Chap 55: Zeref đã biết mối quan hệ giữa tôi và cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vòng sơ loại đã kết thúc trong sự tiếc nuối của những người không đạt và niềm hân hoan vui sướng của 13 thí sinh đủ tiêu chuẩn vào vòng trong.

Nhưng điều làm cho Luhan và 12 người khác ngạc nhiên đó là thời gian thi cho vòng sau đó đã được thay đổi.

Vòng thi chính thức đầu tiên sẽ được bắt đầu sau hai ngày nữa. Hay nói cách khác, bắt đầu từ giờ phút này họ phải chuyển đến sống trong nhà chung ở thư viện.

Chắc chắn sẽ không có ai ngờ tới ngay dưới thư viện là một không gian đầy đủ tiện nghi như một ngôi nhà. Có rất nhiều phòng nằm san sát nhau, có khu vực sinh hoạt chung. Nơi này như một kí túc xá thu nhỏ.

- NÀO! MỖI NGƯỜI NHẬN MỘT PHÒNG, TẤT CẢ CÁC TRÒ SẼ PHẢI Ở ĐÂY CHO ĐẾN KHI KẾT THÚC CUỘC THI. ĐỒ ĐẠC VÀ VẬT DỤNG ĐỀU CÓ ĐỦ CHO RIÊNG MỖI NGƯỜI. HÃY CHUNG SỐNG HOÀ BÌNH VÀ NÊN NHỚ RẰNG CÁC TRÒ CHỈ CÒ THỂ ĐI LẠI TRONG KHU VỰC DƯỚI NÀY VÀ PHÍA TRÊN THƯ VIỆN. TỐT NHẤT ĐỪNG LÀM ĐIỀU DẠI DỘT._Mụ Minerva cất cao giọng nói một tràng sau đó xoay người mất hút ở cửa khiến mọi người nhất thời đứng ngây ngốc chưa kịp tiêu hoá hết lời mụ nói.

Tuy nhiên chưa đầy 2 phút sau mụ quay lại, phía sau còn có 2 người phụ nữ lạ mặt. Mụ hắng giọng.

- Đây là hai đầu bếp sẽ lo việc nấu nướng cho các trò. Nhưng tôi nhắc trước, họ chỉ lo nấu nướng nhưng nếu ai cố tình bắt chuyện hay nhờ vả thì sẽ bị loại. Các trò nên nhớ, cái ghế Hội Trưởng Học Viên chỉ dành cho ai chiến thắng trong 3 vòng thi TRÍ - DŨNG -TRUNG TRỰC và tất nhiên dựa vào thực lực của chính bản thân. Nào...còn ai thắc mắc gì nữa không?

Những cái lắc đầu của đám học viên khiến mụ vừa lòng.

- Tốt!_ Sau đó mụ chỉnh lại áo và rời khỏi căn phòng.

Mọi người nhanh chóng đi nhận phòng, leo lên giường đánh một giấc ngon lành. Nhưng họ đều biết rằng cuộc thi bây giờ mới chính thức được bắt đầu và sẽ cạnh tranh ngày càng khóc liệt.

Luhan hiểu rõ điều này. Vòng sơ loại chỉ là một cái sàng lọc những ai đủ tiêu chuẩn mà thôi. Điểm số cao đến mấy cũng không thể là bước đệm nhảy xa hay có sự hỗ trợ nào cả. Bắt đầu giờ phút này phải vận dụng toàn bộ năng lực của mình. Suy cho cùng 12 người kia đều là người giỏi cả.

...

Căn phòng của Luhan đối diện phòng của Eric Cobra và ngay bên cạnh phòng của Kyouka Asi Dragneel. Lúc nhận phòng cả ba không khỏi ngạc nhiên khi lại trùng hợp gần nhau như thế. Luhan nhíu mày nhanh chóng mở cửa phòng mình ra, chưa kịp đóng lại thì bàn tay Eric Cobra như gọng kìm giữ lại.

- Tôi ở đối diện, nếu hoàng tử buồn chán thì qua phòng tôi chúng ta cùng tâm sự._ Anh ta vô sỉ nói, ánh mắt ngập tràn sự dâm dục.

Mà Kyouka bên cạnh nhìn thấy cảnh này thầm khinh bỉ trong lòng. Cô ta ghét nhất những tên con trai giống Eric Cobra. Đúng là không thể nào ưa nổi.

- Cảm ơn nhưng tôi nghĩ nói chuyện với lũ gián sẽ thú vị hơn nhiều._ Nói rồi Luhan dùng lực đóng sầm cửa lại suýt nữa làm cánh tay anh ta bị kẹt, may mà Eric Cobra nhanh chóng rút tay ra nếu không với lực mạnh từ cánh cửa ngón tay anh ta có thể bị lìa.

Trên trán Eric Cobra bắt đầu xuất hiện vạch đen, bàn tay nắm chặt lại khiến cho các khớp xương lộ rõ ra trắng bệch. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm cánh cửa đang đóng chặt mà tràn đầy phận nộ. Sau cùng mới dứt khoát xoay người vào phòng.

Rất tốt! Chờ xem tôi thu thập cậu như thế nào.

Luhan nằm dài trên giường không thể nào ngủ được. Cậu rất nhớ Oh Sehun! Không biết giờ này hắn đang làm gì? Đã ăn cơm chưa? Có cảm thấy nhớ cậu một chút nào hay không?

Kỳ thực lần đầu tiên cậu hạ quyết tâm đến như thế này. Vì một người con trai mà cậu cố gắng thật nhiều. Cố gắng vượt qua những sỡ hãi yếu đuối ám ảnh từ bé* để trở nên mạnh mẽ hơn.

Cậu đang dần dần hoàn thiện chính bản thân mình. Cậu phải càng cố gắng hơn nữa!

Nghĩ là làm Luhan ngồi dậy, buộc gọn mớ tóc mái lên, thay một bộ quần áo thể thao năng động sau đó rời phòng đến phòng đa năng tập luyện.

-------

Trong khi Luhan đang cố gắng tập luyện thì trong căn nhà hoang giữa rừng Oh Sehun đang lẳng lặng nhìn qua những lỗ hổng trên những ván gỗ thầm quan sát động tĩnh phía bên ngoài.

Mà phía ngoài rừng vì đang diễn cuộc thi nên phía học viện dựng rất nhiều đài quan sát xung quanh rừng hòng ngăn chặn những ai đến quấy nhiễu. Nhưng Oh Sehun biết....tất cả là do Zeref Dragneel thâu tóm. Anh ta đang cố tình giam lỏng hắn mà thôi. Xem ra rời khỏi học viện không khả quan!

"Bịch" tiếng kêu khẽ phát ra từ góc phòng. Chanhyun nhăn mặt từ dưới lòng đất nhảy lên. Mà phía dưới là một địa đạo bí mật.

Đây là con đường bí mất nối từ trong căn phòng của Oh Sehun đến đây. Là con đường bí mật do Oh Sehun phát hiện ra và hiện giờ chỉ có hai người bọn họ biết.

- Có thể rời khỏi không?_ Chanhyun hỏi, bàn tay anh chán ghét phủi đi lớp mụi dính trên áo.

- Có thể!_ Oh Sehun lạnh nhạt lên tiếng.

Nhưng cái giá rời khỏi đây ắt hẳn sẽ phải đổ máu. Về điều này hắn biết Chanhyun chắc chắn đã hiểu.

Ngủ một giấc dài nên Chanhyun hoàn toàn phấn chấn, anh vươn vai sau đó lại nằm xuống chiếc giường cũ kỹ trong phòng thản nhiên nói.

- Ta thấy những người đó có súng.

- Là súng có đạn bạc._ Hắn đáp lời.

- Nói như vậy....._ Chanhyun ngồi dậy nhìn khuôn mặt của Oh Sehun ngơ ngác.

Chỉ thấy hắn nở một nụ cười lạnh, giọng điệu có chút chế giễu.

- Phải! Zeref đã biết mối quan hệ giữa tôi và cậu.
̣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net