chap 1: vĩ băng tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Ta ko đánh linh đan !
      -Được ! Đưa con tiện nhân này ra ngoài đánh 100 trượng cho ta !
       -Nào tiểu bảo bối của cha đừng khóc ta đưa con vào trong kệ con tiện nhân đó chúng ta đi
Băng tâm kêu gào trong đau khổ miệng kêu: "cha ko phải con là linh đan nói dối " thì linh đan quay lại nhìn nàng hiện rõ chữ " tiện nhân chết đi !"  ___________________________
                   Vương trung là cha nàng ,vương trung là quan lớn trong triều . Vì trước đây từng cứu nhị hoàng tử nên ông đc hoàng thượng yêu quý ban thưởng trức quan lớn cho ông coi như trả ơn tình này .mẹ nàng là vĩ bạch liên ,bà là 1 mỹ nhân đẹp khuynh thế khuynh thành khiến thiên nhiên đất trời phải cúi nhìn bà tuy nhiên bà lại xuất thân từ 1 gia đình nghèo nàn rách nát. Không may trong 1 trận lũ ,đã khiến cha mẹ bà  qua đời . Vương trung đi ngang qua thấy bà một mk trơ chụi giữa đất trời người toàn bùn đất khóc trong đau khổ . Thấy vậy vương trung đưa bà về VƯƠNG PHỦ làn nô tì . Dần dần họ yêu nhau, và lấy nhau nhưng hạnh phúc chả bao lâu . Cha nàng ngoại tình với ả phụ nữ ở lầu xanh ông còn hứa với ả sẽ cưới ả làm thiếp . Bỏ mẹ con nàng vào phủ cũ rách nát , bà bị người đời kinh bỉ ,bọn nô tì bắt nạt bà phải dọn dẹp nấu nướng .... Rồi ngày đó cx đến ngày mà cha cưới ả về tiếng trống kèn kêu inh tai đối với họ rất vui nhưng nàng thì ko . Chính lúc đó là lúc bạch liên phu nhân mãi mãi không tỉnh dậy nữa ! Nàng chứng kiến cảnh mẹ mình rạch tay tự tử bằng cây châm năm xưa cha và mẹ nàng yêu nhau  . Cô bé nhỏ chừng 3tuổi ấy vừa khóc vừa kêu gọi người giúp . Cô bé ấy kêu tưởng trừng như muốn rách cổ họng . Tưởng rằng họ sẽ tới cứu mẹ cô bé nhưng nào có ai tới giúp , ngay trong lúc đó bạch liên phu nhân đưa tay lên xoa đầu cô bé nói :
            - tiểu tâm tâm ta có lỗi với con ,ta ko thể bảo vệ con nữa rồi ! Nhớ kĩ cho ta , con phải sống tốt đừng gây chuyện đừng để chàng ấy buồn ....
Dứt lời bàn tay phu nhân từ từ rơi xuống đất . Đôi mắt nhỏ ấy đỏ dần lên , Cô bé ôm mẹ gào thét đau khổ tuyệt vọng ! Hình dáng của cô bé ôm mẹ từng giọt ,từng giọt lệ đau khổ chảy dài trên má  của cô tiểu thư nhỏ rơi xuống má phu nhân . Máu từ cổ tay bạch liên phu nhân cứ chảy mãi , chạy mãi khiến cho mọi vật dường như nghả sang màu đau khổ tuyệt vọng .
                 Thời gian trôi qua thật nhanh Giả Địch (ả thiếp) đã hạ sinh ra đứa con gái tên Vương Linh Đan . Kém nàng 3 tuổi . Linh Đan lúc nào cũng gây truyện khi đễ băng tâm .ngày hôm đó là vào mùa thu trời đất cây cối chuyển đổi , trước khi phu nhân mất hay đưa nàng đi dạo bờ hồ nơi có cây phông lá màu đỏ rất đẹp ,cành phong được treo xích đu màu vàng  gỗ trông có vẻ rất đắt  thấy vậy nàng niền ngồi lên đu đc mâý vòng thì Linh Đan xuất hiện . Nàng vẫn ko bt truyện j nên vẫn ngồi trên xích đu. Linh đan tiến lại " Chát" tát thật mạnh vào má nàng khiến má nàng đỏ bừng . Lúc này nàng rưng rưng nước mắt thì linh Đan quoát lớn :
                Đây là xích đu của ta tiểu nhân đáng ghét ! Cút cho cho ta ! Mau tháo nó xuống vứt đi cho ta ! thật dơ bẩn
_______________________________________

Nàng là con trưởng nhưng lại không đc hưởng những thứ vốn thuộc về mk . Năm nàng nên 16 tuổi Nàng có mối tình đầu với lý hạo nhiên ,lý công tử tài giỏi dáng vẻ thanh cao nhã nhặn, tuấn tú  . Vẻ đẹp của lý công tử  khiến nam nhân  trong kinh thành đều đố kị ghen ghét , lý công tử là mẫu lý tưởng mà mọi nữ nhân trong konh thành đều muốn và linh đan ko ngoại lệ . Nhưng lý hạo nhiên lại chỉ thích một người dành thời gian quan tâm bảo vệ người đó . Và người đó chính là băng tâm !
                 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net