chương 32-end.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
người nam hào hoa phong nhã, xem ra là có học vấn, cũng như là thành phần tri thức, cũng đã tới một hai lần, hai người cũng không có gì, cô gái kia một bộ dáng ăn nói khép nép, lúc ấy tôi nhìn liền để ý, sau lại thay đổi một tên nhà quê to con, toàn thân cơ bắp, vừa thấy đã biết là làm về thể dục, vênh váo tự đắc, cái gì cũng không hiểu còn giả như là nhân vật, cô gái kia cũng thoải mái, hắn muốn cái gì thì cho cái đó, lấy rượu vang làm nước uống, đạp hư tâm huyết của tôi."

"Làm về thể dục? Biết là sở trường gì không?"

"Không biết, tôi không thích nói chuyện với loại người này, đừng nhìn tôi là một người phục vụ, nhưng như thế nào cũng từng tiếp xúc qua người thượng đẳng, người như vậy tôi rất chướng mắt, ăn cơm nhuyễn không nói, còn làm ra bộ dạng."

"Nói cách khác hai người kia cậu cũng không biết là làm gì?"

"Nếu anh muốn tìm bọn họ, tôi cũng không phải là không có cách nào, bất quá phải đợi chờ, anh xem..." Người phục vụ ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái camera theo dõi ở một góc quầy bar.

Trong lòng Nhược Nạp nhất thời rõ ràng, liếc mắt nhìn Lê Ngạn một cái. Chỉ thấy Lê Ngạn bất động thanh sắc, tựa như không có hiểu được cái gì.

"Bà chủ khi nào thì trở về?"

"Cái này khó mà nói."

"Thật ra tôi cũng không phải gấp, tôi còn muốn cùng bà chủ tâm sự, nếu không chờ cô ta trở lại tôi lại đến, cậu còn nghĩ ra cái gì không?"

"Lê tiên sinh, tôi biết anh cùng bà chủ có giao tình, trong lòng tôi rõ ràng, anh có việc, tôi làm sao có khả năng để cho anh chờ thời gian dài như vậy chứ? Như vậy đi, chờ tôi tan tầm, tôi khẳng định giúp anh nghĩ ra biện pháp."

"Vậy được rồi, xe của tôi cậu cũng biết rồi, hết giờ làm tới tìm tôi."

Lê Ngạn đem tiền thưởng đặt lên trên bàn, ý bảo Nhược Nạp nên rời đi.

"Lê tiên sinh." Người phục vụ kêu Lê Ngạn vừa mới đứng lên.

"Chuyện gì?" Lê Ngạn hỏi.

"Bàn phía sau anh có mấy người cứ nhìn chằm chằm hai người, tôi xem không phải tốt lành gì, anh cẩn thận."

Lê Ngạn bất động thanh sắc, từ trong túi lấy ra cái bật lửa, nhìn nhìn trước mắt, gật gật đầu nói: "Nói cho bọn họ số xe của tôi, bọn họ sẽ thay tôi cho cậu một ít phí đổi lấy tin tức, cậu nên thông minh chút nhé."

Người phục vụ cười nói cảm ơn.

Đi vào trong xe dừng ở ngõ sau, Nhược Nạp nói: "Thì ra anh không chỉ là tới qua vài lần, xem ra đối với nơi này còn rất quen thuộc."

"Cô muốn hỏi quan hệ giữa tôi cùng bà chủ?"

"Là có điểm tò mò." Nhược Nạp cũng không che giấu, thoải mái nói.

"Nữ nhân trời sinh chính là lòng hiếu kỳ rất lớn, nếu cô muốn thăm dò chuyện xấu của tôi thì kết quả sẽ làm cô thất vọng rồi, tôi cùng bà chủ là rất quen thuộc, bất quá là vì tôi từng thay cô ta dẹp vài lần náo loạn, không hơn không kém."

"Anh hùng cứu mỹ nhân." Nhược Nạp cười khẽ trêu ghẹo nói.

"Người thế tục tâm tính bát quái, thật ra chỉ là tiện tay mà thôi, tôi cũng không có tâm thu lợi gì."

  

  Đang nói, Lê Ngạn hình như nhìn thấy gì qua gương chiếu hậu, nghiêm mặt nói với Nhược Nạp nói: "Ở trên xe đừng đi xuống."

Nói xong, Lê Ngạn đi xuống xe và cửa xe đóng lại, nghiêng người dựa vào thân xe, hơi hơi cúi đầu xuống, châm một điếu thuốc lá, để tóc rủ xuống che khuất khóe mắt, khuôn mặt góc cạnh được ánh đèn neon chiếu lên, làm cho người ta không khỏi thầm than, trong tim Nhược Nạp cũng cảm thấy xúc động một chút.

Ngay sau đó Nhược Nạp liền nhìn thấy mấy người từ Lan Quế Phường đi ra cửa sau, hướng về bên này đi tới, xem động tác bọn họ hơi vội vàng, cước bộ lại không vững, hô hấp ồ ồ, nghĩ có lẽ không phải dân có võ, chỉ là ỷ vào vóc người mà thôi.

Vài người đi tới, chưa nói một lời liền rút gậy sắt từ phía sau hướng Lê Ngạn đánh tới.

Lê Ngạn bước về phía trước nghênh đón, đưa tay bắt lấy cổ tay người nọ quẳng sang một bên, ở dưới tác dụng của quán tính, người nọ lảo đảo rồi ngã xuống đất, hai người khác không khỏi giận dữ, từ hai bên hướng về Lê Ngạn xông đến, động tác của Lê Ngạn rất lưu loát, xuống tay cũng rất nặng, vài cái qua lại, liền làm cho động tác hai người kia chậm lại, nghĩ chắc không chịu nổi.

Vốn Nhược Nạp xem Lê Ngạn thành thạo đối phó hai người vạm vỡ, cũng không quá lo lắng, lại đột nhiên nhìn thấy người vừa rồi ngã trên mặt đất kia đứng lên, sau khi nghỉ ngơi một chút liền rút dao ra, từ sau lưng Lê Ngạn lén đi qua, Nhược Nạp vội kéo cửa sổ xe xuống, nghĩ rằng nếu lớn tiếng cảnh báo, tất làm cho Lê Ngạn phân tâm, tất rơi vào thế yếu, lúc này Nhược Nạp linh cơ, rút trâm cài tóc từ trên đầu xuống, nhằm về phía người lén đi tới phía sau Lê Ngạn kia phi tới.

Chỉ nghe "ai da" một tiếng, dao từ trong tay người nọ theo tiếng rơi xuống đất, Lê Ngạn quay đầu nhìn thấy hắn, lập tức một cước đá bay.

Triền đấu một hồi, mấy người nọ cảm thấy không phải đối thủ, lại sợ bị thương, liền đánh ánh mắt lẫn nhau, vội vàng rời đi.

Lê Ngạn không đuổi theo, đứng thẳng thân mình chỉnh lại quần áo, đi đến chỗ người nọ vừa rồi làm rơi dao, nhặt từ trên đất cây trâm cài lên, cây trâm màu lam nhạt có khảm những viên đá lấp lánh, mặt trên vẫn còn có vết máu, không khỏi có chút sửng sốt.

Đi vào trong xe, Lê Ngạn đem trâm cài đưa lại cho Nhược Nạp, Nhược Nạp vôi khoát tay nói: "Tôi không cần nó nữa."

Mái tóc hơi hỗn độn của Nhược Nạp nhẹ nhàng bay lên trong gió đêm, khuôn mặt trắng nõn dưới bóng đêm tản ra ánh sáng nhu hòa, Lê Ngạn có chút thất thần: "Không nghĩ tới tiểu công chúa đúng là nữ hiệp khách."

"Có phải có điểm ngoài ý muốn hay không, anh cũng rất lợi hại, nhưng tôi lại ghét đánh giáp lá cà, dùng phương thức này vẫn hơn." Nhược Nạp không nhìn đến dị sắc trong mắt Lê Ngạn, chỉ âm thầm nghĩ may mắn hôm nay không dùng cây trâm mà ông nội cho hôm trước kia, bằng không sẽ luyến tiếc.

"Lý Lực đến rồi." Lê Ngạn nghe được có tiếng bước chân từ xa đến gần, quay đầu nhìn thấy có người hướng bên này đi tới.

Nhược Nạp nhìn thoáng qua, thì ra người phục vụ vừa rồi kia kêu Lý Lực, xem ra đã tan tầm, thay đổi áo thun, cũng là một người trẻ tuổi trông dễ coi.

"Lê tiên sinh, hai người không có việc gì chứ, bọn họ không tìm anh gây phiền toái sao?" Lý Lực nhìn trái nhìn phải, không phát hiện cái gì.

"Ồ, không có chuyện gì, thế nào, bọn họ ra tay đủ hào phóng chứ?"

"Chính là ra tay đủ hào phóng tôi mới kỳ quái, làm thế nào dễ dàng bị anh đuổi đi như vậy, cảm tạ, Lê tiên sinh, đêm nay anh làm cho tôi phát tài, cái này cho anh, không biết có tác dụng hay không." Nói xong đem một cái USB ném tới trên tay Lê Ngạn.

"Xem cậu không tệ, nhắc nhở cậu một chút, tiền như vậy vẫn là phát ít một chút mới tốt, cẩn thận đụng tới cọng rơm hơi cứng." Lê Ngạn nhìn Lý Lực vẻ mặt vui mừng nói.

"Đừng lo lắng, tôi cảm thấy đầu óc của tôi vẫn còn tốt, tình hình không đúng lập tức né người." Nói xong bỏ chạy đi, xem ra Lê Ngạn nói cũng không làm cho hắn để ý.

Trở lại tổ chuyên án, Lê Ngạn đem phát hiện hôm nay nói cho Lưu Cường, Lưu Cường ngạc nhiên nói: "Không nghĩ tới động tác của anh nhanh như vậy, tôi có một tin tức xấu nói cho anh đây, cảnh sát Vân Nam truyền đến tin tức, bọn họ phát hiện tung tích Lý Mai, là cảnh sát theo dõi ở trong trạm đợi xe phát hiện, đáng tiếc chờ bọn họ đuổi qua thì đã không thấy người."

"Hiện tại mua vé cũng phải dùng tên thật, chẳng lẽ cô ta không sợ bại lộ hành tung?"

"Bọn họ tra xét, không có tên Lý Mai."

"Nói đến điểm này, cô ta tên thật là Lý Phượng Mai, cô ta làm thế nào dùng tên Lý Mai cùng những người bị hại này đi ra ngoài?"

"Ồ, tôi tra xét ở chỗ nhà cũ của cô ta, cô ta quả thật dùng qua cái tên Lý Mai này, bất quá là trước khi đi đại học, hơn nữa cũng làm qua chứng minh thư, cho nên cô ta hẳn là đã dùng chứng minh thư khác."

"Đó có thể là chứng minh thư giả hay không?"

"Cũng không phải là không thể. Đúng rồi, Lê Ngạn, hôm nay người tập kích mọi người là loại người nào? Anh có biết không? Nếu không để cho cảnh vụ khu đi thăm dò?" Lưu Cường hỏi.

"Chuyện này tôi đã suy nghĩ qua, cho tới tôi bây giờ chưa thấy qua bọn họ, khẳng định bọn họ cũng là lần đầu tiên thấy tôi, theo ngôn hành cử chỉ bọn họ mà suy xét, hẳn là nhân vật hắc đạo, hơn nữa địa vị không cao, thân phận bình thường, thời điểm bọn họ thám thính tin tức của tôi mà xuất thủ không lâu, thuyết minh bọn họ có khả năng là được thuê, hơn nữa người thuê ra tay rất hào hóng; Còn có một điểm, khi bọn họ phát hiện tôi không dễ đối phó, rất nhanh bỏ đi, cái này nói rõ quan hệ giữa người thuê cùng bọn họ không bền chắc, ít nhất người thuê đối với bọn họ không có uy lực lớn, chỉ là bình thường, thậm chí là quan hệ thuê một lần, bọn họ không cần thiết phải vì dạng quan hệ này mà trả giá quá lớn."

"Nói cách khác là có một kẻ có tiền ngẫu nhiên tìm được bọn họ, để cho bọn họ đi theo cậu, giáo huấn cậu?"

"Đúng, tôi nghĩ người thuê bọn họ chỉ là muốn tìm người dọa tôi mà thôi, nếu là như vậy, chuyện này cũng không nghiêm trọng, chúng ta có thể tạm thời đem nó đặt sang một bên."

"Có thể cùng Lý Mai có liên quan hay không?"

"Hiện tại không thể kết luận, nếu thực sự có quan hệ, người kia khẳng định còn có thể ra tay, thay vì lãng phí thời gian vì chuyện này, cứ để chúng tự bại lộ. Hiện tại mấu chốt của chúng ta là căn cứ manh mối hiện có tìm được chỗ Lý Mai ở hoặc là hiểu biết hành động tiếp theo."

"Nói ý tưởng của anh đi?"

"Hiện tại chúng ta có vài bước có thể đi, đầu tiên phải tìm được hai người nam này, xem từ chỗ bọn họ có thể tìm hiểu được bao nhiêu, mặt khác chúng ta còn phải điều tra những người có quen biết với Lý Mai, xem có thể tìm được chỗ ở khác của Lý Mai hay không, còn có một điểm, tôi muốn biết, Quý Trình Trình, Vương Tiểu Phân, Khổng Á Nam đến tột cùng có quan hệ với Cố Thần Tường hay không, nếu có, Lý Mai làm sao mà biết được?"

"Đó là từ chỗ Phùng Vân Thư?"

"Nếu cô ta không muốn hợp tác cùng chúng ta, vậy âm thầm phái người bảo hộ cùng giám thị, mặt khác tôi nghĩ, cô ta có lẽ không phải không sợ chết, chỉ là không muốn có liên quan cùng chúng ta, nháo ra động tĩnh quá lớn, có lẽ cô ta sẽ nghĩ biện pháp bảo đảm an toàn của chính mình, trước khi chưa biết hướng đi của Lý Mai, có khả năng cô ta thực hiện công tác bảo hộ so với chúng ta hiệu quả hơn, nghiêm mật hơn." 

  Mặc dù có video cung cấp tướng mạo hai người nam, nhưng mà muốn biết thân phận bọn họ thì không đơn giản, bởi vì hai người này không phải khách quen của Lan Quế Phường, người Lan Quế Phường cũng không biết thân phận của bọn họ. Manh mối này chỉ sợ không thể có kết quả nhanh.


Dưới tình huống như vậy, chỗ ở thứ hai của Lý Mai là rất khó tìm được

Mà điều tra đối với đám người Quý Trình Trình còn chưa có kết quả.

Án nhất thời lâm vào khốn cảnh.

"Tôi nghĩ tìm người làm cùng Khổng Á Nam hỏi chuyện." Lê Ngạn đột nhiên đưa ra một yêu cầu.

"Vì sao?"

"Nhược Cẩm từng nói qua Khổng Á Nam là người có công tác chính thức duy nhất trong những người này, xem ngôn hành cử chỉ của cô ta đối với những nữ sinh từ nông thôn đi ra này cũng không có cảm tình gì, thậm chí trong lời nói còn hơi khinh thị, vì sao cô ta lại tham gia lần lữ hành này?

Mặt khác, tin tức bát quái đối với Cố Thần Tường cô ta hiểu biết nhiều cũng không phải là bình thường, cô ta còn từng ám chỉ Cố Thần Tường bao nuôi nữ sinh viên, chuyện này sau khi chúng ta điều tra thì biết được không có nhiều người rõ nội tình trong đó, đại bộ phận chuyện xấu về Cố Thần Tường đối tượng đều là trong tầng lớp cao xã hội, Khổng Á Nam này chỉ là một viên chức nho nhỏ của công ty Dự Nam, làm sao cô ta biết được?

Lại thêm những lời phân tích của Nhược Cẩm, Khổng Á Nam mặc kệ theo phương diện nào mà nói cô ta cũng không thuộc loại mục tiêu Lý Mai lựa chọn xuống tay, cô ta đến tột cùng là bất hạnh bị liên lụy hay là có ẩn tình khác, tổng hợp nghi vấn này lại, tôi rất muốn nhìn xem có thể từ trên người cô ta phát hiện chút gì đó hay không."

"Vì sao lựa chọn người cùng làm với cô ta?"

"Căn cứ Nhược Cẩm nói, vài người trong bọn họ sở dĩ có thể quen biết là vì đều từng nộp hồ sơ công ty Dự Nam, trong quá trình nhận lời mời mà quen biết, cho nên tôi cho rằng nếu có người có thể hiểu biết chuyện trong đó, kia cũng là người công ty Dự Nam. Có thể tra trong công ty lý xử lý nhận hồ sơ cùng tham gia phỏng vấn là ai hay không? Phương diện này có ai đồng thời xuất hiện hơn nữa cùng Khổng Á Nam quan hệ có vẻ chặt chẽ hay không?"

"Được, tôi lập tức cho người đi thăm dò, nói thật, chuyện này tôi nghĩ mãi không ra, Lý Mai rốt cuộc là lựa chọn đối tượng xuống tay như thế nào? Cũng không thể thật sự là trùng hợp chứ?"

Bị Lưu Cường đưa đến hỗ trợ điều tra là Bạch Hiểu quản lí bộ phận nhân sự công ty Dự Nam, thoạt nhìn chừng 30 tuổi, dáng người cao gầy, tóc chải chỉnh tề, vừa thấy đã biết là thành phần tri thức.

"Vị này là Bạch tiểu thư quản lí bộ phận nhân sự công ty Dự Nam, vị này là Lê Ngạn Lê tiên sinh cố vấn cảnh sát chúng tôi, Bạch tiểu thư, hôm nay mời cô đến chủ yếu là muốn mời cô hỗ trợ chúng tôi điều tra một ít tình huống."

"Đương nhiên, đối với chuyện của Khổng tiểu thư, công ty chúng tôi trên dưới đều cảm thấy rất đau lòng cùng kinh ngạc, nếu tôi có thể giúp đỡ bên cách anh tin tức gì, coi như là đối với Khổng tiểu thư hết một phen tâm ý, để cho cô ấy có thể nhắm mắt."

"Hôm nay chúng tôi chủ yếu là muốn hiểu về chuyện của Khổng tiểu thư, nhất là một năm gần đây, có mấy điểm không rõ chi tiết, chỉ cần cô có thể nghĩ đến hoặc là cô cảm thấy có liên quan, mời cô cẩn thận hồi tưởng một chút sau đó nói cho chúng tôi biết."

"Tôi nghĩ mọi người sẽ hỏi tôi cô ta có phải có cái gì khác thường hay không, bình thường trong TV và trên sách không phải đều hỏi như vậy sao?" Bạch Hiểu cười cười nói.

"Đương nhiên cái này cũng cần phải nói cho chúng tôi biết, bất quá đó cũng không thể đại biểu toàn bộ, bởi vì hiểu biết của cô đối với án không toàn diện, cho nên có đôi khi một chi tiết mà cô cho rằng không quan trọng đối với chúng tôi mà nói lại là hết sức quan trọng, cho nên chúng tôi sẽ hỏi cô rộng một chút, sau đó từ chúng tôi lựa chọn cùng phán đoán." Lê Ngạn nói.

Bạch Hiểu liếc mắt nhìn Lê Ngạn một cái, tâm không khỏi âm thầm động, nam nhân này thật đúng là đẹp trai, không hề giống đám công tử bột, chăm sóc sắc đẹp còn hơn cả phụ nữ, nói chuyện huênh hoang, chanh chua, không có nội hàm cũng không có phong độ.

Căn cứ nguyên tắc gặp được người nam tốt tuyệt không buông tha, Bạch Hiểu quyết định một hồi sẽ chủ động hẹn Lê Ngạn đi ăn cơm.

Nghĩ đến đây, cả người Bạch Hiểu toát ra vẻ nhu hòa, hai chân khép lại, mũi chân hướng về phía Lê Ngạn cùng Lưu Cường, thân thể hơi hơi ngả về phía trước, tuy rằng không biết cô ta suy nghĩ cái gì, nhưng Lê Ngạn từ trên ngôn ngữ tay chân của cô ta nhìn ra được, Bạch Hiểu rất có dục vọng tiến hành nói chuyện.

"Á Nam vào công ty năm trước, biểu hiện tuy không phải đặc biệt tốt, nhưng cũng coi như là không có gì xấu, chính là có một điểm, nhân duyên không tốt lắm, nói như thế nào đây? Bạn cùng chỗ làm chung quanh nói cô ta giống hình như không thích giao tiếp cùng người khác, hơn nữa chưa bao giờ chủ động liên hệ với đồng sự, đi làm tất cả đều là công việc, sau khi tan tầm cũng không tham dự hoạt động giải trí với người cùng chỗ làm. Về phần cùng tôi có quan hệ tốt, cũng mới là chuyện năm nay, cô ta thuộc phòng tiêu thụ, bình thường không giao tiếp cùng chúng tôi, nhưng mà đúng dịp năm nay công ty cần lượng lớn nhân viên tạm thời tuyển dụng mới, chỗ chúng tôi không đủ người, cấp trên điều vài người qua chỗ chúng tôi hỗ trợ, trong có Á Nam, lúc ấy tôi còn nghĩ, cô ta cũng không khó ở chung giống như người khác nói, ngược lại, cô ta còn rất nhiệt tình, hơn nữa đối với những nữ sinh viên tới thực tập này, cô ta giống như rất thích cùng bọn họ nói chuyện phiếm, có lẽ là do tuổi tương đương."

"Toàn bộ những người tới xin việc cô ta đều nói chuyện sao?"

"Cũng không phải, ồ, chính là mấy cô gái mà trên báo nói đã xảy ra chuyện kia, Á Nam cùng bọn họ nói chuyện có vẻ rất tốt, ai biết bọn họ xảy ra chuyện như vậy, ài!" Bạch Hiểu cảm thán nói.

Lê Ngạn cùng Lưu Cường không khỏi liếc mắt nhìn nhau một cái, việc này giống như không đồng nhất, tựa như là làm chuẩn bị trước, Khổng Á Nam rõ ràng xem bọn họ là mục tiêu.

Chẳng lẽ cô ta cùng Lý Mai có quan hệ gì?

"Cô có thể xác định bọn họ đều mới quen biết không? Có thể trước đó đã quen biết hay không?"

"Làm sao có khả năng đó? Cô ta trước khi đọc tư lệu đã sắp xếp thứ tự của những người này, trước đó ngay cả tên của bọn họ cô ta cũng không biết, cũng không thấy ai quen biết cô ta chủ động chào hỏi với cô ta."

"Đúng rồi, còn có một điểm, Khổng Á Nam có phải rất thích tám chuyện về những người nổi danh hay không? Hoặc là nói nhân viên công ty các cô rất hứng thú với vấn đề như thế?"

"Làm sao có khả năng, giám đốc của chúng tôi có tiếng rất nghiêm, chuyện xấu gì đều không có, hơn nữa phu nhân của giám đốc ghét nhất là loại tin tức này, không cho phép viên chức tùy tiện nói chuyện bàn tán về nó, lại nói, Khổng Á Nam không đi chung với đồng nghiệp, cho dù có cũng không thể truyền đến được cô ta."

"Thì ra là như vậy, đối với tình hình trong nhà của Khổng Á Nam, cô có biết cái gì không? Cha mẹ cô ta cảm xúc có vẻ không ổn định, chúng tôi cũng không thuận tiện hỏi những chuyện có vẻ sâu hơn."

"Chuyện nhà của cô ta? Tôi thật ra nghe nói qua một ít, cha của cô ta vốn cũng là ông chủ một công ty, sau hình như bị người lừa, kết quả táng gia bại sản, chỉ còn lại có một gian nhà trọ, Khổng Á Nam cũng từ công chúa biến thành cô bé lọ lem, một đoạn thời gian trước còn nghe nói mẹ của cô ta bị nhiễm trùng đường tiểu, phải thay thận, người trong nhà đã sầu muốn chết rồi."


  "Thay thận?"


"Đúng, công ty chúng tôi còn quyên một khoản cho cô ta, đương nhiên Khổng Á Nam không muốn như thế, lòng tự trọng cô ta rất lớn, tựa như không thể nhận loại ý tốt này, cho rằng đây là loại bố thí, thật ra cô ta nghĩ quá nhiều, đã từ đại tiểu thư biến thành bình dân, vì sao không thể nhìn thẳng vào sự thật này? Chuyện người ta vốn xem là bình thường, cô lại không qua được cửa này, làm ra vẻ giả tạo quá mức. Bất quá chúng tôi quyên tiền cũng chỉ là như muối bỏ biển, đủ viện phí còn khó, đừng nói là thay thận."

"Vậy còn gì khác không?"

"Tạm thời nghĩ không ra."

"Cô ta có nhắc tới mình có bạn trai hoặc là bạn trai có vẻ thân mật hay không?"

"Không có, sinh hoạt cá nhân của cô ta nói thật ra tôi hiểu biết không nhiều lắm, chủ yếu là thời gian cùng cô ta ở chung quá ít, cô ta cũng chưa bao giờ chủ động nhắc tới, nhưng thật ra đồng nghiệp có giới thiệu bạn bè cho cô ta, cô ta bình thường đều uyển chuyển cự tuyệt, nói mình tạm thời không nghĩ tới chuyện yêu đương, có thể là sợ gánh nặng trong nhà quá lớn, muốn chờ chuyện của mẹ cô ta ổn rồi nói sau."

"Vậy cảm ơn cô, hôm nay đến đây thôi, nếu cô có thể nghĩ ra cái gì khác, mời liên hệ cùng với chúng tôi."

"Lúc nào cũng được?" Bạch Hiểu liếc mắt nhìn Lê Ngạn một cái.

Lê Ngạn hào phóng cười nói: "Đương nhiên."

Bạch Hiểu đi rồi, Lưu Cường không khỏi trêu ghẹo nói: "Vị Bạch tiểu thư này thoạt nhìn có vẻ hứng thú đối với anh, điều kiện cũng không tệ, Bạch Cốt Tinh."

"Thì ra Lưu đội cũng biết nói đùa, cô ta không phải là mẫu người mà tôi thích."

"Ồ?"

"Tôi cho rằng cuộc sống của tôi đã rất phấn khích, toàn bộ những chuyện làm cho người ta cảm thấy kích thích, mạo hiểm tôi đều đối mặt qua, nó đã thỏa mãn tính cách tìm kiếm cái lạ cùng mạo hiểm của tôi, cho nên tôi hy vọng cuộc sống tình cảm của tôi có thể đơn giản, thuần túy một chút, nói một cách khác, tôi yêu nghề nghiệp của tôi, tựa như một ly rượu mạnh, làm cho sinh mệnh của tôi nồng đậm hơn, lâm ly tinh xảo. Tôi lại hy vọng tình yêu của tôi có thể giống một ly nước trong, có thể làm cho tôi cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái, dễ chịu, lâu dài, hai cái hỗ trợ lẫn nhau, như vậy cuộc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#pháán
Ẩn QC