Chương 29 - Tĩnh lặng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỗi đồng tiền đều không lãng phí, đây là nguyên tắc của Grindelwald, dù Voldemort đã tự nhận là mạnh hơn vị tiền bối Đức quốc này, nhưng mỗi khi bị y tính kế tiền bạc, vẫn bị làm cho rất bất ngờ.

Chẳng hạn như mấy con diều hâu nuôi gần đây, chúng không chỉ là công cụ đuổi cú mèo, dùng để truyền tin càng tuyệt hảo. Chúng có thể vỗ cánh mang thứ có trọng lượng gấp bốn lần thứ cú mèo mang, mà hết thảy mấy con chim này đều không cần lão mèo chủ nhân chúng xuất tiền ra mua đồ ăn.

Tuy hiệu trưởng Dumbledore thỉnh thoảng thanh tỉnh vẫn cảm thấy tức giận đối với chuyện cú mèo trường nuôi bị chúng coi là điểm tâm, nhưng tất cả những thứ này đều đáng giá. Chúng mang đến rất nhiều thông tin vô cùng kịp lúc, vận chuyển rất nhiều nguyên liệu quan trọng.

" Nói như vậy, đã có sáu người đứng đầu gia tộc đều đã xong đời." Mân mê thứ một con diều hâu gọi là Duran mới mang về, Voldemort mặt không chút biểu tình nói, sau đó Harry lấy vật kia qua từ trong tay hắn.

" Gia huy, ta nghĩ phong cách này hẳn là của một gia tộc Đức quốc cổ xưa nào đó." Bên trên thứ cháy đen như than kia có một khối vật thể kim loại đã biến dạng, Harry phán đoán.

" Đúng, Harry, ném xuống đi!" Voldemort lấy khối kia qua, tiện tay quăng vào một cái túi, gia tinh trường học quét tước vệ sinh sẽ thu dọn đi.

" Ta muốn nhìn chút nữa!" Bệnh nghề nghiệp Thần sáng của Harry lại tái phát, chung quy muốn nhìn rõ hơn chứng cứ liên quan.

" Không cần nhìn, chỉ có người đứng đầu gia tộc mới đeo huy hiệu này, hắn chắc chắn đã chết." Voldemort khoát tay ngăn cản Harry. "Không có gì hay ho để nhìn, tiền Thần sáng yêu dấu của ta, chẳng lẽ ngươi còn chưa nhìn ra thứ kia là gì sao?"

Harry sửng sốt một chút, y ban nãy chỉ nhìn huy hiệu, đúng thật là không chú ý cái khác.

" Đó là di thể sau khi xương thịt cơ thể người cháy thành than, vẫn có thể nhìn ra một chút kết cấu xương bả vai nhân loại. Xương bả vai của một người nếu đã bị đốt trụi đến độ dính vào huy hiệu đeo trên ngực, như vậy khả năng hắn sống sót chắc chắn không lớn." Học trò Voldemort kinh nghiệm tuyên bố.

Harry vì những lời này mà sau đó nôn mửa rất lâu. Đời trước, y cuối cùng chính là bị rồng lửa xé xác đốt thành than.

Mặc dù có vài sự việc thay đổi, nhưng nội dung vòng ba tựa hồ còn chưa bị ảnh hưởng gì, nhưng bất đồng cùng trong ký ức chính là, sân bãi Hogwarts mở rộng hơn, hơn nữa, làm mê cung chính là một loại thực vật hiếm thấy —— bụi gai độc đuôi dài.

Nghe nói đề nghị này là Albus Dumbledore đưa ra, đương nhiên, Dumbledore này là Snape. Bất quá Karkaroff cùng phu nhân Maxime cũng không phản đối, tên bụi gai độc tuy độc, nhưng trước lúc nở hoa là không có độc, nhựa của nó (nếu có thể xử lý thuần thục ép ra được) tương đương với thuốc giảm đau cầm máu hữu hiệu, có thể gia tăng tỷ lệ sống sót của học sinh.

Harry cũng giơ hai tay tán thành dùng loại bụi gai độc đuôi dài này, vì tuy nhân sư hiện giờ vẫn đang lẩn trốn, nhưng quái tôm đuôi nổ của Hagrid lại bất ngờ sinh trưởng khả quan, cho tới bây giờ sau khi đã tàn sát lẫn nhau, còn lại mười một con, chúng đều phải được đưa vào mê cung, mỗi con đều có tiềm lực nuốt chửng một người có hình thể như Krum. Theo ý kiến khá đúng trọng tâm của học trò Tom, cái loại thú do sinh vật đầu người thân sư tử đuôi bò cạp cùng cua lửa tạp giao sinh ra kia, một lần nuôi thành công vẫn là ở hơn ba mươi năm trước, lúc ấy hơn hai mươi con sống đến lúc trưởng thành thuận lợi trốn khỏi lồng sắt, trong vòng ba tiếng đồng hồ liền hủy diệt trang viên của chủ nhân Lestrange đúng lúc ra ngoài. Sau đó cũng chỉ có một vài mụ phù thủy già điên có thể ấp trứng nở ra một vài con nhỏ nấu thuốc, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, Hagrid là một thiên tài.

Kỳ thực Voldemort cũng biết, những con quái tôm đuôi nổ đó có thể sinh trưởng tốt hơn đời trước căn bản là vì hắn. Thỏ hắn mua từ mèo ma vương đưa cho Hagrid cũng không phải thứ đơn giản, ít nhất năng lực sinh sản của chúng đủ cường đại, hơn nữa vô cùng hợp với khẩu vị quái tôm đuôi nổ. Nhưng hắn không nói với Harry những thứ đó, vì nếu một hành động nho nhỏ thật lâu trước kia có thể mang đến thay đổi cực đại cho sự việc sau này như vậy, đó là điều khiến người ta rất kinh hãi, Harry đã quá mệt.

Đêm khuya vắng vẻ, Voldemort khoác một cái áo tàng hình giá rẻ chạy về phía nhà bếp.

Kết quả, lúc sắp đến mục tiêu, hắn đụng phải hai người có lẽ cũng đến trộm đồ ăn, Ron Weasley cùng Ian Malfoy.

Đây chính là một tổ hợp cổ quái, bình thường đều là cặp song sinh Weasley đến trộm đồ, khi nào lại tới phiên hai người họ? Theo Voldemort biết, Draco chính quy tuy giả vờ gia cảnh bình thường, nhưng cũng tuyệt đối không thiếu tiền, cậu chủ nhà Malfoy sao lại lưu lạc đến nông nỗi phải trộm đồ ăn?

" Hermione vẫn không cho tụi mình ăn đồ gia tinh trường học làm." Ron mặt mày ủ dột nói.

" Hiện tại ngay cả điểm tâm tôi đặt hàng, gia tinh trường học cũng không muốn đưa vào ký túc xá, SPEW làm cho bọn họ phản cảm. Tom, hiện tại Hermione hoàn toàn thần kinh, chúng tôi phải lén ăn những thứ ấy trong ký túc xá, nếu bị cô ta thấy thì cũng bị tịch thu như bóc lột gia tinh." Malfoy bất đắc dĩ nói. "Chúng tôi là con trai, lại không thể tùy tiện cãi lộn với con gái vì việc này."

Voldemort tỏ vẻ tội nghiệp cho bọn họ. Hermione quả thực như uống lộn thuốc, đã hồ đồ hơn cả Dumbledore đầu óc hồ đồ.

Cũng may, Voldemort từng tình cờ gặp cặp song sinh Weasley ở nhà bếp cũng biết nên làm cái gì, phủ hai người họ vào bên dưới áo tàng hình, khom khom cúi cúi đi vào, thở phào một cái.

Duck, gia tinh riêng của Slytherin xen lẫn trong gia tinh trường nháy mắt cho cậu chủ nhỏ của nó, mạnh đến mức con mắt bự chảng cũng sắp rớt xuống.

Nhưng đã muộn, Voldemort đã khiến các gia tinh chú ý, kèm thêm Ron cùng Draco, ba người họ sau khi kéo áo tàng hình không đến nửa phút, liền bị các gia tinh trường học bao vây.

Đại khái sáu mươi gia tinh trường học nhanh như chớp, như sông lớn dâng tràn nhào về phía họ, Ron cùng Draco còn chưa kịp thấy điểm tâm tối nay, càng chưa vét được một mẩu bánh vụn liền bị nước lũ gia tinh đẩy ra cửa.

Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, Voldemort lẫn mất phía xa.

Sau đó, mấy giây đột ngột tĩnh lặng lại, sự việc lại bình thường.

Duck chỉ biết nấu trà pha cà phê bưng lên một ấm trà sữa, các gia tinh trường học còn lại biểu tình hữu hảo bưng tới từng đống lớn điểm tâm.

Voldemort chậm rãi ăn, các gia tinh cũng đều quay về vị trí công tác của mình, phảng phất như ngay từ đầu không có ai tiến vào.

" Sao lại thế này?" Voldemort nhỏ giọng hỏi người rảnh rỗi duy nhất, không gia tinh nhàn hạ Duck.

" Cậu chủ Tom, ngài xem phía sau cửa." Duck chỉ sau cửa nhà bếp.

Thị lực cũng không tệ lắm, Voldemort liếc phía sau cửa, bên trên có dán biểu ngữ: Cấm phần tử quấy rối hiệp hội SPEW vào. Ha ha, xem ra chuyện cô bé thông minh kia làm trái lại không được ủng hộ. Trẻ con chính là con trẻ, đâu hiểu được thủ đoạn tuyên truyền chính trị. Các gia tinh trường học đó chỉ nhiệt tình lao động, không thật sự đến hiểu rõ chúng, liền một mực tuyên truyền cho chúng, không bị đuổi đi mới là lạ.

Bất quá... "Ta cũng là SPEW vậy." Voldemort phát hiện vấn đề nhỏ này, bỗng nhiên thấy bất an, gia tinh trường học sẽ không đuổi hắn đi luôn chứ?

" Duck đã tuyên truyền cho cậu chủ Tom, ngài là tự nguyện gia nhập SPEW để nằm vùng, vì giúp công việc chúng ta không bị quấy nhiễu mà nỗ lực cố gắng rất nhiều."

Quả nhiên là gia tinh riêng của Slytherin, cái này cũng nghĩ ra được. Voldemort không thể không bội phục trí tuệ lão yêu tinh ngàn năm đi theo tổ tiên Salazar này.

" Thế thì vẫn nói việc chính đi, những tin tức ta bảo ngươi dò la thế nào? Các gia tinh ngươi tìm đều vẫn đáng tin cậy chứ?" Voldemort hỏi Duck.

" Không thành vấn đề, chúng đều là hậu duệ của người thân Duck, tuy đều có chủ nhân của mình, nhưng trái tim chúng vĩnh viễn thuộc về Slytherin. Người cần tìm vẫn chưa có tin tức. Nhân sư, Bộ pháp thuật đã ước đoán xác định khu vực, trong mười ngày có thể bắt về. Còn chỗ người giao dịch Thụy Sĩ cũng không có bất cứ vấn đề gì, không ai tiếp xúc với hắn, chỉ chờ đến thời gian giao dịch." Duck trả lời trôi chảy như đọc thuộc lòng.

" Tốt, ngươi tiếp tục giám thị, ta không muốn để gian thương Thụy Sĩ kia chơi thủ đoạn bội ước gì nữa." Voldemort đơn giản dặn dò một chút, khoác áo tàng hình rời khỏi.

Nhưng không biết sao, giác quan thứ sáu luyện ra từ những năm dài nguy hiểm chung quy khiến Voldemort cảm thấy tĩnh lặng hiện tại hết sức không bình thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net