Chapter eighteen. Quỷ khổng lồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm nay là Halloween, lễ hội mà tiểu thư Black ghét nhất trên đời, không phải là do nó quá đáng sợ, mà là do đi đâu cũng bị đám học sinh vây quanh xin kẹo rồi đòi ghẹo nữa chứ, lúc đó chả thấy dễ thương mà chỉ muốn đá cho mỗi đứa một cái. Tiểu thư nhà B mặc dù đã 38 tuổi rồi nhưng mà cái tánh đanh đá vẫn không rời đi đâu nhé!

"Đồ ăn đêm nay vẫn ngon như ngày nào...mong rằng thằng nhóc Potter và đám bạn của nó sẽ không gây ra chuyện gì đêm nay." Có vẻ như Merlin không muốn giáo sư Black ăn ngon miệng vào năm nay nên ngay lập tức, tên Quirrel khốn khiếp lật đật xông vào Đại Sảnh Đường, gương mặt ánh lên sự sợ hãi tột độ, nói đúng hơn là nhát cáy.

"Q...quỷ khổng lồ đã rời khỏi hầm ngục!...quỷ khổng lồ..."

Bụp!

Giáo sư Quirrel ngất xỉu, và không ngoài dự đoán, học sinh Hogwarts bắt đầu la hét và chạy toán loạn, có vẻ như không có đứa nào rời khỏi Đại Sảnh Đường. Thấy tình hình hỗn loạn, Dumbledore hô to.

"IM LẶNG!..." sau tiếng hét của hiệu trưởng, mọi thứ trở nên yên tĩnh, bọn học sinh ở dưới cũng dường như đóng băng, không nhúc nhích.

"Các huynh trưởng đưa học sinh từng nhà về ký túc xá ngay bây giờ! Nhớ xếp hàng thẳng lối!" Vừa dứt lời, huynh trưởng của 4 nhà nhanh chóng cho các phù sinh nhà mình xếp hàng ngăn nắp, lần lượt rời khỏi Đại Sảnh Đường.

"Các giáo sư đi theo ta, Adriana, con đi kiểm tra Hầm Ngục đi, sẵn tiện canh học sinh của nhà con luôn." Dumbledore nói với Adriana trước khi dẫn các giáo sư rời đi.

"Vâng." Theo chỉ định của hiệu trưởng, giáo sư Black đi dọc theo con đường giữa các dãy bàn trong Đại Sảnh Đường, không quên dùng chân đá cơ thể đang nằm dài dưới đất của Quirrel sang một bên, hừ, chưa cố tình đạp vào mặt của ông ta là may rồi.

Adriana nhanh chóng đi đến Hầm Ngục, cùng lúc đó, các học sinh Slytherin cũng đang bước đi trên hành lang, giáo sư chạy lại kế bên Gemma Farley - huynh trường Slytherin và nói với cô bé.

"Trò đi xuống phía sau để chắc chắn không học sinh nào rời khỏi hàng." Sau khi nhận được chỉ thị của chủ nhiệm, Farley lật đật chạy xuống cuối hàng.

Chủ nhiệm Slytherin vừa dẫn đoàn rắn con về ký túc xá vừa quan sát xung quanh, rồi đột nhiên, bọn họ thấy một bóng đen to lớn đang phản chiếu trên bức tường trước mặt. Adriana lật đật rút đũa phép từ áo chùng ra, chờ đợi con quái vật tiến thêm một bước nữa.

Bùm!

Từng bước chân nặng nề khiến cho mặt đất rung chuyển, con quỷ khổng lộ xuất hiện trước mặt đám học sinh Slytherin, chúng nó bắt đầu la hét trong hỗn loạn.

"Aqua Eructo!" Ngay lập tức, một vòi rồng phun ra từ đầu đũa của Adriana, nó nhanh chóng dội thẳng vào mặt của con quỷ khổng lồ khiến cho nó choáng váng nhẹ, đồng thời cây chuỳ của nó cũng văng xuống khiến cho một bên cổ châm của Adriana có vẻ như là bị trật khớp.

Ngay khi con quỷ đó kịp tỉnh táo lại một chút, nó liền bị một tia sét đánh thẳng vào người sau khi Black hô câu thần chú Baubillious.

Nhân lúc đó đang đau đớn và mất cảnh giác, Adriana liền nói vọng ra đằng sau để Gemma Farley nghe thấy.

"Trò Farley! Dẫn mọi người vòng qua sau lưng của con quỷ khổng lồ và mau lùa chúng nó vào ký túc xá đi!" Nghe đến đây, huynh trưởng Slytherin cũng nhanh chóng dắt học sinh nhà mình nhẹ nhàng vòng ra sau lưng con quỷ, rồi nhanh chóng cho bọn trẻ chạy về phía ký túc xá Slytherin.

"Draco! Cô Adrin ở đó một mình có an toàn không?" Theodore vừa chạy vừa gắng hỏi người bên cạnh.

"Đương nhiên rồi! Mình mà ở lại chả khác nào đang làm gánh nặng cho cổ trong việc tấn công con quỷ!" Draco cũng trả lời lại Theodore, lần này thì thiếu gia Malfoy chắc chắn 100% rằng thằng bạn mình thích dì của mình rồi, chứ bình thương Draco có bị gì nó cũng có mở miệng hỏi thăm một chút gì đâu.

"Bây giờ không phải là lúc để mình đánh nhau với con quỷ này, phải đảm bảo an toàn cho bọn học sinh nhà mình"

"Baubillious!" Adriana hô câu thần chú một lần nữa trước khi cố gắng chạy theo để 'lùa' đàn rắn con vào trong ký túc xá nhanh nhất có thể với chiếc chân bị trật của mình.

Cụp!!...cánh cửa ký túc xá đóng lại, Adriana đưa mắt quét nhìn một lượt dàn học sinh đang đứng trước mặt mình.

"Đủ hết rồi đúng chứ?" Chủ nhiệm Slytherin nhìn sang Gemma Farley và nhận được cái gật đầu chắc nịch từ vị huynh trưởng tóc vàng.

Lúc này, giáo sư Black mới dám thở phào một cách nhẹ nhõm. Và có vẻ như chiếc chân bị trật của cô đã bị ai đó phát hiện ra.

"Chân của giáo sư không sao chứ ạ?" Lucian Bole lên tiếng khi nhìn chằm chằm vào chân của Adriana Black, cũng từ đó mà các học sinh khác bắt đầu túm lại hỏi thăm chủ nhiệm nhà mình.

"Không sao không sao, ta ổn, các trò trở về ký túc xá nghỉ ngơi đi, ta phải đi kiểm tra Hầm Ngục."

"Nhưng chân của giáo sư như thế thì làm sao mà đi được ạ?" Pucey và Bole lên tiếng cùng một lúc.

"Trò Pucey, trò Bole, ta yêu cầu hai trò quay trở về ký túc xá của mình như mọi người, không cần lo cho ta, ta tự lo được." Cả hai người họ chần chừ một chút trước khi đội trường Marcus Flint kéo cổ áo họ quay lại.

"Hai bây không nghe à? Có tin ngày mai tao cho hai bây tập Quitdditch liên tục mấy tiếng không?" Adrian Pucey và Lucian Bole đành ngậm ngùi quay đầu rời đi, không quên cúi đầu chào giáo sư Black một cái.

"Xin lỗi giáo sư, tụi nó thường như thế, nhưng chỉ với mỗi giáo sư thôi..." giọng nói của Marcus nhỏ dần khiến cho Adriana phải nheo mắt lại.

"Trò nói gì?"

"Không gì ạ" Flint nhanh chóng lắc đầu phủ nhận điều mà mình mới nói ra.

"Ừ, mà còn chuyện Quidditch, các trò không cần phải để tâm, dù sao nó cũng không quá quan trọng đâu, được thì ta sẽ đến xem các trò tập, được chứ?"

"Thật ạ giáo sư?" Marcus Flint mở to mắt đầy ngạc nhiên, nhận được cái gật đầu từ giáo sư Black, cậu vui mừng nói lớn.

"Vậy tụi kia chắc sẽ vui lắm."

"Ừ, thế nhé, trò về phòng đi nhé, ta phải đi kiểm tra Hầm Ngục rồi." Adriana rời đi ngay sau khi vừa dứt lời.

__

Đôi chân mảnh khảnh sải từng bước dài trên hành lang tạo ra nhịp điệu đều đặn, rồi đột ngột dừng lại. Adriana đứng trước cánh cửa của Hầm Ngục, nó đang bị đóng lại như thường lệ, con quỷ khổng lồ đó vốn được nhét sâu trong Hầm Ngục để làm một cái bẫy cho những kẻ muốn lấy cắp hòn đá phù thuỷ, nếu vậy thì con quỷ đó thoát ra kiểu gì? Chắc chắn là phải có người đưa nó ra ngoài...

Đột nhiên, cánh cửa bắt đầu rung chuyển dữ dội...

Bụp!...đùng!...

"Severus? Sao em ấy lại ở đây?" Snape vừa mới nhảy bổ ra khỏi căn phòng, đóng chặt cửa lại trước khi con chó ba đầu kịp vồ tỉnh dậy một lần nữa, có lẽ vị giáo sư Độc Dược đã sử dụng bùa ngủ lên con vật đó.

Adriana chạy lại kế bên Snape, đỡ 'học sinh' cùng nhà của mình đứng dậy, lúc này, cô mới bắt đầu để ý đến vết thương trên cổ chân của cậu, nó giống một vết cào lớn.

"Em đang chảy máu, ngồi xuống, để chị giúp em." Black nhanh chóng đặt Snape dựa vào bức tường gần đó, xé một mảnh vải từ chiếc váy dài của mình ra và quấn nó quanh vết thương của cậu, siết nó thật chặt để chắc chắn máu sẽ tạm thời ngừng chảy.

"Ổn hơn rồi nhỉ, em về văn phòng đ-"

Đùng!...Áaaaa!....

Adriana giật mình, quay đầu về phía nơi phát ra âm thanh đó. "Là nhà vệ sinh nữ, chị Black, ta phải đến đó." Snape cố gắng đứng dậy, Black cũng gật gù mà đỡ cậu đi đến nhà vệ sinh nữ.

Vài phút sau, hai vị chủ nhiệm của Slytherin đã có mặt tại nơi xảy ra 'tai nạn' của ba học sinh năm nhất Gryffindor, lại là Harry Potter và nhóm bạn của thằng bé!

Các vị giáo sư khác cũng có mặt ở đó, chủ nhiệm Gryffindor thì tức không nói nên lời, trách móc học sinh của mình vài câu liền trừ điểm, nhưng mà sao lại vừa trừ vừa cộng ấy nhỉ? Suy ra nhà Gryffindor cũng chẳng bị trừ bao nhiêu điểm cả, và cũng chẳng được cộng được là bao.

__

Bộ ba vàng cùng nhau băng qua các dãy hành lang để đến tháp Gryffindor, lúc này, Harry bắt đầu lên tiếng.

"Hai bồ có thấy kỳ lạ không? Cụ Dumbledore đã kêu các giáo sư đi theo cụ khi mà con quỷ khổng lồ thoát khỏi Hầm Ngục, nhưng rõ ràng là giáo sư Snape và giáo sư Black đã không ở cùng họ vào lúc đó, họ đã tách riêng ra. Khi nãy mình còn thấy vết thương trên chân của giáo sư Snape nữa." Nghe đến đây, Weasley cũng bắt đầu hùa theo.

"Bồ nói mình mới để ý, lúc tụi mình chuẩn bị rời đi, mình đã thấy ông Snape lẳng lặng đi vào cánh cửa ở sau dãy bàn ăn của hội giáo sư, còn bà Black nữa, bả cũng tách riêng ra lúc cụ Dumbledore rời đi cùng với các giáo sư đó." Harry gật gù, còn Hermione chỉ im lặng và suy nghĩ, một lúc sau, con bé lên tiếng.

"Mình nghĩ rằng họ đã đến Hầm Ngục." Cả Harry và Ron bắt đầu nhìn chằm chằm vào cô bé, chờ đợi một lời giải thích, tụi nó đang tò mò.

"Hai bồ biết đấy, con quỷ khổng lồ vốn được nhốt sâu trong Hầm Ngục để bảo vệ các viên đá phù thuỷ, căn bản là nó không thể tự mình thoát ra ngoài, chắc chắn là có ai đó thả nó ra." Potter và Weasley gật gù, tiếp tục nghe Granger kể chuyện.

"Có khi chính ổng bả là người thả con quỷ đó ra đấy, vết thương trên chân của giáo sư Snape có lẽ là do con chó ba đầu ở trong đó tấn công khi mà ổng cố đánh cắp hòn đá phù thuỷ rồi thả con quái vật ra."

"Thế còn cái bà Black khó tính thì sao?" Ron tò mò hỏi.

"Cái đó mình không chắc, có lẽ là bả giúp đỡ Snape thôi." Harry và Ron như được thông não, mắt chúng nó sáng lên.

"Mà sao bồ biết rõ quá vậy?" Cả hai đứa đồng loạt hỏi.

"Mình đọc sách trong thư viện, lịch sử Hogwarts ấy." Ron há hốc mồm.

"Woa...cuốn đó dày ghê gớm lắm, bồ cừ ghê á Hermione..." Harry cũng gật gù trước lời nhận xét của bạn mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net