúng túng nhìn ổng rồi mới ngó giáo sư rồi mới cất tiếng nói

"Cháu chào cụ ạ"

Cụ già nói:

" À, phải, phải, phải rồi. Ta sẽ kiếm một cây đũa phép hợp với cháu. Để coi, cây đũa đó bằng gỗ cây liễu, dài ba tấc, thanh nhã. Một cây đũa đẹp thích hợp cho việc luyện bùa. Cụ Ollivanders tiến đến gần Leyla hơn. Thì bị Severus trừng một cách hung ác đưa tay ra bảo vệ cho cô bé.

" Chào Severus Snape. Thật vui khi gặp lại anh... đũa của anh làm bằng gỗ hồng sắc với lõi được làm từ trái tim của một con rồng phải không?

" Có lẽ ông Ollivanders có trí nhớ vẫn tốt như ngày nào"

"Hừm, thôi được, bây giờ để ta xem, cây đũa nào thích hợp với cô Leyla"

Cụ lấy từ trong túi ra một cuộn thướt dây có dấu khắc bạc.

"Tay nào của cô cầm đũa?"

" Ơ...cháu thuận tay phải ạ"

" Giơ tay phải lên. Vậy đó"

Cụ đo từ vai đến ngón tay của Leyla rồi đo từ cổ tay đến cùi chỏ, từ vai đến sàn, từ tay đến đầu gối, và vòng quanh đầu. Trong lúc đó cụ nói:  Mỗi cây đũa phép của hiệu Ollivanders đều có lõi bằng chất liệu pháp thuật hùng mạnh, cô Leyla à. Chúng tôi dùng lông đầu bạch kỳ mã, lông đuôi phượng hoàng, và gân rồng. Không có cây đũa Ollivanders nào giống cây đũa Ollivanders nào, bởi vì không hề có hai con bạch kỷ mã, hai con phượng, hay hai con rồng nào giống y như nhau. Và dĩ nhiên, cậu không thể nào tạo được quyền phép tương tự khi sử dụng cây đũa của phù thủy khác.
Leyla  bỗng nhận ra cái thước đo, đang đo khoảnh cách hai lỗ mũi của nó, tự động làm công việc một mình. Cụ Ollivanders đã bỏ đi tới chỗ mấy cái kệ, lấy xuống vài cái hộp.
Khi cụ nói:

"Xong rồi"

Thì cái thước đo tự động buông mình rớt xuống sàn. Được rồi, cô Leyla, thử cái này xem. Gỗ sồi và gân rồng. Hai tất rưỡi, xinh đẹp và linh hoạt. Cứ cầm nó lên vẫy một cái.
Leyla cầm cây đũa và (cảm thấy mình ngu ngốc) quơ một vòng nhỏ. Nhưng cụ Ollivanders giật lại cây đũa ngay tức thì. Thử cây này. Gỗ thích và lông phượng. Hai tất ba. Khá lợi hại.

Leyla thử, nhưng nó chưa kịp giơ cây đũa lên thì lại bị cụ Ollivanders tướt mất.  Không, không. Thử cây này. Gỗ mun và lông kỳ lân. Hai tấc tám. Leyla thử rồi thử cô chẳng hiều cụ Ollivanders có ý chờ đợi phép mầu gì. Đống đũa nó đã thử vun thành đống trên chiếc ghế đu đưa, nhưng cụ Ollivanders vẫn cứ đưa ra thêm nhiều cây đũa khác để thử. Mà càng thử cụ có vẻ càng vui hơn.

Tưởng ta bịp hả? Đừng lo. Chúng ta đang tìm một cây phối hợp hoàn hảo nằm đâu đây trong đám đũa này. Ta đang tự hỏi, à phải, sạo lại không thử một sự kết hợp khác thường. Cây hồng sắt và lông đuôi bạch kì mã nhỉ.

Leyla cầm cây cây đũa. Nó thình lình cảm nhận một luồng hơi ấm truyền vào đầu ngón tay. Nó giơ cây gậy lên cao trên đầu, ngoắc một cái giữa đám bụi lưu niên trong tiệm. Một chuỗi những tia sámg trắng bắn ra từ đầu đũa tạo ra một đàn bướm xinh đẹp nói đuổi nhau bay tạo thành những khung cảnh xinh đẹp và vô cùng thơ mộng. Severus vẫn gương đôi mắt nhìn cô một cách kì lạ còn cụ Ollivanders thì bật khóc:

"Ôi, hoan hô. Đúng rồi, ôi, hay quá. Ừ. Tốt. Tốt. Thật là kỳ lạ... Ôi kỳ lạ biết bao... "

Cụ đặt cây đũa của Harry trở vào cái hộp, gói trong một tờ giấy nâu, vẫn lẩm nhẩm:

"Kỳ lạ... Kỳ lạ..."

Leyla hỏi:

"Cháu xin lỗi, nhưng mà cái gì kỳ lạ ạ?"

Cụ Ollivanders nhìn chằm chặp vào mặt Leyla:
Ta nhớ mọi cây đũa của ta bán ra, cô à. Từng cây đũa một. Ngẫu nhiên làm sao là gỗ đũa phép của cô bé chất liệu lại giống của giáo sư Snape một cách khó tin còn lông đuôi của bạch kỳ mã lại giống với đũa phép của một cậu bé từng đến đây mua có lẽ cháu sẽ gặp cậu ấy ở Hogwarts.

Leyla tròn mắt ngạc nhiên nhìn ông:
- Chuyện đời kỳ lạ làm sao. Nên nhớ, đũa phép chọn phù thủy. Ta tin là chúng ta có thể trông mong nơi cháu những điều vĩ đại, Leyla à. Nói cho cùng, duyên số giữa con và chiếc đũa này cùng cậu bé kia chắc chắn sẽ là một định mệnh trong cuộc đời con đấy.

Leyla cô tròn xoe mắt nhìn cụ cô chắc là cô không hề thích cụ Ollivanders lắm. Cô trả cụ chín đồng Galleons vàng để mua cây đũa, và cụ Ollivanders cúi chào tiễn cô và giáo sư ra tận cửa. Giáo sư Snape giúp Leyla lên chuyến tàu điện ngầm sẽ đưa nó về lại cô nhi viện. Sau đó anh đưa cô một lá thư.
" Đây là vé của quý cô để đi Hogwarts. Ngày một tháng chín. Ngã Tư Vua. Trong vé có ghi rõ. Nếu gặp rắc rối gì thì hãy liên lạc với ta"

Chuyến tàu điện ngầm chuyển bánh ra khỏi ga. Leyla muốn được nhìn giáo sư Snape cho đến khi anh  hẳn tầm nhìn. Nó đứng ịn mũi vào cửa sổ toa tàu nhìn lại, nhưng chỉ chớp mắt một cái là giáo sư đã biến mất rồi. Nghĩ nghĩ một hồi rồi bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc sống sắp tới.
——————
Hết chương 6 rồi ạ

Các bạn nhớ bình chọn cho mình nha💋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net