Chương 5: Thần tình yêu của ngày lễ tình nhân? Chân Nhồi Bông đến rồi(2).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Bắc Huyền Yết Lam

Dịch: Victoria Avantika(V.A)

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD

Vào thứ sáu Herminone khiếp sợ tròn mắt nhìn đồng hồ cát hồng ngọc nhà Gryffindor.

Nghe nói Giáo sư Độc dược đã chế nhạo và trừ 50 điểm từ nhà Gryffindor khi hắn dạy độc dược năm nhất! Từ một học sinh năm nhất!

Xem ra tin đồn này là sự thật.

Ron cố gắng an ủi em gái nhỏ của mình trong khi mắng mỏ Giáo sư Độc dược, cậu cố gắng thuyết phục em ấy rằng Snape luôn là một con dơi già bóng nhờn chuyên chống đối Gryffindor.

Đúng vậy, 50 điểm bị phạt đó đều từ chỗ Ginny.

Còn về Harry, Snape đã ở trong giờ học trừ cậu 20 điểm, châm chọc cậu hết nguyên một khóa, đến nỗi đem từ đầu sợi tóc đến ngón chân của cậu đều tổn hại cho đến khi không đáng một xu. Hắn còn phạt cậu cấm túc trong toàn bộ một tháng, mãi cho đến kỳ nghỉ lễ Phục sinh.

Tại thời điểm trên danh nghĩa cấm túc Harry, Snape nhìn cậu dùng con chuột giúp mình thử nọc độc rắn, hắn cuối cùng cũng nhớ ra con chuột mang tội ác tày đình kia.

Hắn sẽ không thừa nhận là hắn thực sự không muốn thả con chó ngu ngốc kia ra ngoài.

Nhưng nhìn thân thể gầy yếu của cậu bé, Snape cảm thấy không thể để cho cậu bị đám Muggles kia nhốt lại nữa. Thậm chí bây giờ Granger trông còn cao hơn cậu nữa là.

Nhưng Peter Pettigrew là chìa khóa để Chúa tể Hắc ám sống lại, cho nên hắn và Dumbledore đã thảo luận rất nhiều lần vấn đề hiện tại bọn họ đến tột cùng có nên nhúng tay vào lúc này không. Thái độ của hai người đều nhất thiết là cần thận trọng trước.

Tuy rằng biết rõ Sirius Black là vô tội, nhưng mà tại thời điểm này quá mức thần bí và nhạy cảm.

Nhưng kế hoạch của bọn họ sẽ không bao giờ theo kịp sự biến hóa.

Trong lớp Biến hình đầu tiên sau Lễ Phục sinh, Ron Weasley dùng đũa phép mới đổi của cậu sau cuộc ẩu đả với Malfoy mà bị gãy, để thử vật nuôi của mình. Thật không may thay, tự hồ ngoài ý muốn thần chú đạt được hiệu quả chống Animagus.

Giáo sư McGonagall bàng hoàng nhìn con chuột biến thành học trò cũ trong lớp của cô.

Vài ngày su, Harry ở phòng Hiệu trưởng chứng kiến người đàn ông được cho là cha đỡ đầu của mình đang đánh nhau với Giáo sư Độc dược trước mặt Giáo sư McGonagall và Hiệu trưởng Dumbledore.

"Harry, vị này là----Sirius Black là cha đỡ đầu của con, cha mẹ con đã chỉ định cậu ấy làm người giám hộ cho con nếu như họ xảy ra chuyện" Dumbledore nói với Harry sau khi cậu buộc tách hai người kia ra xa nhau.

"Harry---" Sirius nhìn cậu bé đang há hốc miệng sững sờ bên cạnh McGonagall.

"Ta là cha đỡ đầu của con." Sirius giọng nói có chút nghẹn ngào. Cậu bé trước mắt có bộ dạng thật giống James cùng với đôi mắt của Lily. Bạn thân của anh, những người bạn vì sự lỗ mãng của mình mà phải đến với Merlin.

Không biết Gạc Nai có hay không trách hắn bỏ rơi đứa nhỏ này nhiều năm như vậy. Nhìn xem, đứa nhỏ này gầy quá mức.

"Chính là.. Vì sao.." Cậu có cha đỡ đầu, cậu có người giám hộ, vì cái gì? Harry nhìn người đàn ông tiều tụy trước mặt với ánh mắt phức tạp rồi nhìn Hiệu trưởng.

"Harry, là lỗi của ta! Nếu như ta không đề nghị James thay đổi người bảo mật. Con chuột kia..!Con cũng không.... ! 

Harry nhìn Sirius, người đang vì quá mức kích động mà nói năng lôn xộn, cậu nhìn Hiệu trưởng càng thêm nghi hoặc.

Snape mím môi lui về một góc của phòng Hiệu trưởng, lần thứ hai nghe Hiệu trưởng nói ra sự thật.

Chính hắn là người thốt ra lời tiên tri đó. Snape nghĩ. Là chính hắn. Vô luận là cái thế giới nào cũng đều là hắn.

Rõ ràng hắn thiếu cậu bé của hắn một cái nhà.

"Con biết điều này có ý nghĩa gì không?" Lời của Sirius phá vỡ sự im lặng kéo dài sau lời nói của Hiệu trưởng.

"Cha tự do" Harry nói.

"Nếu con muốn một... một ngôi nhà không giống người thường" Sirius thong thả nói.

"Đương nhiên, nếu như con thích ở với dì và dượng của con, ta có thể hiểu được." Sirius nhanh chóng nói.

Có một sự bùng nổ nào đó trong dạ dày của Harry.

"Sống cùng cha à? Rời khỏi nhà Dursley?" Harry đột ngột ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào mắt anh.

"Tất nhiên là con muốn rời khỏi Dursley rồi! Cha có nhà không? Khi nào con có thể chuyển đến?" Harry nhanh chóng cát ngang lời Sirius muốn nói.

"Con nguyện ý?" Sirius hỏi " Con nói thật?"

"Vâng, con đương nhiên nói là thật rồi!" Harry nói.

 Sirius quay đầu nhìn về phía Dumbledore, vị Hiệu trưởng già nhìn ánh mắt chờ mong của hai đứa nhỏ, mỉm cười gật đầu." Đương nhiên, đương nhiên. Nhưng mà Harry mỗi năm phải đến nhà dì dượng của trò hai tuần, năm đó Lily lưu lai ma pháp huyết thống cần được tăng cường"





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net