Oikawa Tōru

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pairing: Oikawa Tōru x you
Warning: lệch nguyên tác, ngẫu hứng

"Em ới, tối nay đi hẹn hò đi" 

Đó là tin nhắn cuối cùng đến từ chàng lãng tử, đào hoa kiêm bạn trai tôi, Oikawa Tooru trước khi chấm xanh bên cạnh ảnh đại diện anh chợp tắt. Nếu phân tích kĩ thì chiếc ảnh đại diện ấy cũng chẳng có gì đặc sắc, nhưng có lẽ do người trong ảnh là không ai khác ngoài anh, nên nó đã nổi bật thêm ít nhiều. (Điều này thì đến cả listfriend anh ấy cũng có thể làm chứng cho mà, vì lượt react cho một tấm ảnh chụp vội quả thực hư ảo)

Oikawa là một người chu đáo, luôn để ý những người bên cạnh mình nhưng điều đó không có nghĩa rằng anh sẽ luôn tính toán trước khi hành động. Dẫu sao thì anh ấy cũng đã từng thân với hai ông trùm bốc đồng-tóc hồng với tóc đen bấy lâu nay mà.

1 tiếng 32' sau, anh bấm chuông nhà tôi và hô to "Em xong chửa?". Biết là Tooru chuyên gia thêm dấu vào chữ cuối câu mỗi khi anh hào hứng, nên tôi cũng không lấy làm lạ mà nhanh chân đến cửa nhà.

"Ôi xời ơi, mỹ nữ nhà nào mà đẹp thế? Kiểu này anh sẽ cần một ly bạc xĩu trước vẻ đẹp em mất"

À và quên nói, dù là đã quen nhau khá lâu nhưng mỗi khi anh đến đón tôi thì anh vẫn sẽ bật ra những câu thả thính sến súa sao chép từ trên Google. Chẳng có gì là mới mẻ cả nhưng cái cách đôi môi anh cong lên, đôi mắt anh sáng bừng mỗi khi anh nhìn tôi vẫn đủ khiến lòng tôi rạo rực.

30' sau cuộc gặp gỡ trước thềm nhà, chùm hoa dại do anh tự tay hái lấy từ khu vườn bé bỏng của mình đang nằm gọn trong cốc thuỷ tinh trong xe anh. Anh đạp ga rồi lại đạp phanh, cứ như vậy mà đi qua biết bao là con đường và đèn giao thông. Thế nhưng anh vẫn không quên trò chuyện về những thứ lặt vặt, cứ hễ như chúng tôi chưa từng gặp nhau hôm kia vậy.

"Bé Sữa sao rồi em? Nó có nhớ anh lắm không?"

Bé Sữa là chú cún trắng ngà của tôi. Chẳng hiểu sao hai người đã mau chóng kết thân kể từ lần đầu gặp nhau luôn ấy ạ. Nhiều khi tôi còn tự hỏi liệu rằng Sữa có thích Tooru hơn cả tôi không nhỉ vì thái độ của Sữa đối với anh khác bọt khi ở với tôi.

Một vài phút sau, anh đậu xe ở trước một nhà hàng rõ là sang trọng.

"Ủa, không phải mình đi ăn lẩu sao?"

"Anh chỉ rủ mình đi hẹn hò thôi chứ có bảo là sẽ hẹn hò ở đâu đâu nè"

Cũng may tôi mặc một chiếc váy không quá đơn điệu, chứ không là sẽ tiêu đời mất.

Âm hưởng từ chiếc violin, những nốt nhạc trầm bổng của đàn piano, cùng với âm thanh đến từ cello và những nhạc cụ khác mà tôi không rõ tên cứ thế hoà quyện vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng êm ái, xuyến xao lòng thính giả. Món tráng miệng dần tan trên đầu lưỡi, để lại một dư vị ngọt dịu sảng khoái vô cùng. Không hổ danh là fine dining.

Và không thể nào quên nhắc đến người đối diện ngọn, người mà đang thưởng thức ly rượu vang đỏ. Tôi phải tán thành là Oikawa Tooru thật sự rất hợp với không gian này. Mặc cho xung quanh có được chăm chút đến mấy, trong mắt tôi mọi thứ chỉ là một chiếc nền giúp cho Tooru thêm nổi bật hơn.

"Này Tooru, tại sao anh lại rủ em đi hẹn hò ở đây chứ?"

"Bộ em không thích sao?" Anh bĩu môi một cách buồn bã nhưng đôi mắt vẫn lập loè sự thích thú. Anh đưa tay trái đến để nắm tay tôi, ly rượu vang vẫn không rời khỏi vị trí ban đầu của nó.

"Hiển nhiên là thích rồi, chỉ là em hơi thắc mắc"

"Thì is it really that weird that I only want the best for my lady?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net