Chương 4. Herpo? Khế ước liên kết(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Bắc Huyền Yết Lam

Dịch: Victoria Avantika (V.A)

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD

Snape đã không biết thế nào để đánh giá kiếp thứ 2 này của mình rồi.

Hắn vừa cầm một lồng nhốt gà trống đi qua một cái ông đã qua hàng trăm năm không dọn, bên người còn là vị Hiệu trưởng già cầm đũa phép trôi nổi một đĩa sườn dê lớn.

Cậu bé ở phía sau đang cầm mũ phân loại rách nát cùng với con phượng hoàng vẫn đang bay trên đầu họ.

{ Mở ra }. Harry lại rít lên, hai con rắn đan nhau trên bức trường đá tách ra hai bên, tường đá từ giữa nức ra, từ từ trượt sang hai bên rồi biến mất.

Sau đó, cả ba đứng im lặng khó xử nhìn thứ được cho là tượng của Salazar Slytherin.

Đây là người sáng lập học viện của hắn? Đây là Snape đã từ bỏ tự hỏi nghĩ.

Đây có phải là một trong Bốn đầu sỏ sáng lập của trường Hogwarts không vây? Đây là lão Hiệu trưởng đầy hứng thú nghĩ.

"Woa! Bức tượng này thật lớn" Đây là suy nghĩ của Harry hiện tại.

{Có người tới, lại có người vào được}  Harry nghe thấy một thanh âm rít lên.

"Giáo sư! Tử Xà có vẻ đã trở lại," Harry kêu lên.

{ Sườn cừu! Ta ngửi thấy mùi sườn dê, có người tốt tới sao?} Ngay lúc này Harry nghe lời Snape bảo nó nhắm mắt lại.

"Giáo sư... nó muốn sườn dê của chúng ta mang tới" Harry thì thầm, kéo tay Snape.

{Tại sao ngươi lại mang theo gà trống!}  Từ trong bức tượng âm thanh phát ra, dường như cái đuôi rắn lớn của Tử Xà đang đập vào bức tượng đá.

"Nó nói cái gì" Snape quay đầu nhìn Harry, hắn và Dumbledore đề có thể thấy tiếng rít rất lớn.

Với sự trợ giúp của thần chú, bọn họ không cần mở mắt cũng có thể biết được tình huống xung quanh, Tử Xà chưa có ra ngoài.

"Nó nói rằng ... chúng ta mang theo sườn dê ... tại sao lại còn mang theo gà trống."

"Nói với nó rằng gà trống sẽ không kêu nếu nó hứa sẽ không làm chúng ta bị thương." Cụ Dumbledore cắt ngang tiếng rít gào sắp mở miệng của vị Giáo sư Độc dược   

{Ta sẽ không làm tổn thương đến các học sinh và giáo viên trong trường! Nếu không Salazar và Godric sẽ rất tức giận! Năm mươi năm trước ta bị lợi dụng vì thế mà ta phải ngủ ở đây năm mươi năm rồi!}

Sau khi Harry theo đúng sự thật mà phiên dịch, ngay cả Dumbledore cũng sững sờ tại chỗ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net