7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

14.
Mùi sữa ngọt nồng nặc trong không khí, đánh thức Ngô Thế Huân khỏi cơn ngủ say.

-"Hưng?" Tin tức tố hỗn loạn này là sao chứ?

Lần mò phía giường bên cạnh, một mảnh trống không. Ngô Thế Huân hốt hoảng đi theo mùi hương, dẫn đến phòng khách.

Mà cảnh tượng ở đó, càng làm cho Ngô Thế Huân tỉnh táo hơn. Trương Nghệ Hưng ngã sấp dưới chân ghế sopha, từ miệng thoát ra từng tiếng rên rỉ nhỏ.

-"Hưng? Hưng? Đừng làm em sợ."

-"Cứu....đứa nhỏ...Huân" Bế ngang Trương Nghệ Hưng lên, Ngô Thế Huân đã cảm thấy một mảnh ẩm ướt nơi tay.

15.
-"Bác sĩ, anh ấy sao rồi?"
-"Bao lâu rồi cậu chưa gặp cậu ấy?"
-"Khoảng...1 tháng"
-"Cậu không biết omega trong thời gian mang thai cần được tin tức tố của alpha động viên an ủi sao? Một tháng? Cậu không cần đứa nhỏ có thể nói thẳng! Cậu ta nhịn được cũng thật tài."

Ngô Thế Huân cứng người đứng đó. 'Cần tin tức tố an ủi?' Không ai nói cho cậu, anh ấy khó chịu cũng không nói với cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net