24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Voldemort nhìn tên nhóc Gryffindor người đầy bụi bẩn trên đầu còn vương vệt máu, gã ta cười nhạo chỉ với một tên nhóc này mà dám đứng lên chống đối lại gã, Neville bỏ qua những lời cười cợt của gã, cậu hùng hồn khẳng định tuyên bố rằng

"mọi chuyện vẫn chưa kết thúc!, những người đã hy sinh để chiến đấu cho tự do, cho công lý và những người họ yêu thương!"

nói xong Neville rút từ trong túi ra thanh kiếm của Gryffindor, Draco kinh ngạc không ngờ ngoài Harry Potter ra còn có một người đủ điều kiện để cầm thanh kiếm đó, bất chợt cậu nhìn thấy thân ảnh của Harry cử động, giây sau cả cơ thể của Harry vùng ra khỏi tay của Hagrid và chạy đi mất, đồng thời hắn còn quay lại quăng bùa chú về phía Nagini và những tên Tử Thần Thực Tử phía sau

nhìn bóng dáng hắn khuất dạng sau tòa lâu đài, Draco trên gương mặt xuất hiện một nụ cười nhỏ, là một sự hy vọng, là một niềm tin, bọn họ vẫn còn có cơ hội chiến thắng

việc Harry còn sống nó đã làm lay chuyển sự tín nhiệm và khiến cho đội quân của Voldemort lung lay, lúc này những tên đã từng thề quỳ phục dưới tay gã đều đồng loạt bỏ chạy, Narcissa bị cơn hỗn loạn đám đông làm cho quay cuồng, và không thể đi được, khi con trai bà vẫn còn ở đằng kia, Draco nhìn mẹ mình lắc đầu một cách kịch liệt

cậu nhìn bà mong bà hãy hiểu ý cậu mà mau chóng rời khỏi đây, nhìn đôi mắt cầu mong của Draco người làm mẹ như bà cảm thấy lung lay lẫn day dứt

"mẹ mau rời đi, con có thể tự lo được, xin hãy tin con"

môi Draco nhấm nháp nói lên từng lời, bà Narcissa có vẻ hiểu ý cậu, nhưng vẫn không có bất cứ cử động gì, Draco bắt đầu sốt rốt cậu nhìn tình hình xung quanh giờ mà mẹ cậu không mau chóng chạy đi thì sẽ nguy hiểm lắm, cậu nhìn bà đôi mắt ngập nước lắc đầu ý bảo bà đừng lo cho cậu nữa

"xin mẹ, hãy mau chóng đi đi"

bà Narcissa đau lòng nhìn cậu, nhìn cậu đau đớn cầu xin mình, cuối cùng bà đành cắn chặt môi mình xoay người cầm lấy tay chồng mình mà biến mất sau cây cầu

Draco sau khi thấy mẹ mình đã khuất dạng cậu mới an tâm, nhưng chưa kịp định thần được bao lâu bên tai đã vang lên tiếng nổ, trận chiến vẫn còn tiếp diễn khi cậu thấy gã Voldemort đã trực tiếp hất tung cả người Neville bay thẳng vào đại sảnh đường, không thể chần chừ hơn, Draco nhấc lấy tay Cedric quàng qua vai mình dìu anh khỏi nơi khô cằn đổ nát này

trong lòng thầm cầu mong Harry sẽ sống sót một lần nữa, sẽ lại chiến thắng

"Harry tôi tin cậu đừng làm tôi thất vọng"

bên này, ở khắp nơi trong tòa lâu đài, những ánh sáng phản chiếu không ngừng hiện liên tục, liên tục những câu thần chú không ngừng phóng ra làm rung động cả một không gian, lúc này là một trận chiến đấu tay đôi một mất một còn, Harry phải liên tục đấu lại từng bùa chú của Voldemort, có thể thấy hắn có vẻ khá chật vật khi cứ bị gã dồn vào đường cùng

Hermione thấy tình hình không ổn, nếu cứ như vậy Harry sẽ không thể chống đỡ được nữa, cuối cùng cô nàng nảy ra một ý mà biết chắc rằng sẽ không hay ho một chút nào nhưng nó là cách cuối cùng, cô cùng Ron dụ con rắn Nagini ra một chỗ khác cố gắng tiêu diệt nó vì cô biết rằng chỉ cần trường sinh linh giá cuối cùng của Voldemort bị tiêu diệt thì chắc chắn gã sẽ suy yếu

nhưng mọi chuyện chưa bao giờ là suôn sẻ, ở đại sảnh đường, dưới sự hỗn loạn Bellatrix đột nhiên xuất hiện tấn công loạn xạ xung quanh và gần như người phụ nữ điên ấy đã tưởng như giết chết Ginny, điều này đã làm Molly Weasley tức giận bà đã đứng lên và bảo vệ con gái mình khỏi tay mụ điên ấy

Draco khi thấy Ginny đang bị người dì của mình tấn công và được bà Molly đứng lên bảo vệ nhưng cậu biết rằng với sức mạnh đó Molly không thể làm gì được Bellatrix, dì ta cũng là một nỗi ám ảnh đối với cậu, đang không biết phải làm sao thì bỗng nhiên Cedric nắm lấy tay cậu gỡ ra khỏi người anh, Draco bất ngờ nhìn Cedric chống đỡ cơ thể mình dậy

anh ôn nhu nhìn cậu, đưa tay vén đi sợi tóc lòa xoà trên gương mặt, Cedric đưa cho Draco cây đũa phép của mình, cậu ngạc nhiên nhìn anh, cậu biết cây đũa phép của mình đã bị bẻ gãy và trong người cậu hiện giờ đang cầm một cây đũa cơm nguội mình vô tình tìm được sau sự ra đi của cha đỡ đầu, nhưng việc dùng đũa phép của người khác thì cậu chưa nghĩ đến hơn hết nó là của anh nữa

"đũa phép chọn chủ nhân, nếu chủ nhân của nó coi người khác là cuộc sống của mình, thì nó nhất định sẽ phục tùng theo người đó, hơn hết nó còn có sự liên kết linh hồn"

"Draco em mau đi đi, anh sẽ giải quyết những việc còn lại"

Cedric cuối xuống đặt lên môi cậu nụ hôn thoáng qua như thể là một lời chúc may mắn bình an anh dành cho cậu, Draco sau khi được Cedric chấn an liền lập tức nắm chặt lấy đũa phép của anh và chạy về phía hỗn loạn do dì cậu gây ra

khi cậu nhìn thấy Molly gần như loại bỏ được Bellatrix, cậu thấy được dì ấy đã gần như gục ngã trên nền đất, nhưng khi thấy bà Molly lơ là đi thì dì ấy đã đánh lén bà ấy, đúng là không hổ danh là ác nữ, là một Slytherin, Draco đã kịp nhận ra và nhanh chóng xuất hiện trước mặt hai mẹ con nhà Weasley và hứng trọn hết toàn bộ lời nguyền độc đoán ấy

một lần nữa tiếng ồn lớn lại vang lên, kéo theo những cơn khói bụi mù mịt bay xung quanh, Bellatrix tưởng như rằng mình đã thắng, bà ta đã cười một cách điên dại, mọi người xung quanh chợt như nín thở, có người còn run sợ đến mức mà ngã quỵ xuống đất

bỗng trong đám đông có một tiếng hét thất thanh, Luna vui mừng phấn khích mà kêu lên

"họ còn sống!!"

mụ Bellatrix gần như chợt cứng cả người lại khi nghe tin rồi bỗng nhiên từ trong sương mù ấy bà thấy được câu bùa chú của mình bị phản tác dụng và đang bị đánh bật, bật ngược lại phía bà, một phát hưởng trọn lời nguyền do mình tạo ra, Bellatrix run rẩy ôm lấy thân thể đang chịu sự tra tấn, cả cơ thể bà như có hàng trăm hàng ngàn cây kim nhọn đang dày xéo tra tấn cơ thể bà, gượng đôi mắt lên bà không tin được khi có thể bị tấn công bởi phép thuật của chính mình

sau khi đám khói tan đi, thứ bà thấy đầu tiên là đôi cánh trắng pha đen, nhìn chúng thật uy vũ và lộng lẫy, đôi cánh mở ra tiếng sóng vỗ phảng phất đánh tan đi khói bụi mù mịt xung quanh, Draco với đôi cánh Veela xuất hiện trước mặt mọi người mái tóc như chợt phát sáng, cậu yêu kiềm diễm lệ như tỏa sáng ở giữa nơi hoang tàn như thế này

Bellatrix trợn tròn mắt nhìn cậu, chưa bao giờ nghĩ rằng đứa cháu bà luôn xem là vô dụng, là kẻ phản bội lại là người có thể thức tỉnh được dòng máu tinh linh cao quý bậc nhất suốt bao lâu nay của gia đình

Draco lập tức tước lấy đũa phép từ tay dì mình, cây đũa gai góc ấy trực tiếp đáp xuống tay cậu, ngạc nhiên khi không ngờ rằng đũa phép của anh cậu lại có thể dùng được, nhưng như vậy thì cậu vẫn không dám ra tay với dì ấy, nhưng có vẻ dì ta không có nghĩ như cậu, mụ la hét một cách điên dại dùng vô số lời xúc phạm lên người cậu

nhưng chưa kịp để bà nói gì thêm, từ phía sau Draco bà Molly đã trước tiếp tung chú ra và hoàn toàn loại bỏ Bellatrix, Draco nhìn người dì của mình từng chút một biến thành tàn bụi mà trong lòng dâng lên cảm xúc trào dâng, dù sao thì đó vẫn là người dì máu mủ ruột thịt của mình, cậu đột nhiên cảm nhận được một bàn tay đang đặt trên vai mình, quay đầu lại Draco thấy bà Molly đang thở dốc nhìn cậu nhưng trên môi bà là nụ cười ấm áp

"cảm ơn con rất nhiều"

"dạ... dạ vâng không có gì"

so với người nhà Weasley thì cậu rất có hảo cảm với bà Molly, bởi vì bà là một người mẹ tốt, một người mẹ sẵn sàng hết lòng vì gia đình vì con cái, hơn hết bà luôn có một tấm lòng bao la và yêu thương

Draco nhìn sang Ginny thấy con bé cũng rất chật vật trong mắt cũng vẫn ánh lên sự sợ hãi, phải rồi ai lại chả sợ khi mà mình xém bị giết bởi một tên đàn bà điên chứ, giờ đây đối với Draco Ginny không khác gì một cô gái mới lớn còn quá non nớt và trẻ con, nhưng cô bé có thể thay đổi

"em không sao chứ?"

Draco lên tiếng hỏi thăm Ginny khiến cô bé phát hoảng, nhưng nhìn gương mặt bình thản của cậu, cô nhóc không hề thấy sự ghét bỏ hay hận thù trong mắt cậu khi nhìn cô bé, dù Ginny có thể không ưa gì Draco nhưng cô bé không ghét cậu hơn hết chả phải chính Draco là người đã cứu cô với mẹ một mạng sao

"em ... em cảm ơn, cảm ơn anh rất nhiều"

gật đầu đáp lại thành ý của bọn họ, Draco không có nhiều thời gian cậu phải chạy đi tìm anh, Cedric hiện giờ người đang bị thương mà trong người lại không có đũa phép đã vậy Tử Thần Thực Tử xung quanh rất nhiều, không biết anh phải chống đỡ làm sao

Cedric vừa ôm lấy vai mình vừa khó khăn gượng thân thể mình né tránh từng đòn tấn công của một tên trong đội quân Voldemort, không có đũa phép hiện giờ anh hoàn toàn thất thế, vết thương chồng chất lên nhau chỗ đã khô có chỗ lại tiếp tục bị rách, mãi lo né từng đòn của tên phía trước anh không hề phát hiện ra có kẻ đang chuẩn bị đánh lén phía sau, tên ấy dơ đũa phép nhắm thẳng về phía anh

"stupefy!"

một tia sáng chiếu tới đánh bay thân thể ấy đi lập tức, Cedric quay đầu lại nhìn tên bị trúng thần chú, chưa kịp hiểu ra chuyện gì, Draco đã xuất hiện trước mặt anh, cậu dùng đôi cánh của mình mà hất tung cái tên mà nãy giờ dám tấn công anh khiến kẻ đó đập thẳng người vào thân đá bất tỉnh

"Draco?"

Draco xoay người lại nhìn anh, liền lập tức kéo anh lại vòng tay ôm chặt lấy cơ thể cao lớn ấy, Cedric ngơ ngác không hiểu chuyện gì, đột nhiên chỉ cảm thấy cơ thể như được lành phục, cảm giác đau đớn dần giảm bớt, anh cảm nhận được phép lực trong người mình dần trở lại, vết thương như thể ngừng nặng hơn, khi Draco buông anh ra người anh như thể đã được chữa lành gần nửa

"em... em mới làm gì vậy"

"phép thuật chữa lành, chỉ có bạn đời Veela mới có thể nhận được đặc ân này"

Veela không thể sống thiếu bạn đời mình, nên từ khi họ được thức tỉnh thì trong người họ đã có sẵn phép thuật này, vậy nên dù cho người đó có bị thương nặng đến đâu đều có thể chữa lành

"hiện tại không có nhiều thời gian, nên em không thể hồi phục hoàn toàn cho anh, anh mau cầm cái này đi"

Draco đưa lại cho anh cây đũa phép

"em tính làm gì?"

Cedric sốt sắn hỏi cậu, ở đây đã nguy hiểm lắm rồi em ấy còn muốn đi đâu nữa, Draco hiểu rõ bản thân hiện giờ cần nên làm gì, trong tay cậu đang cầm cây đũa phép táo gai, và cậu tin rằng nếu Harry nắm giữ được nó thì có thể đánh bại được Voldemort, đó là cách duy nhất

bỗng nhiên có một làn khói đen vụt qua ngoài cửa sổ, Draco nhìn đã biết đó là Harry và Voldemort cả hai lần lượt đều bị rơi ra khỏi lâu đài, tình hình càng ngày càng gấp rút, cậu phải hành động nhanh thôi

"Cedric tin em chứ"

cậu nắm chặt lấy tay anh nhìn thẳng vào mắt Cedric, từng lời nói mạch lạc rõ ràng, Cedric không hiểu chuyện gì nhưng nhìn đến Draco đang mong chờ nhìn anh, thì Cedric cũng hiểu được rằng, hiện giờ hãy để em ấy tự quyết định

"tin, anh mãi tin em"

"em chỉ cần vậy thôi, giờ chỉ cần bước cuối cùng, Cedric nhờ anh chúng ta còn hy vọng cuối"

"em muốn anh làm gì"

Draco đưa mắt về phía Hermione và Ron đang cố gắng chống đỡ với con rắn quái ác ấy, Cedric cũng hướng ánh mắt anh theo phía cậu nhìn như ngầm hiểu được gì đó

"Nagini, Trường Sinh Linh Giá cuối cùng"

"anh hiểu rồi"

"Cedric hãy nhớ thận trọng"

"Draco nhớ an toàn trở về"

nén nước mắt của mình lại, Draco rời khỏi chỗ đó cậu chạy nhanh ra phía ngoài lâu đài để lại Cedric phía sau, cánh cửa lớn mở ra, không khí u tối tràn ngập

trước mắt cậu chính là cảnh Harry và gã Voldemort bay xung quanh trước khi hạ cánh xuống sân lớn, chứng kiến cả hai tuyệt vọng bò lết cơ thể về phía cây đũa phép của mình và tung chiêu về phía đối phương một lần nữa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net