Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2

Sau khi nghe câu hỏi của Draco, hắn đột nhiên trở nên ngây dại trong giây lát. Harry hoàn toàn không thể đoán được liệu đây có phải là một âm mưu xảo trả nào đó của con rắn hoa này hay không, bởi vì đây là một câu hỏi cực kì đơn giản, không lý nào Draco lại không biết.

Harry sốc đến độ đã quên điều chỉnh biểu cảm của chính mình, hắn thật sự rất kinh ngạc, một pháp sư thuần huyết tộc Malfoy không biết tranh cử tổng thống Mỹ là cái gì ? Vẻ mặt thất thố của đối phương làm Draco tức giận xì khói, cậu cơ hồ phát hiện ra đây chính xác là một câu hỏi ngu xuẩn nhất trần đời__ Nếu không phải vì năng lực phép thuật của hai bên chênh lệch, Draco chắc chắc sẽ chú liền một cái Obliviate cho thằng tóc đen bờm xờm này.

May mắn thay, vâng, Harry Potter chính là ngài Cứu Thế Chủ nhân hậu, hiền lành, tốt bụng, với tất cả phẩm chất quý giá của Gryffindor. Harry cười khổ nhìn đổi phương, kiên trì giải thích mô hình và trình tự bầu cử của Muggle theo một cách khá chung chung vì dù sao hắn cũng không hoàn toàn hiểu rõ chi tiết chuyện này.

Hắn càng giải thích, Draco càng mơ hồ, cậu cau mày và yêu cầu một lời giải thích chuyên nghiệp hơn. Cậu cần nhiều kiến thức học thuật hơn để có thể hiểu chính xác và chi tiết quy trình tranh cử này, mà cách diễn đạt cùng ngôn từ của Harry lại quá lộn xộn làm Draco thừ mặt ra, ngơ ngơ ngáo ngáo mà nhìn Potter.

Harry nhìn cặp mắt mơ hồ cùng mong chờ quá mức của đối phương, hắn chỉ biết điên cuồng cào cào mái tóc đen. Harry trầm mặt một lát, chẳng biết lại nghĩ gì ném xuống một câu : "Để tao ngẫm lại, chờ." , sao đó liền một phát mà độn thổ biến mất. Thằng đầu bô này thế mà chạy trốn, để lại cậu chủ nhỏ mang một bụng phẫn nộ như vậy phi về nhà.

Vì không thể đưa ra một đáp án hợp lý cho Draco, ngày hôm sau Cứu Thế Chủ cho xuất phát cả một đội quân cú tập kích đến Thái ấp Malfoy.

Draco tuỳ thời phóng chú liên tục, nó cố gắng nguỵ trang mớ sách Muggle lộn xộn mà Potter gửi tới thành hoa, quà hay báo chí gì đó__ Gia tinh là một nhóm sinh vật nhạy bén và ồn ào, chỉ cần Draco có cú, không đến 15 phút sau ông bà Malfoy chắc chắn sẽ biết. Draco lại càng biết, ông Lucius có bao nhiêu chán ghét với Muggle.

Draco đi vào thư phòng của bản thân, khoá trái của lại, vừa nhâm nghi một ấm cà phê lớn vừa nghiên cứu mớ sách của Potter. Granger hôm qua có đề cập tới tranh cử tổng thống nên cậu chủ nhỏ cho rằng mình nên tìm hiểu chi tiết về quy trình này cũng như những thông tin liên quan, không chừng sẽ có lợi về lâu về dài.

Khi Blaise đi ra từ lò sưởi, cậu ta nhìn mớ sách vừa được cú tới. Blaise cầm lên một quyển sách, thằng chả nghiến răng, biểu tình chán ghét mà gào lên với tên tóc vàng đang nằm xả lai cả người trên sofa: "Montesquieu? Muggle?"

"Một nhà triết học người Muggle. Lý luận chính trị của ông ta khá thú vị."

Âm thanh vô lực của Draco làm tâm tình Blaise có chút vui vẻ. Cậu ta đem mớ sách trên sofa dời đi, sau đó mỉm cười mà dựa bên cạnh: "Tao rất vui vì biết rằng trong lúc tao bận mày cũng không nhàn rỗi. Nhưng, nghiên cứu..Muggle sao ?. Nghiêm túc hả cậu chủ nhỏ ?."

"Thằng đầu sẹo Potter nói rằng tao khuyết thiếu kiến thức cơ bản, dù cho thằng đó có ý gì đi chăng nữa, tao vẫn thấy con mẹ nó nhục nhã. Bị một con sư tử đực ngu ngốc cười nhạo, Merlin, không có cái sự khốn nạn nào bằng cái này đâu"

"Potter?" Blaise hoài nghi nhìn Draco, "Mày với thằng đó khi nào hoà làm một?"

"Blaise Zabini, làm ơn chú ý từ ngữ hộ tao, thô tục."

Cậu tức giận nhìn Zabini nhe răng cười khì khì, thằng đó còn may mắn tránh được một cái gối bay tới đầu. Draco ngồi dậy, vò vò mái tóc màu kim rối nùi, cắt ngang cái chủ đề gớm ghiếc kia ngay lập tức: "Mày nên mang tin tốt tới đây, Blaise?"

"Cuộc đấu giá diễn ra suôn sẻ. Những gia tộc mới phất lên sau chiến tranh không thể đợi được, bọn họ rất háo hức chi Galleons để mua một hai tác phẩm nghệ thuật nhằm chứng tỏ sự cao quý và gu thẩm mỹ có hạn của bản thân. Chỉ tiếc là, do thời gian quá gấp rút nên giá thấp hơn so với dự tính, một tấm da dê chậm rãi bay đến trước mặt Draco. "Nếu mày muốn dùng số tiền này hối lộ Bộ Pháp Thuật, tao nghĩ chừng này chẳng ăn thua gì đâu. Mày cần có 10 cái kho như vậy nhá."

"Thế này được rồi."

Draco nhìn lướt qua danh sách, đem nó gấp lại trong tay, "Tao dùng danh nghĩa của mày mua một xưởng cung cấp nguyên liệu dược sắp đóng cửa do chiến tranh. Chừng này tiền đủ để cho nó hoạt động trở lại rồi."

"Kinh doanh nguyên liệu độc dược hả? Đây là một phương pháp kiếm tiền không tồi, Draco" Blaise chống cằm, chăm chú quan sát người thanh niên tóc sáng màu. Cậu ta mắc chứng OCD – rối loạn ám ảnh cưỡng chế, chỉ cần nhìn gian phòng làm việc một cái là có thể đoán ngay. Các tài liệu, sách vở, vật phẩm đều xếp rất ngăn nắp, chia theo trình tự chữ cái, màu sắc, chức năng, Zabini chưa bao giờ ngán nhìn Draco chăm chú lượm lặt sách, thư cùng tài liệu chất đống bên dưới mà phân loại ra để sắp xếp. Cậu ta trêu ghẹo Malfoy, nói tiếp : "Tuy nhiên, tao cho rằng, so với Mandrake, mày sẽ hứng thú hơn với nước mắt rồng, hay máu kì lân gì đó. Những cái đó đủ hiếm và đắt tiền để phù hợp với sự cao quý của cậu chủ đây."

"Mấy cái đó cha tao khống chế lâu rồi. Tuy rằng, ổng hiện tại bị giam lỏng ở Thái ấp, nhưng cha tao cũng không ngốc đến nỗi để mấy nhà máy này hoang phế. Cạnh tranh với cha tao hả, Merlin, tao sẽ không còn một đồng nào."

"Tốt. Thế thì tao có một xưởng nguyên liệu độc dược, nghe có vẻ thú vị hơn cái Văn phòng liên hệ yêu tinh nhiều." Blaise nhếch mép, với cái sự tuỳ hứng có một không hai của thiếu niên nhà Malfoy, thì cậu ta ngoài bất đắt dĩ cười trừ còn làm được gì__ Ai bảo Blaise Zabini lại trở thành người bạn trung thành của con rắn ương ngạnh Malfoy này.

Đột nhiên, Zabini nhớ tới một chuyện, cậu ta nhắc nhở Draco : "Nếu mày không quên, tao với mày còn phải tới Bộ kiểm tra đũa phép"

"Khi nào."

"Một tiếng nữa?"

"Hử."

Draco ôm một quyển 《Leviathan》 đứng thẳng lên, cậu nghiêm túc mà nhìn lướt qua chính mình, phía trên là áo sơ mi nhăn nhúm cùng quần ngắn ở nhà, bên dưới là đôi dép mang trong nhà có hình con rồng nhỏ — chúng nó biết phun lửa phì phèo khi chủ nhân di chuyển, và một Draco với sắc mặt xanh mét, thất sắc.

Hai ngày qua, cậu chỉ ngủ đúng 4 giờ, và ngay cả không soi gương, Draco cũng biết bộ dạng khó coi của mình lúc này. Draco chiếu mắt vào Blaise, trừng trừng mà nhìn, ánh mắt sắc bén như muốn đâm thủng mấy lỗ trên người đối phương: "Ngài Blaise Zabini, chuyện này ngài nên nói với tôi lúc ngài mới bước vào chứ ?"

Nghìn khuôn mặt quáo quó của cậu chủ nhỏ, cùng đôi dép lê rất Draco, không ngừng phun lửa phừng phừng, Blaise cười hì hì, dù sao cậu ta cũng không nên chọc giận Malfoy, chính vì vậy Zabini không quá thành tâm mà xin lỗi cậu chủ yêu của mình : "Thực xin lỗi, Draco bé nhỏ, tao cho rằng việc bán đấu giá quan trọng hơn."

"Tao hận mày, Blaise."

"Cảm ơn ha."

Các pháp sư đến từ các gia tộc thuần huyết rất chú trọng bề ngoại, đặc biệt là Malfoy - gia tộc được xem là những con khổng tước, bọn họ hận không thể đem vẻ ưu nhã, duyên dáng cùng mỹ lệ của mình viết hết lên mặt. Những con khổng tước xinh đẹp này, bất cứ lúc nào cũng muốn khoe ra bộ lông đuôi lộng lẫy cùng sang trọng của chính mình.

Cho dù cách thời điểm hẹn chỉ 10 phút, nhưng Narcissa vẫn ngăn cả hai vội vã xuất phát, đúng là đối với Malfoy – ngoại hình vẫn là quan trọng nhất. Phu nhân Malfoy tháo nhẹ chiếc cà vạt màu lam của Draco, bà nhanh chóng ủi thẳng nó bằng một cái bùa, sau đó thắt lại kĩ càng cho con trai.

Đôi con ngươi đen nhánh xinh đẹp, ánh lên sự lo lắng cùng cưng chiều hết mực dành cho con trai một: "Draco, con không còn đi học nữa. Với mỗi dịp khác nhau, con nên chuẩn bị trang phục cho phù hợp, ngay cả màu cà vạt cũng vậy"

Blaise ngẩng đầu nhìn xung quanh, cậu ta làm bộ đang chuyên tâm thưởng thức những bức hoạ đầy thẩm mỹ nghệ thuật của Thái Ấp Malfoy, cậu ta nỗ lực áp xuống đáy lòng muốn "mách" Narcissa, thời điểm còn đi học, mỗi khi Draco điên đầu vì học đều sẽ mang cà vạt buộc loạng xạ trên đầu.

**

Bọn họ đã muộn 5 phút so với thời gian đã hẹn. Vừa bước ra khỏi lò sưởi chung của Bộ Pháp Thuật, Draco đã thoáng nhìn thấy Cứu Thế Chủ tóc đen tổ quạ đang chống tay vào tường như chờ ai đó. Trong đám đông chen chúc, dáng vẻ cao lớn, mái đầu bù xù và khuôn mặt anh tuấn kia dường như rất dễ nhìn ra.

Draco dùng khuỷu tay cọ cọ vào tay thằng bạn thân, ngứa mồm suy đoán : "Mày nghĩ coi, thằng đó đang đợi bạn gái phải không ?"

"Chắc không phải. Weasley nhỏ chưa tốt nghiệp đâu." Blaise không bao giờ hiểu được cái loại sự tình quan tâm quá mức này của Draco dành cho Potter, đến tột cùng là hứng chí chọc khoáy đối phương hay là có ý gì khác ?__ tuy rằng cậu thiếu gia tóc vàng này có chết cũng sẽ không thừa nhận là cậu ta có quan tâm tên tóc đen kia.

Blaise chế nhạo nói, "Nói không chừng thằng đó đang đợi mày?"

"Chờ tao làm mẹ gì?"

"Sao tao biết được, tao có khi nào dính chặt với nó như mày đâu." Blaise học lại hành động của Draco, lấy khuỷu tay chọt chọt đối phương, "Ề, Cứu Thế Chủ đang nhìn mày kìa."

"Kệ nó, chắc nó chỉ liếc qua thôi. Mau, tao với mày đi chỗ khác."

"A, thằng đó tới kiếm mày thiệt kìa."

Draco vừa quay đầu lại, liền thấy Harry bước nhanh về phía mình. Áo chùng đen dài bay bay theo từng chuyển động của thằng chả, trên khuôn mặt hơi hơi điển trai kia là vẻ mặt nghiêm túc cùng vết sẹo hình tia chớp nổi tiếng, hắn ta phóng ra đầy dã tính cùng mị lực.

Cậu chủ nhỏ liếc nhìn xung quanh, mấy nữ phù thuỷ bên cạnh đều trộm liếc nhìn thằng chả, bộ dáng còn vờ vịt như không để tâm. Malfoy trào phúng mà cong cong môi. Thanh danh cùng tiền tài vĩnh viễn là hai thứ hấp dẫn con người nhất.

"Các cậu đến muộn."

Harry nhìn hai Slytherin trước mặt, ánh mắt chuyển hướng chăm chú nhìn Draco, hắn nở một nụ cười đầy xấu xa – theo cách Draco suy diễn. Harry thận trọng nói tiếp: "Tôi là Harry Potter, tôi sẽ phụ trách kiểm tra đũa phép của hai cậu hôm nay."

"Ôi, ngài Potter. Tôi nhớ rõ, chỉ có Thần sáng trung cấp mới có quyền hạn kiểm tra đũa phép." Draco nghiêng đầu, trợn to đôi mắt màu xám bạc làm cho cậu thoạt nhìn rất thiện lương và vô tội. Cậu mỉm cười, tốt ý nhắc nhở: "Có lẽ ngài đã hơi nhầm rồi, ngài Potter... đây không phải là nhiệm vụ của Thần sáng thực tập đâu ha."

"Nhiệm vụ được điều động."

Harry vừa dứt lời, một mảnh giấy da xuất hiện phía bên cạnh, hắn vẫy vẫy đũa phép, tấm da dê bay nhẹ đến trước mặt Draco cùng Blaise.

Draco không có rãnh duỗi tay bắt lấy nó.

Vẻ tươi cười của cậu biến mất hoàn toàn, khuôn mặt nhăn lại nhìn dòng chữ bên dưới tên Draco Malfoy – Kiểm tra viên : Harry Potter. Con mẹ nó ban đầu đang là một ông Thần sáng trung niên, bụng phệ thế quái nào lại biến thành tên Potter tóc đen đầu bô rồi.

Hắn ta cũng không đùa được mà. Tất cả các học sinh tốt nghiệp đều đang bị nhốt ở trại huấn luyện Thần sáng hì hục luyện tập, mà thằng này giờ đã long nhong ngoài đường, bắt đầu giữ gìn hoà bình thế giới.

Thứ đặc ân chết tiệt.

Draco trầm mặc vài giây, cuối cùng vẫn phải đưa đũa phép cho Potter.

Harry còn đang đứng yên chờ người này châm biếm, mắng mỏ một hồi, hắn không ngờ được tên này hôm nay lại dễ dàng thoả hiệp như vậy. Harry ngẩn người, hoàn toàn không hề tin được. Vị Thần sáng liếc nhìn tên tóc vàng đang cố tỏ ra thật thà, hắn muốn dí sát mặt vào tên này, xem thử hôm nay nó lại giở trò quỷ gì. Sau cùng, Harry chỉ cầm lấy đũa phép đối phương, hắn lấy ra đũa phép mình, một luồng ánh đỏ mỏng manh cuốn lấy đũa phép Draco.

Harry bắt đầu lẩm bẩm "Bùa sáng, Bùa mỹ dung, Bùa sáng, Bùa sáng, Bùa mỹ dung......"

Tai Draco nóng cả lên, cậu không tự chủ mà dí đầu xuống sàn, giả bộ nghiêm túc nghiên cứu hoa văn của sàn nhà Bộ Pháp Thuật.

"Bùa tẩy rửa, Bùa sáng, Bùa mỹ dung..... Accio - đường ?" Harry không tin được mà chớp mắt, hắn nhìn đăm đăm mớ bùa chú để xác nhận lại lần nữa. Hắn nhịn cười, liếc liếc quả đầu vàng đang dí mặt dưới sàn, tựa hồ chỉ cần hắn gật đầu, tên này sẽ trốn đi ngay lập tức. Harry hắng giọng, viết một ít kí tự trên tấm da dê : "Xanh, cấp độ an toàn. Không có vấn đề gì"

"Tôi luôn là một công dân hợp pháp, thưa ngài Potter." Draco lơ đãng trả lời.

Cậu cầm lại đũa phép, suy nghĩ xem có nên nói với Granger về nhiệm vụ phân công của tên Thần sáng này hay không. Trước mặt Harry, cậu không nên biểu hiện cái hình tượng công tử con nhà giàu, ăn chơi hưởng lạc, chăm chút ngoại hình như thế này. Điều này sẽ ảnh hưởng không tốt cho hợp tác của Draco và Granger, nhưng một bữa kiểm tra này thôi đã đem hình tượng trang nhã cùng thông minh, sắc sảo mà Draco nhào nặn bấy nay đổ xuống sông.

"Ngài còn kiểm tra gì nữa sao ?"

Khoé miệng nâng lên một nụ cười nhàn nhạt, trong lòng hắn chứa cả bụng vui vẻ, hướng đối phương trả lời, "Tạm thời không có, cảm ơn vì sự hợp tác của cậu Malfoy đây."

Draco chăm chú nhìn Potter cố nhịn cười, Malfoy nghiến răng nghiến lợi muốn đem thằng này ếm chết, nhưng phải nỗ lực nhịn xuống, cậu nở ra một nụ cười hiền hoà: "Vâng, cảm ơn ngài, Potter. Mong tuần sau lại gặp được ngài"

"Xin thứ lỗi." Blaise lười biếng mà giơ lên tay, cậu ta nhìn chăm chăm hai tên này, nhún vai, phất phất đũa phép của mình : "Tôi cũng đến kiểm tra?"

Harry bừng tỉnh trước câu nói của Blaise, hắn nảy giờ đã đem tên này biến thành không khí luôn rồi. Harry lại phóng ra một chú kiếm tra, hắn cũng không kiểm tra cẩn thận như của thằng đầu vàng, chỉ nhìn lướt lướt qua, tích một cái kí hiệu sau đó mang trả lại đối phương.

Harry bỏ tay vào túi quần, buồn cười nhìn quả đầu vàng lôi lôi kéo kéo Zabini đi vội khỏi đây. Hắn lao tới, giọng nói tràn đầy hưng phấn : "Malfoy, Hermione nhắn tao hỏi mày, chiều nay mày rãnh không?"

"Đúng là vĩnh viễn không nên mong chờ nhà Gryffindor hiểu thể nào là lễ nghi, hiểu thế nào là phải hẹn trước." Draco hừ lạnh một tiếng.

Cậu dùng đũa thần điểm điểm vào sổ ghi chép cá nhân, nhanh chóng xóa tất cả những lịch trình cho buổi chiều. Cậu dè dặt gật đầu với Harry và nói một cách uể oải, "May mắn thay, bây giờ tôi không có một nghề nghiệp chính thức, nên tôi luôn nhàn nhã mỗi ngày."

2:00 p.m, Chanson de la pluie – một nhà hàng gần Bộ Pháp Thuật, nơi thích hợp cho một buổi trà chiều.

Vị trí ngồi giống với lần trước, cạnh cửa sổ - góc có nhiều ánh sáng mặt trời nhất, không gian vẫn yên bình và thoải mái. Nhưng hôm nay, không khí lại có chút ngượng ngùng so với buổi hẹn lần trước.

Draco ủ rũ, trừng mắt nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống tên Cứu Thế Chủ đang tò mò xem thực đơn. Cậu cố gắng giữ cho giọng mình không run lên vì tức giận, "Tôi nghĩ đây là một cuộc trò chuyện riêng tư, thưa tiểu thư Granger"

Lần gặp mặt trước khá yên bình, nên Hermione đã bớt cảnh giác hơn khi đối mặt với Draco. Cô nàng chậm rãi nhấp một ngụm trà cam quýt mật ong ấm áp, cô đá mắt vào Blaise đang ngồi cạnh Draco.

"Zabini của cậu......" Draco liếc nhìn Blaise sau đó nhẹ nhàng mỉm cười, "Cậu ấy là cộng sự của tôi, rất đáng để tín nhiệm."

"Thế sao." Hermione buông chén trà, chỉ tay vào Harry, lộ ra một nụ cười ngọt ngào, "Harry cũng là cộng sự của tôi, rất đáng để tín nhiệm."

Đối diện hai tên Slytherin nghi hoặc trừng mắt nhìn mình, hắn buông thực đơn trong tay xuống, ngẩng đầu, chớp mắt đầy vô tội : "2 với 2, công bằng rồi chứ"

Harry nhìn chằm chằm vào Draco - người đang bắt đầu tung ra nhiều loại bùa chú chống do thám xung quanh, hắn cau mày, nghiêng nghiêng đầu bổ sung: "Hermione nói rằng sẽ hợp tác với các cậu. Tôi nghĩ Lời nguyền bất khả bội cần một nhân chứng."

"Ở nơi công cộng phóng ra Lời nguyền bất khả bội? Thực sự sáng tạo, ngài Potter. Chỉ cần làm thế thôi, tôi sẽ bị một đám Thần sáng xách đi thẩm vấn, bọn chúng sẽ banh não tôi ra để xem tên Tử Thần Thực Tử này đang ủ mưu chuyện gì ?" Lời mỉa mai cay đắng của Draco không khiến Harry cảm thấy bất mãn, vị Cứu Thế Chủ thậm chí còn nở một nụ cười ôn hoà - khiến Blaise, người đang theo dõi hành động của họ nảy giờ, trợn tròn mắt.

Thẳng cho đến khi Draco chắc chắn góc nhỏ này của bọn họ sẽ không bị bất cứ kẻ nào nghe trộm, cậu chậm rãi buông đũa. Malfoy nghiêng đầu nhìn Hermione, bình tĩnh bắt đầu, "Nói như vậy, tôi tin rằng cô đã xem ra các kế hoạch cùng bản thảo mà tôi đã đưa."

"Đúng vậy."

"Có nhận xét gì không?"

"Không thể không thừa nhận...... Chúng khá xuất sắc." Hermione nhìn thấy cậu thanh niên tóc vàng đắc ý mà nhướng mày, Draco lại nhịn không được nhếch môi, hỏi, "Tại sao cô nghĩ như vậy?"

—— Tôi rất giỏi trong việc tham khảo các luận điểm của người khác. Sau khi xem xong các bản thảo của cậu, tôi đã nhận biết được khuynh hướng chính trị của cậu.

"Tôi đang rất cố gắng học cách quan sát thế giới phép thuật bằng các khía cạnh khác nhau. Nó rất hiệu quả phải không." Draco một tay chống cằm, tay kia từ từ khuấy thìa cà phê đen vừa được bỏ thêm đường và sữa vào tách. "Vậy chúng ta đã thống nhất hợp tác phải không?"

Hermione nhìn sang Harry, bí mật trao đổi ánh mắt.

Vài giây sau, Hermione trịnh trọng gật đầu.

"Tôi chấp nhận lời đề nghị hợp tác với cậu. Cậu phải cố gắng hết sức và trung thành ủng hộ mọi hoạt động của tôi trong Bộ Pháp Thuật. Đổi lại, Malfoy sẽ là gia tộc duy nhất đứng sau tôi. Tôi sẽ đảm bảo lợi ích cao nhất của gia tộc Malfoy trong giới hạn khả năng và luật pháp. "

Draco hài lòng, nở nụ cười, lời cam đoan của Hermione đã vượt quá mong đợi của cậu chủ nhỏ "Vậy thì, tôi sẽ sắp xếp thời gian, để cùng cô ký kết một số hợp đồng chính thức."

Là bạn thân nhất của Hermione, Harry đương nhiên có thể hiểu tại sao Hermione chấp thuận tư tưởng chính trị của Malfoy, hắn cũng sẽ ủng hộ quyết định của bạn mình – bởi vì trong số 3 người, cô nàng chính là người có kiến thức sâu rộng cùng quyết định chính xác nhất.

Nhưng hắn vẫn mờ mịt trong việc hợp tác này của Mione và Draco, Harry buông tách trà, ánh mắt đầy hiếu kì không khác gì Ravenclaw mà dò hỏi : "Cho nên, hai người rốt cuộc muốn làm gì? Vị trí của Hermione ở Bộ Pháp Thuật thì liên quan gì với việc hỗ trợ của Malfoy ?."

"Tôi cho rằng 4 năm sẽ là một kỳ hạn không tồi."

Draco vô thức vuốt ve cây đũa phép bên hông như thể mẹ cậu đang nuông chiều và dịu dàng đứng bên cạnh, bà nắm chặt tay cậu, cho cậu dũng khí vô hạn – Malfoy không nhận thấy điều này chỉ là thói quen nhỏ của bản thân. Cậu lớn lên trong ánh mặt trời ấm áp, trong sự nuông chiều cùng thương yêu hết mực của cha mẹ, thêm vào đó gia thế hết sức khá giả khiến Draco Malfoy coi tất cả của cải và quyền lực là điều hiển nhiên cậu phải có được.

Draco ngạo mạn, tự tin mà nâng chiếc cằm nhòn nhọn, đôi mắt xám tràn đầy tự tin hệt như chuyện chinh phục thế giới là một việc quá mức đơn giản: "Bốn năm sau, Bộ Pháp Thuật sẽ có một Bộ trưởng trẻ nhất mọi thời đại."

Mặt Harry và Hermione ngớ ra, có vẻ như cả hai hoàn toàn không đoán được kế hoạch của Draco lại là một tham vọng lớn đến vậy.

Blaise chậm rãi nhíu mày, hoàn toàn ngớ người trước Draco, tên điên tóc vàng này đã tự đặt ra một cái mục tiêu khổng lồ mà không bàn bạc kĩ lưỡng với cậu ta hoặc Pansy—— Blaise Zabini đã tin rằng, cậu chủ nhỏ của bọn họ chỉ muốn phát triển và bồi dưỡng một người phát ngôn, nhưng xem ra Blaise đã xem nhẹ Malfoy yêu dấu của mình, tên ngốc đó còn tham lam muốn tạo ra Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật trẻ nhất mọi thời đại.

Merlin.

Hiện tại dù có 10 kho Galleons cũng không đủ.

Draco dường như không quan tâm đến sự ngạc nhiên của hai kẻ đồng minh, cậu chỉ chu đáo rót đầy trà vào tách đã cạn của Hermione với Blaise, Draco hoàn toàn phớt lờ chiếc tách đã rỗng tuếch bên kia của Cứu Thế Chủ.

Cậu ung dung mở miệng, cố gắng trấn an nữ phù thuỷ tóc nâu đã ngớ người kia. "Cô đang làm việc với Malfoy. Sau một thế kỷ, Gryffindor và Slytherin lại chung tay một lần nữa, điều này rất cảm động. Chúng ta xứng đáng là tốt nhất, hãy tự

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net