Chương 13: Canis đã khiến thế lực hắc ám chú ý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draco vừa nói xong, Ginny gượng chín cả người. Vừa lúc đó Ron và Hermione đã chen được lối đến bên bọn chúng, cả hai đứa đều khệ nệ với cái bị đầy sách của Lockhart. Ron nhìn Malfoy như thể nhìn một cái gì gớm lắm dính ở đế giày nó:

"Thì ra mày! Chắc mày ngạc nhiên lắm khi thấy Harry ở đây hả?" 

Cùng lúc đó Hermione và Harry đều nhìn thấy Canis. Ba người họ gật đầu cười chào nhau.

thằng Malfoy cãi lại:

"Cũng không ngạc nhiên bằng chuyện thấy mày trong nhà sách đâu Weasley. Tao đoán chừng ba má mày phải nhịn đói cả tháng mới dành dụm đủ tiền trả cho mớ sách đó."

Ron cũng đỏ lên không kém gì Ginny. Nó cũng quẳng mớ sách vô cái vạc của Ginny, rồi xấn vô Malfoy, nhưng Harry và Hermione túm lưng áo khoác của nó lại:"Ron!"

Ông Weasley gọi, ông vất vả đi tới cùng với Fred và George.

"Các con làm gì ở đây? Trong này đông quá, chúng ta đi ra ngoài thôi!"

"Á à... Arthur Weasley."

Ông Malfoy xuất hiện, đứng bên cạnh Malfoy con, quàng một cánh tay qua vai nó, nụ cười khinh khỉnh trên mặt, y như ông con. Ông Weasley lạnh lùng gật đầu chào:

"Chào ông Lucius. "

Ông Malfoy nói:

"Tôi nghe nói dạo này ở Bộ bận lắm hả? Tất cả những trò khám xét đó... Tôi hy vọng họ trả tiền làm thêm giờ chứ hả?"

Ông thò tay vô cái vạc của Ginny, lượm từ trong đống sách lòe loẹt của Lockhart ra một quyển rất cũ, hầu như long bìa sờn gáy rồi, đó là quyền Hướng dẫn nhập môn thuật Biến, rồi ông Malfoy nói tiếp.

"Rõ ràng là họ không trả lời rồi. Cha chả, sỉ nhục thanh danh phù thủy bằng cách trả lương lậu không ra sao thì ích lợi gì kia chứ?"

Mặt ông Weasley còn đỏ hơn cả Ron và Ginny. Ông nói:

"chúng tôi nghĩ hoàn toàn khác ông về cái gọi là đánh mất danh dự phù thủy ông Malfoy à"

"Hiển nhiên rồi."

Ông Malfoy nói, đảo đôi mắt nhợt nhạt về phía cha mẹ Hermione đang đứng theo dõi câu chuyện một cách lo lắng:

"Với những dạng người ông giao du như thế kia, ông Weasley, tôi thấy gia đình ông không còn chỗ nào thấp hơn để lún xuống nữa rồi..."

"Choang" một tiếng, cái vạc của Ginny bay về phía ông Malfoy; bản thân ông Weasley cũng lao vào ông Malfoy, đấm ông này ngã ngửa vô một kệ sách. Hàng tá cuốn sách bùa chú đổ ầm ầm xuống đầu họ; Fred và George nhào lên:

"Nện hắn đi ba!"

Bà Weasley thì hét:

"Đừng! Anh Arthur, đừng!"

Đám đông dồn cục lại phía sau, xô đẩy làm ngã đổ thêm nhiều kệ sách nữa. Thế là, người bán sách bèn la to:

"Quý ông làm ơn... làm ơn..."

Nhưng át tiếng tất cả là tiếng quát như sấm:

"Giải tán! Quý ngài, dừng tay lại..."

Lúc này ông Malfoy và Waesley đều bay lên không chung và tách ra. Tất cả ngạc nhiên nhìn về phía người làm phép, là Canis. Cô cau mày nhìn về hai người đàn ông đánh nhau sưng mày lở môi, cô cười khẩy nói:

" Thực hài hước khi lại đánh nhau như những đứa trẻ trước mặt con mình" cô nhìn ông Malfoy nói" Ngài Malfoy tôi cảm thấy ngài cần nên cư xử đúng như một quý tộc hơn" và nhìn ông Weasley " Ngài Weasley, tôi biết ngài rất tức giận trước xúc phạm từ Malfoy nhưng chúng ta cần giữ tâm thế bình tĩnh khi ở trước mặt các con mình"

Ông Malfoy nhăn mặt, đôi mắt thâm đen của ông khiến ông đau đớn, khuôn mặt dữ dằn hơn " Canis tiểu thư, tôi nghĩ đây không phải chuyện của cô"

Canis cười khinh " Đúng, nhưng ngài đang ảnh hưởng xung quanh đấy ạ" 

Nói rồi cô bước ra khỏi cửa hàng sách trước cái gọi của Hermione, Harry và Draco. Thấy mọi truyện kết thúc, công chúng tan đi, cha con Malfoy cũng rời tiệm để lại gia đình Wesley, Hermione và harry.

" Anh Harry, chị ấy là ai vậy?" - Ginny tò mò hỏi

"Đó là Canis, cô ấy mặc dù là Slytherin nhưng lại khá tốt" - Hermione nghe vậy liền đáp thay Harry.

" Slytherin, con bé đó thuộc nhà Slytherin á?" - Ông Weasley hét lên.

" Đúng vậy cha, cô ta thuộc Slytherin" - Ron nhanh nhảu đáp

" Bằng tuổi các con à Ron?" - bà Weasley hỏi.

" Vâng"

" Ôi Merlin, làm sao có thể, con bé mới năm hai mà khả năng điều khiển pháp thuật của nó như một học sinh lớp lớn vậy. Nếu con không nói ta nghĩ con bé lớn hơn cả hai anh song sinh của con cơ Ron"- Bà Weasley thầm nói.

" cô ấy rất giỏi, chính cô ấy là người đứng đầu thi thực hành năm nhất đó ạ" - Harry nói

Hermione cũng nói tiếp " Mặc dù con đứng nhất nhưng về thực hành con kém điểm bạn ấy đó ạ" 

Gia đình Weasley và Hermione liền vô cùng cảm thấy khâm phục cô bé Canis bé nhỏ.

Canis vừa về Hogwarts liền bị gọi đi văn phòng Dumbledore. Nơi đó có những giáo sư chủ nhiệm 4 nhà như McGonagall, Snape, Sprout và Flitwick cùng hiệu trưởng Dumbledore.

" Ngồi đi "- hiệu trưởng Dumbledore gật đầu nói. Canis vừa nồi xuống bà McGonagall liền nói

" Con đã sử dụng pháp thuật ở Hẻm Xéo ngăn cản  ông Malfoy và ông Weasley đánh nhau?" bà hỏi như khẳng định

" Vâng đúng vậy" - Canis thẳng thắn thừa nhận

" Mi biết sức mạnh của mi khiến bao người nghi ngờ không?" - giáo sư Snape nói.

"nghi ngờ?"

" Con biết là con chuyển sinh, sức mạnh của con giống với suy nghĩ của con vậy Canis. Mặc dù đã bé nhỏ lại nhưng những gì con có và qua sự luyện tập, con vẫn hơn rất nhiều bạn trang lứa" - Giáo sư Sprout đáp.

" Có lẽ sức mạnh của con không phải vĩ đại nhất nhưng nó cũng không kém những phù thủy trưởng thành đâu" - Giáo sư Flitwick gật gù nói.

" Vậy có nghĩa là con quá mạnh và điều đó khiến mọi người nghi ngờ và chú ý" - Canis ngạc nhiên hỏi.

" đúng vậy , thế giới hắc ám đang muốn lôi kéo con đó" - Giáo sư McGonagall nói.

" Đó là lý do vì sao ông Malfoy không ngại để con nghe giao dịch?" - Canis hỏi. Hỏi cô liền cảm thấy sợ, có lẽ ông Malfoy đang muốn kéo cô xuống nước chăng.

" Đúng, ông ta đang muốn kéo con về 1 phía" - Hiệu trưởng Dumbledore nói.

" Chính vì sợ điều này lộ ra nên ta đã xếp con 1 phòng ngủ đơn không bạn . Nhưng nay vẫn có kẻ biết và muốn kéo con xuống. chúng ta cần có một biện pháp an toàn cho con" - Giáo sư McGonagall nói.

Sau đó 4 giáo sư đã bàn bạc cùng hiệu trưởng và quyết định rằng cứ để mọi truyện diễn ra âm thầm, Canis vẫn đi học như các bạn nhưng không nên gần gũi với bất kỳ ai, đặc biệt là nhóc Malfoy. Ngoài ra cô nàng sẽ phải đi học nhiều hơn những học sinh khác, ngày nghỉ sẽ chỉ là chủ nhật và những ngày khác sẽ học ngày đêm để đảm bảo cô nàng có khả năng chống lại hắc ám khi không có các giáo sư bên cạnh.

Canis không có ý kiến gì về quyết định này, bởi cô cũng không muốn giao tiếp nhiều đặc biệt là Malfoy. Có thể sẽ nghỉ ngơi ít đi nhưng để bảo vệ bản thân trước nguy hiểm, Canis vẫn rất tích cực.

Vậy là những năm học tiếp theo của Canis đã được sắp xếp vô cùng chặt chẽ, đảm bảo không có thể lực hắc ám tiếp cận cô, các giáo sư còn thêm những thần chú bảo vệ lên người Canis.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net