Chương 6: Tiếp tục hay dừng lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu cũng tựa như một bông hoa đỏ. Lúc mới thành nụ lại ao ước biến nhanh thành bông hoa đỏ rực khoe sắc như tình yêu nồng đậm. Nhưng một phút chốc lại biến thành tình yêu hóa tàn theo cát vụn. Cho nên... đừng hi vọng rồi chính mình bị vùi vào hố sâu.

Kể từ ngày,trái tim tôi rung động với người con trai tên Ngô Thế Huân, chính mình lại tự đặt ra câu hỏi? Tại sao mình lại cho rằng bản thân chính là đang thích cậu ta. Đi vào thư viện nơi phía tầng cao của trường. Nơi này tuy  đông người nhưng thật sự rất im lặng, những người vào đây đa phần có sở thích thích đọc sách giống tôi cũng có thể là không. Tôi cho là vậy. Hình như câu trả lời của tôi có thập phần kì quái.

Lướt tay trên những dòng chữ sách,tìm kiếm những cuốn sách thú vị, tôi lại ngập ngừng trước dòng chữ " Tình yêu đồng tính có hay không nên được chấp nhận" khẽ chau mày về cái tên của sách,nhà trường cũng đem mấy cái sách này vào trường sao. Tôi khẽ lướt qua tiện thể cầm thêm mấy cuốn sách đã chọn. Lại bỏ lại cuốn sách đó. Tôi cho rằng mình không nên? Cái tôi sợ không phải là mình ghét họ. Mà chính là sợ,bản thân mình là người như vậy. Khẽ thở dài, con đường tôi chọn càng ngày có quá nhiều thứ để tôi bận tâm. Cũng có nhiều thứ khiến tôi nhức óc suy nghĩ, rốt cuộc tôi phải làm sao mới là đúng ?

Buổi chiều thư viện càng thưa bớt học sinh, đa phần người có tiết,người thì đi làm. Còn tôi chỉ là lặng lẻ ngồi tư duy về những cuốn sách mình chọn. Nhưng tâm can lại không chịu tha, cảm giác thập phần khó chịu bao vây. Liền khẽ thở dài, bước chân tới kệ sách nơi cuốn sách đang bao vây tâm trí tôi. Lấy tay nhẹ lướt lên dòng chữ đó,tay tiện thể cầm cuốn sách, liền trở về bàn đọc của mình.

Tan giờ đọc mà bản thân lại không dám thừa nhận những gì ghi trong đó. Tôi phủ định tôi không có như vậy. Liền cầm sách ra quầy tiếp tân ghi danh mượn sách,  mấy cô ở đây ai cũng thập phần quen thuộc tôi. Nhìn tôi trên tay cầm quyển sách đó, khẽ nhau mày khó hiểu? Tôi liền hiểu cô đang nghĩ gì! Liền mỉm cười nói với cô.

-"Em mượn tham khảo làm đề tài cho bài học"

Cô nhìn tôi mỉm cười,tôi cũng cười lại. Mọi thứ trên thế giới này,ai ai cũng tốt với tôi. Trước đây tôi cho là họ thương hại tôi. Nhưng bây giờ thì tôi biết vì sao. Mình lại được mọi người quý mến,trừ một người và những người  ganh đua cáu ghét tôi thôi.

Bước chân ra khỏi thư viện, tôi va phải một người bạn cao hơn tôi một chút, tất cả sách trên tay mượn ở thư viện đều rơi xuống. Người đó vội vả lượm lên hộ tôi,miệng không ngừng nói xin lỗi. Nhưng mà ,giọng nói này. Không phải là.
Cậu ta ngước lên nhìn tôi chằm chằm, lại nhìn vào cuốn sách đó,cuốn sách đồng tình. Tim tôi như mún gào lên, tâm trí rối bời. Phải làm sao đây? Người đó. Tim như run lên vì lo sợ. Cảm giác sợ người mình đang rung động kinh tởm mình. Sẽ như thế nào đây?

-" Lộc Hàm,không ngờ cậu đê tiện như vậy, trước kia miệng nói gió nói không hiểu tiểu thụ là gì?bây giờ lại đọc mấy cái này. Hóa ra tiểu thụ vẫn mãi là tiểu thụ. Loại đê tiện như cậu,chỉ có thể thích con trai, nhỉ?"

Trái tim tôi khẽ run lên, người tôi đang cho thử vào tim mình lại thốt ra những câu nói kia. Có phải hay không tôi không nên đặt cậu ta vào tim. Có nên hay không con đường này tôi bước là đang bước sai. Khẽ cúi người xuống ôm sách của mình,tiện thể cầm luôn cuốn sách trên tay cậu ta mà cám ơn. Rồi bước đi như đối với tôi là không có gì. Mỗi bước chân của tôi tựa như ngàn  đau đớn. Cứ mỗi bước tâm can lại đau đớn như chính mình đang bước trên con đường đầy mảnh thủy tinh. Cứa vào tim đau ngắt. Chỉ mới là rung động mà sao tim lại đau như vậy. Có hay không tôi không nên thử cảm giác yêu thương một ai đó. Vì nó quá đổi đau khổ với một người lãnh khốc như tôi.

Bước đi hay dừng lại?  Tiếp tục hay chấm dứt? Buông tay hay níu giữ ? Tất cả phải làm sao đây để ta không thống khổ trong tim?

~.~

End chương 6

Thấy hay thì vote cho mình nha.  Cảm ơn m.n ^^ các bạn đọc truyện vui vẻ. Ủng hộ cho Lu boss nha .
SOMEONE WILL CATCH ME WHEN I FALL? ARE YOU?
@catchmewhenifall

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC