CHƯƠNG 94: TÔI ĐANG GIÚP CẬU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Một người chưa từng tắm mười hai năm mà muốn rửa sạch sẽ bản thân ở trong thời gian ngắn nhất cũng không phải là một việc dễ dàng —— nhưng mà một người không có cơ hội được tắm suốt mười hai năm, có một ngày cho hắn cơ hội rửa sạch sẽ —— hắn không quyết tâm xoa rớt một tầng da thì sẽ nhất quyết không bỏ qua ——

Draco không muốn nằm trên giường với cả người ướt nhẹp, cậu cũng không dám nhìn Leo người đang đứng yên tĩnh ở bên cạnh, xấu hổ cúi đầu nhìn chằm chằm vào đồng hồ ——

Harry thay quần áo rất nhanh và đi ra ngoài với bộ dáng thoải mái sạch sẽ. Draco lấy một cái khăn lông và đặt ở trên đầu Harry, chúng nó tự động hút hết bọt nước ở trên tóc của Harry, làm tóc của cậu lập tức trở nên khô ráo.

Draco kêu Harry nhanh chóng nằm ở trên giường. "Còn 20 phút nữa là dược hiệu của chúng ta sẽ hết tác dụng."

Harry bỗng nhiên căng thẳng, "Biến mất sẽ thế nào?"

"...... Sẽ cảm thấy mệt nhọc gấp đôi." Draco dừng một chút, nói một cách uyển chuyển. "Tốt nhất là cậu nên đi ngủ trước khi dược hiệu hết tác dụng, nếu không thì sẽ rất đau đớn trong nháy mắt."

Harry lập tức hoảng sợ nhắm hai mắt lại, đêm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, trợn tròn mắt còn cảm thấy tinh lực dư thừa, nhưng mà một khi nhắm mắt lại, cậu ta chìm vào mộng đẹp rất nhanh.

Draco cảm giác thân thể của mình dần dần xuất hiện cảm giác mệt mỏi, miễn cưỡng đánh lên tinh thần và khi ngẩng đầu lên thì lơ đãng liếc nhìn Leo một cái, lại phát hiện Leo cũng đang nhìn mình, trong lòng nhảy dựng và nhìn sang chỗ khác.

"Mình nói......" Draco rũ mắt, nhưng cảm giác được tầm mắt của Leo đang tiến đến gần, lập tức cảm thấy không được tự nhiên, "Cậu trông rất đẹp trai a, vậy thì sẽ có rất nhiều cô gái thích cậu...... Tại sao, một hai phải thích mình chứ?"

Leo dừng một chút, "Tại sao các cô gái thích tôi?"

Draco ngẩn người, "Bởi vì cậu đẹp trai, thành tích lại tốt, thiên phú cũng cao...... Gia thế cũng không tồi......"

"Cậu cũng rất đẹp, thành tích cũng rất tốt, thiên phú cũng rất cao, gia thế cũng không tồi." Leo nghiêng nghiêng đầu, "Cho nên, tại sao tôi không thể thích cậu?"

Draco: "......" Nima tên nhóc quậy phá này logic một bộ!

"Nhưng......" Draco dừng một chút, "Nhưng, nhưng chúng ta đều là đàn ông nha?"

"Thì sao?" Leo nhìn Draco bằng vẻ mặt vô cảm, thoạt nhìn giống như không thể hiểu được nghi ngờ của cậu, "Ý của cậu là, đàn ông không thể thích đàn ông?"

Draco do dự trong chốc lát, gật gật đầu.

"Vậy tại sao tôi lại thích cậu chứ?" Leo thoạt nhìn rất thiệt tình vô cùng hoang mang.

"...... Cho nên chuyện này không bình thường a!"

"Tại sao không bình thường?"

"...... Bởi, bởi vì chúng ta đều là đàn ông a?"

"Ý của cậu là, đàn ông không thể thích đàn ông?"

"......" Draco do dự càng lâu —— hai mươi phút đã qua đi năm phút, cậu càng ngày càng cảm giác được mệt mỏi —— cậu gật gật đầu.

"Vậy tại sao tôi lại thích cậu chứ?" Leo bỗng nhiên lộ ra biểu cảm buồn bã.

Đầu của Draco đã có một chút say xe, thân thể dần dần trở nên nặng nề. "...... Cho nên cậu không nên thích mình......"

Leo cảm thấy bực bội, y chậm rãi đến gần Draco, mang theo oán giận một ngàn năm mà nói chuyện: "Cậu nói không thích, thì có thể không thích sao? Tôi đây nói cậu thích tôi, thì cậu sẽ thích tôi sao?"

Mí mắt của Draco lập tức nặng xuống, trước mắt lập tức tối sầm ngã xuống đất, Leo vội vàng đỡ cậu và kinh hoảng hỏi, "Cậu làm sao vậy?"

Draco đỡ lấy cánh tay Leo để chống thân thể, cau mày, cảm giác mệt mỏi càng ngày càng mạnh, miễn cưỡng mở to mắt, suy nghĩ trong đầu rõ ràng trở nên hỗn loạn.

Black đi ra khỏi phòng tắm với cả người thoải mái và sạch sẽ, sau khi tắm rửa sạch sẽ xong cả người hắn giống như tỏa sáng sức sống một lần nữa, có vẻ vô cùng phấn chấn.

Hắn sửng sốt khi nhìn thấy bộ dáng không đúng của Draco, trên khuôn mặt gầy ốm lộ ra biểu cảm kinh ngạc và nghi ngờ, hắn hỏi bằng giọng điệu nghẹn ngào, "Nhóc làm sao vậy?"

Draco hít sâu một hơi, yếu ớt nói, "Tôi không có việc gì, nhưng, quá mệt mỏi...... Tôi đi tắm rửa một cái, chú...... Nghỉ ngơi một chút......"

Cậu nghe không rõ Black trả lời cái gì, chỉ mơ mơ hồ hồ thấy Black xoay người lên giường —— cũng may giường Draco đủ lớn —— cậu cảm giác trái tim lập tức thả lỏng lại, đầu óc mơ mơ hồ hồ đi về phía phòng tắm —— tuy rằng cảm giác rất khác với tư thế đi đường bình thường —— ủa, nơi nào không giống nhau nhỉ?

Đầu óc hiện tại của Draco đã suy nghĩ không ra được vấn đề này.

Black nằm ở trên giường, hắn xoay đầu lo lắng nhìn Leo đỡ Draco đi về phía phòng tắm, "Cậu ta thật sự không có việc gì?"

Leo hơi mỉm cười với Black, "Không có việc gì, tôi sẽ chăm sóc cậu ấy."

Khi hết hai mươi phút, giống như có một cây búa rất lớn đập một cái thật mạnh lên trên đầu Draco, đầu óc cậu lập tức đau đớn và hoàn toàn mất đi ý thức.

Leo đóng cửa phòng tắm lại.

Vì vậy Black thu hồi ánh mắt lại, hắn cảm nhận được cái giường mềm mại, thân thể của mình sạch sẽ thoải mái mới, đắp ở trên người là cái chăn khiến thể xác và tinh thần của hắn đều cảm thấy ấm áp. Nhìn trần nhà, yên lặng ngây người trong chốc lát, lại quay đầu nhìn khuôn mặt đang ngủ của Harry bên cạnh mình, nhớ đến mấy giờ trước hắn vẫn còn dơ bẩn cuộn tròn run bần bật ở trong Azkaban rét lạnh. Bỗng nhiên lại cảm thấy hiện tại giống như đang nằm mơ vậy.

Harry đột nhiên xoay người ở trong mộng, tay của cậu đặt ở trên eo của Black, trong miệng mơ mơ màng màng nói cái gì, "James...... Không cần ăn hiếp Lily......"

Khuôn mặt của Black lập tức trở nên dịu dàng lại, hắn hôn một cái lên trên trán của Harry, "Con lớn lên trông rất giống James a, Harry." Hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi rất dài, gắt gao ôm chặt Harry và nhắm hai mắt lại.

Phòng tắm trong phòng của Draco rất lớn, Leo đặt Draco vào trong bồn tắm lớn, cuốn tay áo lên và bắt đầu giúp Draco cởi bộ quần áo ướt ra. Áo choàng dài màu đỏ tươi tuy có phòng ngừa khói bụi nhưng không thể tránh thấm nước, Leo cuộn áo choàng dài lại và ném vào cái giỏ đựng quần áo dơ. Draco nằm ở bên trong không hề nhúc nhích, bồn tắm màu trắng sứ và da thịt trắng nõn của cậu chiếu giao vào nhau, quả thật khiến người ta không thể dời đôi mắt đi được.

Leo dừng một chút, do dự một chút nhìn chằm chằm quần Draco, thử thăm dò vươn tay đặt ở trên eo Draco. Draco nghiêng đầu, mái tóc màu bạch kim rối loạn ở trên mặt, vẻ mặt trông rất bình yên.

Leo cắn cắn môi, rút tay lại và dùng một bàn tay nâng đầu Draco lên, một cái tay khác bắt đầu mở nước vào bồn tắm. Dòng nước trong veo rất nhanh rót đầy toàn bộ bồn tắm, Leo càng thêm cảm thấy quả thật không thể nhìn thẳng Draco đang ở trong nước.

Y muốn dùng bàn tay nâng Draco lên, một cái tay khác thì giúp hắn gội đầu, nhưng rất nhanh phát hiện ra rằng việc này rất phiền toái. Y nhìn Draco đang ngất xỉu bằng vẻ mặt âm trầm, nỗ lực xóa bớt suy nghĩ muốn nhảy vào bồn tắm của chính mình —— y không muốn bị Draco chán ghét, một chút cũng không muốn —— chỉ cần suy nghĩ một chút về khả năng loại chuyện này xảy ra, thì y đều cảm thấy đau khổ đến mức không thể chấp nhận được.

Y đổ dầu gội lên trên tóc Draco, bắt đầu xoa xoa, rất mau tay liền cảm thấy rất mỏi, nhưng y chịu đựng, rất cẩn thận không cho bọt hòa lẫn vào trong nước chảy vào trong mắt và lỗ tai Draco. Y gội sạch sẽ đầu tóc Draco giống như đang đối đãi với một đứa trẻ con vậy. Khi y chuẩn bị tắm cho Draco, y cẩn thận để Draco dựa vào bên rìa bồn tắm để không cậu trượt xuống.

Draco thoạt nhìn trông rất ngoan ngoãn nghe lời dựa người vào nơi đó, Leo trầm mặc nhìn chằm chằm gương mặt của hắn ba giây, chớp chớp mắt rồi y do dự hơi nghiêng người về phía trước. Thẳng đến khi y đến trước mắt cậu, hầu như có thể cảm nhận được hô hấp nhẹ nhàng ấm áp của Draco phả vào trên mặt y, y tiếp tục tiến gần lại thẳng đến khi chóp mũi của bọn họ chạm vào nhau, cái trán dán chặt vào nhau.

Trong đầu Leo bỗng nhiên hiện lên rất nhiều rất nhiều hình ảnh, có tiếng cười lớn, khóc thút thít, tức giận, vui sướng thuộc về Godric. Có dịu dàng, thân thiện, thân mật, ranh mãnh thuộc về Draco......

Đây là người mà y thích. Đây là người mà tôi yêu.

Leo hơi hơi giơ cằm lên, y chậm rãi hôn lên đôi môi mềm mại ấm áp của Draco. Thử nhắm mắt lại, ở trong bóng tối y dò đầu lưỡi ra và cảm nhận được độ ấm ở giữa đôi môi của Draco. Y lo lắng căng chặt cơ thể, đầu lưỡi nhẹ nhàng hướng vào hàm răng hơi mở ra không hề phòng bị của Draco.

Nhưng y dừng lại, y lui ra ngoài, đôi mắt sáng đến kinh người, y cúi đầu nhìn chằm chằm đôi môi ướt át của Draco, nhịn không được hơi hơi nở nụ cười. Biểu cảm của y dịu dàng đến muốn chết, lại tiến đi lên nhẹ nhàng chạm vào, Leo cọ xát bờ môi cậu, chậm rãi di chuyển sang gương mặt cậu, cuối cùng dừng lại ở phía sau lỗ tai của Draco, sau đó chậm rãi di chuyển đến cổ cậu, cuối cùng dừng lại ở phía trên xương quai xanh của Draco.

Y nhìn phần thân trên trong nước của Draco, nheo nheo đôi mắt lại, tiến lên và nhẹ nhàng cắn lên trên xương quai xanh của Draco, môi của y chứa khối xương cốt kia, bỗng nhiên ngẩn người một lát —— đây là Godric.

Đây là Godric.

Y đứng thẳng người lại, ngơ ngác thất thần nhìn chằm chằm địa phương mình vừa mới cắn. Đây là người bạn tốt nhất một ngàn năm trước của y, một ngàn năm sau là người mà y yêu nhất.

Chờ sau khi y tỉnh táo lại, trên mặt Leo bỗng nhiên nóng lên giống như phát sốt, y quả thật không dám ngước mắt lên đi nhìn xem khuôn mặt của Draco. Y mím chặt môi lại, cúi đầu bắt đầu nghiêm túc chà lau thân thể của Draco.

Leo có hơi vụng về tắm xong phần thân trên của Draco, do dự trong chốc lát y thử thăm dò duỗi tay về phía quần của Draco. Y cảm giác tay của mình hơi run rẩy, mặt thì rất nóng, trong lòng thì cảm thấy kinh hoàng.

Y chậm rãi cởi bỏ quần dài của Draco ra ở trong nước, đỏ mặt không dám nhìn, có đôi khi không biết đụng phải nơi đó, nhưng thật ra đem chính mình làm cho sợ hãi.

Leo cầm quần lót ra và đặt sang một bên, mới phát hiện cả người của y đều đổ đầy mồ hôi, y quay đầu lại, giả bộ đem tay nắm lại thành nắm tay rồi đặt ở bên miệng ho một tiếng. Một giọt mồ hôi chảy xẹt qua khóe mắt của y, y nhắm mắt lại không dám nhìn cảnh tượng trong nước, "Cái kia...... Này, thật ra...... Trước kia khi chúng ta cùng nhau tắm rửa ở trong sông cũng không phải không có nhìn xem qua —— cậu cũng có xem qua của tôi có đúng hay không? Cho nên...... Cho nên thật ra không có gì...... Vâng, đúng không?"

Y có một chút chột dạ nói, "Tuy, tuy rằng lúc ấy là lúc ấy, hiện tại là hiện tại, không, tuy nhiên...... Cậu cũng muốn tắm rửa sạch sẽ và nằm nghỉ ngơi ở trên giường nhưng......? Tôi giúp cậu tiếp tục tắm rửa......"

Y hắng giọng và nói, hơi hơi mở to mắt rồi nhỏ giọng nói, "Tôi là giúp cậu......"

Tầm mắt y lơ đãng ngắm nhìn một cái, bỗng nhiên giống như bị phỏng mà hoảng loạn dời đôi mắt đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net