CHƯƠNG 63: HAI ĐẠI ĐẦU SỎ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR" YUKI NGÂN HÀ


Hôm nay là Halloween, tuy nhiên vì an toàn nên tất cả đồ ăn được đưa đến ký túc xá. Hiện tại ngay cả học sinh nhà Slytherin cũng không dám tùy ý ra cửa, bởi vì học sinh đầu tiên bị công kích là học sinh nhà Slytherin Pansy —— mấy thế hệ tổ tiên nhà nàng đều là Thuần Huyết.

Sau khi gia tộc Parkinson nghe thấy tin tức này, mẹ của cô nàng lập tức té xỉu, cha của cô nàng tức giận tuyên bố nếu con gái của ông không tỉnh lại ông sẽ làm Dumbledore vĩnh viễn lăn ra khỏi nước Anh.

Nhưng bọn họ đành phải để con gái của mình tiếp tục ở lại Hogwarts để đợi Mandrake trưởng thành, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Sau khi gia tộc của Malfoy biết được tin tức Pansy bị tấn công, thì không ngừng gửi thư cho Draco và Alice.

Đặc biệt là Alice, ngay từ đầu cô nàng biểu hiện ra vẻ rất muốn về nhà, nhưng sau đó lại quyết định lưu lại, chuyện này là cho Narcissa và Lucius không ngừng khuyên bảo cô nàng thay đổi quyết định.

Lúc này sau khi hồn ma bị tấn công, thư của gia tộc Malfoy dường muốn nhấn chìm cả Draco và Alice.

Nhưng Draco và Alice đều từ chối quay trở về.

"Ta không rõ, tại sao nó lại tấn công Thuần Huyết?" Ở trang viên Malfoy, Lucius bực bội nhìn bức thư hồi âm của Draco, "Không thể nào! Nó hẳn là phân biệt được đâu là học sinh hỗn huyết đâu là học sinh Thuần Huyết!"

"Nếu nó không tấn công Thuần Huyết, học sinh nhà Slytherin đều sẽ không có nguy hiểm. Mọi người có thể làm lơ sự an toàn của ba Nhà khác cùng nhau bức Dumbledore rời đi có phải không?" Narcissa ngồi trên giường với vẻ mặt tái nhợt, "Mọi người có thể đem Hogwarts bao phủ ở dưới thế lực của mình, đem Dumbledore đuổi đi rất xa rất xa —— nhưng Lucius đây không phải là chuyện tốt! Anh đem chủ nhân...... Anh đem đồ vật của kẻ thần bí đưa vào Hogwarts —— nhưng học sinh nhà Slytherin đang nhận được tấn công! Draco và Alice cũng không chịu trở về, hiện tại anh còn muốn đem lá đơn có chữ ký của các giáo đổng ra, chẳng lẽ anh muốn để Dumbledore rời đi sao!?"

Narcissa khóc lóc, "Nếu Draco và Alice xảy ra chuyện gì —— con quái vật kia chỉ là một con quái vật sống tương đối lâu mà thôi —— nó làm sao mà phân biệt được cái nào Thuần Huyết cái nào là hỗn huyết!"

"Em thì biết cái gì!" Lucius bực bội nói, "Em cũng biết rõ ràng là số lượng Phù thủy Thuần Huyết càng ngày càng ít. Mấy năm nay có mấy gia tộc Thuần Huyết ngay cả một cái hậu duệ cũng đều không có, Phù thủy hỗn huyết thì càng ngày càng nhiều. Dumbledore đứng ở phía bên Phù thủy hỗn huyết còn áp chế rất nhiều đối với Phù thủy Thuần Huyết. Nếu chúng ta không áp dụng một ít biện pháp bảo vệ chính mình ——"

"Đó là bởi vì Phù thủy Thuần Huyết thân thiết với kẻ thần bí!" Narcissa hô lên, "Nếu lúc trước chúng ta ——"

"Nếu lúc trước chúng ta không duy trì kẻ thần bí, hiện tại giới Phù thủy đã không có chỗ dừng chân của Phù thủy Thuần Huyết!" Lucius đè thấp giọng nói quát, "Em thật là một người phụ nữ ngây thơ!"

Narcissa bụm mặt khóc lên, "Em không quan tâm anh muốn làm cái gì! Em chỉ muốn Draco và Alice quay trở về! Chỉ cần nghĩ đến bọn họ ngây ngốc mỗi ngày ở cùng một chỗ với con quái vật đó, em lập tức cảm thấy không thể sống nổi nữa —— nếu có một ngày cú mèo của Hogwarts đưa tin tới, nói cho em, bọn nhỏ xảy ra chuyện gì...... Lucius, cả đời này em cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh!"

Ở Hogwarts Draco đương nhiên không biết chuyện cha mẹ của hắn đang cãi nhau kịch liệt ở trang viên Malfoy.

Cậu thành công đột nhập vào trong phòng Hiệu trưởng, trộm được một bình nhỏ nước mắt phượng hoàng.

Nhưng nhiêu đây không đủ.

Draco còn muốn sử dụng độc dược rơi nước mắt, Fawkes lại bắt đầu nôn nóng lo lắng vỗ vỗ cánh —— con phượng hoàng này sắp niết bàn, bởi vậy trông có vẻ rất là xấu xí, nhưng sức công kích của phượng hoàng cho dù là đang ở thời kỳ niết bàn là cũng rất mạnh —— tuy rằng tính cách của phượng hoàng đều rất ôn hòa, nhưng không đại biểu chúng nó phải bảo trì khách khí đối với một người cầm độc dược rơi nước mắt còn mạnh mẽ không ngừng huân nó làm cho nó chảy nước mắt.

Draco chui vào trong chiếc áo tàng hình và trộm trốn vào mật đạo trước khi phượng hoàng phun lửa.

Khi hắn thành công đi tới Phòng Yêu Cầu, tất cả mọi người bộc phát ra một tiếng hoan hô rất lớn.

Leo yên lặng nhìn hắn sử dụng quen thuộc những mật đạo như vậy, khẽ mỉm cười, có thể cho cậu cung cấp phương tiện, làm cho cậu vui vẻ, lúc trước đào mật đạo quả nhiên không có sai......

Bọn họ tò mò thấu đi lên, vây xem Draco trong tay trong suốt thủy tinh bình, kia cái chai đại khái cùng bình thường ống nghiệm giống nhau như vậy thô, bất quá lại chỉ có ống nghiệm một nửa chiều dài.

"Có phải thiếu một chút đúng không?" Blaise hơi lo lắng.

"Là có thiếu một chút...... Mình chuẩn bị mấy ngày nữa lại đi......" Draco thở dài, "Có lẽ con phương hoàng kia đã nhớ kỹ mùi hương của mình, mình lại đi thì nó có thể tấn công mình. Tuy nhiên xem bộ dáng của nó có lẽ là sắp niết bàn, sau khi niết bàn mình có thể đi thu thập một lần nữa."

"Bao lâu nữa nó mới niết bàn?" Theodore cau mày.

"...... Không sai biệt lắm, cỡ khoảng hai mươi đến ba mươi ...... ngày." Draco cắn môi.

"Có thể không kịp hay không?" Weixi hỏi. "Lỡ như xà quái lại ra tới? Chẳng lẽ chúng ta lại may mắn như vậy, sẽ không chết người mà chỉ hóa đá thôi sao? Nếu có người đã chết mà nói......"

Draco cau mày lại.

"Như vậy đi." Leo bỗng nhiên lên tiếng, mọi người đều nhìn về phía y, Leo nhìn vẻ mặt khó hiểu của Draco khi nhìn y, khuôn mặt hu hòa hơn rất nhiều, "Nếu nó đã nhớ kỹ cậu, vậy thì chúng ta có thể để cho người khác đi thu thập tiếp."

"Không được, các cậu không biết trong phòng Hiệu trưởng có rất nhiều cấm chế...... Lỡ như không cẩn thận kích phát cấm chế và bị phán định là kẻ xâm nhập thì sẽ bị tấn công." Draco lắc lắc đầu.

Leo nhìn cậu —— những chuyện này không phải là chuyện một học sinh có thể biết được, ngoại trừ bốn vị đầu sỏ có quyền hạn tối cao ở Hogwarts, thì còn ai có thể biết rõ ràng như vậy? Cậu quả hiên là Godric......

Y rũ mắt xuống và không nói gì nữa, y có thể đi, nhưng nếu y thành công và bj nghi ngờ thì phải làm sao bây giờ? Nếu chuyện y là Salazar bị bại lộ thì......

Chẳng lẽ y muốn giống như đời trước, vĩnh viễn làm "Bạn thân" của cậu??

Nhưng chuyện xà quái thì phải làm sao bây giờ? Nó đã uy hiếp mạng sống của học sinh Hogwarts và đã có một học sinh bị hóa đá —— vẫn là học sinh nhà Slytherin —— bây giờ còn có một hồn ma bị tấn công, có thể tấn công một người đã chết thì làm sao có thể mặc kệ được nữa ——

"Mình nghĩ ra một cách." Draco bỗng nhiên ảm đạm nói, "Có một cách có thể không kích hoạt cấm chế......"

Cậu nở nụ cười, "Các cậu có biết bên trong mũ phân loại có cất giấu cái gì không?"

Mọi người đều mờ mịt lắc đầu.

"Cất giấu thanh kiếm Gryffindor —— nghe nói, chỉ có chân chính Gryffindor mới có thể rút thanh kiếm ra, kế thừa vinh quang và tinh thần của Gryffindor."

Harry đứng ở một bên và giật giật khóe miệng —— đúng vậy, ông đây kế thừa vinh quang của ngài, sau đó chỗ dựa tinh thần của tôi lại đứng ở phía Slytherin và nói với tôi bản thân là Godric Gryffindor, thật đúng là tên khốn a!

Ron đồng tình vỗ vỗ bả vai của Harry người đang có vẻ mặt vặn vẹo.

"Rất rõ ràng, bốn vị đầu sỏ đều có một vật như vậy, không có lý do gì chỉ có thanh kiếm của Gryffindor mà thôi ——" Draco lấy ra một cái nhẫn, "Đây là cha mình mua về từ Hẻm Xéo —— chủ tiệm nói, đây là nhẫn của Salazar Slytherin."

Mọi người hô lên một tiếng.

Leo nhướng mày lên —— y biết rõ cái kia chắc chắc không phải.

"Nghe nói, chân chính Slytherin có thể triệu hồi ra Salazar Slytherin —— Salazar Slytherin có thể hoàn thành một cái nguyện vọng của cậu ——"

Tên khốn kia cậu cho rằng mình là thần đèn Aladdin sao!? Khóe miệng Leo co giật, ngoài ra cậu muốn như thế nào để triệu hồi mình ra?! —— từ từ y làm sao mà nghĩ chuyện này là sự thật —— tên Godric này lại đang nói bậy bạ!

Harry giống như đã biết Draco muốn làm cái gì.

"Chúng ta cùng nhau ước làm ngài ấy thu hồi lại xà quái được không?" Weixi nhìn chiếc nhẫn kia một cách kính sợ.

"Đây là nhẫn thật hay là nhẫn giả?" Blaise bán tín bán nghi nhìn chiếc nhẫn kia.

Ánh mắt của Theodore hoàn toàn là: Ta xem ngươi có thể nói bậy bạ đến cỡ nào.

Draco đem chiếc nhẫn đặt ở trong lòng bàn tay, "Kế tiếp —— chính là giây phút chứng kiến kỳ tích——"

Hắn giơ đũa phép lên và chỉ vào chiếc nhẫn, "Ngài Slytherin vĩ đại, ngài là người vĩ đại nhất trong bốn vị đầu sỏ......" Cậu vẻ mặt đứng đắn và đọc bìa chú bậy bạ, bọn học sinh nhà đều nghi ngờ mà nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trong tay cậu, ngừng thở với vẻ mặt kính sợ.

Ánh mắt của Leo trôi đi trong chốc lát, y cúi đầu và nghẹn cười đến mức nội thương.

"...... Tái hiện nhân gian!"

Một đoàn sương đen phun ra từ cây đũa phép, nhưng đũa phép và chiếc nhẫn rất gần nhau, thoạt nhìn giống như là từ trong nhẫn phun ra tới vậy ——

Mọi người sợ hãi kêu lên khi nhìn sương mù màu đen hóa thành một người đàn ông cao lớn đẹp trai, vẻ mặt xa cách cao ngạo.

"Merlin ơi......" Theodore khiếp sợ nhìn người đàn ông đó.

Alice nghi ngờ nhìn người đàn ông kia, rồi lại nhìn Draco.

Vẻ mặt của Leo tối sầm lại.

"Mình nghĩ, nếu là một trong bốn vị người sáng lập, lẻn vào trong phòng Hiệu trưởng Hogwarts gì đó, đều không phải là không có vấn đề gì đúng không?" Harry nhìn Salazar.

Salazar không nói lời nào, hắn nhìn Draco, giống như một đứa trẻ đang náo loạn không được tự nhiên.

"Ngài là Salazar Slytherin sao?" Draco mỉm cười giả dối.

"...... Chính là ta." Salazar gật gật đầu.

Leo nắm chặt nắm tay, y nhìn cuộc đối thoại của 'Salazar' và Draco với vẻ mặt lạnh lùng.

Đám người phát ra tiếng hoan hô thật lớn.

"Chúng ta có Salazar! Chúng ta có Salazar Slytherin!!"

"Trời ạ!! Trời ạ!! Tôi thấy Salazar Slytherin! Tôi thật sự nhìn thấy Salazar Slytherin!!!!"

Draco cũng lộ ra một nụ cười rất vui vẻ, cậu híp mắt cong môi, thoạt nhìn bộ dáng trông rất vui vẻ —— nhưng người thân thiết với cậu đều biết rõ, đây là bộ dáng nụ cười giả tiêu chuẩn của cậu.

Harry và Ron đứng cô đơn ở một bên, bọn họ nhìn Draco một cách ai oán —— Thân mến, tại sao ngài lại ở nhà Slytherin? Thân mến, tại sao một cái cơ hội để hoan hô ngài cũng không cho học sinh nhà Gryffindor chứ? Thân mến, chúng tôi cũng rất muốn kêu ngài là Godric Gryffindor a, chúng tôi cũng muốn nói chúng tôi thật sự nhìn thấy bốn vị đầu sỏ sống sờ sờ a. Thân mến ngài không cảm thấy ngài đang làm thất vọng dòng họ của mình sao. Thân mến ngài không cảm thấy ngài đang làm thất vọng học viện được đặt tên theo dòng họ của ngài sao!!!!

Sao ngài không dứt khoát sửa tên là Godric Slytherin hoặc là Salazar Gryffindor thôi bỏ đi thân mến!!

Draco làm bộ không có nhìn thấy ánh mắt u oán của Harry và Ron, đối với cậu mà nói nếu quyết định phải dùng Salazar vậy thì cần thiết phải lợi dụng giá trị lớn nhất để có thể thu được lợi ích lớn nhất ——

Nhưng ánh mắt kia quá mãnh liệt, cậu không thể không quay đầu bất đắc dĩ nhìn bọn họ nói, "Mình không có làm chuyện gì bội tình bạc nghĩa đối với các cậu đúng không?"

Ron thở dài một cách sâu kín.

Harry nhìn Draco một cách sâu kín, trong ánh mắt của cậu ta hiện lên một câu: Cậu trả lại chỗ dựa tinh thần cho mình.

Draco co giật khóe miệng, cậu nhéo nhéo cằm của Harry và vỗ vỗ đầu của cậu, "Ngoan nha."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net