[BokuAka]-[Phần 2]-Tuổi mười tám tặng cho em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BokuAka ° Tuổi mười tám tặng cho em

Angst, sorrow, tragic, sad ending, bad ending, character death, time-skip, nature disaster

Triggered warning: có nhân vật chết


"Akaashi, thầy biết chuyện này rất khó khăn, nhưng nếu em không thể giữ được phong độ như năm lớp 11, thầy sẽ không thể để em ở lại đội hình chính thức nữa."

"Vâng.."

-

Không phải em không muốn, mà em không thể. Em không dám chuyền cho ai ngoài anh nữa. Akaashi chẳng thể nghĩ nổi người đập bóng sẽ là ai đó không phải người thương của em. Mỗi lần chạm vào bề mặt trái bóng, từng luồng kí ức lại trào lên trong tâm trí xinh đẹp. Tình cảm của tóc đen thiêu lồng ngực em bỏng rát và đau đớn cuộn trào lên trong bụng.

Em nhớ anh, em nhớ hơi ấm len lỏi vào tay em trong trời đông giá rét. Và khi anh cười với em rạng rỡ, má em sẽ nóng bừng đến ửng hồng, như một mặt trời nho nhỏ lộ ra từ cái sắc xuân lộng lẫy của mĩ nhân.

-

Chừng nào em mới vơi đi nỗi thương nhớ này đây. Cái khung cảnh trần nhà sụp xuống dưới cơn địa chấn vẫn ám ảnh cuộc sống của em mãi, nó len lỏi vào từng giấc mộng và trói em vào một chuỗi ngày xám xịt không hồi kết. Có những khi em tỉnh lại với bàn tay ướt đẫm mồ hôi và trống trơn. Chẳng còn một ai nắm lấy em nữa.

Em thấy dáng hình anh ở mọi nơi, dáng hình một người trong quá khứ. Tim Keiji nhói lên như bị kim đâm và đầu em quay cuồng bởi những tiếng động ngày ấy. Em sợ phải bước vào bất cứ một toà nhà nào, có những khi nước mắt em đột nhiên rơi trong phòng học, phần vì sợ, phần vì nhớ anh...

Khoảnh khắc đó anh giữ tay em chặt lắm, anh hứa sẽ cùng em bước ra khỏi những gạch và đá đang đổ xuống.  Anh hứa sẽ yêu thương em mãi, cho dù chẳng ai ủng hộ thì Bokuto cũng không đời nào buông tay Akaashi. Anh hứa sẽ đeo vào tay em chiếc nhẫn đẹp nhất và sẽ không để em phải hối hận.

Thế rồi anh lại nỡ lòng nào để em ở lại một mình như thế. Em chẳng cần nhẫn, chẳng cần hoa, chẳng cần tiền bạc, em cần anh quay về với em.

-

"Keiji, anh ở đây mà, khi nào mình về nhà, anh sẽ nói cho bố mẹ biết anh thoát khỏi đây cùng người anh yêu. Và anh muốn em ở đó với anh, anh muốn em là gia đình của anh."

-

Cả thế giới mày đều biết Akaashi Keiji để lại đam mê còn dang dở của mình để trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp thay cho người em yêu, nhưng sẽ chẳng ai biết người ấy đã từng toả sáng thế nào.

"Người tôi thương vì tôi mà không thể tiếp tục giấc mơ của mình, một kiếp này là tôi nợ anh ấy, vinh quang Bokuto Koutarou theo đuổi, tôi sẽ vì anh ấy mà đoạt lấy"

-

"Keiji, em không biết đâu, cú chuyền của em là tuyệt nhất, nên là tin anh, em làm được, thay anh trở thành tuyển thủ tuyệt vời nhất được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net