Onshort

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Tác giả có nickname là Natalie tên thật chị ấy là Nhi,chị ấy sinh năm 1998,cung ma kết.Vì thấy truyện hay nên mình mới chuyển ver. Edit chưa có sự đồng ý của tác giả nên mong mọi người không mang ra ngoài!

------------------------------------------------------------------------------

 1.Tia ấm áp và "tiểu vương tử"

       Nhập học đầu năm lớp 12,lớp tôi có học sinh mới từ đâu đó chuyển tới.Tôi cố gắng ngẩng đầu cho tỉnh táo để chào đón học sinh mới-hậu quả của việc hôm qua trót xem phim quá khuya.Chà,lại còn chuyển tới một lúc cả đôi cơ.Cậu bên trái trắng hơn một chút,mặt cũng khá đẹp trai,nhưng mà ánh mắt lạnh ngắt bỗng chốc khiến thiện cảm của tôi với cậu ta rơi vào khoảng không vô định.Tôi chán nản nhìn sang cậu còn lại.Cậu ấy đứng nghiêm trang ở đó,cười cảm ơn với thầy giáo.Bề ngoài không quá chói mắt mà hiền lành,lễ phép đúng chuẩn một "cậu trai láng giềng".Thế giới của Lộc Hàm tôi phút chốc bừng sáng chỉ vì riêng cậu ấy,ấm áp hệt như cái tên của cậu - Nhân.

      Thầy chủ nhiệm xếp Chung Nhân ngồi ngay phía trước tôi,còn cậu chàng "mắt lạnh" ngồi phía sau.Nhân tốt bụng và thân thiện hơn bất cứ bạn nam nào trong lớp.Không chỉ mình tôi mà lũ con gái đều công nhận điều này.Xung phong lau bảng hộ những bạn nấm lùn ba mét bẻ đôi ; sẵn sàng giảng bài cho những bạn chưa hiểu ; hay chủ động nhường đường ở lối đi kèm theo những động tác mời cực đáng yêu.Tiếc thay cậu bạn chuyển tới cùng với Nhân lại hoàn toàn khác.Cậu ta vẫn giữ nguyên vẻ mặt phớt lờ y như ấn tượng ban đầu,lại còn vô cùng kém hợp tác khi hoạt động nhóm khiến cho bản thân tổ trưởng Lộc Hàm tôi bất mãn tột độ.Thế nhưng có vẻ không phải ai cũng đồng quan điểm với tôi.Khuôn mặt điển trai,kết hợp với nét lạnh lùng tựa vương tủ rất hợp thời của cậu ta khá thu hút các bạn nữ trong và ngoài lớp.Chẳng mấy chốc tên tuổi của "tiểu vương tử" đã lấp ló gần xa.Ôi trời

   2."Tiểu vương tử" hóa ra là một cây cổ thụ kiêu ngạo

      Sáng hôm ấy,tôi được một cô giáo Tiếng Anh nhờ bê hộ một chồng lớn tài liệu tiếng anh về phát cho lớp tôi và lớp bên cạnh vì cô bận đi họp gấp.Đang lúng túng không biết làm sao thì Nhân cùng "tiểu vương tử" đi tới.Như vớ được phao cứu sinh,tôi gọi lớn nhờ họ giúp.Nhân cười rạng rỡ luôn miệng nói "không sao" , tay ôm hết trơn một nửa rồi như vô tình nhờ "tiểu vương tử" bê chỗ tài liệu còn lại.Không một lời đáp lại,khi ấy,không gian tĩnh lặng tới mức tôi nghe được rõ ràng từng nhịp tích tắc của chiếc đồng hồ trong phòng giáo viên.Để mau chóng chấm dứt tình huống yên tĩnh kì dị này,tôi lên tiếng.

   - Thôi không sao để tớ bê chồng này được rồi,cũng ít mà! - thậm chí còn thêm một cái cười rõ tươi để chứng minh tôi-hoàn-toàn-làm-được-điều-này mà! Tớ tin cậu làm được mà, tổ trưởng! - "Tiểu vương tử"lần đầu tiên khuyến mãi cho tôi nụ cười như thể muốn nói rằng tôi-khỏi-cần-chứng-minh. Sau đó, cậu ta hiên ngang bỏ đi mất.

   -Này Huân! Cậu... - Nhân gọi to nhưng "tiểu vương tử" cứ thế đi mãi đến khi mất hút ở cầu thang - Cậu ấy bình thường không thế đâu sao lại... - Nhân ái ngại , cười trừ.

   - Không sao mà.Mình mau đi thôi! - Tôi cố nén cảm giác tức giận , giục Nhân.

  Hừ, đúng là kiêu ngạo như một cái cây!

 "Cậu biết không? Cậu ấy từ lúc bắt đầu chỉ nhìn mỗi mình cậu thôi! Tại sao khi nhìn tớ, cậu ấy không chỉ chớp mắt có một cái mà còn bĩu môi"

--------------------------------------------------------------------------

   - Truyện còn nữa cơ, nhưng mà vì lười nên Lu sẽ chia làm three short nhoa.

   -  Lần đầu Lu edit nên có gì sai sót mong mọi người chỉ bảo.

   - Lu iu mọi người nhìu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC