#3 : Evans

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hãy dành thời gian cho gia đình của bạn.

Gia đình là khởi nguồn của hạnh phúc, nhưng cũng là khởi nguồn của bất hạnh.

-----

- Alice Alishagood... good... cái gì cơ ?

- Dạ, là Alice A-li-sa-good-ly Rowl-her-ya Mi-a-ne-a-ri-a-na Al-ber-me-re-a-se-vy E-vans.

     Evans, con bé họ Evans. Nhưng Evans nào mới được ? Trên đất này biết bao nhiêu gia đình họ Evans. Thật ra cũng có một gia đình Evans là phù thủy, nhưng họ sống ẩn dật bao lâu nay, không có tin tức gì. Mà chắc gì nó đã là người ở đây. Có khi là Muggle chính gốc cũng lên...

     Biết được thông tin này, họ tỏ ra cảnh giác hơn. Cô nàng tên Helga hỏi :

- Vậy giờ em tính làm gì ? Đi đâu ?

- Làm những gì em thích. – Con bé trả lời cộc lốc

- Em không tính về nhà sao ? – Rowena dè dặt hỏi

- Nhà sao ? Em vô gia cư mà, làm gì có nhà.

- Vậy sao, chị xin lỗi.

- À, thật ra cũng có, nhưng em không gọi nó là nhà, cũng không thích hợp để về.

- Ừm... Trại trẻ mồ côi hả ? – Godric hỏi

- Không, ở đó có cha mẹ ruột của em. Nhưng họ đuổi em đi, em không thích ở lại nên cũng đi luôn.

- Sao em lại không thích ? Đó là gia đình em mà.

- Họ không thực sự quan tâm và yêu thương em, cũng chẳng bao giờ cố tìm hiểu xem em thực sự cần gì, họ chẳng bao giờ để tâm. Họ ngăn cản em đến với niềm vui của mình, tước đi hạnh phúc và bắt em làm những gì em không thích. Em không gọi đó là gia đình, nó còn tồi tệ hơi trại giáo dưỡng. – Con bé nói về nỗi buồn của mình với giọng điệu tỉnh bơ. – Em đang tìm hạnh phúc cho mình.

- Vậy thì em có thể ở đây !

- Thật ạ ? – Mắt con bé sáng lên như một đứa trẻ được cho kẹo.

- Row ! – "Người của hội !", ánh mắt Salazar nhắn gửi điều này

- Không sao đâu Sally ! Nó chỉ là một đứa trẻ thôi. – "Chúng ta hoàn toàn xử lí được.", Rowena chắc chắn về điều này.

     Đúng rồi, nó mới chỉ là một đứa trẻ 8 tuổi thôi.

- Vậy em nghỉ đi nhé ! Cũng muộn rồi. – Helga

- Vâng ! Chúc anh chị ngủ ngon !

- Uh ! Chúc em ngủ ngon.

     Bốn người họ ra khỏi phòng.

- Thật kì lạ !

- Sao vậy Sally ?

- Có vẻ như quý cô Ravenclaw đây không rành chuyện để ý mấy đứa trẻ bằng cái tên của tôi nhỉ ?

- Thôi nào, có chuyện gì vậy anh Salazar ? – Helga lập tức dập tắt mọi nguồn cơn của mọi cuộc tranh cãi.

- À, chỉ là bất ngờ nên nghi ngờ một đứa trẻ không tỏ ra sợ hãi khi thức dậy sau một cú ngã trời giáng ở một nơi xa lạ với những người xa lạ thôi.

- Nó dũng cảm. – Godric

- Nhưng nó cũng không hề cảnh giác, như nhà nó vậy.

- Được rồi, căn cứ vào những gì con bé nói thì nó chỉ là một đứa trẻ hơi lập dị thôi. Việc chúng ta cần làm bây giờ là đi ngủ. – Helga nhắc nhở

- Ừ.

     Trong góc tối, con bé quan sát họ về phòng, suy tính bước tiếp theo của kế hoạch.

     Ở một nơi nào đó, nơi con người không bao giờ chạm tới được, bánh xe vận mệnh bị tác động, dần dần lệch ra khỏi đường ray.

     Sâu trong rừng, các nhân mã đồng loạt nhìn lên trời, họ cảm nhận được quỹ đạo của các vì sao đã thay đổi.

-----

Cuộc đời bạn như một câu chuyện, hãy là tác giả của nó.

Nắm lấy vận mệnh của mình trước khi nó rơi vào tay kẻ khác.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net