Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sao rồi? Cướp không được người?"

Sazar cười cười nhìn thiếu nữ tiến đến.

Athena bĩu môi, "Cũng không phải người yêu của cậu, cảm giác đó cậu làm sao hiểu được a! Nhìn hai người bọn họ một chỗ ôm ôm ấp ấp, thực muốn bốc hỏa mà!!!"

Tức a tức! Nàng suýt chút nữa thì bất chấp hết mà lao vào tách hai người kia ra rồi.

"Lúc đề xuất kế hoạch cậu là người nhiệt tình nhất đấy?!"

Sazar nhắc nhở, Athena lập tức quắc mắt với y. Điểm nhìn hơi dịch chuyển sang bên cạnh, hai mắt nàng tức thì phát sáng.

Sazar thầm than không ổn, động người một cái liền chắn ở trước mặt Harry. Athena vừa muốn nổi giận, người cản đường nàng lại đã nhanh chóng bị đẩy qua một bên.

"Ngươi đang làm cái gì vậy?"

Harry vừa bực mình vừa khó hiểu, Sazar vừa bị đẩy ra đang ấm ức nhìn lại cậu, nhưng không chờ hai người trao đổi ánh mắt xong Athena đã sáp lại gần.

"Nha! Vậy ra đây chính là mèo nhỏ đã thành công lấy cắp được trái tim của xà vương chúng ta ngay từ lần gặp đầu tiên?"

Nàng hứng thú nhìn quét một lượt từ trên xuống dưới người đối diện, lại một lượt quét từ dưới lên, trái phải vài vòng, nhìn cho đến khi lông tơ trên người Harry dựng đứng hết lên, Sazar thành công cướp lại cậu đem người giấu ra sau lưng mới tạm gọi là kết thúc.

"Khụ khụ, nhìn cũng được đấy chứ!"

Athena tủm tỉm.

Harry có chút sợ hãi mà xoa xoa cánh tay, khi trước cùng Voldermort lần đầu đối diện, ánh mắt hắn đánh giá tử địch là cậu cũng không mãnh liệt bằng phân nửa ánh mắt của thiếu nữ vừa rồi.

"Nếu dọa em ấy sợ chạy mất, đến lúc đó đừng hỏi tại sao chuyện của cậu với Hel không thành!"

Sazar vừa thương xót xoa xoa tóc Harry vừa trừng mắt với nàng. Athena bĩu môi.

"Không có cậu cũng chẳng sao! Cái màn tỏ tình kinh điển kia mình còn làm được, chỉ là thay đổi sang cầu hôn thôi mà, có gì khó. Nói đến cậu đi, sống đã muốn gần hết nửa cái thế kỷ rồi mới đào ra được một người mà không cả muốn cho người ta nhìn nữa!"

Nàng vừa nói vừa nỗ lực phóng tầm mắt ra phía sau đối phương, Sazar không nói năng gì nhích người một cái, thiếu niên phía sau liền hoàn toàn bị che khuất. Athena có xúc động muốn rút giày.

Trong khi hai người nọ đang đấu mắt, Harry ló đầu nhìn, bất đắc dĩ phải bước ra. Nói gì thì nói cậu là cũng con trai, núp phía sau người khác như vậy quả thực có điểm mất mặt, huống hồ đối diện còn là một cô gái.

Athena thấy cậu chủ động lộ diện lập tức thu lại ánh mắt sát thủ, bày ra biểu tình yêu thích. Merlin biết nàng thương nhất là bọn nhỏ, tuy không rõ ràng tuổi của đối phương nhưng dáng vẻ thiếu niên gầy yếu kia vẫn khiến nàng ngay từ lúc nhìn thấy lòng đã mềm lại thành một mảnh.

Sazar thấy cậu đối với lời nói của thiếu nữ căn bản không tỏ vẻ gì thì cảm thấy có điểm thất vọng, sau lại nhớ ra cậu kỳ thực vẫn chưa biết y là ai, vì vậy tự an ủi xong liền lần nữa dựng lại tinh thần. Bất quá Sazar y không biết Harry không tỏ vẻ gì chính là do trong câu nói đầu của Athena chữ gì cậu cũng nghe hiểu, chỉ nghe không hiểu duy nhất từ "xà vương", nếu không cũng không thể bình tĩnh được như vậy.

"Bé con, gọi ta là Nana nha! Con tên gì?" Athena vuốt lại tóc, nở một nụ cười dịu dàng vô hại, hành động này làm Sazar phải cho nàng một cái liếc mắt xem thường.

"Harry Potter!" Harry thành thực khai báo tên họ

Nghĩ lại thì Siegfried cùng Billy thi thoảng hứng lên cũng gọi cậu như vậy. Mười tám tuổi đã xem như trưởng thành, Harry đương nhiên cũng không nguyện nghe một tiếng mà người ta thường dùng để gọi trẻ con như vậy. Bất quá nghĩ lại, cho dù là hiệu trưởng Dumbledore trong tương lai có bị họ gọi thành đứa nhỏ cũng không quá, cậu vì vậy đành bất đắc dĩ mà tiếp nhận.

"Vậy gọi là Harry nha! Ta thấy con đang mua đồ, có hứng thú với thứ này sao?!"

Athena vui vẻ kéo cậu lại gần, cùng nhìn cái lọ. Chủ cửa hàng bị họ bỏ quên nãy giờ lúc này mới ho một tiếng tìm được cơ hội xen vào.

"Cái này là..."

Gã đã chuẩn bị nước miếng tung bay giới thiệu một lần nữa, nhưng vừa mở miệng thì thiếu nữ kia đã phất tay kêu dừng. Giọng điệu dứt khoát, cứ như thể biết rõ thứ này và biết trước gã định nói gì vậy.

Chủ tiệm không khỏi có chút khó chịu, "Vậy xin hỏi vị đây đánh giá ra sao?"

Vảy của người cá Siren không phải một thứ có thể tùy tiện cầu liền có. Nhiều năm như vậy rồi từ khi người ta phát hiện ra Siren không phải chỉ là truyền thuyết hư cấu, rất nhiều phù thủy đã đi thử vận may nhưng không nói đến nhiều người có đi không về, người có thể trở về thì ngay cả một mảnh vảy vụn cũng không sờ được. Lần này là gã là nhờ có quan hệ tốt với nhóm phù thủy trên con tàu kia mới biết có người thành công. Mang ra trưng bày, nhìn qua nó không khác với các loại vảy bình thường không khiến người ra vào bận tâm, nhưng chỉ cần có người chú ý đến nó thì báo ra nguồn gốc, đảm bảo sẽ thu được một số tiền không nhỏ.

Ngoại trừ cái lọ trong quán của gã, khắp giới pháp thuật cũng chỉ còn lại hai người từng thành công lấy được vảy của Siren, là gia chủ Gryffindor, Godric Gryffindor và gia chủ Ravenclaw, Rowena Ravenclaw mà thôi. Ngoài hai người kia thì người khác làm sao hiểu biết về thứ này cho được?

Gã ở trong lòng tính toán, không khỏi cười thầm.

Mà Sazar liếc mắt một cái liền biết trong đầu người nọ đang suy nghĩ cái gì, thở dài, một trong hai người ngươi đang nghĩ đến hiện tại cũng đang đứng ngay trước mặt giúp ngươi đánh giá hàng kia kìa.

"Xem ra ta vẫn nên bổ cập cho ngươi chút kiến thức!"

Athena nhìn cái lọ cùng mấy mảnh vảy trôi nổi bên trong, không khó để hình dung ra cách thức người ta lấy được nó. Nàng nhíu mày, thật không ngờ vẫn có kẻ không sợ chết mò đến nơi kia.

"Mời nói!" Gã chủ liếc quần áo Muggle giản dị trên người nàng, khoanh hai tay trước ngực, nén lại tiếng hừ lạnh xem thường, một bộ dáng chờ xem đối phương đang chuẩn bị lảm nhảm ra cái gì.

"Vảy của Siren là đồ quý thực sự, nhưng muốn biết có phải thứ tốt hay không trước tiên phải nhìn đến màu sắc."

Athena cũng không để ý sắc mặt gã, kỳ thực nàng nói là muốn nói cho Harry nghe, gã có nghe ra hay không lại không phải chuyện nàng bận tâm.

"Vảy của Siren tốt nhất là ở trạng thái trong suốt có ánh xanh, là sắc xanh như khi có ánh mặt trời chiếu vào nước biển vậy!"

Nàng mỉm cười dịu dàng. Harry gật gù tiếp thu, Sazar đóng vai trò phiên dịch được dịp dán sát bên người cậu cũng không chú ý.

"Tiếp đó là hình dáng nhìn chung giống như vỏ sò, cuối cùng là người có năng lực pháp thuật như phù thủy chúng ta thậm chí có thể nhìn thấy các hàng ma văn trên đó, đương nhiên là càng nhiều càng tốt."

"Và điều quan trọng nữa là..." Athena làm vẻ mặt nghiêm trọng, "Vảy của Siren chỉ có khả năng ở trạng thái tốt nhất khi mà, chúng được cho đi một cách tự nguyện!"

Nàng nói câu này liền cố ý đề cao âm lượng hơn một chút, lác đác vài vị khách khác đang ở trong cửa hàng rất nhanh đều nghe thấy.

"Chỉ cần nó hơi chút ngả màu bạc..." Athena đảo mắt nhìn cái lọ, "Đó là minh chứng cho việc bị cưỡng chế lấy đi, thậm chí Siren kia có thể đã bị thương hoặc chết, mà chỉ cần thương tổn đến Siren, người lấy đi số vảy đó sẽ bị Siren kia nguyền rủa. Đương nhiên, lời nguyền không có tính lây lan, nó chỉ tác dụng lên người trực tiếp lấy vảy, còn người mua lại hay được tặng lại sẽ không chịu ảnh hưởng gì cả, sử dụng số vảy đã có minh chứng bị nguyền rủa cũng không gây nguy hiểm gì, chỉ là chất lượng cùng tác dụng không bằng được số vảy được tự nguyện cho đi mà thôi."

Harry hiểu ra, các khách hàng khác trong tiệm đều hứng thú ghé lại, sắc mặt gã chủ nhất thời đen lại.

"Chưa từng có tài liệu nào ghi chép như vậy, thậm chí là của người am hiểu nhất đã theo nghiên cứu về Siren nhiều năm nay! Ta dựa vào đâu mà tin được lời của ngươi?"

Gã đề cao âm lượng, thái độ hiển nhiên là không hề tin tưởng những gì vừa nghe.

"Không biết ngươi tốt bụng nói sự thật, hay chỉ là có ý phá đám nữa?!" Gã nói có phần gắt gỏng.

"Về Siren, các người biết được bao nhiêu? Ngay cả người ngươi vừa nói cũng còn phải khẳng định bản thân hiểu biết nông cạn, kẻ chưa từng rời đất liền như ngươi thì có thể khẳng định được điều gì?"

Athena mỉm cười, nhìn không ra nàng có đang thực sự tức giận hay không nhưng ngữ điệu giọng nói cũng không hoàn toàn ôn hòa.

"Vậy ngươi khẳng định mình biết?" Gã kìm không được khó chịu, lời phát ra cũng liền trở nên gay gắt hơn nữa.

"Chờ thêm vài ngày nữa sẽ có thêm một phần tư liệu bổ sung về Siren, chính là của cái người rất am hiểu mà ngươi vừa nhắc đó. Đến lúc đó ngươi sẽ biết ta nói đúng hay sai!"

Nàng hời hợt đáp, nói xong quay ra cười mỉm với Harry.

"Nghĩ mình là ai chứ?" Gã hạ giọng ném ra một câu.

Ngữ điệu hoàn toàn là xem thường. Athena không phản ứng, Sazar ngay lúc gã vừa dứt lời liền quay sang, đôi mắt nâu không mang biểu cảm gì lóe ra một cái nhìn sắc bén.

Chủ tiệm như thấy một cơn lạnh lẽo chạy khắp toàn thân, không tự chủ lùi lại phía sau một bước, không khí xung quanh nhất thời đều như một hầm băng không có lối thoát. Cả người thanh niên nọ trong thoáng chốc tỏa ra một loại khí thế áp bức đáng sợ. Từ ánh mắt, vẻ mặt đến khí chất đều như thuộc về một người đã quen ngồi ở trên cao.

"Cũng xong rồi! Chúng ta đi chứ?!"

Chớp mắt một cái đã thấy y tươi cười quay sang hỏi thiếu niên bên cạnh, giọng nói nghe rất ôn nhu. Một màn vừa rồi tựa như ảo giác.

"Ah được!" Harry có điểm mất tập trung.

Athena chưa vội đi ngay, gây chuyện một hồi như vậy ít nhiều cũng ảnh hưởng đến việc làm ăn của cửa hàng này. Nàng nghĩ không nỡ liền tùy tiện dạo một vòng trong gian hàng, lựa lấy vài thứ tương đối tốt rồi bỏ lại một túi tiền, tốt bụng trấn an chủ tiệm vài câu mới lôi kéo hai người kia rời đi. Còn lại gã chủ mở túi nhìn thấy số galleon có bên trong, vẻ mặt âm u lập tức tan biến. Bất quá nhìn đến một vật trang sức bắt mắt tựa như mặt dây chuyền dư ra bên trong, mặt sau còn có một ký hiệu nhỏ nhưng dễ gây chú ý. Gã nheo mắt nhìn, không khỏi hít vào một hơi, tim cơ hồ cũng muốn ngừng đập luôn.

Gia huy của gia tộc Ravenclaw.

"Đừng vội đánh giá một ai đó chỉ qua vẻ bên ngoài."

Nhớ lại thiếu nữ trước khi rời đi nhỏ giọng bỏ lại một câu như vậy, sắc mặt gã lại lần nữa ảm đạm. Chợt nhớ ra thanh niên nhìn qua có vẻ cùng nàng rất thân thiết nọ, chỉ hi vọng không phải cũng là một nhân vật lớn nào đó đi. Hôm nay gã xem như đã vô tình đắc tội phải một trong những người không nên đắc tội nhất rồi.









"Vẫn chưa bỏ được tính khí trẻ con!"

Rời khỏi khu nhà, Sazar như có như không than một tiếng. Athena liếc y.

"Mình cũng đâu phải thích đi gây sự mà không có lý do. Cậu còn không hiểu tính tình của mình sao?"

Hiểu chứ!

"Thù dai!" Sazar bất đắc dĩ.

Chỉ vì một lần lúc nhỏ bị cửa hàng đó lừa lãng phí chút tiền, có cơ hội liền ngấm ngầm tìm đến gây chuyện, tuy rằng đều không phải chuyện gì lớn, cũng không nháo đến người người đều biết nhưng kể ra cũng đã thành công dọa bỏ chạy người chủ trước, người chủ lần này khi đó vẫn còn là một gã sai vặt.

"Không nói chuyện này nữa." Athena cũng không có tâm tình ôn lại chuyện xưa, phất tay, "Hai người còn muốn đi đâu nữa không?"

Sazar không đáp mà nhìn sang Harry, cậu lúng túng.

"Ta, hiện tại nên trở về thôi. Chỉ ra ngoài mua đồ mà đi cũng đã lâu hơn dự kiến rồi!"

"Di? Muốn về rồi sao?" Athena tỏ vẻ thất vọng, "Ở lại chút đi. Ta mang con đi mấy chỗ thú vị lắm a."

"Ở nhà ta có người đang chờ!" Harry ôn hòa nói lời từ chối. Ở lại? Cậu về muộn còn không biết người kia sẽ cho cậu xem sắc mặt gì. Thử tưởng tượng thôi đã thấy rất khủng bố rồi.

"Vậy a!" Athena thở dài.

"Thực sự phải về?" Sazar chợt hỏi, Harry không nhìn y, gật đầu.

"Đúng vậy!"

"Vậy, ta..." Y có điểm bối rối. Harry nheo nheo mắt.

"Ta chỉ đáp ứng để ngài đi cùng đến hẻm Xéo!" Sau đó thì chẳng liên quan gì đến nhau cả.

Cậu nhắc nhở, vậy là quá tốt rồi a, chẳng lẽ lại nói thẳng thực tế ta cái gì cũng chưa đáp ứng ngươi, ngươi đừng có dày mặt bám theo ta nữa.

"Cái đó..."

Nếu để cậu đi mất thì cũng không còn lý do bám theo nữa, Sazar hiếm khi đổ hết trí tuệ ra mà nghĩ một cái cớ thôi cũng thực vất vả. Athena kinh dị nhìn y chật vật.

"Còn có, cám ơn ngài giúp ta, số thông tin kia thực thú vị a!"

Harry mỉm cười với nàng. Athena nhìn nụ cười hiền lành của cậu, trong lòng như có sợi lông vũ phất qua, mềm nhẹ, buồn buồn. Nàng nhịn không được vươn tay nhéo nhéo hai má cậu.

"Sao lại có người đáng yêu như thế này a!"

Nói xong chưa đợi Harry phản ứng nàng đã buông tay, lấy ra túi không gian bắt đầu lục lọi.

"Cái này cho con, xem như là quà gặp mặt đi."

Harry chưa kịp trông ra là thứ gì đã bị nàng nhét vào trong tay, mở tay nhìn, chỉ thấy đó là một cái lọ màu xanh biếc kích cỡ đúng bằng một nắm tay của cậu, không biết bên trong đựng thứ gì.

"Cái này..."

"Trở về nhà hẵng mở ra, cơ mà thấy rồi cũng không được đem trả lại nha! Ta sẽ buồn lắm đó!"

Nàng điểm điểm đầu ngón tay lên chóp mũi cậu mấy cái, thích ý nháy mắt.

"Cái này không tính là gì, so với việc có con rồi thì sẽ không cần phải ngày ngày nhìn cái bản mặt than của tên kia nữa. Vì tương lai tươi sáng sau này, tính ra bọn ta vẫn lãi nha!!!"

Nàng nói quá dài, Harry mờ mịt nhìn sang Sazar, người lúc này còn đang bận đen mặt trừng mắt với Athena.

/Nàng dặn về đến nhà hẵng mở ra! Còn có, không được đem trả!/

Y tóm tắt lại lời của Athena chỉ với hai câu đơn giản, còn ý tứ sau đó chính là nàng nhân tiện châm chọc bạn tốt một chút, y cảm thấy cậu không cần biết làm gì.

Athena thấy Sazar nói quá ít, biết chắc y không truyền đạt đủ ý tứ của mình liền cho y một cái đảo mắt xem thường, đoạn lật mặt còn nhanh hơn lật tay quay ngoắt sang dịu dàng cười với Harry.

Về phần Harry thấy hai người bọn họ không quen biết, cứ vậy nhận quà lại không ổn, nhưng cậu định đưa trả thì biểu cảm của Athena liền như chuẩn bị muốn khóc. Dù là lý do gì đi chăng nữa nhưng làm một cô gái khóc cũng là chuyện khiến một đứa con trai như cậu cảm thấy bản thân thật tệ hại, vì vậy dù bất đắc dĩ đến mấy thì vẫn phải ngoan ngoãn mà vâng một tiếng. Đối phương nhìn cậu đáp ứng liền vui ra mặt.

"Tiếc quá ta không thể đi quá xa khỏi nơi này, đành để tên kia đưa con về vậy. Có thời gian đến thăm chúng ta nha!"

Nàng còn dặn dò hứa hẹn thêm rất nhiều mới một vẻ mặt lưu luyến nói tạm biệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net