Chương 162: Thành thật với con - Hoàng tử Thuỷ tộc.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở lại hầm, Harry dọn bữa tối cho ba đứa rồi cũng theo chúng ăn ít đồ đơn giản lót dạ, mời mấy nhà mạo hiểm kia uống rượu chắc chắn bị chúc rồi. Quá khứ thì anh không để ý, nhưng giờ thì phải chú ý rồi.

"Ba, Lupin bị thương do nhân viên Bộ Pháp thuật, thật sự quá khó hiểu." Artemis không yên lòng ăn cơm, vừa ăn vừa nói.

"Ừ. Vì thế các con phải chú ý an toàn, tối nay không được ra ngoài đi dạo." Harry không đánh giá gì.

"Vâng thưa ba." Apollo nói.

Severus không ở trong hầm, y lại tới bệnh thất. Thằng nhãi Lupin tỉnh vào ban chiều, kể lại chuyến đi tới Rừng Cấm cho Andromeda. Lúc ấy Harry đang chỉ đạo cho bọn trẻ bắn tên nên cũng chỉ nghe một ít thông qua Severus. Lupin khóc lóc kể lể cộng với Severus âm thầm châm chọc rất thú vị, đương nhiên Harry cho rằng Lupin bị chứng phán đoán nghiêm trọng, tuy bản thân anh cũng thừa nhận rằng mình đã từng bị bệnh này. Chỉ là khi suy đoán ác ý bị đưa đến con nhà mình thì Harry cũng cảm thấy tức giận.

Cái gì mà là đôi song sinh Slytherin tà ác đang mưu đồ hoạt động bí mật gì đó ở trong Rừng Cấm?

Cái gì là không biết dùng tà thuật gì rời khỏi Rừng Cấm?

...

Harry nuôi nấng đôi song sinh từ nhỏ nên anh biết rõ chúng như thế nào. Anh vô cùng tức giận vì đủ thứ suy đoán tà ác của Lupin, ai bảo chỉ Slytherin mới bất công? Sư tử che chở con mình cũng phải khiến rắn chú ý. Đương nhiên Harry cũng biết rõ hai nhà Slytherin và Gryffindor có mâu thuẫn khó hoà giải được, về văn hoá, lịch sử, hoàn cảnh. Chúng không thể thay đổi chỉ trong ngắn hạn, nhưng nếu phát triển thành cạnh tranh mức độ nhẹ cũng có lợi cho Hogwarts. Vì thế anh hiểu Lupin không có mấy lỗi lầm.

Đó không phải anh nói đỡ cho Lupin, chính như điều thứ 94 trong "Quy tắc Slytherin": đừng để suy nghĩ của mình giới hạn nhận thức. Lupin chẳng qua chỉ là một đứa trẻ bình thường, ngay cả người lớn cũng không chắc làm được giới hạn nhận thức nữa là. Nguồn gốc cái sai của thằng bé chỉ là "bảo sao hay vậy", không có gì quá lớn, chỉ cần nó hiểu được thì chắc vẫn là một đứa trẻ giỏi giang.

Harry cùng bọn trẻ ăn cơm xong rồi về phòng sinh hoạt chung Slytherin nghỉ ngơi một lát, nói cho chúng những điều khiếm khuyết trong buổi bắn tên ban chiều. Sau đó Jacobsen nhận được tin tức từ tộc Tinh Linh vì thế đi tới phòng Apollo. Lúc này Artemis đang ở trong lòng ba mình nghe ba đánh giá.

"Vậy mai các con muốn làm gì? À đúng rồi, ngày mai ba và Sev đã mời chú dì Zabini bữa trưa, các con muốn đi không? Họ cũng sẽ dẫn con mình tới đó." Harry đột nhiên nhớ ra, lập tức nói với bọn trẻ.

"Ba, nhà dì Zabini có mấy bạn nhỏ ạ?" Apollo bắt đầu tìm hiểu.

"Một thôi, là con trai, tên Anse. Ba cũng không biết thằng bé tên đầy đủ là gì." Harry xoa đầu con trai, "Đây chỉ là cảm ơn Zabini đã chăm sóc Sev hai tháng trước." nói tới đây, Harry thở dài.

"Ba, trong sách có nói lúc còn ở Hogwarts ba và dì Zabini rất thân..." Artemis được anh nháy nên hỏi thử.

"Ừ." Harry thản nhiên nói, "Mà ba còn chưa dẫn các con đi thăm dì của ba. Ba biết các con rất ngạc nhiên, nhưng thời gian của ba không nhiều nên quy củ cũ, mỗi người một câu?"

"Dạ." Đôi song sinh đồng thanh.

"Vậy ai trước nào?" Harry nhìn nhìn hai đứa hỏi.

"Ba, trước kia quan hệ của ba và dì Zabini thế nào ạ?" Artemis vẫn luôn vội vàng hơn anh mình.

"Chúng ta học cùng nhau bảy năm ở Hogwarts, cậu ấy là học sinh giỏi toàn diện, thỉnh thoảng ba cũng chép bài của cậu ấy. Bọn ba cùng nhau trải qua sự kiện Hòn đá Phù thuỷ năm nhất; năm hai cậu ấy không may bị Tử Xà trong phòng chứa hoá đá; năm ba chúng ta cùng nhau đi du lịch thời gian lần đầu tiên; năm tư sự kiện Chiếc Cốc Lửa trong lúc toàn bộ Gryffindor nghi ngờ chỉ có mình cậu ấy tin ba; năm thư năm cậu ấy nhiều lần bảo ba phải học thật tốt Bế quan Bí thuật và cũng đề nghị ba xây dựng tổ chức D.A; năm thứ sáu thì cậu ấy từng bảo ba vứt quyển sách của cha các con... Al, trước khi ba và cha các con yêu nhau thì cậu ấy là một đại não khác của ba, hơn nữa chúng ta không giấu nhau điều gì cả. Thế nhưng Al à, cậu ấy chỉ hiểu một mặt của ba lúc còn ở trường, ba rất ít khi kể với cậu ấy cuộc sống của ba trước khi đi học hay vào nghỉ hè. Có lẽ cậu ấy cũng biết nhưng không phải toàn bộ. Al à, lúc còn trẻ mọi người đều sĩ diện cả, ba cũng thế. Toàn bộ trường học ngoài cha các con biết khi dạy ba Bế quan Bí thuật thì phần lớn các học trò khác đều cho rằng trước khi đi học cuộc sống của ba cũng không tệ lắm. Có lẽ dì Zabini và chú Weasley biết được ba sống không được tốt nhưng không rõ là không tốt tới mức nào. Tóm lại chúng ta đã cùng nhau làm rất nhiều chuyện ngây thơ, khó có thể tin tưởng và phá nội quy của trường, một thời quan hệ rất là thân. Cho đến khi chiến tranh chấm dứt, có lẽ phải sớm hơn, không biết từ lúc nào chúng ta có bí mật riêng, hai người họ bắt đầu yêu đương, ba trở thành người thứ ba cho tới lúc ba yêu cha các con. Nhưng Sev là một gián điệp, một giáo sư, tình yêu của chúng ta chỉ là bí mật, ba chưa bao giờ nói với hai người họ, trên thực tế là không ai ở Hogwarts biết được việc này. Giờ nghĩ lại cũng thấy hơi kỳ lạ, đương nhiên không phải vì cha các con mà là vì sau khi ba người bọn ba đã tin tưởng nhau rồi lại phát hiện đối phương có một bí mật lớn nên không chấp nhận được." Harry hồi ức lại.

"Ba không sao, giờ ba có con và anh, quan trọng hơn là có cả cha, chúng con rất yêu ba. Và có rất nhiều chú dì nữa, họ cũng rất tốt." Artemis khẽ an ủi.

"Đương nhiên rồi con gái." Harry cười hôn má con, Artemis cũng hôn lại, từ nhỏ cô bé đã thích cách biểu đạt này, "Apo, con thì sao?"

"Vậy ba ơi, vì sao ba lại gây với dì Zabini ạ?" Apollo tò mò.

"Xin lỗi con, có lẽ là ngoài ý muốn nhưng sau khi chiến tranh kết thúc ba trở nên đa nghi, có lẽ là phản ứng mang thai hai đứa cũng không biết chừng nhưng tình huống lúc đó khá là phức tạp. Ba không thể nào giải thích rõ vấn đề này cho con, nên con trai à, con có thể đổi câu khác." Harry nhún vai.

"Dạ vậy ba và dì ấy có thể hoà giải không ạ? Có vẻ dì Zabini rất muốn hoà giải với ba." Apollo im lặng ghé vào khuỷu tay ba mình.

"Có lẽ sẽ có một ngày như vậy, nhưng trước mắt thì vẫn nên giữ khoảng cách. Các con biết ba không thích giao tiếp với Bộ Pháp thuật mà." Với bọn trẻ, Harry không có gì giấu diếm, đó mới là nguyên nhân mà Harry vẫn tránh không tiếp xúc với Hermione. Dù giờ Harry có năng lực giap tiếp với đám chính khách đó nhưng anh vẫn ấn tượng với thời niên thiếu. Tuy biết với địa vị của mình hiện nay tuyệt đối sẽ không bị tổn thương, nhưng cũng không chủ động đụng chạm tới. Hermione đang là bộ trưởng Bộ Pháp thuật, dù thế nào thì Harry vẫn rất mâu thuẫn với chức vị này.

Đúng lúc này, Jacobsen cầm ba bình rượu nhỏ tới.

"Đạo sư, màu đen là nước mắt Tinh Linh, đủ cho một trăm người mỗi người uống ba ly; màu trắng là rượu bách hoa, 100 bình; đúng lúc tộc con mới chế một ít rượu thanh diệp nên màu xanh lục là rượu thanh diệp ạ." Jacobsen vui vẻ khoe rượu mình mới thu vét được.

"Ôi Jacobsen... con định để thầy quá chén bao nhiêu người đây?" Harry cảm thấy bất đắc dĩ vì học đồ của mình quá hào phóng và hiếu kính.

"Đạo sư không sao ạ, thầy có thể giữ lại uống với thầy Severus nha. Rượu tộc Tinh Linh chúng con nhưỡng có thể dưỡng sức khoẻ á thầy. Ừm Apo nói với con rằng tủ rượu của thầy Severus có rất nhiều rượu ngon, nhưng rượu của nhân loại không bằng rượu Tinh linh đâu ạ." Jacobsen cười nói.

"Được rồi, giúp thầy cảm ơn những người nhưỡng rượu nha." Nói đến mức này, Harry cũng không dễ trả lại.

"Dạ." Jacobsen gật đầu.

...

Đông Hải, quán rượu dưới nước Hải tộc.

"Nghe gì không? Học đồ của Goá Phụ là hoàng tử Tinh Linh đó." Một nhà mạo hiểm không đủ tư cách tham gia hội Ambrosia nói.

"Còn cần anh nói ư, vài năm trước đã có lời đồn rồi. tôi còn nghe lão đại Linh Thứu chúng tôi nói, con trai Goá Phụ người ta đã khiến hoàng tử Tinh Linh phải tự mình nói gả cho thằng bé ngay trong lễ lên ngôi kìa." Một đoàn viên Tro Tàn Linh Thứu nói.

"Thế khác gì cả tộc Tinh Linh đều là của hồi môn? Merlin ơi, tộc Tinh Linh không mệt chết mới lạ? Mấy trưởng lão kia sẽ đồng ý à?" Một nhà mạo hiểm ngồi cùng bàn kinh ngạc nói.

"Cả cuộc đời Tinh Linh chỉ có một tình yêu, nếu hoàng tử đã yêu thì tộc Tinh Linh cũng không biết làm thế nào, nếu chia rẽ thì hoàng tử sẽ chết, tộc Tinh Linh cũng tiêu tan, vậy cũng chẳng có gì hơn, chỉ có thể cho không người ta. May mà Goá Phụ cũng không coi trọng cái này lắm. Không biết là con gái Goá Phụ sẽ gả cho ai nhỉ? Nếu là người thường... ai cha, tên này sẽ may mắn lắm đấy." Bạn đoàn viên Tro Tàn Linh Thứu nói tiếp.

"Hửm? Vì sao?" Những người khác đều tò mò.

"Ngốc, cha vợ giỏi như vậy, anh vợ lại là chồng của vua Tinh Linh... Haha, nghe nói con gái của Goá Phụ rất xinh xắn đó."

"Haha nghe nói Goá Phụ rất cưng con gái. Nên muốn tìm một người tin cậy thì cũng không dễ dàng đâu nhỉ?"

"Cũng đúng... nhưng là con gái à? Giờ đang ở ký túc trường học, không chừng đã bị tán rồi..." Một nhà mạo hiểm trẻ tuổi cười nói.

Cách đó không xa, một cậu trai anh tuấn tóc lam bạc bỏ một tệ Thuỷ tộc, rời khỏi quán bar.

Cậu ta rẽ hai con phố, đi vào phố chính Thuỷ tộc mà bình thường nhà mạo hiểm cấp SS mới được đi vào. Đến phố chính cậu ta tới cạnh một chiếc xa hải mã sang trọng, người hầu đứng cạnh đó lập tức cúi đầu nói: "Hoàng tử Walin, tiếp theo cậu muốn tới đâu ạ?"

"Phủ trưởng lão Mermaid." Cậu ta nhìn người hầu bằng đôi mắt màu bạc nhẹ nhàng, suy nghĩ một chút mới phân phó.

"Dạ thưa điện hạ." Người nọ nhẹ nhàng nói, mở cửa xe, để cậu ta vào xe ngựa mới bảo đám hải mã kéo xe một tiếng rồi đi theo.

"Momodor, cậu có thấy ta có cần tranh thủ một hôn nhân cho Thuỷ tộc không?" Walin nhìn bên ngoài cửa sổ, nói.

"Không phải điện hạ đã có người mình thích rồi ạ? Mà bệ hạ và hoàng hậu cũng không phải đã đồng ý để ngài cưới cô Evans ngài thích rồi sao?" Momodor kinh ngạc hỏi.

"Đương nhiên, ta nói tới em ấy đó, ta phải chặn miệng mấy tên anh chị em họ kia thôi?" Walin đáp.

"Cô Evans có cha là ngài Asaprhett rồi, họ còn có gì để nói chứ?" Momodor hỏi.

"Momodor, lợi thế phải càng nhiều càng tốt. Huống chi giờ ta còn đang tương tư đơn phương, ta phải để tất cả mọi người nhìn thấy ưu điểm của Artemis mới có thể để em ấy gả cho ta không bị ấm ức. Ta muốn cùng em ấy chung sống cả đời, muốn em ấy hạnh phúc, vui vẻ mà không bị ức hiếp." Walin nói, "Tuy nhiên Artemis vào trường học rồi, chỉ sợ không theo đuổi em ấy sẽ bay mất, ta muốn khóc cũng không kịp."

"Nên ngài định làm gì ạ?" Momodor mỉm cười nhìn vẻ khẩn trương mà hoàng tử điện hạ hiếm khi lộ ra.

"Nghe nói anh trai của Artemis đã bị tên ngốc Jacobsen yêu. Nếu đó là sự thật thì chỉ mối quan hệ này đã đủ khiến đám người kia lo lắng nhỉ? Ta tin chắc nếu phụ vương biết nhất định sẽ vội vã gửi ta đến chỗ ngài Asaprhett cho xem." Walin mỉm cười, "Vì tộc Tinh Linh có trợ lực mạnh như vậy, tuy Thuỷ tộc không có hận thù gì với tộc Tinh Linh nhưng chẳng lý do gì mà để đám Tinh Linh kia có được mặt đẹp đẽ trước cả."

"Cũng phải ạ..." Momodor gật gật đầu, lúc này xe hải mã ngừng lại, "Điện hạ, chúng ta đến nơi rồi ạ."

- Hết chương 162 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net