Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Trong xe ]
Trịnh Khải: Nai nhỏ, hết đau chưa?
Lộc Hàm: Cũng đỡ rồi báo săn nhỏ
Ngô Thế Huân: Vụ Nhược Khiết em tính xử sao?
Lộc Hàm: Chẳng phải người anh yêu là cô ấy sao? Anh muốn xử sao tùy anh
Ngô Thế Huân: Em... - Anh nói rồi dùng ánh mắt tia lửa nhìn cậu
Lộc Hàm: Khải Khải, tớ...tớ sợ cậu ta. Oa oa oa - Cậu bật khóc
Trịnh Khải: Anh dịu dàng chút cho em nhờ.
Ngô Thế Huân: À...ừ nín đi, chút tôi cho gấu bông
Lộc Hàm: Thật sau? - Lộc Hàm ôm tay Ngô Thế Huân
Ngô Thế Huân: Thật, giờ thì bỏ tay ra khỏi tôi
Cậu bĩu môi rồi buông tay ra
Trịnh Khải: Hahahaaa. Đáng yêu thật
Mười phút sau chiếc xe màu đen nhanh chóng đậu trước cửa biệt thự Wader

Trịnh Khải: Vào nhà đi nai nhỏ
Lộc Hàm: Sehun có hành hạ mình như lúc trước không báo săn nhỏ?
Ngô Thế Huân: Sao em nhớ?? Có phải mấy tháng qua em giả vờ quên không?
Lộc Hàm: Ừ thì tôi nhớ hết, giả vờ quên đó
Ngô Thế Huân: Tại sao em lừa dối tôi?? - Anh nắm chặt cổ tay cậu
Lộc Hàm: Oa oa oa. Nếu tôi không giả vờ chắc giờ này nhập viện rồi. Nhờ đó tôi mới biết anh ngoại tình, vì một người đàn bà mà hành hạ tôi. - Hàm Hàm bật khóc rồi nói
Ngô Thế Huân: Tôi xin lỗi, giờ thì nín đi nhé
Cậu vẫn không ngừng khóc
Trịnh Khải: Anh hai mình cũng đã lên tiếng rồi, nín và ngoan ngoãn vào nhà ăn cơm nào
[ Trong nhà bếp]
Ngô Thế Huân: Ăn cái này, cái này, cái kia đi bà xã
Lộc Hàm: Đây là mơ rồi phải không báo nhỏ
Trịnh Khải: Không biết nữa
Cậu đột nhiên chạy vào nhà vệ sinh ói
Ngô Thế Huân: Gọi cho Tôn Hồng Lôi tới khám cho tôi. Trong mười phút không tới lột da
Người làm: Vâng
Trịnh Khải: Chẳng lẽ có thai??
Mười phút sau:
Tôn Hồng Lôi: Có chuyện gì mà triệu hồi gấp vậy Huân? Làm tôi chẳng kịp thay đồ
Ngô Thế Huân: Khám cho bà xã của tôi coi cậu ấy có thai không?
Tôn Hồng Lôi: Quả thực là có thai. Hình như là sinh đôi. Được ba tháng - Lôi ca bắt mạch cho Tiểu Lộc
Trịnh Khải sặc cơm.
Lộc Hàm: Hả? Em có thai ư?? Sao bây giờ Lôi ca?
Tôn Hồng Lôi: Không nên bia rượu, không nên ăn đồ cay, bla...bla... Cuối cùng không để bị hành hạ. Giờ tôi về với Hưng cừu đây
Ngô Thế Huân: Rồi cậu về đi. Lộc Hàm, từ giờ nếu em còn chạy nhảy để sảy thai anh cho em chết
Lộc Hàm: Hóa ra anh cần cái thai chứ không cần em? Vậy em sẽ phá thai cho anh xem - Cậu mếu
Ngô Thế Huân: Không phải. Anh cần cả hai. Nín đi nào
Lộc Hàm: Trong đây có hai người. Thêm em nữa là ba người. Vậy có nghĩa là anh không cần em??
Ngô Thế Huân: Cần cả ba
Trịnh Khải: Hahahaaa, Nai nhỏ làm mẹ rồi mà vẫn trẻ con😂


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net