samcae (r16)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Gã thấy một con chồn nhỏ, ranh ma và xảo trá, là cái loại động vật mà hắn chỉ cần nhắm cò và bùm-... nội tạng của nó sẽ trào ra, nổ tung như đoá pháo hoa rực rỡ.

Nó thật ồn ào, hắn chỉ muốn bắn chết quách nó đi, nòng súng đã lên đạn rồi, chỉ chờ một cú nhắm chuẩn xác.

Chỉ là... Sampo dường như có chút chần chừ, hắn nhìn thấy rõ ràng ánh mắt của con chồn kia, một màu vàng rực rỡ, nó nhìn chằm chằm về hướng hắn, hiển nhiên là đã nhận ra bản thân đang bị theo dõi.

Tuy vậy, khác với ý nghĩ của hắn, không hoảng sợ, không cảnh giác, rõ ràng là nó đang mặc kệ hắn, chỉ đi tới rồi gặm một món đồ chơi cũ kĩ nào đấy.

Trong phút chốc, ý định của hắn thay đổi, hắn quan sát con chồn từ xa qua ống nhắm của súng.

Nó chả phải một loại động vật quý hiếm, không cao quý, không xinh đẹp, thế mà lại khiến hắn nảy sinh hứng thú, con chồn nhỏ quay đầu đi, chạy một mạch về hướng ngược lại.

Sampo hạ súng xuống, vuốt ve một cách nhẹ nhàng, từ đáy lòng nảy sinh một cảm xúc kì lạ mà chính hắn cũng chả nhận ra.

Nó là một con vật, không có ưu thế về ngoại hình hay sức mạnh, chỉ là nó chạy trốn rất giỏi, có lẽ từ lúc nhỏ đã vậy rồi.

Bị săn và bỏ chạy, không có sức mạnh tập thể, nó cũng chỉ là một cá nhân yếu đuối, vô dụng và là con mồi cho kẻ khác.

Tuy nhiên, nó có một giác quan nhạy bén, có thể không quá thông minh, nhưng với tư duy của một con thú, quá dễ dàng để nó nhận ra bản thân đang gặp nguy hiểm.

.
.
.

Sampo bắt đầu theo dõi con chồn hay lảng vảng quanh khu nhà hắn, tuy là hắn không muốn đem nó về để lột lông để làm thảm hay tiêu bản nữa, nhưng hắn lại muốn bắt con chồn đấy về làm thú cưng.

Nó rõ ràng đã nhìn thấy hắn, và tất nhiên là cả cái súng săn hắn đang cầm trên tay nữa, chỉ là con chồn này có vẻ coi thường hắn, bay lưng rồi bước đi, nó có biết một con nai quay lưng với báo có nghĩa là gì không? Chắc là không biết rồi, không biết nên mới có thể dửng dưng như thế, một con vật ngốc nghếch.

Hắn nhìn vào ống nhắm và bóp cò, kể cả là đã gắn nòng giảm thanh cũng không thể không khiến tiếng vang từ cây súng ảnh hưởng đến con chồn kia.

Nó giật mình, và bỏ chạy.

Nhưng cho dù là như thế thì sao? Nó không thể nhanh đến mức né được viên đạn, cố gắng lắm cũng chỉ đổi từ bắn dính vào người thành bắn dính vào chân mà thôi.

Đạn gây mê phát huy tác dụng rất nhanh, con chồn ngã lảo đảo, hắn chỉ vừa mới cười vì mục đích thành công, thì bất ngờ khác ập tới.

Con chồn đáng lẽ phải nằm ngất ở đấy, bỗng dưng xuất hiện một thiếu niên trần chuồng, nó gầm gừ yếu ớt với hắn, trong giây phút hắn sững sờ thì chạy đi mất.

Rõ ràng lượng thuốc hắn chuẩn bị chỉ đủ để khiến cho một con vật nhỏ bé ngất đi mà thôi, nếu là lượng thuốc ấy với một người... hiển nhiên là không đủ.

.

.
.

Sampo mơ thấy một thiếu niên ngồi trên người mình, mái tóc xám tro dụi vào lồng ngực hắn, gọi tên hắn bằng cái giọng nũng nịu đầy ỷ lại.

Liên tiếp mấy tháng tới cũng vậy, giấc mơ xuất hiện càng nhiều, nội dung cũng càng quá đáng hơn, hắn dường như sắp chịu không nổi, ngày nào cũng vô rừng muốn tìm lại con chồn nhỏ đấy.

Nếu như bắt được cậu thì hắn sẽ đè ra mà chịch.

Nhưng hắn không biết tuổi của con chồn nhỏ đấy, nếu như lỡ nó nhỏ tuổi hơn hắn thì bản thân sẽ bị coi là ấu dâm mất.

.
.
.

Chiếc áo sơ mi quá khổ được khoác lên người, chân đeo chiếc giày cao gót màu đỏ chói loá, con chồn nhỏ ngồi trước mặt hắn.

Nó lấy chân đạp lên hạ bộ hắn, xoay nhẹ, dương vật nằm yên dưới lớp quần bỗng rục rịch, cảm nhận được một ít khoái cảm nhỏ nhoi nên muốn ló đầu dậy

Chết rồi, mới mấy tháng trôi qua thôi, hắn trở thành người khổ dâm khi nào mà không biết luôn.

Con chồn nhỏ nhân lúc hắn đang ngủ, trộm áo hắn rồi trói hắn lại, sau đó lại tìm được cái đôi giày cao gót này trong đống đồ mà hắn tính cho nó mặc khi bắt lại được.

Sampo ngứa ngáy trong lòng, muốn thoát khỏi dây trói này, cơ mà buộc chặt quá, hắn không nhúc nhích được.

Vừa nứng vừa khổ, khoái cảm từ nơi hạ bộ đang bị chà đạp vẫn truyền tới đại não, thế mà vừa nhìn lên trên một tí, hắn lại thấy được bên dưới của chồn nhỏ, hô hấp bỗng nhiên gấp hơn.

Rõ ràng là chồn nhỏ không mặc quần, chỉ tuỳ ý khoác đại một chiếc áo lên người.

Làm sao đây, hắn nứng hơn rồi.

"Chồn nhỏ, em bao nhiêu tuổi rồi...?"

"Chỉ cần biết là lớn hơn ngươi nhiều, đồ con người ngu xuẩn ngạo mạn."

"Vả lại, nhớ cho kĩ vào con người, ta không phải là một con chồn tầm thường, ta là Caelus."

"Vậy Caelus." Hắn ngừng một lát.

"Giờ chúng ta chịch nhé?"

.
.
.

"Bố cắn đứt chim mày cũng được chứ đừng nói là chịch."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net