Ngoại Truyện: Daddy và Bé Con (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Viễn Hạo quả thật xem Cẩm Băng Băng là nữ hài tử. Chẳng những bế cô vào bồn tắm rửa sạch sẽ, mà còn lấy ra một bộ váy ngủ màu tím nhạt, giúp cô y phục chỉnh tề.

Bộ váy rất xinh, cổ váy chữ V hở một phần hai bầu ngực trắng tươi, chân váy ngắn để lộ hai phần ba bờ mông lằn tím đen, phía dưới là cặp đùi thon trắng nõn. Phụ kiện kèm theo còn có kẹp tóc tai mèo và một đôi kẹp nhũ hoa đính nơ tím.

Vừa tắm nước nóng xong, gò má mỹ nhân vốn đã ửng hồng, dần dần chuyển sang màu đỏ, khuôn mặt cô càng lúc càng nóng. Đến lúc cậu muốn giúp cô mặc chiếc quần lót rung, Cẩm Băng Băng liếc nhìn điều khiển, đưa mắt dán chặt xuống sàn nhà, giọng nói rất nhỏ:

_ Daddy... đừng... đừng dùng vật đó...

_ Bé con hư, không muốn mặc quần lót? Hửm?

Cậu khoanh tay, nhếch môi châm chọc.

_ Daddy... lấy... lấy quần lót loại thường cho bảo bảo.

Tổng Tài Tỷ Tỷ uỷ khuất lắp bắp cầu xin.

_ Ý của bé con là, bé con rất chán ghét chiếc quần lót Daddy chọn?

Con mẹ nó Trần Viễn Hạo! Ngươi sao có thể mặt dày nói rõ từng câu từng chữ như vậy? Cẩm Băng Băng đang thầm mắng chửi mười tám đời tổ tông tên Alpha siêu cấp biến thái.

_ Daddy, Daddy thừa biết Băng Nhi không có ý đó....

_ Ừ, nãy giờ Daddy đùa với bé con một chút thôi. Nhưng bé con nên biết hậu quả của việc chống đối Daddy?

_ Daddy, mông bảo bảo vẫn còn sưng, rất đau a!

_ Ân, cái mông biết đau mà bướng?Xem ra Daddy giáo huấn bé con chưa đủ nặng...

Cậu nghiêm khắc trầm giọng nhướn mày, lập tức kéo băng ghế dài ở góc tường ra giữa phòng, mở ngăn tủ lấy ra một cây chải bồn tắm đầu tròn làm bằng gỗ màu nâu nhạt.

Chuẩn bị dụng cụ xong xuôi, nam nhân dứt khoát kéo tay Băng Băng, buộc cô trở về tư thế nằm sấp trên đùi cậu. Thấy cậu thực sự giận, Tổng Tài Tỷ Tỷ mềm giọng đáng yêu năn nỉ:

_ Daddy à bảo bảo xin lỗi! Bảo Bảo sai rồi.

_ Ân, bé con không muốn mặc thì ăn đòn nát đít rồi mặc cũng chưa muộn.

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP"
"AHHHH!! AHHHH!!!!"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP"
"OHHHHH!!! OHHHHH!!!"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP"
"OWIE! OWWIEE!!!"

Bàn tay đều đều ba ba bốp bốp vỗ xuống Cẩm Băng Băng cái đít nở hoa.

_ Bé con, Daddy sẽ đánh đến khi nào thấy đủ thì dừng!

_ Daddy ác độc. Bảo bảo mới bị phạt mộc thước, mông hiện tại toàn lăn roi màu tím đen. Daddy còn muốn đánh tiếp... Á!!!! HUHU!!!

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!!!!"
"OHHHH!! OWWIE!!!!"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!!!"

"UI DA!!! AWWWW!!!!!!!"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!!!"
"Ố Ô Ô! OH!! OHH! Daddy!!!! Ô Ô HUHU!!!!"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!!!"
"AI UI!!! Daddy!!! Nhẹ tay thôi!!"

Đáng thương cho cái mông xinh đẹp của Cẩm Băng Băng. Cô càng cầu xin thì tiếng vỗ mông phía sau phát ra càng lớn!

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!!!!"
"NGAOOOO!!!! AUUUUU!! OHHH!"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!!!!"
"AHHHHH!!! OWWWW!! HUHU!"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!!!"
"Á HUHU!! OHHH!!!! OHHH!!"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!!!"
"AI UI! OWWWIE! OWIE!!!"

_ Daddy, hức... Bảo Bảo đau... AH!!

Cậu im lặng, nhưng mông đít của cô có thể cảm nhận rất rõ bàn tay người kia "vỗ" xuống mạnh hơn rất nhiều so với lúc mới bắt đầu. Trái đào bầm đen lại ửng đỏ, thịt mông sưng nhô cao.

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!"

"AU! AH! AH! OW! OH! OH! OH!

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!"

"AI UI!! Đau!!! AHHHH! OW! OWIE!"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!!!"

"AHHH!! OW!! OW! AU!! OHHH!!!"

Đôi chân Băng Băng bắt đầu giãy dụa đạp đạp trong không khí. Trần Viễn Hạo lúc đánh đòn cô dĩ nhiên chẳng bao giờ cho phép việc đó xảy ra quá lâu, cặp đùi dài cơ bắp kẹp chặt bắp đùi mềm mại.

_ Bé con đừng náo! Em cần phải học cách phục tùng Daddy.

_ Hức, hức, Daddy! Ban nãy bảo bảo sai rồi. Daddy tha bảo bảo đi!

_ Hở? Đã thừa nhận làm sai còn xin tha. Vậy Daddy để trưng cho vui hay gì?

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP! BỐP!! BỐP BỐP!! BỐP!!"

"OW! OW!! OHHH! UI DA! AU!!"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP! BỐP!! BỐP BỐP!! BỐP!!"

"NGAO! Ù!! OHH! AW! AW! HUHU!!! HUHU!!"

_ Trả lời Daddy, hư thì phải thế nào?

Cậu vừa lạnh giọng hỏi vừa nhẹ nhẹ khẽ khẽ roi bản tròn vào hai "chiếc bánh bao hấp". Cẩm Băng Băng hiểu được, giáo huấn bây giờ mới chính thức bắt đầu.

_ Hức, hư thì nên được dạy dỗ thưa Daddy.

"BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH!"

"Á HUHU!! WOWIEEEE!!"

"BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH!"

"NGAOOOOO!!! AUUUU!!! OHHHH!"

Cậu vụt năm hạ liên tiếp xuống cánh mông phải, sau đó lại nhanh chóng đánh năm hạ vào mông trái. Từ ngày cùng cậu dọn đến Học Viện, cây bàn chải bồn tắm bằng gỗ này vốn không bao giờ được sử dụng, cứ tưởng nó sẽ luôn nằm gọn gàng trong ngăn tủ, chẳng ngờ lần đầu tiên cậu dùng nó là để đánh sưng mông cô.

"BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH!... BÁCH... BÁCH!!! BÁCH!!!"

"OW! AHH! AH! AI UI! AI UI!"

"BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH! BÁCH!... BÁCH... BÁCH!!! BÁCH!!!"

"OHHH!! Á! Á! ỐI MẸ ƠI ĐAU! ĐAU!! OHH! OHH!"

Roi gỗ bản tròn nặng nề khẽ xuống mỗi bên mông đít sưng run cầm cập năm lần. Cánh mông phải khổ sở ăn năm roi, lại đến cánh mông trái chịu chung số phận. Khẽ cánh mông trái đúng năm lần thì cậu lại chuyển sang khẽ cánh mông phải.

"BÁCH BÁCH BÁCH BÁCH BÁCH"

"AI ÔI! AI UI ÔI! OH! OH! OH!

"BÁCH BÁCH BÁCH BÁCH BÁCH"

"AHH! Á ĐAU QUÁ! ĐAU QUÁ!! OH!"

"Ố OH! OH! OH! HUHU! OHH! OW! AW! AWWW! HUHU!!"

Được khoảng tám mươi hạ, cũng là lúc hai cánh mông Băng Băng mọc thêm hai viên thịt tròn tím rịm, cậu tạm thời ngưng đánh, ôn nhu xoa bóp kem dưỡng da mông cho cô. Chỉ có tiểu gia hoả trong lòng vẫn còn khóc nháo rên rỉ.

_ Bé con, giờ Daddy mặc quần lót cho bé con được chưa?

_ Ân.. Ô Ô!! OWW! OH OH!! HUHU!! Ô Ô!! HUHU!!!

Tổng Tài Tỷ Tỷ rất khâm phục độ biến thái của Alpha. Đúng là cái gì cũng có thể nói ra được!

...

Buổi sáng đến lớp, Băng Băng phải nằm ghé người lên bàn nghe giảng suốt hai tiếng đồng hồ. Trong một lớp dạy Omega sẽ luôn luôn có vài nữ sinh "ngồi nghe giảng" với tư thế nửa đứng còn nửa người trên ghé trên bàn học , lý do là lý-do-mà-ai-cũng-biết. Ngoại trừ lúc thực hành ngồi lượng mông, giáo viên và giám thị sẽ không quản.

Sau khi đánh nát mông con gái nhà người ta, cái tên đại ma đầu háo sắc còn dùng kẹp nhũ hoa và bật điều khiển kích hoạt quần lót rung để hành hạ cô đến phát điên, còn trên giường mây mưa đến ba bốn lần mới chịu dỗ cô ngủ. Chẳng những mông đùi mà cả hai bầu ngực, hoa nguyệt, cúc hoa của Băng Băng đều đau nhức triền miên.

Flash Back

"Bé con, xoay mông ra đây. Daddy muốn xem nay dạy dỗ bé con đủ chưa."

"Ưm Ahhh!!!! Ân Daddy!!"

Hài tử chân đứng không vững, cánh hoa cùng nhuỵ hoa bị quần lót rung chà sát rất khó chịu, đôi nhũ hoa sưng đỏ căng cứng, tiếng nữ hài rên la trong tuyệt vọng càng khiến cậu hứng thú nhiều hơn, muốn trêu chọc cô lâu một chút.

Mắt to tròn ngấn lệ ươn ướt, Băng Băng cẩn thận xoay lưng, hai tay cuộn gấu váy đến eo, sau cùng đặt bàn tay trên ghế gỗ người kia đã chuẩn bị sẵn. Đít vú bầu bĩnh, đỉnh mông và thịt mông dưới nhô cao, trần trụi da thịt cứ thế đập vào đôi mắt sói tham lam.

Thấy cô vợ ngốc đang ngại ngùng cuối gằm mặt, Viễn Hạo bật cười hắng giọng nhắc nhở, cầm điều khiển tăng chế độ rung:

"Bé con, tối nay ngươi cũng ăn đòn không ít đi?"

"Ưm... Ahhhh... Ohhh! Bé con hư, Daddy xem... xem cái mông đã được dạy dỗ đủ chưa...Ohhhh!! Ưm"

"Ân, cuối người xuống thấp một chút nữa, chân duỗi thẳng, Daddy kiểm tra thí thí."

"BỐP! BỐP!"

"AWWW!!! Ưm!!! Ohhh!!!"

Mỗi cánh mông in dấu năm bàn tay, Băng Băng cắn môi chịu đựng, chính mình điều chỉnh tư thế đứng khom lưng vểnh mông.

"Không cho cắn môi!"

"BỐP! BỐP! BỐP! BỐP!"

"AWW!! ƯM!! AHHH!! Ân Daddy!"

"Cái mông đít này... sưng cũng thật to. Haha!"

"BỐP! BỐP!"

"Ô! OH! Daddy! Đít bảo bảo nát luôn rồi ah! OHH!!"

"Haha! Bé con, sao em lại dễ thương vậy chứ?"

"BỐP! BỐP! BỐP! BỐP!"

"OH! ƯM~!!! AH! Ô! OW!!"

"Còn nữa, hai phiến thịt co dãn đàn hồi rất tốt nha."

"BỐP! BỐP! BỐP! BỐP! BỐP! BỐP! BỐP! BỐP!"

"OH! AWW! ƯM! ÁHHH!! ÁHHH!"

Tét mông sướng tay, Trần Viễn Hạo đổi phương pháp hành hạ, bóp mạnh mỗi bên mông mấy cái liên tục.

"Hức, hức. Daddy, tay Daddy quả thật làm bằng sắt mà! Ohhh!!!"

"Đều tại da thịt Băng Nhi vừa mềm vừa ngọt đến sâu răng. Hahaha!"

"BỐP! BỐP! BỐP! BỐP!"

"UI DA! UI DA! Daddy! Daddy kiểm tra mông xong chưa?"

"Ơ? Còn chưa biết đít bảo bảo ăn đòn đủ chưa mà?"

"BỐP! BỐP!"

"Oh! Ố!! Khám lâu vậy sao Daddy?"

Đít vú và đùi mỏi nhừ đến tê dại, Băng Băng thầm cầu nguyện cái tên biến thái này sẽ mau chóng kết thúc hình phạt.

"Ừ, Daddy cần suy nghĩ mười.lăm.phút để kết luận là dừng hay sẽ tiếp tục dạy dỗ bảo bảo thêm."

"BỐP! BỐP! BỐP! BỐP!"

"Ô! OH! OW! UI DA! Sao lâu vậy Daddy?"

"Ân, thế thì lâu thật. Vậy thì hai.mươi.phút nhé?"

"BỐP! BỐP! BỐP! BỐP!"

"Ô! OHH! AI ÔI! AI ÔI!"

"Hay bảo bảo muốn Daddy giảm.thời.gian còn ba.mươi.phút?"

"Không! Hai mươi! Hai mươi phút được rồi Daddy! Huhu!"

Hai mươi phút trừng phạt theo thời gian quy định bắt đầu, đại sắc lang bấu chặt hai cánh mông nở hoa khiến cô đau đến trào nước mắt, tiếp tục vỗ bành bạch xuống trái đào căng mọng thâm đen.

"BỐP! BỐP! AI!!! BỐP BỐP! AI UI!!"

"BỐP! BỐP! OH! OH! BỐP BỐP BỐP! AW! AH! Á ĐAU QUÁ!"

"BỐP! BỐP BỐP BỐP BỐP! OH! OH! OWW! Daddy!! OHH!"

"BỐP! AW! BỐP! OH! BỐP! OH! BỐP! AI UI! BỐP! HUHU! Hức!"

Năm phút chậm chạp trôi qua, mông vốn dĩ đã nóng hâm hấp càng lúc càng nóng. Cẩm Băng Băng ăn khổ không ít, cặp mông vặn vẹo đong đưa trước mặt Daddy. Nam nhân thích thú khẽ cười, dùng cả hai bàn tay sắc lang bóp nắn, nhào nặn đôi thí thí run bần bật, đang co rút liên hồi.

"AWWW! Ối mẹ ơi đau! Daddy! Daddy bóp mông bảo bảo nhẹ thôi mà!  OW! OWW!"

"Bảo bảo muốn chống đối với Daddy?"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP! BỐP! BỐP!"

"OW! OHH! Ô! OHHHH! AHHHH! OWWIE!!! OWWIEE!!! Không! Không có! HUHU!"

"Ừ, bảo bảo ngoan! Hư là phụ thân sẽ cởi quần tét đít."

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP! OH! OH! HUHU! OH! OH!!"

Trần Viễn Hạo thừa hiểu tầm quan trọng của việc đánh đòn nhắc nhở trước khi dỗ Omega đi ngủ, nên cứ đều đều nâng bàn tay lên cao rồi nặng nề hạ chưởng ấn xuống mông đít người thương.

"BỐP! Ố OH OH! Đau quá Daddy ơi!"

"BỐP! BỐP! AU! AU! Daddy ơi bảo bảo đã biết sai rồi mà!"

"BỐP! BỐP ! AW! OH! Daddy điểm nhẹ chút!! HUHU!"

Cẩm Băng Băng gào khóc van xin cậu tha thứ. Cái mông đít sau hai mươi phút bị vỗ qua vỗ lại đến huỷ dung, phiến thịt sưng to trĩu nặng, đôi chân ngọc cũng run theo, đứng không vững.

"Bảo bảo, bữa nay đến đây thôi. Daddy suy nghĩ xong rồi, không tét mông bảo bảo nữa."

Nói xong lại nhẹ nhàng bế cô lên giường, nhu nhu vuốt ve quỷ khóc nhè cái thí thí trọng thương.

"OH! OH! Đồ Alpha xấu xa! Đợi anh nghĩ xong thì mông em đã nát hết rồi nè!"

...

"Oww! Owie! Owie! Đau đít muốn chết! Ow! Owie!"

Cẩm Băng Băng bầu ngực không còn phải đeo kẹp nhũ hoa, quần lót rung cũng được cậu giúp cô kéo xuống ngang đùi, nhưng đôi mông nóng hâm hấp bỏng rát sưng vù, nhũ hoa cùng hoa nguyệt phía dưới bị kích thích đến sưng đỏ lên. Tổng Tài Tỷ Tỷ khóc mếu nằm úp sấp trên giường, hai tay ôm gối.

"Bảo bối ngoan, Alpha thoa thuốc mỡ cho bảo bối."

Bàn tay nam nhân thuần thục tinh tế, ôn nhu tán thuốc mỡ mát lạnh lên hai mảng thịt sưng thâm đen. Cái mông có chút dễ chịu, nhưng Omega vẫn không nhịn được tiếng rên rỉ sau khi ăn đòn nát đít:

"Ow! Owie! Ow! Ow!! Alpha, sau này anh đừng kiểm tra mông em nữa nha! Huhu! Ow! Ow! Au!"

Cái mông cô lắc lắc, đung đưa nương theo bàn tay cậu làm nũng. Trần Viễn Hạo có chút mềm lòng, vẫn phải nhắc nhở:

"Bé ngốc, việc Alpha khám mông cho Omega sau khi đánh đòn không phải là việc em có thể quyết định. Tách chân ra, mông đít vểnh cao lên."

Cậu nhắc nhở cô giữ vững tư thế, tiếp thục bôi thuốc lên hai miếng "thịt ba chỉ nướng".

"Ow! Oh! Nhưng... nhưng mà.. huhu.."

"Hửm?"

Mỹ nam tử tiếp tục xoa mông cho cô vợ nhỏ, bình thản chờ đợi.

"Đợi anh khám mông xong thì... thì cái mông của em đã bị anh vỗ mạnh gần ba trăm hạ rồi a! Huhu! Ow! Ow!"

Sau hai mươi phút suy nghĩ, dù cậu quyết định ngưng đánh, đôi mông đáng thương vẫn sưng thêm mấy vòng a!

"Khụ... haha! Omega, em thật đáng yêu nha."

Trẫn Viễn Hạo nén cười đến nội thương, cưng chiều ôm bảo bảo, xoa xoa mông an ủi, vẫn không quên trêu chọc:

"Omega, hình như lúc nãy anh đâu có bắt em điểm số? Haha."

"Là .. là do đít ăn đòn đau quá nên vô thức tự nhẩm đếm số bàn tay... Ow! Ow! Đau tưởng chết!"

"Ồ? Vậy "daddy" phải áp dụng phương pháp dạy dỗ này thường xuyên hơn nữa mới được. Haha!"

"Đừng! Không... không cần."

End Flash Back

_ Hừ, tên hỗn đản! Hại lão nương không dám ngồi ghế! Ai! AI! Ow! Đau! Đau chết đi được!

Tiết học thứ hai vừa kết thúc, Cẩm Băng Băng vội vàng đi tới khu vực nghỉ ngơi dành cho nữ sinh. Cô tuỳ ý chọn một căn phòng ở cuối dãy, cài chốt khoá cửa, đứng dạng chân, nhanh chóng cởi quần lót và váy xuống ngang đùi, thật cẩn thận xoa hai phiến mông huỷ dung đang co giật thon thót.

Tuy đã được đắp thuốc suốt một đêm, da thịt cô vẫn đau đến run rẩy. Băng Băng mở nắp lọ thuốc mỡ, nhìn vào chiếc gương phía đối diện, thấy hai quả đào chồng chất vết thương do bản gỗ, mộc thước, roi gỗ tròn để lại, còn có không biết bao nhiêu "bông hoa" sặc sỡ....

Phương pháp dạy dỗ đánh đòn rồi tét mông theo thời gian quy định của Trần Viễn Hạo quả thực rất hiệu quả. Cẩm Băng Băng buổi sáng đi học không dám đặt mông ngồi ghế, giờ nghỉ giải lao liền ôm mông đau vào nhà vệ sinh, tranh thủ xoa, liền nhớ tới ngày hôm trước phạm lỗi bị cậu thế nào nghiêm khắc phạt.

Tên nhóc đó cứ như đi guốc trong bụng cô vậy. Mỗi khu vực nghỉ ngơi đều có sẵn các loại thuốc bôi và dược liệu trị thương, thậm chí có cả bông và cồn sát khuẩn, Trần Viễn Hạo vẫn chu đáo bỏ thuốc mỡ và kem dưỡng da vào túi xách cho Băng Băng.

Mỹ nữ mông sưng vừa nghĩ hoá ra tên này còn có chút nhân tính, lại thấy tờ giấy ghi chú:

"Đi học vui vẻ. Nhớ bôi thuốc giảm đau đúng giờ. Hai tiếng một lần. Không thì về nhà sưng đít."

-Kí Tên: Daddy của Bảo Bảo-

Tổng Tài Tỷ Tỷ hai má ửng hồng, cẩn thận quét thuốc mỡ, cơ mông cô thỉnh thoảng lại co giật, hai cánh mông mỏi nhừ ê ẩm. Vừa nát mông vừa mất thể diện vẫn phải dùng thuốc. Băng Băng biết rất rõ hậu quả của việc không nghe lời Alpha.

*Cốc cốc*

_ Giờ này còn ai ở trong đó?

Tiếng gõ cửa phòng khiến cô giật mình, mỹ nữ nhanh chóng y phục chỉnh tề bước ra ngoài.

Lúc bôi thuốc, Cẩm Băng Băng lại bất cẩn không để ý tiếng chuông báo giờ nghỉ giải lao đã kết thúc.

_ Omega, các bạn vào lớp hết rồi. Sao em còn ở đây?

Nữ giám thị này trông còn khá trẻ, vóc dáng dong dỏng cao, đuôi mắt phượng hơi xếch thật đẹp...

_ Thưa cô, em không cố ý trốn tiết học.

_ Thế thì vì sao?

_ Em... em mải bôi thuốc...

_ Alpha của em là ai?

_ Dạ, em là Omega của Viễn Hạo thưa cô.

Giám thị chăm chú nhìn Cẩm Băng Băng, có vẻ hơi tò mò:

_ À, tôi nghe nói em mới nhập học cách đây không lâu?

_ Dạ, vâng.

_ Dù là học sinh mới, nhưng em cũng là một Omega cấp S. Tôi vẫn phải đưa ra biện pháp kỷ luật thích hợp.

_ Em biết, thưa cô.

Cẩm Băng Băng thất thểu chống tay lên tường.

_ Em làm gì vậy? Tôi chưa hỏi xong mà!

_ Dạ?

_ Đây là lần thứ mấy em phạm lỗi này?

_ Ơ dạ... lần.. lần thứ hai...

_ Hì, tôi hỏi vậy thôi, chứ sổ ghi chú sai phạm và hình phạt Omega đã nhận tôi có xem hết rồi mà.

_ Ơ? Cô... cô đang trêu em?

Tổng Tài Tỷ Tỷ đã giác ngộ! Hoá ra Học Viện này có một Alpha cũng nhây không kém Trần Viễn Hạo!

_ Cô... cô định phạt em thế nào ạ?

_ Hê hê, vậy em muốn tôi như thế nào phạt em?

Haizzz!!! Ngay cả cách chọc ghẹo Omega cũng rất giống tên chủ nhân biến thái kia.

_ Thưa cô, theo quy định của Học Viện thì em sẽ phải nhận năm mươi roi.

Băng Băng thở dài nhìn tới cây chổi lông gà treo ở góc tiền sảnh. Nữ giám thị này thực sự rất gầy, nhưng khuôn mặt nhỏ bằng nắm tay, mũi cao, đôi mắt sắc như mắt diều hâu nhưng cũng thật đẹp.

Lần này cô ấy không có ý đùa giỡn:

"Omega, em nghỉ ngơi quá thời gian cho phép, vào lớp trễ hai lần, lại nghĩ lần này hình phạt chỉ đơn giản là năm mươi cây chổi lông gà?"

...

Phòng trừng phạt Omega của Học Viện ABO:

"Chát! Chát! Chátttt!"

"Ow!!"

"Bốp! Bốp! Bốp!"

"Owie!!"

Nữ sinh để lộ cặp mông trần huỷ dung và nơi tư mật, váy và quần lót đã bị nam sinh kéo xuống cổ chân chỉ hai giây sau khi cô nằm sấp trên đùi cậu.

"Bép! Bốp! BỐP! BA! Chát..!"

"Chát! BỐP! BA ba! Bốp! Bốp!"

"Ahhhh!! Ow!"

Cô gái rên rỉ cố gắng chịu đựng cơn đau nóng ở hạ thể, khuôn mặt cô cũng nóng đến bốc hoả. Alpha ngồi trên ghế gỗ, một tay ấn chặt lưng cô, tay còn lại nhịp nhàng tét mông mỹ nhân.

_ Bảo bảo còn chưa kịp lành thương, đã nôn nóng muốn ăn đòn tiếp?

_ Daddy... Á!

"BỐP! BỐP! BỐP! BỐP! BA! BA!"

Khởi động xong, Trần Viễn Hạo tăng lực đánh tay, Băng Băng giật mình vì đau.

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!!"

"Ô! OH! Daddy! ĐAU! OU! OWIE!"

"BỐP! CHÁT! BỐP! BỐP! BỐP!"

"OH! OU! OH! AHHH!!"

Trán cô lấm tấm mồ hôi, tét mông trừng phạt khác với màn vỗ mông làm nóng da thịt khi cậu mới bắt đầu đánh.

Nam sinh giống như baba nghiêm khắc phạt đòn chính mình hài tử, thấy cô có phản ứng thì xuống tay càng mạnh.

"BỐP BỐP BỐP! BA BA BỐP!"

"AHH! Á! OH! OWIE! OWIE!"

"BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP!"

"NGA~! ƯM! Ô! OH! AUU UI!"

Nữ sinh vùng vẫy lắc lắc cặp mông đau, đôi chân dài săn chắc vùng vẫy trong không khí, rất muốn trốn khỏi bàn tay thép của "baba", chẳng được bao lâu đã bị cậu dùng chân phải giữ chặt.

"CHÁT CHÁT... BỐP BỐP BỐP.."

Thêm mấy chục bàn tay to mạnh mẽ tát xuống bờ mông vốn đã sưng tấy huỷ dung. Đôi mắt to tròn đỏ hoe. Băng Băng sắp khóc thành tiếng.

_ Ô! Ô! Hức! Daddy... Bảo Bảo đau.

_ Nằm im, tiếp tục chống tay xuống đất.

"BA BA BỐP! CHÁT! BỐP! BỐP!.."

Trong phòng trừng phạt chỉ còn tiếng bàn tay Alpha đánh mông đít Omega và tiếng nữ sinh gào khóc ầm ĩ. Bốn bức tường cách âm cực tốt, giám thị ở phòng kế vừa chờ đợi vừa gõ bàn phím làm việc.

"Hức! Daddy! Mông bảo bảo tối qua ăn đòn vẫn còn đau lắm ah! Á! AHH!"

"BỐP BỐP! BỐP BỐP! BỐP! BỐP!"

"Huhu! Hức! Ow! OW! OWIE!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net