Chương 5: Lá thư + Hẻm xéo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỗi ngày vẫn trôi qua như bình thường, cho đến khi Leyla nhận ra thì cô đã sắp 11 tuổi rồi thời gian trôi nhanh đến nỗi mới khi nào cô vẫn trong vòng tay mẹ mình bây giờ thì cô đã lớn rồi. Tối đến không khí bao trùm xung quanh Leyla cô đang ngồi nhìn ra cửa sổ ngắm trăng đôi mắt mơ hồ vì nhớ lại chuyện của mẹ. Thở dài một hơi thì xa xa cô nhìn thấy bóng dáng của một con cú đang bay đến chân đang cằm một lá thư.

Nó vụt thật mạnh rồi đứng ở cạnh cửa sổ nhìn cô, Leyla thấy thế liền lấy lá thư xuống có phong bì trắng có một hoa văn đỏ in giữa bức thư được ghi bằng mực đen, đề:

Gửi Leyla White
Cô nhi viện
Gác mái
Cạnh cửa sổ
Nó rút thư ra đọc:
HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
Hiệu trưởng: Albus Dumbledore
(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, đại phù thủy, tổng Warlock, trọng nhân tối cao, Liên đoàn phù thủy quốc tế)
Kính gửi cô Leyla White,
Chúng tôi làm hân hạnh thông báo cho cô biết rằng cô đã trúng tuyển vào học viện pháp thuật và ma thuật Hogwarts. Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách và trang thiết bị vần thiết.
Khóa học bắt đầu vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi đợi cú của cô chậm nhất là ngày 31 tháng 7.
Kính thư,
Giáo sư McGonagall
Phó hiệu trưởng.
McGonagall

Đọc lá thư với sự ngạc nhiên quả là ngày này đến rồi sao cô khẽ mỉm cười vài bữa nữa cô phải đi mua một ít thuốc nhuộm tóc và đồ ngụy trang. Dù sao lúc trước mẹ cũng để cho cô ít đồ vật cô có thể mang đi cầm dù muốn hay không muốn có lẽ cô nên xuất phát sớm trước khi cô giáo sư đến dẫn cô đi mua đồ. Sau đó cô đã viết lại thư gửi đi

Kính thưa giáo sư Dumbledore
Con rất lấy làm vinh hạnh khi được nhập học
Mong giáo sư có thể cử một người đến để dẫn con mua đồ
Leyla White

Sáng hôm sau Leyla dậy thật sớm để chuẩn bị xuất phát xuống Luân đôn cô cần xuống đó mua một ít đồ trước khi một giáo sư đến đây. Mãi đến trưa cô mới trở về, việc đi lại với một đứa trẻ như cô thật khó khăn hay do dòng máu Veela vốn yếu đuối, mái tóc trắng ngần của cô được nhuộm đen hoàn toàn gương mặt thì chấm một ít tàn nhan cho bớt vẻ thu hút đi, thứ cô không thay đỗi là đôi mắt xanh ngọc như bầu trời này nhưng đôi mắt ấy lúc nào cũng thể hiện nỗi buồn không nguôi. Bây giờ ngoại hình cô đã trong bình thường hơn khẽ nói trong lòng mình sẽ sống một cách bình thường nhất có thể.

Hiện tại Leyla không lấy họ của mẹ mà lấy họ của người viện trưởng trong cô nhi viện cô không muốn ai biết thân thế của mình, có lẽ lời nói của mẹ đã phần nào ảnh hưởng đến lối suy nghĩ của cô, từng câu nói đều làm cô ám ảnh nói không sai chút nào cô đã chứng kiến mẹ mình bị giam cầm từng ấy năm điều đó khiến cô vô cùng lo sợ một ngày nào đó mình cũng sẽ bị như thế. Cô là một con người yêu thích sự tự do và mong muốn khám phá mọi thứ kì diệu trên thế giới này. Không phải cô ít nói mà là do ngoại hình của cô khiến cho người khác sợ hãi, cô từ đó cũng ngại không dám tiếp xúc với ai nhiều nữa. Cô cũng muốn mở lòng đón nhận người khác nhưng thực chất sâu thẳm trong thâm tâm cô chỉ cảm thấy sợ người ta chán ghét và hắt hủi mình. Đơn giản là cô sợ bị tổn thương thôi suốt nhiều năm ra ngoài mẹ cô ở bên cạnh nhưng thực ra Leyla chẳng có một người bạn nào hết nên việc cô sống như thế cũng không lấy gì làm lạ.

Sáng hôm sau..

Một người đàn ông mặc áo choàng màu đen dài quá khổ khiến ông trông giống như một con dơi khổng lồ, làm da màu vàng và cái mũi to đang đứng trước cửa cô nhi viện gõ cửa. Mở cánh cửa ra là một cô bé với dáng vẻ nhỏ nhắn đang lúng túng không biết nói gì với anh. Mắt của hai người chạm nhau không biết vì sao Severus lại cảm giác đứa bé này lại quen thuộc đến mức khó tin mà anh không thể hiểu được, anh cất chất giọng lạnh lùng của mình.

" Leyla White ta nghĩ là trò là học sinh mới đúng không"

" Dạ vâng thưa giáo sư"

Giọng con bé nhỏ nhẹ cất tiếng nói nhìn anh đôi mắt trong trẻo ấy thật đẹp thật giống với cô gái ấy. Đúng rồi cô gái đã xuất hiện trong cuộc đời anh trong một mùa đông nọ của nhiều năm về trước nhưng cuối cùng đến khi cô rời đi mà không nói một lời nào với anh mới đầu Severus cảm thấy rất bình thường nhưng thực chất càng ngày anh càng cảm thấy tim mình có chút kì lạ có chút sự buồn bã và nỗi nhớ không nguôi. Đến khi anh nhận ra được tình cảm mình thì anh không thể tìm thấy cô ấy dù cố gắng thế này mặc dù anh đã tìm kiếm gần hết nước Pháp.Severus  ngây người chìm trong kí ức mãi một lúc sau anh mới quay người lại dẫn cô bé độn thổ đến hẻm xéo.

" Nắm lấy tay ta.."

" Vâng ạ.."

Vụt một phát bây giờ hai người đang ở hẻm xéo xung quanh bên trong thật kì lạ những cửa hàng đan xen lẫn nhau ngoài ra còn có những con người mặc những chiếc áo chùm kì lạ đủ loại. Mặc trời xoi chiếu rực rỡ trên hàng đống vạc chất bên ngoài cửa hàng gần họ nhất. Những cái vạc – đủ cỡ – bằng đồng có, bằng thau có, bằng thiếc có, bằng bạc cũng có. Một nhãn hiệu treo bên trên đống vạc cho biết: Tự khuấy – Xếp gọn được. Leyla đi theo Severus bước lên phố, nó cứ quay ngang đầu, đảo dọc mắt, nhìn khắp bốn phương tám hướng, để thấy hết mọi thứ: Tiệm quán, đồ đạc bày tràn ra ngoài, người ta mua sắm tấp nập. Khi đó Severus dừng lại nhìn cô rồi nói trò còn giữ lá thư thứ hai mà sáng nay con cú đã giao đến không.

" Có ạ.."

"Ừ..."

Leyla sáng sớm vì vội chuẩn bị đi mua đồ nên chưa hề xem bức thư ấy bây giờ cô mới mở nó ra để xem những gì viết trong đó. Lá thư ghi:

HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
ĐỒNG PHỤC
Học sinh năm thứ nhất cần:
1. Ba bộ áo chùng thực tập (màu đen).
2. Một nón đỉnh nhọn (đen) đôi ban ngày.
3. Một bộ găng tay bảo hộ (bằng da rồng hay tương tự).
4. Một áo trùm mùa đông (đen, thắt lưng bạc).
Lưu ý là đồng phục của tất cả học sinh đều mang phù hiệu và tên.
SÁCH GIÁO KHOA
Tất cả các học sin đều phải có các sách kiệt kê sau đây:
- Sách thần chú căn bản (lớp 1) của Miranda Goshawk.
- Lịch sử pháp thuật của Bathilda Bagshot.
- Lý thuyết pháp thuật của Adalbert Waffling.
- Hướng dẫn biến hình dành cho người nhập môn của Emeric Switch.
- Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật của Phyllida Spore.
- Đề cương phép lạ và độc dược của Arsenius Jigger.
- Quái vật kỳ thú và nơi tìm ra chúng của Newt Scamander.
- Những lực lượng hắc ám: Hướng dẫn tự vệ của Quentin Trimble.
TRANG THIẾT BỊ KHÁC
- 1 cây đũa phép.
- 1 cái vạc (bằng thiếc, cỡ số 2)
- 1 bộ chai hũ ống nghiệm thủy tinh.
- 1 kính viễn vọng.
- 1 bộ cân bằng đồng.
Học sinh cũng có thể đem theo một con cú hoặc một con mèo hoặc một con cóc.
LƯU Ý PHỤ HUYNH LÀ HỌC SINH NĂM THỨ NHẤT KHÔNG ĐƯỢC PHÉP CÓ CÁN CHỔI RIÊNG.

Leyla nhìn nhìn lá thư không nói gì trong khi Severus đi mua sách giáo khoa giúp cô thì cô sẽ đi một mình mua đồng phục ở tiệm phu nhân Malkin. Phu nhân Malkin là một mụ phù thủy mập lùn, cười toe toét và mặc đồ toàn màu hoa cà. Leyla chưa mở miệng nói gì cả thì bà đã tươm tướp:
- Đồng phục Hogwarts hả cưng? Ở đây có nhiều lắm, tha hồ cho con chọn. Như trong kia lúc này có một quý ông trẻ tuổi đang thử đồ đấy.

Đằng sau cửa hàng, một thằng bé có gương mặt nhọn nhợt nhạc đang đứng trên cái bục ột mụ phù thủy khác lượt thử cái áo chùng đen của nó. Phu nhân Malkin đặt Leyla đứng trên một cái bục khác bên cạnh, trùm một cái áo dài qua đầu nó, bắt đầu đánh dấu chiều dài để xén bớt.

Thằng bé nhợt nhạc nói:

- Chào. Cũng vô Hogwarts à?

Leyla đáp:

"Ừ.."

Ba tao đang mua sách cho tao ở tiệm kế bên và má tao thì đã lên phía đầu phố để kiếm mua một cây đũa phép.

Giọng thằng bé này có âm điệu nhừa nhựa chán ngắt. Nó lại nói nhiều:

- Lát nữa tao kéo má tao đi coi chổi đua. Thật không hiểu tại sao người ta lại không cho phép học sinh năm thứ nhất có chổi thần. Tao tính làm nư với ba má tao để mua cho tao một cây rồi tao sẽ lén đem vô trường.

Leyla im lặng ngồi nghe thằng bé vẫn tiếp tục huênh hoang:

"Nè, mày đã bao giờ có chổi riêng chưa? "

"Chưa"

"Biết chơi Quidditch chớ?"

"Không"

Leyla vừa đáp vừa thắc mắc không biết Quidditch là cái gì? Thằng bé vênh váo:

Tao chơi xịn. Ba má tao nói tao mà không được chọn vào đấu cho nhà tao thì đó
là một tội lỗi. Và tao phải nói, tao đồng ý.

"Mày biết sẽ ở nhà nào chưa? "

"Chưa"

Thật ra không ai thực sự biết cho đến khi chính thức nhập học. Nhưn mà tao thì biết là tao sẽ ở nhà Slytherin, tất cả mọi người trong gia đình tao đều từng ở đó mà. Thử nghĩ tao mà bị tống vô nhà Hufflepuff thì chắc tao nghỉ quá. Phải không?
Leyla chẳng biết nói gì hơn là phát ra một tiếng ậm ừ trong cổ họng tại vì cô đã nói chuyện với ai bao giờ cô thậm chí còn không có bạn mãi đến lúc khi thằng bé rời đi và cô cũng có đồng phục. Thì Severus đã mua đầy đủ hết những gì mà cô cần sau đó dẫn cô đi mua đũa phép.

————————-

Hết chương 5 rồi ạ

Các bạn nhớ bình chọn cho mình💋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net