Chương IV : Ai sẽ cứu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       - Bokuto- san, Bokuto - san. Akaashi hốt hoảng gọi tên anh, cố tìm kiếm giọng nói ấy ở đầu dây bên kia.
       " Vừa nãy là gì vậy, chắc không phải đâu, chắc anh ấy chỉ làm rơi điện thoại thôi. "
       Akaashi cứ cố tìm kiếm những lí do hư cấu để đánh lừa bộ não của chính mình, em bắt đầu run rẫy, hai tay đan vào nhau mà cầu nguyện, cầu nguyện rằng Bokuto sẽ không sao, người thương của em sẽ bình an. Nhưng tiếng động lớn khi nảy ở đầu dây bên kia đã khiến sắc mặt em tái đi hẳn.
        "Anh ấy sẽ không sao. Koutarou sẽ không sao đâu, mày phải tin tưởng anh ấy chứ Keiji. Anh ấy sẽ không xảy ra chuyện gì cả. Chắc chắn..."
        Akaashi bước chân xuống giường tiến đến cửa, em vừa mở cửa phòng bệnh ra thì một chiếc cáng đẩy bệnh nhân đi cấp cứu đi nhanh qua.
        Nhận ra được hình dáng ấy. Người đang nằm trên cáng chính là Bokuto.
        " Không thể nào. Không thể nào là Bokuto - san được. Chỉ là người giống người thôi." Akaashi cố trấn an bản thân người đó chắc chắn không phải người thương của em.
         Đôi mắt xanh lục của Akaashi bắt đầu ứa nước mắt, em không thể kìm được nhưng giọt nước mắt cứ tuôn rơi. Akaashi bắt đầu chạy theo chiếc cáng vừa khóc . Bokuto được đưa vào phòng cấp cứu cùng lúc đó là tới giờ Akaashi phải làm phẫu thuật.
         - Này cháu Akaashi, tới giờ cháu phải làm phẫu thuật rồi, mau quay về ngay. Một người phụ nữ trẻ lôi em đi, đó chính là điều dưỡng của em.
         Nhưng vấn đề ở đây là, Bokuto là người hiến gan cho Akaashi nhưng bây giờ anh đang không biết sống chết ra sao. Nếu không tìm ra được nguồn gan thích hợp cho Akaashi thì cuộc phẫu thuật sẽ bị trì hoãn và Akaashi chỉ còn thời gian đúng 1 tháng.
         Tuy nhiên, cuộc phẫu thuật sẽ không bị hoãn, đã có người tự nguyện hiến gan cho Akaashi, và người đó chính là mẹ của em. Do là mẹ con nên gan của còn tương thích hơn cả Bokuto. Còn về việc giấu nhẹm đi thì vị bác sĩ ấy lại ko gửi lời hứa. Bởi vì việc lựa chọn cứu sống ai, cứu một chàng trai chỉ mới 17 tuổi còn một tương lai dài phía trước hay cứu một người mẹ rất thương con mình. Việc đó thật khó để chọn.
         Bà được đưa vào bệnh viện nhanh chóng  mà Akaashi không hề hay biết. Em vẫn tin là có một người không may mắn gặp tai nạn ấy đã hiến gan cho em. Akaashi được đưa vào phòng phẫu thuật.
        Đôi mắt của em nhìn thất thần vào ánh đèn phẫu thuật
        - Cháu Akaashi, trước khi làm phẫu thuật cháu phải giữ tâm lý thật bình tĩnh nhé, đừng căng thẳng.

        - Vâng. Giọng của em nhỏ đến mức dường như nó dừng lại ở cuốn họng vac chẳng thể phát ra thành lời.
        Dường như em đang sợ.
        Em sợ vì điều gì? Máu sao? Hay sợ tiếng dao kéo cắt xẻ da thịt của em. Hay sợ cuộc phẫu thuật sẽ thất bại và em sẽ chết.
        Không! Em sợ rằng Bokuto sẽ không qua khỏi. Em sợ không thể nhìn thấy anh nữa, không thể ngắm nụ cười ấy mỗi ngày nữa, sợ rằng ko thể cùng anh đi hết cuộc đời nữa.
        " Koutarou! Hãy cùng sống nhé."
         Đèn phẫu thuật sáng lên, thuốc mê đưa em chìm vào vô thức. Cuộc phẫu thuật diễn ra suốt ba tiếng đồng hồ, tiếng dao kéo va chạm vang lên không ngừng. Sau ba tiếng, cuộc phẫu thuật đã thành công. Em đã sống.
         Nhưng về phía mẹ của em. Bà đã qua đời vì bị loãng máu. Việc này đã được giữ bí mật cho tới khi Akaashi bình phục hẳn, bởi vì nó sẽ là một cú sốc lớn đối với em. Nếu em biết được thì sẽ ra sao, em sẽ tự trách bản thân mình. Trách tại em, tại chính em mà người thân em mới mất. Để duy trì mạng sống cho em mà bà đã chấp nhận đối mặt với tử thần.
       .
       .
       .
        Sau 30 phút, Akaashi mới hết thuốc mê, em mở mắt ra nhìn thẳng lên trần nhà, đưa bàn tay của mình lên trước mặt, em nhìn chằm chằm vào bàn tay của chính mình.
         " Mình...đã sống"
        Cánh cửa phòng bệnh lại mở ra.
       - Akaashi, em tình rồi à. Tốt quá.
       - Konoha - san.
       Bỗng một tia sáng lóe lên trong đầu Akaashi, em nhớ ra thứ gì đó nên vội vàng bật dậy nhưng do vết mổ nên sắc mặt em bắt đầu nhăn nhó.
       - Khoan đã Akaashi. Konoha vội vàng đỡ em dậy.
       - Em vừa mới phẫu thuật xong không nên ngồi nhanh như vậy đâu.
       - Konoha - san, Bokuto - san đâu rồi? Anh ấy có sao không?
        Sắc mặt của Konoha trầm xuống nhưng anh vẫn trả lời em.
       - Bokuto không sao đâu, Kuro đã chăm sóc nó rồi.
       - Tốt quá, em muốn gặp anh ấy. Akaashi định bước xuống giường thì bị Konoha cản lại.
       - Này Akaashi, em cứ nằm yên trên giường đi, khi nào em bình phục hẳn rồi đi.
         Konoha dường như đang che giấu điều gì đó, về Bokuto sao. Điều đó càng làm Akaashi càng nghi ngờ hơn.
          Thật ra cuộc phẫu thuật của Bokuto đã thành công, nhưng việc anh ấy có tỉnh lại hay không chỉ còn cầu mong vào kì tích.
      
              _____________________
  
  - còn tiếp -
     


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bokuaka