Gặp gỡ (AtsuSaku)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Miya Atsumu và Sakusa Kiyoomi kết hôn ở tuổi 28 và đã có một đôi sinh đôi nam nữ đáng yêu. Họ đã từng cãi nhau ai là mama, ai là papa cho tới khi Omi dọa sẽ không nấu cơm nữa và rằng sẽ làm cho tên chồng ngốc nhà anh sẽ sống như góa phụ đen. Miya Atsumu là mama, đơn giản vì Omi ko thích bị gọi vậy.

Hôm ấy, hai đứa nhóc đột nhiên chạy về hỏi Chumu.

"Mama, hồi í vì sao papa gặp mama vậy?"

Sakusa đang lau lau quả bóng chuyền cho anh chồng lười đcđ nghe vậy cũng nhịn không được mà vểnh tai lên nghe xem Atsumu trả lời như thế nào. Atsumu rời mắt khỏi điện thoại nhìn qua hai đứa nhỏ, đột nhiên cười ranh mãnh.

"Hồi í á? Omiomi nhà mình cíu baba một mạng đó!"

"Cứu? Cứu như thế nào ạ?"

"Bắt được ba khi ba đang từ trên trời rơi xuống."

Atsumu cười cười liếc nhìn Sakusa nghe đến độ dừng lau bóng từ bao giờ, nâng tone giọng bồi thêm một câu.

"Ai có ngờ mới xuống trái đất lại va phải ngay một em đẹp trai đâu~ cũng có ai ngờ là dính tới giờ tòi luôn ra hai đứa nè."

Vành tai Sakusa dần hồng lên, rủ mắt tiếp tục lau bóng, khóe môi nhịn không được mà cong lên.

"Hồi đó baba hai đứa lớn đầu còn thích treo cây tỏ vẻ anh hùng, trượt chân té một quả trậc mắt cá chân cà nhắc hai tuần đó."

Cớ sự phải kể tới khi hai đứa mới gặp nhau ở MSBY, Sakusa hồi đấy vẫn còn khi có khi không cà khịa cái nết khó ưa của Atsumu. Mọi chuyện chỉ kết thúc khi có lần Sakusa đang đi ngang qua khung đường quen thuộc, tình cờ thấy anh chồng hiện tại đang treo cây cố lấy một quả bóng chuyền xuống cho mấy đứa nhóc đứng dưới. Tình cờ thấy tay chuyền hai kia trượt tay ngã. Và cũng tình cờ, theo phản xạ chạy lại đón được con cáo đần ấy. Chumu lúc ấy nằm trên đất, đột nhiên phì cười.

"Ấy da! Thiên thần giáng trần mà lỡ bị anh nông dân bắt được rồi~ Omiomi phải chịu trách nhiệm với tôi đó nha!"

Ánh chiều tà như con suối nhỏ chảy lên gò má người kia, đôi mắt hổ phách biết cười hơi híp lại hòa vào với màu nắng. Khoảnh khắc ấy, Sakusa chợt nhận ra, hình như mình cũng đã từng rung động với người này rồi thì phải.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net