Chương 4: Hẻm xéo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ông Rivera và cô con gái nhỏ đã sử dụng bột Floo để đến nhà Lily ,cả hai đang nắm tay nhau đi về phía ngôi nhà.

"Bố, ngày mai bố có đưa Lily và con đến Hẻm Xéo với mẹ không?" Anastasia ngước nhìn ông Rivera.

Ông bà Rivera yêu quý cô con gái nhỏ của mình như da như thịt, ông cúi đầu nghiêm túc hứa với cô: "Tất nhiên là chúng ta sẽ gửi hai cô công chúa nhỏ đến cùng nhau." Ông cười tinh nghịch với con gái mình, "Oh—Một hiệp sĩ Faria đã được giao cho con."

Sau khi đưa Lily về nhà mình thành công, hai cô bé như được đoàn tụ sau một thời gian dài xa cách và không ngừng trò chuyện với nhau. Về đến nhà, bà Rivera hôn lên trán Lily rất ân cần rồi đưa hai cô bé cùng đi uống trà chiều. Faria cũng chào Lily, "Đã lâu không gặp Lily, kỳ nghỉ của em thế nào?"

Lily nhăn cái mũi nhỏ nhắn dễ thương của mình: "Mọi thứ đều ổn - nếu Petunia - à mọi thứ đều ổn."

Mọi người đều hiểu và không hỏi thêm gì nữa.

Tay nghề của bà Rivera tốt đến nỗi hai cô bé sẽ không dừng lại nếu không được nhắc nhở, "Ôi các con, các con còn có thứ được gọi là bữa tối không?"

Hai cô bé miễn cưỡng đặt nĩa xuống.

Đây là lần đầu tiên Lily làm khách trong một gia đình phù thủy, cô phù thủy nhỏ tóc đỏ gốc Muggle bị thu hút sâu sắc bởi mọi thứ nơi đây. 

Họ cuối cùng cũng đến khu vườn nơi đầy hoa và cây cỏ. Bà Rivera và gia tinh Ini đã làm cho khu vườn này rất đẹp bằng đôi bàn tay khéo léo của mình. Lily chạm vào bông hoa ngô xanh bên cạnh.

"Đây là bông hoa yêu thích của mình," Anastasia ngồi xổm xuống với Lily. "Chúng rất dịu dàng." Khi cô ấy nói điều này, một mảng hoa ngô xanh nghiêng người và nép vào cô bé.

Họ cũng chơi Quidditch ở sân sau - Lily là người chơi chính, tất nhiên, với Faria trông chừng họ. Faria không hề tỏ ra thiếu kiên nhẫn khi chơi với hai cô bé nhỏ hơn mình ba tuổi.

"Ôi chúa ơi, tôi ước gì mình có thể chơi Quidditch như thế này ở sân sau của nhà mình - nhưng trước khi hàng xóm phát hiện ra và gọi cảnh sát, tôi sẽ bị Petunia ném xuống."

Cho đến khi hai cô bé đi ngủ, chúng vẫn chưa nguôi cơn phấn khích khi được ngủ chung giường. Lily thích cách trang trí phòng của Anastasia. Trần phòng thay đổi theo thời tiết bên ngoài. Ban ngày có màu vàng nhạt ấm áp, dịu nhẹ với mây trắng và chim bay qua. Ban đêm là bầu trời đầy sao nhộn nhịp. Cả căn phòng tràn ngập những đồ vật nhỏ bé chuyển động.

Trên đầu giường cô là bức chân dung gia đình - Anastasia, mới sáu bảy tuổi, đứng cạnh bố và Faria đứng cạnh mẹ. Dylan cúi đầu chạm vào mái tóc của con gái nhỏ, Faria từ bên cạnh nhìn cô bé. Bốn người bên trong đều nở nụ cười dịu dàng và vui vẻ.

Phải mất một thời gian dài chỉ để nhìn ngắm từng điều thú vị trong phòng của Anastasia. Hai cô bé nói chuyện một lúc trước khi chuẩn bị ngủ, Lily đột nhiên thở dài.

"Tôi ước gì bồ là em gái ruột của tôi, Thea, thì tôi sẽ hạnh phúc đến mức có thể thức dậy cười ngay cả trong giấc ngủ." Cô ấy dùng cách cường điệu kiểu Gryffindor.

Anastasia lao vào vòng tay của Lily, "Nhưng giờ mình là em gái của bồ. Chúng ta là bạn thân."

Hai cô bé cùng nhau cười lớn.

**

Ngày hôm sau, hai cô bé thay quần áo và chuẩn bị sẵn sàng. Sau khi thành công đến Hẻm Xéo qua bột Floo, Faria dẫn Lily cùng em gái đi về phía Hiệu sách Flourish và ông Rivera chậm rãi theo sau.

Có rất nhiều người ở Hiệu sách Flourish, và hai cô bé đang đi loanh quanh để tìm những cuốn sách mà chúng muốn. Faria không vội đi dạo quanh hiệu sách mà anh đã ghé thăm vô số lần. Cặp vợ chồng Rivera đứng ở cửa trò chuyện, luôn để mắt tới ba đứa trẻ.

"Evans!" Đột nhiên vang lên một tiếng hét, hai cô bé giật mình. Cuốn sách trong tay Anastasia rơi xuống đất. Hai người không quay đầu lại cũng biết đó là giọng nói lớn của James Potter. Họ nhìn nhau mỉm cười bất lực. Anastasia cầm cuốn sách lên và chào hỏi trước: "Chào Potter."

"Rivera," Porter nói, thường có chút kiềm chế trước mặt Anastasia - Anastasia bối rối tại sao cậu không để phần lịch sự này cho Lily. Cậu ta luôn dành cho Lily một ấn tượng thô lỗ và kiêu ngạo, "Thật là trùng hợp. , hôm nay mọi người có đến Hẻm Xéo để mua đồ không?"

Bố mẹ Potter là hai Gryffindors, họ là học sinh của trường Hogwarts cùng thời với vợ chồng Rivera. Hai gia đình tuy không quen biết nhau lắm nhưng vẫn trò chuyện vui vẻ khi gặp nhau.

"Có chứ," Lily trả lời, đôi mắt xanh ngọc lục bảo của cô nhìn quanh Potter, "Cậu là người duy nhất à?"

Anastasia hiểu ẩn ý của cô ấy: hôm nay chỉ có một trong số bốn cậu bạn xuất hiện, điều này khiến Lily cảm thấy hơi kỳ lạ.

"Gia đình Sirius không cho anh ấy ra ngoài - anh ấy đang bị biệt giam, và hôm nay Remus không rảnh." Anh ấy bước đến gần Lily và nhìn cuốn sách có vẻ quen thuộc  - "trời ơi, bồ thậm chí không cho phép bản thân có chút thời gian rảnh trong kỳ nghỉ sao, Evans?"

Sắc mặt Lily đột nhiên tối sầm, hiển nhiên là cô đã dùng rất nhiều sức lực để kiềm chế không ném cuốn sách vào đầu Potter. Anastasia nhanh chóng thay đổi chủ đề, "Faria đã luyện tập Quidditch trong suốt kỳ nghỉ Giáng sinh——"

Ngay khi Faria nhìn thấy Potter đang đi về phía mình, Potter, một người đam mê Quidditch, tạm thời chuyển hướng sự chú ý sang Faria - cậu ta rất hy vọng được bầu làm Truy thủ ở năm hai, và Faria đã là sự lựa chọn không chính thức tiếp theo của đội trưởng Quidditch.

Lily và Anastasia nhanh chóng lặng lẽ rời đi, "Ôi chúa ơi, sao lại có người kiêu ngạo như vậy." Lily thở dài - nếu Snape nghe thấy điều này, cậu ấy chắc chắn sẽ bị dư âm mạnh mẽ.

Chuyến đi tiếp theo là đến Cửa hàng Cú Eela để mua một con cú - Anastasia đã sử dụng con cú của anh trai cô trong học kỳ trước.

Những chiếc lông cú rụng bay lơ lửng trong quán. Vô số con cú nhìn chằm chằm vào những khách hàng bước vào, khiến cô cảm thấy buồn cười đến lạ lùng. Mặc dù có rất nhiều cú nhưng không có mùi khó chịu nào trong toàn bộ cửa hàng do có phép thuật.

Cô ngước lên và tìm kiếm con cú ngay cạnh mắt mình. Đột nhiên, một con cú có hai lông mày trắng thu hút sự chú ý của Anastasia.

Nó nhỏ và tròn, nhưng hai lông mày trắng khiến nó trông giống như một "anh hùng" lông mày trắng.

"Là con cú đại bàng lông mày trắng." Bà Rivera bước tới chỗ con gái mình, "Nó rất dễ thương phải không?"

Vì vậy, con cú đã trở thành thú cưng yêu thích của Anastasia, và cô ấy đã thảo luận về tên của mình với Lily suốt chặng đường - ồ vâng, "anh hùng" lông mày trắng là một cô bé.

"Gọi là Nancy thì thế nào?" Faria mỉm cười đề nghị. Anastasia nhìn đôi lông mày trắng nõn của Nancy rồi mỉm cười.

Cuối cùng bốn người lớn nói lời tạm biệt sau khi ôn lại chuyện xưa, mỗi người dắt con rời khỏi Hẻm Xéo. Potter hình như đặc biệt muốn nói lời tạm biệt với Lily, nhưng vẻ mặt của Lily cho thấy cô không muốn để ý đến cậu ta. Potter chỉ có thể nuốt lại hai chữ "Lily".

Đôi mắt của Anastasia liếc qua nhìn lại giữa họ, rồi cô trao đổi một cái nhìn đầy ẩn ý với Faria.

Nhưng cô ấy không nhìn thấy ánh mắt của bốn người lớn - chúng cũng đầy ý nghĩa, và được dịch ra là, "Thật tuyệt khi còn trẻ."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC