Bonus: 8/4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


*
-"Đản Đản, nói theo chú này, E....X....O. Nào nào E....X....O." Biện Bạch Hiền bế Đản Đản, dạy nhóc con nói.

-"Da....da...." Đản Đản mặt mày ngơ ngác, phun ra mấy từ vô nghĩa, sau đó tự chơi trò phun nước bọt.

-"Con chỉ biết bắn nước bọt thôi à, ngốc y như daddy con vậy." Biện Bạch Hiền thất vọng.

-"Em mới ngốc đấy, thằng bé mới 5 tháng, nói thế nào được." Phác Xán Liệt ôm chồng chén dĩa đặt lên bàn, vẻ mặt 'em ngốc hết chỗ nói' nhìn Biện Bạch Hiền.

*
Trương Nghệ Hưng, Độ Khánh Tú, Kim Mân Thạc tay chân bận rộn trong phòng bếp. Nguyên liệu được phối hợp tỉ mỉ, hương thơm bay ngào ngạt.

-"Hưng, Hưng, để em làm cho." Ngô Thế Huân có ý muốn giúp đỡ, thấy Trương Nghệ Hưng làm gì cũng nhúng tay vào. Cuối cùng chỉ toàn bày bừa thêm ra.

-"Em pha sữa cho Đản Đản đi." Trương Nghệ Hưng không nỡ trách mắng Ngô Thế Huân, nhưng nhìn bãi chiến trường Ngô Thế Huân gây ra, đành phải đuổi khéo.

-"Anh có mệt không? Cứ để em làm." Ngô Thế Huân xán đến gần người Trương Nghệ Hưng.

-"Chú mày có lui ra ngay không thì bảo?" Độ Khánh Tú đang cầm con dao cắt thịt, nhìn trông khá đáng sợ.

-"Đản Đản con đói chưa nào?" Ngô Thế Huân biết khó mà lui, chọn đi pha sữa cho con trai thân yêu.

*
-"Bạch Hiền, cậu bế lâu rồi, đến lượt tớ." Kim Chung Đại vỗ vỗ tay, nhằm thu hút sự chú ý của Đản Đản.

-"Bế con cậu chưa đủ à? Lại còn tranh với tớ."

-"Vậy sao cậu không tự sinh mà bế đi." Kim Chung Đại đáp trả, Biện Bạch Hiền bị nói đến ngượng chín mặt. Chỉ có Phác Xán Liệt là cười khoái trá, ném ánh mắt 'anh em tốt' về phía Kim Chung Đại.

-"Giành cái gì mà giành, đưa Đản Đản đây để em còn đút sữa." Ngô Thế Huân vai vắt khăn xô, tay lắc bình sữa, rất ra dáng ông bố tốt thời đại mới.

*
Nhóm trưởng Kim Tuấn Miên hớt hả chạy đến nơi, vừa đúng lúc bàn ăn đã dọn đủ món.

-"Chà, biết canh thời gian thật đấy." Kim Chung Nhân trêu ghẹo.

-"Xin lỗi mà."

-"Nào khai tiệc thôi!"

*
-"Hy vọng 8/4 mỗi năm đều được cùng các cậu ăn một bữa ngon." Nhóm trưởng Kim Tuấn Miên phát biểu.

-"EXO saranghaja!" 9 người đồng thanh hô khẩu hiệu, nâng ly chúc mừng, Đản Đản thấy baba và các chú trông ai cũng vui vẻ, khanh khách cười theo.

*
Có bày đương nhiên có dọn. Nấu ăn tuy mệt đấy nhưng rửa chén cho 9 miệng ăn mới là điều kinh khủng nhất.

Cả đám quyết định chơi trò cũ "frying pan"

Ngô Thế Huân sẽ không để cho Trương Nghệ Hưng rửa chén, đó là điều mọi người đều biết. Dễ gì có dịp sai được thằng út, ai cũng tận dụng thời cơ, tấn công liên hoàn vào Trương Nghệ Hưng.

Tội nghiệp Trương Nghệ Hưng cung phản xạ dài, bị gọi tên đến đầu óc loạn xì ngầu, ngay cả Kim-hố game-Miên cũng thắng anh dễ dàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net