Chapter 4: Harry and Voldemort.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 4: Harry và Voldemort.

Tứ phương hội đàm chương một.

Đại S thỉnh đại gia ăn hạt dẻ, yêu a yêu a.

Đã vài ngày nay, Harry không hề lên lớp, cũng không trở về tháp Gryffindor để ngủ, không hề đặt chân lên đại sảnh đường dùng bữa. Trên thực tế, trong khoảng thời gian này, trừ bỏ thời gian cậu chờ đợi ở hầm, nơi nào cũng đều không đi. Hiệu trưởng cùng nhóm "Bằng hữu" đều cho rằng cậu chỉ đơn giản là muốn bản thân bình tĩnh một chút, như vậy liền tạm thời cũng không đi tìm cậu. Có gia tinh ở đây, sinh hoạt bình thường không phải là một vấn đề lớn.

Rốt cuộc, Snape cũng an bài thật tốt "Trận quyết đấu thế kỷ" – Harry thường đùa giỡn gọi như thế.

Dừng tại đại sảnh của trang viên Malfoy, Harry đứng tại chỗ một lúc lâu, chờ đợi cho qua cơn mê muội mà Khoá Cảng mang lại y chang như trong quá khứ. Severus luôn đứng bên cạnh, nhưng hắn tạm thời cũng chưa thể làm cái gì. Bởi vì cả hai đều đang bị đũa phép của Lucius khống chế.

Voldemort ngồi vững vàng trên ghế phía đối diện, y như một con rắn đang nhìn chằm chằm vào con mồi ở trước mắt. Hắn đã từng dùng chung một khuôn mặt của loài rắn, bây giờ khuôn mặt khôi phục cũng tương đối bình thường. Là do tăng cường lực lượng? Hoặc là do... phỏng đoán chính xác của Harry?

Bốn người đều chưa hề có hành động gì, chỉ trầm mặc.

"Potter! Ta cư nhiên có thể cùng ngươi lại làm ra sự tình ngu xuẩn như vậy! Merlin ơi, ta vậy mà có thể đáp ứng ngươi! Dù cho hắn có sống lại, sau đó cũng không có như lúc trước cực kỳ tàn nhẫn, táo bạo, ta làm sao lại có thể tin tưởng hắn sẽ không giết chết ngươi cùng ta." Yên lặng một hồi, Snape lại là người lên tiếng đầu tiên. Hắn hung tợn nhìn về phía Harry, vò đầu bứt tóc, rít gào.

Lucius đứng một bên, biểu tình cứng ngắc y hệt như bị đóng băng. Nhưng ánh mắt lại loé qua một tia tìm tòi nghiên cứu, nghi hoặc, còn có trộn lẫn một tia trêu tức, cho thấy gã đối với sự tình đột nhiên phản bội của Snape khá là khó hiểu; Cũng bởi vì Snape luôn luôn bình tĩnh như thế lại có thể biểu hiện ra mặt tất cả cảm xúc.

Voldemort cũng chính là như thế. Bất quá sự hứng thú của hắn đối với Harry càng lớn hơn một ít.

"Ta đã từng nói qua, gọi ta là Harry.... Hơn nữa so với trước kia, tình huống hiện tại cũng không phải ác liệt như vậy nữa mà." Harry có chút chột dạ mà bĩu môi, lại có chút không phục mà nhỏ giọng biện minh. Rước lấy một cái cốc đầu mạnh bạo từ Snape, đau đến mức cậu phải ôm đầu ngồi xổm xuống trên mặt đất, nước mắt giọt nối đuôi nhau trào ra.

Harry mắt ngấn lệ, phẫn nộ ngẩng đầu trừng Snape, lại chỉ đổi được một tiếng hừ lạnh. Cậu càng thêm uỷ khuất, quay đầu đối diện với biểu tình vặn vẹo của Lucius – gã đang cực lực khống chế bởi vì sự kinh ngạc của chính mình mà xúc động cười to làm cho các cơ toàn mặt co giật kịch liệt – "Rất đáng cười? Một Phù thuỷ Thuần huyết sẽ không bao giờ đối mặt với địch nhân mà điều khiển không được đũa phép đi? [Người đã nghẹn cười tới mức thống khổ, nhẫn nhịn tới mức tay run rẩy] Nếu ngươi vẫn là một Tử thần Thực tử, ngươi chính là một chút cũng không có chuyên nghiệp nha!"

Lại quay đầu hướng một bên đang xem tấu hài, Voldemort: "Cứu thế chủ đại danh đỉnh đỉnh, cứ như vậy bị thủ hạ thân ái của ngươi dùng thủ pháp bạo lực của Muggle đánh ngã. Ngươi thực là vừa lòng ha!" Sau đó cực kỳ hài lòng mà nhìn xem khóe miệng cả ba người không hẹn mà cùng nhau mạnh mẽ giật giật một chút. [Ánh mắt cún con của Tiểu H ngậm nước lóe sáng tràn đầy uỷ khuất cùng phẫn nộ làm ra cái giao dịch lớn]

"Potter! Ngươi dám can đảm nói chuyện như vậy cùng chủ nhân của ta!" Snape cùng Lucius đồng thanh cùng nhau gầm nhẹ, Snape còn kèm theo một cái cốc nhẹ, hòa cùng âm thanh Harry hô đau. Mà ngữ điệu của Lucius lại tràn ngập cảm tưởng không thể tin được, cảm giác vô lực mà lại phẫn nộ.

Lúc sau Lucius hướng Snape lại rống to: "Ngươi đến cùng là ở bên nào? Ngươi không phải phản bội chủ nhân đi làm tay sai cho Harry Potter cùng Dumbledore sao hả?"

"Ta không có! Trên thực tế, ta với Harry ở cùng một chỗ, cùng nhau thoát ly khỏi sự sắp đặt của Dumbledore. Ta lại càng không biết nó suy nghĩ cái gì, nhưng nó lại yêu cầu được nhìn thấy chủ nhân."

Lucius giật mình thất thần, quay đầu nhìn về phía Harry.

"Vì cái gì ta lại không dám cùng Voldy nói chuyện như vậy." Harry dùng một tư thế thoải mái tùy ý đứng, hai tay giao nhau đặt ở trước ngực, mày nhướn cao, nâng nâng cằm hướng về phía Voldemort.

Voldemort bởi vì tư thế bất kính, động tác cùng ngữ khí này mà đánh một cái nhíu mày, chuẩn bị rút ra đũa phép mà giáo huấn Harry một chút, thuận tiện khiến cho tình huống trước mặt đi vào quỹ đạo khống chế của hắn. Một cỗ không khí âm lãnh tràn nhanh chóng tràn ra mọi ngóc ngách trong đại sảnh.

Nhưng là, lời nói kế tiếp của Harry đánh gãy hành động của hắn: "Hắn cũng đâu phải là quái vật đâu chứ! Hừ, Chúa Tể Hắc Ám cũng là người nha. Cho dù hắn có cường đại đáng sợ, đầy đủ tố chất trở thành Phù thuỷ duy nhất chỉ cần nghe danh liền khiến cho con nít cũng phải nín khóc, lại còn từng giết rất nhiều người, thủ đoạn cực kỳ ghê tởm, thì cũng là tự do cá nhân của hắn thôi. Nếu bởi vì hắn cao cao tại thượng, còn thực sự khủng bố, mà các người lại không dám cùng hắn lớn tiếng cùng hắn nói chuyện, không dám cùng hắn trao đổi, đó chẳng phải là làm cho hắn thật nhàm chán, thật cô đơn hay sao. Nếu là ta ngoại trừ ra mệnh lệnh cho các người tạo ra hoạt động khủng bố, lại không có một người nào có thể đi theo ta tán gẫu, đi theo giúp ta tiêu khiển, ta cũng sẽ càng ngày càng biến thái nha! Có mấy loại người như các ngươi, không hề phát biểu ra nội tâm kính yêu cùng quan tâm, cả ngày chỉ biết làm một thủ hạ thật phục tùng, khó trách hắn lại có thể táo bạo dễ dàng nổi giận, làm cái gì cũng không thành công!"

Hắn cư nhiên lại đang quan tâm ta. Voldemort vì tử địch của chính mình lại có ý tứ muốn lý giải hành động của bản thân mà kinh ngạc.

"Chủ nhân của ta đã đầy đủ cường đại. Ngươi cho rằng ngài còn cần phải hành động giống như ngươi sao, cả ngày chỉ muốn có người lau nước mũi, lời ngon tiếng ngọt dỗ dành, lại ôm ôm hống ngươi vui vẻ hay sao." Snape lạnh lùng phản bác.

Lucius nói tiếp: "Chúng ta tôn kính chủ nhân của chúng ta, vì bị sự cường đại của ngài thuyết phục. Chúng ta dâng lên cho ngài những món đồ tốt nhất, hiến dâng tất cả vì mong muốn của ngài. Tại thời điểm ngài mất tích, chúng ta nhẫn nhục chịu đựng tất cả để bảo tồn những thực lực cuối cùng của Tử thần Thực tử, chờ đợi ngày ngài huy hoàng trở về."

"Nhưng mà các ngươi không hề để tâm mà lý giải hắn. Các người một người lại một người chỉ biết dựa vào hắn, lại không hề suy nghĩ phải có một người để hắn dựa vào. Huống hồ đại bộ phận Tử thần Thực tử đều chỉ là e ngại cái danh xưng Hắc Ma Vương, hoặc là lợi dụng hắn để thực hiện dã tâm của bản thân mà thôi."

Harry đỏ mặt bổ sung, "Ta không hề có ý muốn ngươi đi theo chùi nước mũi cho ta, Severus."

Snape thoát ra tiếng cười nhạo, "Không biết ngày đó ngươi chùi vào phía trước áo choàng của ta thật ra là nước miếng sao? Merlin a, cái đó càng ghê tởm hơn."

Harry ánh mắt chứa dao hung hăng trừng Snape như muốn xuyên cho y mấy lỗ.

"Lại nói tiếp, lời ngon tiếng ngọt dỗ dành, ôm ôm một cái hống cho vui vẻ, tất thảy mấy cái này Potter thế nhưng lại không có phản bác." Lucius suy nghĩ, bỗng nhiên có chút vặn vẹo không biết phải nói cái gì.

Voldemort bỗng trực tiếp đánh gãy lời nói của Harry và Snape: "Potter, ta thiết nghĩ, ngươi trực tiếp đi lại đây chính là muốn gặp ta, không phải tới đây chỉ để nói cho ta biết thủ hạ của ta và ngươi câu thông, ở cùng một chỗ, rồi giúp đỡ hắn câu thông với ta đi. Ngươi dựa vào cái gì lại cho ra cái kết luận ngu xuẩn rằng ta sẽ không động thủ giết chết ngươi."

Cuối cùng bọn họ cũng có thể đi vào chủ đề chính. Bởi vì bản nhạc đệm vừa rồi, không khí cuối cùng cũng có thể thoải mái dễ thở hơn một chút. Harry nghiêm túc nhìn thẳng Voldemort, nói: "Severus đã nói qua, ta và Dumbledore đã quyết liệt lật bài ngửa. Nguyên nhân cá nhân. Ta đã suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy chúng ta nên một lần nghiêm túc ngồi xuống nói chuyện. Bởi vì ta đã phỏng đoán ra một ít vấn đề có khả năng đã xảy ra. Kế tiếp, ta muốn hỏi ngươi mấy vấn đề, sau đó muốn giải thích một vài vấn đề của ngươi. Sau đó, nếu ngươi vẫn không hài lòng..." Cậu tạm dừng một chút, nhìn về phía Snape đang đứng, "Có thể giết ta cũng được. Bất quá vừa rồi, Severus đã biểu lộ khá rõ ràng rằng, y không phải đứng cùng phía với Dumbledore, cũng không hề có ý muốn phản bội lại ngươi. Thêm vào y lại còn tự mình mang ta đưa tới trước mặt ngươi, ta hi vọng ngươi có thể bỏ qua cho y một lần."

Snape gắt gao kéo lấy tay nhỏ của Harry, trong mắt tất cả là phẫn nộ cùng thương tiếc, vì Harry dám can đảm giấu diếm không màn nguy hiểm mà tiến lên chuẩn bị cô đơn một mình cam chịu cái chết.

Voldemort gật gật đầu, ngầm đồng ý điều kiện của Harry.

"Vấn đề thứ nhất. Ngươi rất hận Dumbledore, hận cả ta, trên thế giới này, người mà ngươi cho dù phải bỏ mạng cũng phải giết chết chính là ta, đúng không?"

Được một cái gật đầu.

"Nhưng là ngươi không thể thực hiện--- nếu ngươi dùng chính đũa phép của ngươi. Dumbledore từ rất sớm đã yêu cầu làm ra hai cái đũa phép dựa theo thuộc tính phép thuật của ngươi và ta, mà chuẩn bị sẵn ở trong cửa hàng đũa phép của Ollivander. Chúng ta sở hữu hai cây đũa phép có lõi là hai cái lông đuôi phượng hoàng, lại còn lấy được từ một con phượng hoàng. Điều này có thể có nghĩa là gì, chẳng phải nó nói lên rằng, khi chúng ta đồng thời chĩa đũa phép vào đối phương, tất cả những câu thần chú đều sẽ mất đi hiệu lực hay sao. Mà ma pháp trực tiếp từ chúng ta, đặc biệt những câu thần chú có tính công kích, đối với kẻ thù là Dumbledore mà nói, lại càng không hề có tác dụng tổn thương. Chung quy, lõi cả hai cây đũa phép này đều xuất phát từ lông đuôi của Fawkes. Theo như ta được biết, so với tất cả mọi người, nó lại là con vật tuyệt đối trung thành với Dumbledore. Cho nên dựa theo điều này mà nói, nếu ngươi muốn giết chết Dumbledore và ta thì hoặc là phải đổi một cây đũa phép mới-- nếu ngươi không sợ xảy ra nguy cơ ngoài ý muốn; Hoặc là sử dụng phương pháp của Muggle-- đương nhiên đây là điều mà ngươi có chết cũng sẽ không sử dụng; Hoặc là sai khiến thủ hạ trung thành của ngươi thực hiện thay-- ngươi không lâu trước kia từng tuyên bố hùng hồn trước mặt tất cả thủ hạ sẽ tự tay giết chết ta; Hoặc là sử dụng vô trượng ma pháp-- nhưng ta mới chỉ học được có một hai chú ngữ có thể hỗ trợ ngươi mà thôi, ngươi hẳn là càng am hiểu nhiều hơn ta nha, dùng để đối phó với hắn mà nói, ta nhất định cần phải rèn luyện nhiều hơn mới tốt được; Hoặc là dứt khoát nghĩ cách đem Fawkes loại bỏ, không thì thu nó về cho chính mình dùng, ít nhất cũng phải khiến nó rời xa cái lão già hồ ly kia mới được. Cái cách này thế nhưng lại là cách có độ khó cao nhất, nhưng mà cũng có thể dùng nha."

"Nếu lỗ tai ta không có nghe sai, ngươi chính là đang hiến dâng mấy kế hoạch tác chiến hợp lý dùng để đối phó với Dumbledore và chính bản thân ngươi."

"Không sai nha."

Voldemort không rõ Harry dựa vào cái gì mà làm như vậy, vì thế càng quyết định muốn nghe hết lời của cậu.

Lucius đứng bên cạnh thật cẩn thận lắng nghe, từ sớm đã buông lỏng cảnh giác, buông xuống đũa phép trong tay. Hôm nay Harry Potter đã tạo cho hắn rất nhiều điều ngạc nhiên.

Snape cắn răng nén hận không thể nhảy qua thưởng cho Harry một cú cốc vào đầu. Nhưng lại e ngại làm phiền đến Voldemort đang âm trầm suy nghĩ bên kia, mà nhẫn nại nhịn xuống đáy lòng.

"Thứ hai, lúc trước khi tiến vào Hogwarts, ngươi có yêu cầu chính xác với Nón phân viện rằng nhất định phải được phân vào Slytherin hay không?"

Voldemort do dự gật đầu.

"Như vậy, ta không biết có thể suy đoán một chút chi tiết rõ ràng rằng: Nón phân viện muốn đem ngươi phân tới Gryffindor, ngươi lại không muốn, cho nên mới bị phân tới Slytherin."

"Làm sao có thể như thế?"

"Potter! Ngươi như thế nào lại có thể vũ nhục chủ nhân của chúng ta như vậy." Gương mặt của Snape cùng Lucius đại biến, thất kinh hô lên.

Gương mặt Voldemort hiện lên vẻ thất bại mà nhắm mắt lại, trong lòng hối hận vì sao lúc nãy không đem Harry giết chết, hiện tại sẽ không cần phải đối mặt với cục diện rối loạn xấu hổ như thế này. Thở dài một hơi, nhưng lại gật đầu.

Cánh tay trái, cánh tay phải đắc lực của hắn, luôn biểu hiện ra khuôn mặt tinh xảo bình tĩnh, nay gần như bị nứt ra, xuất hiện rất nhiều biểu cảm đặc sắc, miệng há hốc có thể nhét gọn luôn nguyên một quả trứng gà.

Harry nhướn mi, đắc ý cười rộ lên, khiến cả ba người còn lại chói mắt. "Quả nhiên nha. Như vậy thì tình huống của chúng ta chính xác giống y hệt nhau. Ta là bị phân tới Slytherin, nhưng ta lại nhất quyết yêu cầu muốn đến Gryffindor."

Hai người phía sau miệng há to tới mức có thể nhét được cả quả trứng rồng. Voldemort lại giật mình mở to hai mắt nhìn chằm chằm.

"Mười lăm năm trước lúc ngươi nghe được lời tiên tri, sau đó lại xúc động chạy tới muốn giết chết ta, hai năm trước ngươi lại khiến ta nhấc lên đũa phép đối mặt quyết đấu cùng ngươi, năm trước ngươi lại tự mình đến Bộ Pháp Thuật để chiếm cho bằng được quả cầu tiên tri. Ta không thể không bội phục sự xúc động không gì sánh kịp của ngươi. Một Slytherin thuần khiết từ trong ra ngoài, luôn phải dùng trăm phương nghìn kế để tránh khỏi hiểm nguy, nhưng vẫn có thể khiến cho kế hoạch thành công. Đến trên người ngươi lại hiển nhiên biến thành kẻ thích mạo hiểm."

"Cái đó cùng suy đoán của ngươi thì có cái gì liên quan?"

"Cho nên ta mới có cảm giác, ngươi không phải là một Slytherin thuần khiết. Ta tự suy ra từ tình hình của chính mình, mới ra được phỏng đoán này. Có thể hình dung ra được lão cáo già Dumbledore có thể từ thật lâu trước kia đã từng bước thực hiện kế hoạch này rồi."

"Kế hoạch gì?"

"Kế hoạch thống trị thế giới pháp thuật. Lão tìm đến ngươi, một đứa nhỏ kiên cường, từ nhỏ đã bị bài xích, một cô nhi không hề có người yêu thương, dụ dỗ chinh phục được ngươi. Đúng rồi, chỗ này lại mọc thêm ra một cái vấn đề khác nữa, có phải hay không? Tưởng tượng một chút, một cô nhi nhỏ tuổi cái gì cũng không có, luôn khát vọng được yêu thương, đột nhiên có một người vừa cơ trí vừa cường đại xuất hiện, cho hắn thấy được một con đường tràn ngập ánh sáng, chẳng phải đứa nhỏ sẽ cực kỳ cảm động sao. Thế nhưng sau khi kề cận tiếp xúc, lão lại không hề phân phát cho ngươi một chút yêu thương, mà lại cố ý tạo ra khoảng cách, bỏ qua ngươi và sợ hãi ngươi, khiến cho sự kiêu ngạo của ngươi ở trước mặt lão chỉ như một con kiến nhỏ bé. Vì thế ngươi liền căm hận Dumbledore cùng những người xuất thân từ Gryffindor. Thời điểm tiến hành phân viện, ngươi liền nhất quyết yêu cầu được tiến vào Slytherin.

Hoàn cảnh của ta và ngươi lại ngược lại, từ nhỏ luôn bị Muggle ngược đãi, luôn cô độc, từng không hề tin tưởng vào tình yêu. Nội tâm một mảnh u tối, lão lại thể hiện ra sự cường đại cùng cơ trí, cho ta bảo hộ cùng tình cảm ấm áp, cho ta hi vọng, khiến ta mù quáng sùng bái lão. Cho nên ta đã yêu cầu được phân vào Gryffindor.

Sau này, khi Dumbledore ôn tồn giải thích, nói rằng là do ma lực hắc ám của ngươi đã ảnh hưởng đến ta, cho nên Nón phân viện mới có quyết đoán sai lầm như thế. Khi ta quyết định thoát ly khỏi gọng kìm của Dumbledore, ta mới cẩn thận tự hỏi, lại phát hiện ra phần lớn đặc điểm chung của Slytherin mới đích thực là bản thân ta; Phần nhỏ đặc điểm đến từ Gryffindor mới là chịu ảnh hưởng của ngươi. Cho nên mới nói, tất cả hết thảy đều là do Dumbledore âm thầm giở trò quỷ mê hoặc chúng ta."

"Các ngươi đều biết, Bộ Pháp Thuật không hề chiếm được sự ủng hộ của mọi người, cuối cùng sẽ có người bất mãn lên tiếng. Mà Dumbledore tự nhiên cũng hiểu rõ ràng chuyện này. Cho nên lão muốn bồi dưỡng Tom, đem tất cả nghi kỵ tập hợp lại một chỗ, khiến cho các người đi gieo rắc nỗi sợ hãi, sau đó lão sẽ xuất hiện tạo ra uy tín cùng tín nhiệm." Harry hạ mi mắt, lông mi thật dài hạ xuống tạo nên một cái bóng râm nho nhỏ, khiến cho cậu thoạt nhìn trông có vẻ khá mệt mỏi. "Ta biết các ngươi đều có nghi hoặc trong lòng. Làm ơn đừng ngắt lời của ta. Tất cả rồi sẽ thật rõ ràng."

"Ta từng xem qua hình ảnh ngắt quảng trong trí nhớ của ngươi về Dumbledore, Tom. Ta có chú ý tới, sau khi tốt nghiệp ngươi có trở về Hogwarts, xin làm giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám, thời điểm đó, tướng mạo của ngươi đã bắt đầu phát sinh sự biến hoá. Ngươi có biết điều đó do nguyên nhân gì tạo nên hay không?"

"Ta nghĩ là do ta bắt đầu chế tạo ra Trường sinh linh giá."

"Ngươi xác định?"

"Không biết. Nhưng khi ta chế tạo ra càng nhiều thì gương mặt của ta lại càng có nhiều sự thay đổi lớn."

"....Đại khái, chắc là Dumbledore từng hạ qua chú ngữ nào đó trên người của ngươi, cùng một loại với thần chú cuồng bạo đan xen với chú hiện hình, khiến cho ngươi dễ dàng nổi nóng, dễ tức giận; Hơn nữa theo cường độ ngươi sử dụng phép thuật hắc ám càng nhiều thì bề ngoài của ngươi càng thay đổi rõ ràng hơn. Cho nên lão cũng đã tiên đoán được theo trình độ phép thuật hắc ám của ngươi càng tăng, thì ngươi ngày càng sử dụng chúng càng thường xuyên hơn."

Harry tự thì thào cân nhắc thêm một chút, một chút cũng không chú ý tới, Voldemort bên kia kinh ngạc tới mức đứng bật dậy, hướng theo nơi cậu đứng mà bước tới. Snape đã không kịp thời ngăn cản, Voldemort đã nắm chặt bờ vai gày nhỏ của cậu mà kích động lắc lư tới lui, "Ngươi nói, cái lão khốn khiếp kia đã hạ chú ngữ lên người của ta, tại sao ta lại không hề phát hiện ra! Hắn tại sao lại có thể đối xử với ta như vậy!"

Harry bị đau nhíu lại đôi mày nhỏ. Nhưng cậu lại không hề có ý định đẩy Voldemort ra, ngược lại, cậu lại tiến thêm một bước về trước, dang tay ôm lấy hắn, "Khi đó, chính ngươi chỉ là một cậu học trò nhỏ mà thôi. Làm sao có thể lấy kinh nghiệm, cùng tư duy mưu mẹo của ngươi năm đó đi so sánh đối phó với lão cáo già thành tinh như Dumbledore được chứ? Lão cho dù có tính toán đối phó với ngươi như thế nào, ngươi cũng sẽ không thể đề phòng được cái gì cả. Chỉ là, lão ta lại không thể dự đoán được, ngươi vì mong muốn chứng minh giá trị của bản thân mình với lão, mà có thể trả giá nhiều như vậy, càng ngày càng trở nên thật sự cường đại. Lấy Pháp thuật hắc ám làm trung tâm mà nhanh chóng phát triển, tất cả mọi việc đã vượt khỏi tầm kiểm soát của Dumbledore. Huống hồ theo thời gian, lão ngày càng già đi, chiến tranh ở Thế giới Pháp thuật đã giằng co trong một thời gian quá dài. Lão lại chỉ là một người lãnh đạo nhưng cũng chỉ là một người qua đường, chính là không phải thật sự là niềm hy vọng, không thể trở thành tượng thần vĩ đại trong lòng của mọi người. Vì thế lão tâm huyết trào dâng mà quyết định tự tay bồi dưỡng ra một con cờ."

Harry cười khổ, "Đó chính là ta... Lão cố ý giật dây tạo ra sự kiện làm cho Trelawney say rượu, sử dụng ma túy, dùng lời nguyền độc đoán khống chế điều khiển nàng, tạo ra lời tiên tri giả, cố ý tạo điều kiện cho Severus nghe được một nửa lời tiên tri, lại đem nó đi báo lại cho ngươi. Đồng thời một bên thuyết phục cha mẹ ta, bí mật đem người bảo mật đổi lại thành Peter Pettigrew yếu đuối, bất trung. Mẹ của ta vì bảo vệ ta, lại nghe theo lời dụ hoặc mà sử dụng cái một cái lời nguyền cổ xưa không biết tên kia, tất nhiên cũng không thể thoát khỏi liên quan tới lão ta! Kế tiếp, bởi vì đã thường xuyên bị cái chú ngữ nổi điên kia điều khiển tâm lý dễ dàng bị nôn nóng bào mòn, ngươi đã mắc câu, cơ thể bị huỷ hoại, tạo ra mối liên kết linh hồn với ta; Severus bởi vì lòng áy náy, nên đã biến thành quân cờ có giá trị nhất của Dumbledore; Ta lại biến thành Cứu thế chủ, một đứa trẻ đại nạn không chết. Một nước cờ cao thâm."

Voldemort bình tĩnh trở lại, liền rơi vào trầm tư.

"Nhưng tất cả chỉ là phỏng đoán của một mình ngươi! Ngươi như thế nào lại nói như chính mắt ngươi nhìn thấy như thế." Lucius kêu ngạo, khiêu mi nhìn Harry.

Harry chỉ nhếch miệng thành một nụ cười

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net