CHƯƠNG 7:/CHẶNG 1 & BÍ ẨN & GẶP GỠ/

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rikka lặng thinh, ngồi nhìn Hisoka. Nãy giờ ngồi quan sát Hisoka, nhìn hắn cũng đâu biến thái lắm đâu. Hisoka cứ chỉ cho Rikka cách chơi bài, Rikka cứ quan sát nhất cử nhất động của hắn nên giờ quyết định sẽ thân thiện hơn với hắn. Rikka chăm chú vào những lá bài, tuy không dễ chơi như mấy tựa game mà nhỏ hay chơi nhưng ít ra nó khá thú vị. Hisoka mỉm cười nhìn Rikka hỏi:

- Bé con đã hiểu chưa ?~~

Tuy là hắn không làm gì nhỏ nhưng chất giọng đó vẫn làm nhỏ nổi da gà hết cả lên. Rikka cố cười cho tự nhiên nhất có thể:

- Có lẽ thôi...

- Vậy chúng ta solo ha ?~~

Nghe tới đó, mắt của Rikka sáng rực, con bé gật đầu lia lịa. Hisoka cảm thấy buồn cười trước biểu cảm của con bé, chưa bao giờ hắn lại thấy hứng thú như thế này. Hắn cảm nhận được sự che giấu thứ gì đó trong con bé này, những biểu cảm trên gương mặt xinh xắn và trông ngây thơ đó lại là một gương mặt đầy sự chết chóc mới chính là gương mặt mà con bé luôn che giấu trước mặt người đó. Hisoka nhìn con mèo đang loay hoay coi mấy lá bài kia, môi cong lên nở một nụ cười kì lạ. Rikka gần như là chỉ chú ý vào mấy lá bài mà đứt mẹ dây thần kinh cảnh giác luôn rồi =)))

--------------------------

Từ xa xa ở gần đó...

Một nhóm người có 3 người, bước ra từ thang máy. Đó là nhóm bạn thần thánh của Killua sau này. Lần lượt là Gon- cậu bé bằng tuổi Killua và lớn tuổi Rikka, Kurapika- cậu trai hoặc nếu bạn thích thì cứ nghĩ ảnh là gái, lớn hơn Gon và hai bạn trẻ nhà Zoldyck kia vài tuổi chắc cũng 15-16 gì đấy và cuối cùng là ông chú Leorio của chúng ta, nhìn thì cũng 30-40 rồi mà cứ luôn miệng nói còn là thanh niên trai tráng. Họ quan sát xung quanh, nhìn họ có vẻ đã lặn lội khá xa để đến được nơi này. Đang say sưa nhìn xung quanh thì từ xa xa có một cha nội nào đó tiến tới chỗ họ. À thôi nói thẳng ra luôn là cha nội Tonpa, mu mô à chắc không bằng con bé nhà tôi rồi =))) 

Hắn tiến tới chỗ họ, khuôn mặt hết sức giả tạo, đến mức con bé Rikka ở đằng xa quan sát cũng tỏ ra chán ghét khiến Hisoka thắc mắc, có điều gì khiến con bé phải toả ra hàn khí nồng nặc thế nhỉ ? Nhưng mà hàn khí trên người con bé tuyệt đó chứ ! Sau này chắc hẳn sẽ là tiểu quả thực đáng để hắn thách đấu đây. 

Hắn làm quen với nhóm Gon, Tonpa đưa cho mỗi người một lon nước cam. Họ chả nghi ngờ gì hắn, do là hắn khá thân thiện, không hề có sát ý gì cả. Tonpa vừa chỉ vào những nhân vật được liệt vào danh sách "không nên đụng vào". Tới hồi liếc sang Hisoka thì trố mắt ra nhìn. Từ khi nào bên cạnh hắn lại có một hảo mỹ nhân nhỏ tuổi thế kia ?!!! Tuy trong lòng còn nhiều nghi vấn nhưng Tonpa cũng chả nói gì thêm về Hisoka cho nhóm Gon biết. 

Gon thắc mắc chỉ vào Rikka đang loay hoay tìm lá bài để đánh:

- Thế còn cô bạn kia ? 

Tonpa nhìn theo hướng chỉ của Gon, hắn ta ấp úng:

- Tôi cũng chả biết nói gì về con bé đó. Tôi chưa gặp con bé này bao giờ nhưng nếu đi chung với Hisoka thì con bé đó cũng chả phải hạng tầm thường gì.

Kurapika và Leorio nhìn nhau rồi nhìn vào con bé Rikka đang mất hết hi vọng để tìm lá bài thích hợp, dằn mặt Hisoka. Họ tự hỏi rằng, con bé trông bình thường và thú vị thế kia chắc cũng là một cô bé giống Gon thôi. Rất ngây thơ nên bị Hisoka dụ dỗ chăng ?

( Lúa: No hề, con em nó không bị thế đâu ! Nó toàn đi dụ dỗ người khác không hà !/ Rikka: Mẹ à !!! *nổi nóng* )

Tuy còn khá nhiều thắc mắc về cô bé dễ thương ở kế bên Hisoka, họ cũng chả hỏi gì thêm. Họ đưa lon nước của Tonpa đưa lên định uống thì...

- Ara~~ Không phải là vị chuyên gia đi giết các thí sinh mới vào thi sao ?~~

Rikka đứng sau lưng của Tonpa mà cười, Tonpa giật nảy cả mình, lão quay ra phía sau lưng, khuôn mặt giờ chỉ toàn là màu xám xịt. Con nhóc này...!! Từ khi nào mà...!!? Gon nhìn Rikka với ánh mắt có vẻ hâm mộ lắm. Kurapika thì lại thận trọng với con bé, Leorio thì có lẽ là bình thường... Có lẽ, có lẽ... Rikka nhìn Tonpa, nụ cười tuy có vẻ là vô hại nhưng đối với những kẻ được "ban tặng" nụ cười đó chỉ còn lại là sự sợ hãi, run sợ, ám ảnh mà thôi.

Tonta cười xoà, lùi xa Rikka:

- C-Cô bé nói gì thế ? 

Rikka tỏ vẻ ngây thơ, tiếng lại Gon nhìn vào lon nước cậu bé đang cầm trên tay:

- Cho tớ mượn lon nước này được chứ ?

Gin cười tươi đầy sức "quyến rũ của thiên thần chính hiệu", gật đầu ngay. Rikka nhận lấy lon nước và Gon đưa, nhỏ đưa lên mũi ngửi. Rikka "vô tình" phán một câu:

- Ố~~ Tonpa-san bỏ độc vào đây cũng khá nhiều và nguy hiểm đó chớ !~~

Kurapika và Leorio lập tức phóng điện bằng ánh mắt của họ vào tên Tonpa kia, Tonpa đổ mồ hôi khắp trán. Con nhóc này, nó phá hết kế hoạch của mình hết rồi...!!! Tonpa căm thù nhìn Rikka, con bé lơ đi, âm thầm cười khẩy một cái. Muốn hại Gon thiên sứ, Kurapika dễ thương và Leorio hài hước thì mơ đi nhá !! Bước qua xác tôi đi rồi tính chuyện đó ! 

Rikka dùng ánh mắt như muốn giết người chĩa thẳng vào người Tonpa, khiến hắn lạnh toát cả người, run run. Rikka chỉ vào mặt của Tonpa, thẳng thừng tuyên bố:

- Dám đụng vào họ nữa đừng trách sao ta quăng ngươi cho Hisoka ở bên kia.

Vừa nói xong, Tonpa nhìn sang Hisoka thấy hắn ta đang mỉm cười đầy sự biến thái nhìn chằm chằm vào Tonpa. Tonpa sợ xanh cả mặt, tay chân hắn rả rời. Thôi rồi !! Bị hắn ta nhắm đến rồi !!

- A phải rồi !! Quên nữa !! Biết tên Gittarackur ở đằng kia không ? Nếu Hisoka chán rồi thì ta sẽ quăng cho hắn chơi với ngươi.

Ricca cười một cái rõ tươi, gây nỗi ám ảnh lớn với Tonpa. Nghe ai đó nhắc tới mình, Gittarackur lập tức quay sang nhìn con bé, miệng cứ "ca tháp". Làm cho nhóm Gon dở khóc dở người, hắn nói cái giống gì thế kia ? Chắc con bé kia không hiểu đâu !

- Rồi rồi, yên tâm tôi không quăng đồ dỏm cho ngài đâu !

Rikka thản nhiên đáp, nhóm Gon trố mắt ra ( A, trừ Gon thiên sứ ra ) nhìn Rikka:

" Vậy cũng hiểu được hả cô hai ?!! "

Rikka quay sang nhóm Gon cười rạng rỡ, tay đưa ra tỏ ý bắt tay với Gon:

- Chào anh ! Em là Rikka, 11 tuổi !

Gon cũng thân thiện, bắt tay với con bé, miệng cười tươi:

- Chào em Rikka ! Anh là Gon, anh lớn hơn em một tuổi ý !

Rikka cười nhẹ, đúng thật là giấc mơ của con bé luôn luôn đúng. Gon rất đặc biệt và là bạn thân nhất của Killua. Sau này nhờ anh chăm sóc cho cậu chủ em nhé, Gon ! Rikka thả tay ra, quay sang Kurapika và Leorio rồi cười:

- Còn hai người ?

Kurapika nhẹ nhàng, dáng rất chi là thư sinh, anh cười nhẹ:

- Anh là Kurapika, còn kia là ông chú Leorio-san.

Leorio nghe thế liền nhảy dựng cả lên, bực bội chỉ vào bản thân mà nói:

- Nhìn anh như thế thôi chứ là thanh niên trai trẻ đó !!

Cả ba lập tức lùi xa Leorio với khuôn mặt:" ANH ĐÙA Á ?!! KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC !! "

Leorio la hét: NÈ MẤY CÁI NGƯỜI KIA !!!!

Rikka che miệng cười, thú vị thật đấy ! Nhưng khổ thân Gon, lại là bạn thân của KIllua hách dịch kia. Chắc hẳn Gon đã phải chật vật lắm ! Đừng lo, Rikka em đây sẽ từ từ tính sổ tên cậu chủ ngông cuồng đó trả thù cho tương lai sau này của anh Gon à... Vừa nghĩ tới đó thôi là Rikka đã thấy rất vui vì đã có cớ để hành hạ tên chủ nhân đó rồi. Killua-sama có trách thì trách ngài khi không lại cứ ăn hiếp em, bây giờ thì lãnh hậu quả đi nhé !~~

Nhìn nhóm Gon đang vui đùa, nhỏ cũng cảm thấy hạnh phúc. Quả thật họ rất đặc biệt với Killua, sau này họ sẽ cùng nhau đi phiêu lưu khắp nơi. Cùng nhau chia sẻ cảm giác vui buồn, khi nghĩ tới những khó khăn mà họ phải trải qua, con bé rất muốn giúp họ. Nhưng bây giờ con bé còn quá yếu để có thể ngăn chặn được những gì đang rình rập họ. Con bé nắm chặt tay của mình, đôi mắt toả ra một tia sáng lạ lùng bên con ngươi bên trái. Dù bất cứ giá nào con bé cũng sẽ bảo vệ họ...!! Nhất định không thể để nó thành sự thật được !! Tuyệt đối không !!

Bỗng con đau từ trái tim con bé kéo tới, con bé đau đớn đến tột cùng. Hơi khuỵ người xuống, cố gắng nhịn đau, không phát ra tiếng để mọi người biết. CÁ- Không thể nào...!! Làm sao mà...!!?Hisoka và Gittarackur giật bắn người đồng loạt nhìn về phía con bé. Con bé...!!! 

Trán con bé giờ toàn mồ hôi, con bé nghiến răng, nhắm mắt lại, bình tĩnh nào... Không có gì hết... Con bé tiến lại phía mọi người nụ cười có hơi méo đi nhưng chất giọng vẫn như thế:

- À, em có việc rồi gặp mọi người sau nhé !

- Ừm ! Gặp lại em sau !

Nhóm Gon vẫy tay, cười tươi với con bé. Con bé khuất bóng sau dòng người tấp nập, nhóm Gon cũng không chú ý tới con bé nữa mà chuyên tâm trò chuyện với nhau. Rikka không nói gì chỉ lẳng lặng bỏ đi, tay luồn vào trong chiếc áo choàng, ôm trái tim đang ngày một đau nhói dữ dội. Đi lại gần chỗ Hisoka, ngả người vào hắn, con bé khó nhọc nói:

- Ta dựa một chút thôi... 

Hisoka nhìn cô bé nhỏ nhắn đang khó khăn chống chọi lại với cơn đau đớn tột cùng kia, hắn buộc miệng hỏi:

- Bé con sao thế ?~~

- Không có gì... Ta hơi mệt..._ Giọng nói con bé hơi thều thào, giống như sắp ngất đi vậy.

Con bé kéo nón áo trùm kín đầu, chết tiệt !!! Sao lại là lúc này chứ !!? Rõ ràng là những năm trước có tái phát đâu !! Nhưng dù sao thì... Nếu con bé đau đớn như thế này thì chắc chắn rằng tên X đó đang ở rất gần đây... Con bé cười khẩy, tay nắm chặt, cố gắng hít thở đều. Hay lắm ! Nếu ngươi đã vác xác đến tận đây thì chắc là muốn xuất đầu lộ diện chứ gì. Ta sẽ giết chết ngươi !! Tên chó máu, khốn nạn, đáng chết nhà ngươi...!!! TA SẼ GIẾT CHẾT NGƯƠI !!!

Con bé che miệng phát ra những tiếng ho nhỏ, thứ chất dịch màu đỏ tươi ấy... Mùi máu tanh nồng xộc vào mũi của Hisoka. Hắn kéo nón áo của con bé xuống, không để ai thấy được tình trạng hiện giờ của con bé. Không hiểu sao nhìn thấy cảnh tượng đó hắn lại mủi lòng, không muốn ai nhìn thấy tình trạng hiện tại này. Chắc hẳn con bé cũng không muốn ai nhìn con bé trong lúc này cả. 

Con bé gục hẳn trên vai Hisoka, có lẽ là ngất đi rồi... Trên tay con bé vẫn còn những vết máu, hắn nhìn con bé bằng ánh mắt khó hiểu. Con bé này đang giấu diếm thứ gì đây ? Gittarackur kiêm Illumi bước lại gần Hisoka, miệng cứ "ca tháp".

Hisoka vẫn cứ cười nói:

- Bé con này bị sao thế ?~~

- Ta không biết. Đây là lần đầu ta thấy con bé như thế này. ( Lúa: Cuối cùng cũng chịu nói tiếng người =)) )

- Hửm...~~

Illumi nhìn con bé, rõ ràng là con bé không biết đau mà tại sao lại...? Illumi ngồi xuống, kế bên Rikka, cẩn thận chỉnh tư thế cho con bé. Con bé này muốn liều mạng vì điều gì đây ? Ho đến ra cả máu, đến cả khi đã ngất đi rồi mà còn im lặng mà chịu đau. Quả nhiên con bé này luôn giấu mọi thứ về nó. Bao nhiêu điều mà ta còn chưa biết về nhóc nữa đây ?

Con bé đã phải chống chọi với thứ mà tên X đó gắn vào con bé, tuy con bé là người không biết đau là gì nhưng mỗi khi mà có hắn xuất hiện ở gần đó là con bé sẽ phải gánh chịu những cơn đau dữ dội, cơn dày vò thấu tận tương tuỷ, những cơn đau đó đều xuất phát từ tim của con bé. Kể từ sau vụ việc đó... Con bé nuôi ý chí của bản thân, cố tìm ra tên X- kẻ đã biến con bé thành ra như thế này và giết chết hắn trước khi hắn lại hại thêm bất cứ ai trở nên giống như con bé. Cho dù có phải đánh đổi cả tính mạng của bản thân, con bé cũng cam lòng... Nhưng quan trọng hơn là Killua được an toàn là nhỏ thấy vui lắm rồi... Cho dù có biến mất trên thế gian này, con bé cũng đồng ý... 

.

.

.

.

------------------------

{ Rikka... }

Ai đang nói vậy ?

{ Rikka... Mau lên !! Hắn... Hắn tới rồi...!! }

Ai thế ? Hắn ? 

{ CHẠY NHANH LÊN !!! KHÔNG ĐƯỢC ĐỂ HẮN BẮT EM !!! NHANH LÊN !!! CHẠY ĐI !! }

Cảnh tượng này...!!

{ CÔNG CHÚA, XIN NGƯỜI HÃY CHẠY ĐI !!! ĐỂ THẦN LẠI VÀ CHẠY ĐI !! KHÔNG CÒN NHIỀU THỜI GIAN ĐÂU !!! }

Công chúa ?  Chuyện gì thế này ?!!

{ Rikka... May quá em vẫn bình an... Ta... T-Ta vẫn chưa nói được câu nói... Khụ... Mà ta l-luôn muốn nói cho em biết... T-Ta yêu em nhiều lắm... }

Không...!!! Dừng lại đi !!! ĐỪNG MÀ !! 

-------------------------

Rikka bừng tỉnh, mắt mở to ra, trên trán nhễ nhại mồ hôi, hơi thở trở nên gấp gáp, nước mắt từ khoé mi rơi lã chã. Con bé nhìn xung quanh, sao lại chạy bộ hết vậy ? Con bé ngơ ngác như con nai tơ, thì mới phát hiện mình được Hisoka bồng lên kiểu công chúa, chạy ở kế bên là Illumi a.k.a Gittarackur. Hisoka nhìn xuống Rikka vẫn nở nụ cười biến thái như ngày nào:

- Ô~~ Bé con tỉnh rồi hả ?~~

Rikka cúi đầu, gật nhẹ, giấc mơ đó... Thật quen thuộc ! Con bé nhớ đã trông thấy ở đâu đó rồi nhưng lại không thể nhớ ra. Aiss...!! Mơ biết bao nhiêu lần rồi mà vẫn không biết nó diễn ra ở đâu. Quá khứ, hiện tại hay tương lai đây ? Khó nghĩ quá !! 

Thấy trên khuôn mặt xinh xắn ấy, lấm tấm nhưng giọt nước mắt nóng hổi, Hisoka lấy làm lạ vẫn giữ chất giọng đó mà hỏi:

- Bé con mơ thấy ác mộng à ?~~

- Ừm...

Rikka ôm lấy cơ thể đang run rẩy, mỗi lần cứ mơ thấy giấc mơ đó là cả cơ thể con bé không tự chủ được mà run lên từng đợt. Con bé ghét phải mơ thấy giấc mơ đó thêm một lần nào nữa, nó ghét phải để người khác thấy bản thân run lên vì một giấc mơ kì lạ. Hisoka cũng cảm nhận được điều đó nên cũng chả nói gì thêm. Con bé cũng im lặng không nói một lời nào, chỉ biết cúi đầu, cố trấn tĩnh lại bản thân. Illumi đôi khi cũng liếc sang xem sắc mặt của con bé, gương mặt đó khác hoàn toàn những lúc bên Killua và lúc thực hiện nhiệm vụ. Nó vô hồn, không hề có sức sống, nó cứ như là mặt tối trong tâm hồn của con bé. Vậy thì đâu mới là mặt thật của con bé này đây ? Tay lau đi những giọt nước mắt còn đọng trên mặt, con bé kéo nón xuống, môi nở nụ cười nhẹ. 

- Bắt đầu sao lâu rồi ?

- Nãy giờ chạy chắc cũng 70 km rồi~~

Con bé khều nhẹ Hisoka, giọng nói trở nên thảnh thót hơn lúc đầu và cũng không như lúc mà con bé bị lên cơn đau kia:

- Cho ta xuống. 

- Bé con có chắc không ?~~

Hisoka mỉm cười nhìn con bé, Rikka chỉ gật đầu nhẹ, Hisoka dừng lại thả con bé xuống và bắt đầu chạy. Bây giờ khuôn mặt có hơi phần tươi tỉnh hơn, thấy nhóm Gon ở phía trước, con bé tạm biệt Hisoka và Illumi rồi chạy lên phía trước.

------------------------

Nhóm Gon...

Gin cười tươi nhìn con bé hỏi:

- Rikka, lại gặp em rồi !

- Dạ..._ Con bé cười nhẹ.

- Sao trông em xanh xao thế ?

- Có sao ạ ? 

Rikka lảng tránh câu hỏi của Gon, con bé có vẻ xanh xao thấy rõ, Kurapika hỏi thăm con bé. Rikka chỉ cười xoà bảo là chắc vẫn chưa quen với tình trạng hiện giờ thôi. Leorio thì cứ làm trò con bò khiến Gon và Rikka cười đến rụng cả răng đến mức cả hai phải bị Kurapika nắm tay chạy tiếp và ngăn Leorio không làm hai bé ấy cười như thế nữa. Tác hại của việc đó là... Mỏi miệng =))) Hết sức mỏi miệng =))))

Rikka thở dài, hình như nhỏ vừa nhìn nhận sai về họ thì phải. Quá vô tư, quá ngây thơ, thế này thì chắc còn lâu mới trở nên trưởng thành được quá...

 "Khịt khịt"

 Cái mùi này quen quen vậy ta... Hừm... Hình như là...!!

Mặt con bé trở nên tái mét, ôi chết quên mất !! Trốn thôi !! Định chạy lên trên, thì sực nhớ ra tay con bé bị Kurapika nắm lấy, con bé vỗ nhẹ lưng anh chàng nói là thả tay ra cho ẻm chạy, ảnh cũng thả ra nhưng khổ một cái...

- Rikka à...

Con bé chết lâm sàn luôn, tiếng nói "nhẹ nhàng và trầm lắng" làm con tim của con bé "thổn thức". Nụ cười trên môi của con bé đông cứng, mồ hôi đổ ra như suối. CHỚT MOẸ RỒI !! CHẠY THÔI !!!

Vừa tăng tốc được 1 phút thì cổ áo con bé bị lôi lại, khuôn mặt mà con bé không muốn nhìn thấy nhất bây giờ lại phóng to ngay kế bên. Khuôn mặt luôn luôn được con bé nhìn vào mỗi sáng sớm thức dậy và bị đè =))) Khuôn mặt luôn mang đến cho con bé bao nhiêu lần bất ngờ và thậm chí là sợ hãi. Vâng, nói đến đây mấy chế biết ai rồi đúng không ?

 Ừ đó là Killua-sama- chủ nhân ngông cuồng, hách dịch, đáng ghét nhất hệ mặt trời của Rikka đó. Cuộc đời của Rikka Zoldyck tôi chưa bao giờ hết buồn... Lần này cũng vậy... Nếu các bạn có biện pháp nào để cuộc đời tôi được khai sáng thì nhớ nói với tôi một tiếng nhé, còn bây giờ tôi đi chầu ông bà đây...  

- Killua a~~ ❤ Thấy em rồi !~~ ❤

Killua xanh mặt, run run, bị một sinh vật lạ ôm cứng ngắc. Rikka thở phào, như được cứu khỏi một con quái vật, con bé lập tức bỏ tay Killua ra khỏi cổ áo của mình và lôi Gon chạy mất hút. Riêng Kurapika và Leorio vẫn còn ngơ ngác vụ gì đang diễn ra, cái quái gì thế ?!! Sao tự dưng họ lại bị bỏ rơi thế ?!! Vâng họ cũng cố gắng bắt kịp hai bé kia và vẫn như chương trước Killua ở lại chịu trận một mình. Killua gào thét, cố đẩy ván trượt, đuổi theo họ:

- RIKKA !!! CON NHÓC KIA !!! MUỐN TRỐN TA NỮA À !!? QUAY LẠI ĐÂY CHO TA !!! CÒN CON MỤ KIA THẢ TA RA MAU LÊN !!! GỚM QUÁ !!!!

- Không đâu~~ Khó khăn lắm mới bắt em lại được mà~~ Bé ngoan phải nghe lời người lớn nè~~

- MƠ ĐI !!! TA KHÔNG PHẢI BÉ NGOAN !!! RIKKA CỨU TA !!!

Killua vẫn tiếp tục kêu cứu nhưng kết quả vẫn là con số 0. RIKKA !!! TA GHIM !!! TA SẼ TÓM NHÓC LẠI HÀNH HẠ HẾT MỘT TUẦN LUÔN CHO NHÓC BIẾT MẶT !!!

Bà chị bám theo Killua thì muốn Rikka biến mất luôn cũng được, chỉ cần cậu bé này ở lại với cô là được rồi. Muốn bỏ đi trừ khi em trở thành của chị !! ❤ Mới nghĩ tới đó thôi mà thấy vui quá trời~~~ Con nhỏ Rikka khốn kiếp đó... Cầu cho nó chết oắch đi cho xong ! Cô ta nở nụ cười độc ác, có chuyện vui để làm rồi...~~~

-----------------

- Mém nữa đi chầu ông bà rồi !!

Rikka thở phào, trời ơi cứ như thế này chắc nhỏ chết sớm quá ! Yếu tim quá trời à ! Cái này khỏi cần đi nhà ma hay xem phim ma là cũng bị hù cho đứng tim. Gon ngây thơ, khều nhẹ con bé:

- Rikka em sao vậy ? Tự nhiên chạy nhanh thế ?

- À anh nhớ có người gọi em không ? Đó là ác ma đó !! Tránh ra ác ma đó ra !!

Rikka quay sang hù doạ Gon, cậu bé cũng tin vào những gì mà con bé nói. Quá ngây thơ đi mà~~ Killua-sama à... Nếu có trách thì hãy trách cậu ai biểu chọc em làm gì. Em sẽ chia cắt Gon đáng yêu ra khỏi cậu, he he he... Còn cậu thì cứ yên tâm ở bên cạnh cô gái kì lạ kia đi~~ Rikka che miệng cười một cách nham hiểm. Kurapika-chíu và Leorio-san thì được một phen hú hồn vì điệu cười của con bé này. Từ khi nào mà con bé trở nên hắc ám thế không biết !!? Chỉ có mỗi Gon cho đó là nụ cười của thiên thần mà thôi. Ngây thơ quá cũng khổ !

--------------------------

Ở một nơi nào đó...

- Chuẩn bị xong hết chưa ?

Giọng nói đầy băng lãnh của một người đàn ông trung niên vang lên. Tay cầm ly rượu vẫn còn đang thưởng thức dang dở. Không gian xung quanh u ám, chẳng lấy mỗi một tia sáng. Từ trong góc khuất đằng xa, người con gái với đôi mắt đỏ tươi sáng rực trong đêm tối, giọng nói mang đầy sự giễu cợt nhưng cũng lạnh không kém giọng nói kia:

- Chỉ cần đợi ngài ra lệnh thôi, chủ nhân~~

- Tốt, ngày mai hành động. 

Người đàn ông nở nụ cười cay độc, đưa ly rượu lên thưởng thức. Cô gái kia biến mất nhưng vẫn còn đọng lại đâu đó tiếng cười nghe rất ma quái, nghe qua cũng khiến cả người đông cứng, không thể di chuyển... 

.

.

.

.

.

Bánh xe của định mệnh... 

Nó...

Đã lệch hướng rồi...

------------------

Lúa: Tôi hết muối để rắc rồi =)))) Thấy chương này nhạt và nhảm quá, không ngờ lại viết dài tới vậy =))) Tận 4000 từ =)))))) Nhảm thì đừng ném đá ta nhe~~~ 

Song: Hibikase

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net