Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Chap 1: Meeting_
______________________________
 
  -Sâu trong rừng cấm-

- Olisal, cậu lại đây nhanh lên!

Một giọng nói trong trẻo thuộc về thiếu niên vang lên. Cậu ta ngồi trên một nhành cây, mái tóc tím dài mượt mà lấp lánh lung lay trong gió. Không khó để nhận ra cậu ta là một giống loài tinh linh cổ xưa vĩ đại thuộc dòng tộc gần với Slytherin - Morgan. Cậu ngước mắt nhìn cô gái tóc nâu ngồi trên nhành cây đối diện với mình.

- Olivia, lâu rồi cậu không gặp lại Salazar. Có nhớ cậu ta không? Hay là quên luôn người ta rồi!

  Thiếu niên gọi Olisal trêu đùa nói, giọng nói đầy cợt nhã. Có vẻ trò đùa này không được vui cho lắm. Olivia hơi nhíu mài, cậu cũng cảm thấy nhớ Salazar nhưng rõ là cậu ta kiếm chuyện với cậu rồi rời đi khỏi Hogwarts, cậu cũng không thích bọn Gryffindor, bọn nó là nguyên nhân cậu và Salazar cãi nhau.

- Thế nào, nhớ mà không dám gặp người ta à. Hôm nay tôi quyết định sẽ dẫn cậu đi kiếm cậu ta. Tôi nhớ là cậu ta có để lại một bức tranh. Nhớ kĩ nha, là tôi dẫn cậu đi chứ không phải do cậu muốn đi.

  Câu cuối cùng đánh trúng hồng tâm, đôi mày đang nhíu của Olivia cuối cùng cũng thả lỏng. Cậu nhìn Olisal một chút rồi nói.

- Được rồi. Tôi sẽ đi cùng cậu, Olisal.

  Olisal như đạt được mục đích mà cười to, chả có chút hình tượng nào. Nhảy từ trên cây xuống, cô ta dắt tay Olivia đi ra khỏi khu rừng. Trên đường đi hai người có gặp một nhân mã, cậu ta tên Joshua - một nhân mã 'lạc đàn'. Bị chặng đường, Olivia và Olisal hơi bực tức liếc nhìn Joshua. Cậu ta nhìn lại hai người rồi chậm rãi nói:

- Đêm nay sao Hoả sáng toả hơn bình thường. Thế giới sẽ thay đổi hoàn toàn....

Chưa nói xong Joshua đã bị Olisal cắt nghang.
  - Thay đổi cái cc, toàn nói gì đâu khó hỉu không hà!!

  Olisal cáu gắt quát, sau đó kéo tay Olivia đi thật nhanh. Trong miệng còn không ngừng lầm bầm.

- Cậu thấy chưa, Olivia! Tớ đã bảo với Helga là đừng cho bọn nhân mã vào đây mà. Toàn nói những lời nói dài dòng  khó hiểu.

Olisal dậm chân vài cái bực dọc. Cô thở dài một tiếng. Đi tới bìa rừng thì nghe tiếng cười đùa của bọn trẻ. Kéo Olivia vào phía sau gốc cây, Olisal hơi nghiêng người ra để nhìn xem là học trò nhà nào. Nhìn thấy cái áo chùng màu đỏ và huy hiệu Gryffindor, cậu ta tiếp tục lầm bầm.

- Là bọn quỷ con Gryffindor, tớ rất ghét bọn nó. Nhưng phải công nhận là Godic thích bọn nó ghê hồn. Chẳng hiểu tại sao Godic lại nói bọn nó rất dễ thương? Tớ lại thấy bọn chúng trông khó ưa hơn cả Slytherin biệt nữu...

  Olisal không ngừng lải nhải, cô chỉ lo châm chọc Gryffindor, chú tâm tới mức không phát hiện được tiếng bước chân nho nhỏ phía sau lưng mình.

  Lúc bóng dáng màu đen kia tiến tới phía sau Olivia, cách cậu khoảng 7 mét thì cậu bỗng xoay người lại, cây đũa phép trên tay chỉ thẳng về phái bóng dáng đó. Cậu quát to.

- Là ai?

  Olivia nắm chặt cây đũa phép Salazar làm riêng cho cậu. Olisal cũng ngừng nói, quay về phía tiếng động. Phía sau cái cây, một bóng dáng màu đen từ từ bước ra. Trên tay hắn là một giỏ dược liệu.

- Oh... Chắc hẳn tôi mới phải là người hỏi "Các người là ai?"chứ không phải là hai người. Tôi tuy không biết hai người đi vào trong Howgarts bằng cách gì nhưng tôi đảm bảo tôi biết cách làm cho hai người đi vào Azkaban tham quan.

  Bóng dáng đen thui đó hơi chuyển động, bàn tay gầy nắm chặt đũa phép.

- Tôi thiết nghĩ mấy người nên theo tôi đến gặp hiệu trưởng vì hành động vào trong Hogwarts không được cho phép này.

- Này, anh nói ai đi vào mà không được cho phép. Nói gì thì tôi cũng lớn tuổi hơn anh đó. Chỉ đũa phép cái gì mà chỉ, anh dsang khiêu khích tôi đấy hả. Tin tôi cho anh rời khỏi Hogwarts luôn không. Chỉ có anh mới không được cho phép, cả nhà anh mới không được cho phép. Hừ. Ban ngày  sáng như vầy mà mặc đồ đen như vậy mới mờ ám chứ tôi thì mờ ám gì. Gặp hiệu trưởng thì gặp chứ tôi sợ cái gì ở anh.

Olisal thét lên một tràng dài rồi liếc nhìn anh ta. Olivia đứng kế bên định ngăn cản nhưng không kịp. Đúng là Olisal đã học thói hư của Godic, phải phạt mới được.

____Dãy ngăn cách khi đi đến phòng hiệu trưởng___

- A. Severus, con trai của ta. Hiếm khi thấy con tự động đến gặp ta. Muốn ăn kẹo con gián đôi không?

Giọng nói hiền từ, khuôn mặt già nua, trên đó là một nụ cười ấm áp. Điều đó là Olisal và Olivia hơi ghét vì rõ là trong mắt cụ ta vừa có tia tính kế.

- Dumbledore, tôi không phải con trai ông và rõ là tôi không cần đến thứ ngọt ngấy đó. Tôi đến tìm ông là để giao cho ông hai người này. Hai người đó rõ ràng là không phải học trò trong Hogwarts. Tôi nghĩ có thể là thuộc hạ của Dark Lord.

- Severus, tại sao con lại nghĩ như vậy?

- Tôi đã nói với cụ là  đừng gọi tôi là con, tôi không phải con trai của cụ. Ai bình thường lại núp sau gốc cây mà nhìn người khác chứ. Với lại tôi chưa từng gặp bọn họ trong Hogwarts. Hừ. Nếu cái quả cầu trên cổ ông còn có thể suy nghĩ thì nên biết rằng bọn họ có thể làm nguy hiểm đến bọn học trò nhỏ của ông.

  Severus hơi nhướng mày nhìn về phía cụ. Cất giọng châm chọc. Olisal nào có thể giữ bình tĩnh, ngước cổ lên cãi.

- Anh mới nguy hiểm, cả nhà anh mới nguy hiểm ấy. Có ai đời làm giáo sư mà như đi giết người như vậy không? Hừ.

Nếu không có Olivia nắm tay cản lại, có thể Olisal đã chạy tới chỗ Snape mà oánh lộn với anh.

- Haha, tuổi trẻ thật năng động.

- Năng động cái đầu ông ấy chứ năng động.

Olisal ngước cổ lên rống vào mặt hiệu trưởng già.

Nụ cười trên môi Dumbledore hơi cứng lại. Nhưng rồi lại tiếp vuốt râu của mình, cười ha hả. Snape bên cạnh hơi nhếch mép lên một tí. Cho zừa cụ.

- Nếu như mắt ông không đó tuổi già mà giảm thị lực thì nên nhìn rõ là hai người họ sắp đánh nhau. Oh.. có lẽ tôi nói nhằm. Mắt ông có lẽ đã bị hư lâu rồi, nhìn cách ăn mặc của ông thì biết, rõ là mù.

Dumbledore hơi cứng người lại nhưng vẫn cười nói.

- Haha, con trai, lại đây nói xem con là ai. Tại sao lại ở trong Hogwarts?

Nói vài câu, cụ đã dùng Triết Tâm Trí Thuật với cậu. Nhưng biết rõ đó là cái gì , cậu liền sử dụng Bế Quan Bí Thuật để cắt đứt tia pháp thuật vừa được đưa vào tâm trí của cậu.

- Tôi và cậu ta là tinh linh Morgan.

- Tinh linh Morgan?

Dumbledore hơi bất ngờ hỏi lại.

- Là một loài tiên cổ xưa, cao quý và vĩ đại hơn cả Veela. Có họ hàng gần với gia tộc Slytherin. Ông có thể xem chi tiết hơn ở trang 419 dòng thứ 27 của quyển Hogwart - Một Lịch Sử*.

Cụ hơi đỏ mặt, cuốn sách ấy hiện tại đang nằm dưới chân bàn để kẹo của cụ.

- Con trai, con có thể nói rõ hơn cho ta không?
______________________________
*: Tạm thời bịa nha.

Aaa. 1431 từ, nếu mấy bạn thấy ngắn thì cứ làm quen vì mình sẽ đang 1 chap gần 1000 từ thôi.

À mình sẽ làm một chap để nêu rõ về Morgan theo ý nghĩ của mình.

Mong mấy bạn ủng hộ và góp ý vào các chi tiết để mấy bạn có thể đọc được truyện hay hơn.
+++++++++++++++++++++++++

Ý TƯỞNG VÀ TRUYỆN LÀ CỦA LUCASTA JOHNSON. XIN CẢM ƠN!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net