chap 6: tôi chỉ có lỗi với bản thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


đó là một đêm đau khổ đối với xiao vì món nghiệp dường như kiên quyết làm cho cậu đau khổ. mặt trăng tỏa sáng rực rỡ, che phủ đầm lầy dihua bằng một ánh sáng bạc tuyệt đẹp. mặc dù cậu không muốn gì hơn ngoài việc chiêm ngưỡng quang cảnh.


cậu giảm tiếng rên rỉ trong đau đớn, hy vọng không ai trong số những người khách của quán trọ có thể nghe thấy sự đau khổ của xiao; cậu không muốn một người nào đó đến đây vì lo lắng. tuy nhiên, có vẻ như điều ước của cậu đã không được thực hiện, khi một màu xanh nhạt quen thuộc lấp ló từ ban công bên dưới. 

xiao có thể nhìn thấy màu xanh trong đôi mắt của phương sĩ trẻ tuổi đầy lo lắng cho cậu và mặc dù đau đớn, xiao không thể kìm được tiếng thở dài khẽ thoát ra khỏi môi.

đây là một người phàm trần khác mang theo ký ức về con bướm.

phương sĩ dường như đang suy ngẫm về điều gì đó trước khi đưa ra quyết định. anh ta đứng dậy, đôi chân mang dép đáp xuống mái nhà trọ. 

cậu chưa bao giờ có điều gì để nói với chongyun; xiao không cần sự giúp đỡ của một phàm nhân để xua đuổi ma quỷ. anh không được gọi là kẻ chinh phục ma quỷ.

(anh ấy cũng không cần phải rơi vào tình trạng con người mà anh đã làm.)

"hộ pháp xiao," chongyun bắt đầu với một cái cúi đầu kính cẩn. "chào buổi tối."

cậu không nói gì, chỉ nhăn mặt vì đau. chongyun một lần nữa dường như đang suy tính điều gì đó trước khi mở miệng nói.

"ngài có vẻ bị đau."

"không có gì đâu," cậu gạt đi và nhìn sang chỗ khác. "ngươi không cần phải quan tâm đến những vấn đề không liên quan đến bản thân."

lời nói của cậu dường như làm ngược lại khi anh ấy tiến lại gần hơn một bước. lần lượt cơn đau giảm đi một chút nhưng xiao không nói thành tiếng.


"tôi không thể quay lưng lại với ngài, hộ pháp xiao. tôi đã hứa tôi sẽ giúp ngài."

xiao không cần hỏi anh đã hứa với ai. có vẻ như cô gái đó đã nghĩ về mọi thứ trước khi cô ấy qua đời. vậy mà cô ấy đã nán lại đủ lâu để thấy cậu cười. hutao khờ khạo.

một tiếng thở dài khác thoát ra khỏi môi cậu khi cho phép chongyun ngồi bên cạnh mình. các đặc điểm của chongyun sáng lên đáng kể khi anh ấy ngồi xuống bên cạnh và ngay lập tức nghiệp chướng biến mất, không để lại dấu vết. 

xiao đã cảm thấy tốt hơn rất nhiều. cậu có thể không nói ra nhưng năng lượng thuần khiết của chongyun không bao giờ khiến cậu hết kinh ngạc.

chongyun không nhìn xiao. thay vào đó, ánh mắt của anh ấy dường như tập trung vào các vì sao khi đang ngân nga một giai điệu nhỏ. đó là một giai điệu quen thuộc mà những đứa trẻ ở liyue dường như đều yêu thích. và sau đó anh ta nhớ lại. cô ấy đã tạo ra bài hát.

"nó đã từng làm tôi khó chịu mỗi khi cô ấy hát giai điệu nhỏ đó." cậu lầm bầm. chongyun ngừng ngâm nga ngay lập tức, như thể bây giờ chỉ mới nhận ra những gì anh ấy đã làm vừa rồi. anh nhìn người bên cạnh với ánh mắt hối lỗi.

"tha thứ cho tôi. tôi không cố ý- "


"không sao đâu." cậu cắt ngang. "ngươi có thể tiếp tục."

phương sĩ tiếp tục nhìn chằm chằm vào cậu một lúc.

"ngài nhớ cô ấy." cuối cùng anh ấy nói. xiao không thể phủ nhận nó ngay cả khi cậu muốn.

"tôi cũng vậy," anh ấy tiếp tục. đôi mẳ màu xanh nhạt của anh ấy quay trở lại trạng thái ngắm sao. xiao chuyển sự chú ý sang người bên cạnh. "hutao sẽ làm những trò chơi khăm tồi tệ nhất từ ​​trước đến nay. còn tệ hơn khi cô ấy ở cùng với xingqiu. cùng nhau, cả hai là một lực lượng cần được tính đến."

"tôi ghét bị họ làm trò hề. và bất cứ khi nào cô ấy nói với tôi rằng tôi không cần phải giúp đỡ những vấn đề liên quan đến cái chết, "chongyun dừng lại, nét mặt cau có khắc sâu. xiao tiếp tục theo dõi anh ta. "tôi không thể kìm được sự bực bội mỗi khi cô ấy nói vậy với nụ cười khó chịu trên khuôn mặt.

"và cô ấy luôn ở bên tôi khi vấn đề trở nên nghiêm trọng." đôi mắt xanh nhạt chuyển sang màu ảm đạm hơn. "nhưng tôi không thể làm gì cho cô ấy khi cô ấy cần sự giúp đỡ nhất. vì vậy thay vào đó, tôi đang ở đây, cố gắng thực hiện một lời hứa."

xiao không thể hiểu rõ cảm xúc của con người. cậu không nghĩ rằng sẽ làm được. nhưng cảm xúc thuần khiết trên khuôn mặt của người phương sĩ trẻ tuổi, cậu hiểu. đó cũng là biểu cảm của cậu mỗi khi nghĩ đến đạo trưởng.

"cậu yêu cô ấy." xiao ấy nói.

chongyun nhìn lại cậu với một nụ cười nhỏ trên khuôn mặt của anh ấy.

"nhưng cô ấy đã chọn ngài."

và khi xiao tiếp tục nhìn chằm chằm vào chongyun, cậu tìm thấy sự tôn trọng mới đối với người đàn ông sẽ nỗ lực thực hiện lời hứa với người mình yêu, bất kể điều đó có thể làm anh ấy tổn thương đến mức nào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net