Chương 28: Vương Thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước mặt công chúng, tình cảm của nghệ sĩ dành cho nhau đôi khi như một vở kịch. Vương Thương dù không đi theo con đường diễn viên nhưng vẫn phải cố gắng tròn vai, thể hiện tình anh em cùng chung công ty quản lý với Trạch Nhân.

Hai người phải làm vậy để trấn an hai bên fandom không war lẫn nhau, đồng thời cố dẹp bớt những tin đồn xích mích nội bộ.

Cùng chung một công ty quản lý nghệ sĩ đã phải ganh đua nhau từng tí một để có được tài nguyên tốt. Giữa cậu ta và hắn còn có chung anh Hiên đứng ra chỉ đạo công việc. Nhiều khi sự sắp xếp không thể do anh tuỳ ý quyết định khi nhãn hàng và chương trình chỉ đích danh một trong hai người. Họ cũng chỉ ký hợp đồng với một mà thôi.

Ekip của Trạch Nhân tranh thủ cơ hội Ngang Trái đang có nhiệt độ, CP huynh đệ với Tuấn Thần được fan ủng hộ mà kéo thêm được không ít tài nguyên cao cấp về tay.

"Cảm ơn các bạn Tiểu Hình Nhân."

Lần phỏng vấn tạp chí mới nhất chiếu trực tiếp Trạch Nhân lỡ miệng nói Tiểu Tình Nhân thành Tiểu Hình Nhân. Vương Thương ở công ty, cũng ở khu căn hộ nên biết rõ Hình Nhân là con chó mà hắn nuôi.

Vương Thương bảo ekip tuồn hình ảnh và thông tin cho đám blogger đăng tải bài viết. Những nghệ sĩ thuộc dạng hot như Trạch Nhân luôn là miếng mồi ngon để thu hút sự chú ý của dư luận.

"Trạch Nhân nhầm tên fandom với thú cưng."

"Lần đầu trong lịch sử có thần tượng nhầm tên fandom với tên một chú chó."

"Tình cảm của thần tượng dành cho fan thu bé lại chỉ bằng một 'Hình Nhân'."

"Tiểu Tình Nhân liệu có bằng Hình Nhân hay không?"

Đám blogger có hình ảnh và thông tin rõ ràng thi nhau giật tít đăng tải. Trạch Nhân điên đầu, hắn chỉ là lỡ miệng thôi mà thông tin đưa ra bị mỉa mai đến vậy. Hình ảnh Hình Nhân mà họ có được nhất định là do có người trong công ty đưa cho. Hiện tại top 3 của công ty là Tuấn Thần, Vương Thương và hắn. Ekip ngồi thảo luận, Tuấn Thần bị loại khỏi danh sách nghi ngờ, người làm ra chỉ có thể là Vương Thương.

Trạch Nhân nhiều fan nhưng antifan cũng chẳng thiếu, họ dựa vào đấy để nói đểu fandom hắn không bằng một chú chó, còn nói hâm mộ mù quáng rồi khi cảm ơn thần tượng chỉ nhớ đến chó chứ chẳng nhớ tới mình.

Tiểu Tình Nhân gây chiến với những fandom khác khi bị nói móc. Trạch Nhân tự đăng bài lên mạng xã hội hình chụp chung với Hình Nhân, còn đăng thêm một đoạn video về nó.

"Đây là chú chó lang thang mình cưu mang về nuôi nấng, giờ em ấy đã trổ mã thế này rồi. Đối với mình Hình Nhân rất quan trọng, thật khó nghĩ tới cảnh một ngày nào đó em ấy không ở bên mình nữa. Vậy nên trân trọng khoảnh khắc bên nhau là tuyệt vời nhất. Cùng nhau ăn, cùng ngủ, cùng tản bộ, rất nhiều chuyện mình và em ấy làm cùng nhau. Hình Nhân không chỉ là một chú chó bình thường, trong mắt mình nó còn như một người bạn. Cho nên đừng ai dùng ngôn từ khinh thường, vì mặt trái của mình cũng chỉ có Hình Nhân nhìn thấy. Tiểu Tình Nhân, Hình Nhân đều quan trọng trong cuộc đời của mình. Xin lỗi nếu đã khiến các bạn phải bận tâm."

Hắn viết một tràng lên trang cá nhân, ekip của hắn xử lý rất nhanh, đưa bài khen ngợi hắn tốt bụng, cưu mang chú chó bị bỏ rơi, chăm sóc nó chu đáo lên top đầu những bài đăng gây chú ý. Trợ lý của hắn còn nhả tin cho fan, để fan góp sức đẩy những bài đăng ca ngợi hắn lên trên, đồng thời giải thích giúp hắn về sự cố nhầm lẫn tên gọi.

Trạch Nhân đi tìm Hạo Hiên mách tội cái tên chơi xấu mình kia thì thấy Vương Thương mặt mày ủ rũ từ phòng làm việc của anh bước ra. Xem thái độ của hắn có vẻ như anh đã biết chuyện, nhưng anh chẳng hề ra tay đánh đấm gì hắn, trông dáng đi vẫn ngạo nghễ thế kia. Kể cả không dùng đòn roi, có phạt thể lực chăng nữa cũng chẳng thể nào ung dung tự tại như thế được.

-Anh biết chuyện rồi đúng không? Anh thấy cậu ta chơi bẩn em mà không làm gì?!! Bởi vì đấy là trò cưng của anh nên anh mắt nhắm mắt mở bỏ qua có đúng không?!!!

Trạch Nhân xông thẳng vào phòng làm việc chất vấn Hạo Hiên. Hắn nhớ rõ trước anh có nuông chiều bao che cho mình thế nào cũng chưa từng dễ dãi đến mức ấy. Làm sao hắn có thể quên được những bài bật cóc, chống đẩy, trồng cây chuối, bật nhảy mà anh phạt mình. Đó là còn chưa kể những lần bị anh đánh sưng cả mông vì làm điều sai trái.

-Em giải quyết ổn thoả rồi còn gì? Hai đứa các em chung một người đại diện, chung đụng tài nguyên, mấy trò mèo dìm nhau không chỉ các em mà ngay cả ngoài kia cũng đầy rẫy ra đấy. Sự việc không đến mức nghiêm trọng em đừng truy cứu nữa.

Hạo Hiên không muốn Trạch Nhân lún sâu vào những chiêu trò bên lề, anh tự hào khi hắn đã tự xử lý được scandal. Nhưng tính khí của Trạch Nhân xưa giờ nóng nảy, thủ đoạn, nếu anh không gàn hắn sớm chỉ sợ tên này được thể trả thù.

-Được rồi, anh đã nói vậy thì sắp tới em có làm gì cậu ta anh cũng giữ vững suy nghĩ này cho em!

Trạch Nhân tức giận, hắn rào trước với anh.

-Nhân! Em dám làm bừa xem!

Hạo Hiên cau mày. Hắn đùng đùng bỏ đi. Cái tên này giờ chẳng chịu nghe lời anh nữa.

Trong lòng hắn chính là cảm thấy bực bội. Sự phân biệt đối xử của anh giữa hắn và cậu ta làm hắn thấy mình đúng là bị thất sủng. Anh chẳng quan tâm chăm bẵm hắn như trước, hắn có thể nhịn. Nhưng hắn bị Vương Thương chơi xấu anh lại dửng dưng đến vậy. Nếu đổi vị trí ngược lại anh sẽ thế nào, có phải không đánh hắn một trận thì cũng phạt hắn thể lực mệt đến lả người đúng không?

Thù này hắn ghim, Trạch Nhân cùng với ekip của mình tìm tài liệu đen của Vương Thương. Không có chuyện con người mà trong sạch 100% được. Bất cứ ai cũng sẽ có điểm yếu. Chỉ cần hắn nắm thóp được Vương Thương, hắn sẽ nhả tin cho cánh báo chí thêu dệt nên một chuỗi những drama dài tập.

Ba ngày sau, với đầu óc tinh quái của mình hắn đã có trong tay hai thứ có thể hại được Vương Thương. Thứ đầu tiên hắn muốn sử dụng để dằn mặt cậu ta chính là các mối quan hệ bên ngoài của Vương Thương.

Cậu ta chơi với một nhóm bạn gồm mấy cô nàng hot girl mạng, hắn đã từng trải qua lần bị chơi xấu, kinh nghiệm tích tụ đầy mình. Sau lần đó hắn cũng tuyệt đối né tránh những cô nàng hot girl đang muốn nổi tiếng. Không hẳn 100% những cô nàng hot girl mạng đều xấu, nhưng có nhiều thành phần vì muốn nổi tiếng mà bất chấp chiêu trò.

Trong đấy có việc kết giao với những nghệ sĩ đang nổi để đánh bóng tên tuổi. Đối với Vương Thương có thể là chơi cùng nhóm bạn bè quen biết nhau, cậu ta chẳng có gì phải lợi dụng mấy cô nàng đó, nhưng ý đồ của họ thế nào ai mà biết được.

Dù đang bận hàng loạt dự án cá nhân cũng việc tuyên truyền phim, tham gia các hoạt động cùng Tuấn Thần nhưng Trạch Nhân chẳng quên nổi Vương Thương.

Hắn cho người liên lạc với một nàng hot girl trong đám bạn đó để tung ra những hình ảnh ăn chơi của Vương Thương. Ngay cả tin nhắn rủ rê bạn bè tụ tập cũng bị bung bét.

Cô nàng kia đạt được nguyện vọng, thành công gây được sự chú ý. Mặc cho fan Vương Thương có bênh thần tượng lao vào chửi bới ả cũng chẳng sợ. Vì mục đích nổi bất chấp đã được hoàn thành. Thêm nữa hình ảnh bằng chứng tung ra đều là hàng thật 100%, không phải vu khống.

Công ty họp bàn giải quyết scandal cho Vương Thương. Hạo Hiên phải chi tiền ra để cánh báo chí đè tin tức này xuống, đẩy thông tin về CP huynh đệ của Tuấn Thần, Trạch Nhân và tin tức Dương Hiên sẽ tổ chức cho gà nhà một buổi đại nhạc hội chung lên.

Tiêu Dương hạ lệnh quản lý của tất cả các nghệ sĩ phải kiểm soát và nắm bắt thông tin các mối quan hệ bên ngoài của họ để công ty dễ bề xử trí nếu có scandal nổ ra. Anh không cho phép nghệ sĩ của công ty dây dưa đến những cô nàng lợi dụng danh tiếng đấy nữa.

Vương Thương phải giao nộp điện thoại, khai báo tất cả những mối quan hệ cho quản lý để trình lên các sếp, đồng thời danh sách bạn bè trong tài khoản kín của cậu ta cũng bị thanh lọc.

Đại diện Vương Thương đứng ra đăng bài thừa nhận Vương Thương có tham gia những buổi tiệc đó, nhưng chỉ là giao lưu bạn bè thông thường, tin nhắn cũng là bạn bè rủ nhau đi chơi chứ không phải hẹn hò cùng lúc nhiều cô gái, tổ chức buổi ăn chơi sa đọa như những gì bị đồn thổi.

-Tranh thủ scandal này luyện fan cũng được.

Hạo Hiên chẳng ngờ học trò mình bỗng chốc dính scandal, nhưng anh trải qua nhiều năm trong giới, trong những scandal tinh lọc ra fan tử trung, hết mình vì idol. Dạng fan này sẽ bất chấp tất cả để bên cạnh thần tượng.

Trạch Nhân tâm trạng rất tốt, hắn thấy Vương Thương lao đao, bị chỉ điểm trên các mặt báo mà cười thầm trong lòng. Này thì thích tranh top với hắn, này thì thích chơi xấu hắn. Phen này hắn cũng phải cho Vương Thương lên bờ xuống ruộng.

-Đừng bảo là em làm?!

Tuấn Thần hỏi Trạch Nhân, mấy hôm nay cậu để ý hắn hành động rất lạ thường. Hai người vẫn đang phải bám vào nhau để tạo hiệu ứng cho phim, đồng thời còn kiếm tài nguyên đôi.

-Em làm đó.

Trạch Nhân ghé vào tai Tuấn Thần nói nhỏ.

-Em ăn ở kiểu gì vậy? Cùng công ty với nhau sao cứ phải cạnh tranh bẩn như thế?

Tuấn Thần nghe hắn ngang nhiên thừa nhận mà giật mình. Cậu vốn chỉ thuận miệng hỏi thôi chứ không có ý chụp mũ cho hắn.

-Cậu ta xấu tính trước thì em xấu tính lại thôi. Sinh ra em đã sân si rồi.

Trạch Nhân không phải dạng dễ nhắm mắt bỏ qua như cậu, hắn chẳng cần phải giả vờ đóng cái vai lương thiện hiền lành, bị người khác chơi xấu mà chẳng làm gì.

-Nhân, anh Hiên gọi điện bảo lát xong việc về công ty gặp anh ấy.

Trợ lý vào bảo với Trạch Nhân.

-Cậu bảo với anh ấy tôi bận rồi, không có thời gian.

Trạch Nhân biết đang tự dưng Hạo Hiên gọi mình về gấp là vì chuyện gì. Hắn không thích về, để xem anh sẽ thế nào.

-Anh Hiên gọi thì về đi. Em đừng có chọc giận anh ấy nữa.

Tuấn Thần khuyên nhủ. Chính cậu cũng từng bị hắn giở thủ đoạn, con người này trước sau thật khó thay đổi.

-Em không thích. Thời gian rảnh em còn cần nghỉ ngơi. Anh bớt lo chuyện bao đồng đi, rảnh rỗi thì ngâm cứu tiếp kịch bản sao tác CP của hai đứa đi. Cũng may mà Yên không remake, nghĩ đến cảnh đóng yêu đương với anh chắc em xách dép chạy.

Trạch Nhân đánh lảng sang chuyện khác. Nhưng ý hắn cũng trùng với ý cậu, nếu như đích thân Thanh Trà biên kịch, mấy ông lớn đều nhúng tay, họ đều khó lòng mà từ chối dự án này. Nhưng chuyện bảo hai người đóng đam mỹ quả thật Tuấn Thần diễn không nổi.

Khuyên không được em trai, cậu chẳng thể làm gì. Ai bảo mình không có quyền động đến hắn. Tên này cho dù có ương thế nào chăng nữa, người duy nhất có thể trị hắn chỉ có mình Hạo Hiên.

Nhận được thông báo từ trợ lý của hắn báo cáo lại, Hạo Hiên nóng mặt. Xem ra giờ hắn trở lại đỉnh cao rồi, anh gọi về cũng chẳng buồn nghe.

Hạo Hiên muốn chờ xem hắn có chịu nhượng bộ không. Ngày thứ hai anh vẫn cho người gọi hắn. Nhưng Trạch Nhân thoái thác với đủ lý do.

-Xem ra bây giờ muốn gặp được em còn khó hơn cả lên trời.

Trạch Nhân đang ngồi trong phòng hoá trang giật mình khi thấy Hạo Hiên bước vào.

-Hoạt động sau em không cần phải tham gia. Công ty huỷ rồi.

Hạo Hiên nói.

-Sao lại huỷ? Huỷ lúc nào không báo với em?!!!

Hắn đứng dậy nhìn thẳng vào mắt anh. Hạo Hiên vẫn giữ trạng thái điềm tĩnh, anh biết tên này nghe xong kiểu gì cũng phát cáu.

-Vừa huỷ xong. Công ty đẩy người khác đi thay, cho Vương Thương tham gia.

Hạo Hiên thông báo cho hắn.

-Cậu ta là cái gì mà ngang nhiên tranh của em?!!!

Hắn bực dọc. Tuy rằng đó là hoạt động công ích nhưng không thể nào để mất trắng vào tay Vương Thương được. Hoạt động công ích tuy không được tiền nhưng sẽ có tiếng, đồng thời cũng dễ gây hảo cảm với người ngoài.

-Là nghệ sĩ của Dương Hiên.

Hạo Hiên nhấn mạnh lại cho hắn.

Hắn nghe xong biết anh muốn nói đến điều gì. Anh đang muốn cho hắn thấy vị trí của mình là ở đâu. Hắn dưới trướng Dương Hiên, do anh trực tiếp phụ trách, mọi tài nguyên của hắn anh đều có thể nhúng tay vào. Hắn lấy lý do bận công việc để phớt lờ mệnh lệnh của anh, vậy anh sẽ cho hắn thấy anh hoàn toàn có thể tước tài nguyên trong tay hắn đi.

-Theo anh về công ty.

Hạo Hiên đích thân đến "đón" hắn. Anh ngồi riêng một xe, hắn ngồi xe cùng trợ lý. Hắn khó chịu, bực dọc, tra hỏi xem chuyện cho Vương Thương tham gia hoạt động của hắn là thế nào.

Đứng trước mặt anh, Trạch Nhân chẳng nói chẳng rằng, chỉ trưng ra bộ mặt phật ý, hậm hực.

-Em giờ nổi quá rồi nên không cần biết đến lệnh sếp là thế nào đúng không?

Trạch Nhân ngập ngừng, hắn chưa từng nghe anh mang cái mác "sếp" ra doạ mình. Trước đến nay vì anh chưa từng lấy danh phận, địa vị ra dằn mặt hắn, vậy nên trong lòng hắn anh vẫn luôn như một người thầy, một người anh. Ngay cả thời kỳ đóng băng hoạt động, tưởng như chẳng còn cơ hội quay lại làng giải trí nữa, cũng là vì hắn mong mỏi ở người anh, người thầy này có thể nhìn đến mình lần nữa, thấy tố chất mà chẳng ai thấy ở hắn nâng đỡ cho hắn con đường quay lại.

Giờ hắn đã thành công lội ngược dòng, nhưng hình như anh cũng chẳng muốn làm anh Hiên của hắn nữa, chỉ còn danh xưng "sếp" Hạo Hiên mà thôi.

Đúng là nghệ sĩ với công ty quản lý lấy đâu ra tình thân.

-Em đã làm sai, đã hại đồng nghiệp, anh gọi em về em còn không chịu nghe, em giờ làm ông vương ông tướng, muốn anh phải phục tùng theo em mới được?

Hạo Hiên cao giọng mắng hắn.

-Cho em quá nhiều quyền lợi rồi nên em sống đúng như một siêu sao phải không? Nếu đã thế thì sắp tới bớt lịch trình đi còn có thời gian nhìn đến mặt mũi người khác!

Hạo Hiên doạ hắn.

-Em xin lỗi.

Nghe đến ba chữ "bớt lịch trình" hắn lo sợ. Bởi nay anh có thể đưa tài nguyên công ích của hắn cho Vương Thương, mai anh cũng có thể chuyển qua cho nghệ sĩ khác. Trạch Nhân vẫn chưa thay đổi, không ngủ quên trên danh vọng, hắn vẫn luôn đặt sự nghiệp của mình lên trước, nhịn trước anh, còn hơn nhịn trước hàng nghìn người ngoài kia.

-Anh không phải chưa từng cảnh cáo em không được trả thù sao em còn làm?

Hạo Hiên hỏi hắn.

-Em xin lỗi.

Trạch Nhân chỉ lẳng lặng cúi đầu. Hắn không phục, nhưng khi anh lấy chuyện tài nguyên ra đe doạ, hắn chẳng còn muốn cãi vã với anh.

-Chống tay lên bàn.

Trạch Nhân ngửng đầu, hắn thật muốn hạnh hoẹ anh, Vương Thương chơi xấu hắn thì anh không ngó ngàng tới, đến lượt hắn thì anh muốn đánh đòn.

Nhưng nói ra thì sao? Anh lại giận, có thể đánh hắn nặng tay hơn, cũng có thể lại đem tài nguyên của hắn cấp cho "gà cưng" của anh.

Trạch Nhân đứng đúng tư thế anh yêu cầu, anh muốn đánh bao nhiêu thì đánh. Dù sao cũng là bênh vực cậu ta rồi trút lên người hắn mà thôi.

-Bao nhiêu cái?

Hạo Hiên lần này cho hắn lựa chọn. Nhìn điệu bộ của hắn là đang tức tối nhưng giấu trong lòng.

-Đánh đến khi nào anh hết giận thì thôi.

Trạch Nhân đáp. Đây rõ ràng là hắn đang giận anh chứ không phải anh đang giận hắn.

-Anh đang hỏi em nhận phạt bao nhiêu?

Hạo Hiên không hài lòng khi hắn trả lời như vậy. Anh đặt dây lưng trên mông hắn, ý muốn nhắc hắn đừng nên nói bừa.

-100.

Hắn nói một con số mà chính mình cũng chẳng ngờ tới.

-Do em nói.

"Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát"

"Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát"

"Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát"

"Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát"

"Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát"

Liên hoàn dây lưng vụt trên mông hắn, Hạo Hiên đánh thẳng tay, còn không chừa ra thời gian để hắn nghỉ. Đánh liên tiếp thế này mông vừa nhức vừa rát rất khó chịu. Trạch Nhân cứng đầu cố gắng nhịn đau, cắn chặt răng không phát ra tiếng. Mặt nhăn nhó, mắt cũng đỏ ngầu, hai tay nổi đầy gân xanh.

Hắn giận lẫy tuỳ ý nói ra một con số, anh cũng chẳng hỏi lại, cứ như vậy đánh xuống. Hắn sẽ không xin tha, cũng chẳng tránh né. Đúng là động đến Vương Thương, trong mắt anh hắn chẳng còn là gì.

"Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát"

"Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát"

"Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát"

"Chát" "Chát" "Chát" "Chát" "Chát"

50 dây lưng hạ xuống mông, hắn ôm theo nỗi hận giấu kín trong lòng. Anh đã từng nương tay một cái nào chưa? Hay là anh cứ như ban đầu hành hạ hắn?

Trạch Nhân lấy đâu ra hy vọng anh sẽ mủi lòng, vì rõ ràng anh là sếp lớn, còn hắn chỉ là nghệ sĩ. Người ta có thể nay thích người này mai thích người khác. Chuyện sếp lớn đổi gu đâu phải hắn không biết, còn lấy làm lạ kỳ.

Hắn có muốn hay không cũng phải thừa nhận, Vương Thương được anh ưu ái hơn hắn rất nhiều.

Chưa từng bao giờ hắn muốn bản thân mình bị cậu ta chiếm sóng, giờ thì hay rồi, nguyên một chương đều là nhắc đến cái tên đó. Cậu ta bình an vô sự, cùng lắm là chìm với scandal hắn trả đũa mà ra, còn hắn, mở đầu bị hại kết thúc bị đánh. Cho dù không muốn so sánh cũng thấy Vương Thương hơn hắn rất nhiều.

Chắc mọi người đều cho rằng hắn làm sai khi trả thù cậu ta. Ngay cả Tuấn Thần có lẽ cũng cảm thấy vậy. Hắn sẽ không ăn miếng trả miếng, nếu như Hạo Hiên cho hắn một sự đền đáp xứng đáng. Anh một câu bênh vực hai câu bao che cho cậu ta, còn cảnh cáo hắn không được làm bừa. Cuối cùng ong chúa ra mặt, người hắn chịu hàng trăm ngàn vết ong đốt. Anh đánh không ngừng nghỉ như thế chẳng mệt, còn hắn thì rất đau...

-Định bướng đến lúc nào?

Hạo Hiên ngưng tay hỏi hắn.

-Anh đánh cho đủ đi.

Dù phía sau run rẩy hắn vẫn mạnh miệng.

-Tự chuốc khổ vào mình. Về đi.

Hạo Hiên đặt dây lưng lên bàn.

-Anh bảo em nói ra con số, em nói rồi thì anh đánh đi. Nay anh đánh đủ cho em, một roi cũng đừng có thiếu!!!

Trạch Nhân ngang ngược cầm dây lưng dúi bằng được vào tay anh. Hạo Hiên tức mình ném mạnh xuống đất.

-Tôi bảo cậu về! Đây là lệnh!!!

Hạo Hiên chỉ tay, hắn bị anh đuổi thẳng cổ. Trạch Nhân siết chặt hàm, vừa tức vừa vì nín nhịn cái đau. Hắn khập khiễng rời khỏi, đã là lệnh của sếp, hắn dám cãi sao?

Tài xế đưa hắn về khu chung cư, Trạch Nhân không phải nằm một mình trong phòng, còn có Hình Nhân vẫy đuôi chạy nhảy xung quanh hắn.

-Tao chỉ nuôi mình mày thôi, để mày đỡ phải đố kị với đứa khác.

Hắn xoa đầu Hình Nhân, nói cho nó nghe cũng là tự giễu chính mình. Nếu như nuôi thêm một con chó khác, khi Hình Nhân và nó xảy ra xung đột hắn sẽ bênh đứa nào đây. Tốt nhất để cho Hình Nhân độc sủng, chẳng phải tủi thân vì chủ nhân thiên vị...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net