Quote 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" - Tại sao?... Nói cho tôi biết, tại sao?

   - Em cứ tưởng anh đã biết rồi.

   - Trừ phi chính miệng em nói cho tôi biết, nếu không trong lòng tôi, năm đó mãi mãi là một câu đố không giải được.

   - Bây giờ nói những điều đó còn có tác dụng sao?

   - Đến nay tôi vẫn không hiểu, rốt cuộc là nguyên nhân gì mà khiến em tàn nhẫn như vậy, là có người khác quan trọng hơn tôi? Hay là tình cảm của em đối với tôi không đủ sâu nặng? Nói cho tôi biết đáp án là gì?

   - Anh đừng như vậy...

   - Vậy em hy vọng tôi thế nào?

   - Xin lỗi, hồi trước là em sai, nếu có thể quay lại quá khứ nhất định em sẽ không làm vậy. Mười năm nay không lúc nào em không tình nguyện người chết là em, mà không phải là... Nếu có thể quay đầu, nếu có thể bắt đầu lại, nếu có thể sửa chữa lại tất cả, cho dù có bị róc thịt tróc xương vạn kiếp bất phục em cũng đồng ý...

   - Đã quá muộn rồi, tôi sẽ không tha thứ cho em, mãi mãi không.

   - Cho nên tới bây giờ em cũng chưa từng nghĩ sẽ xin anh tha thứ. 

   - Đúng vậy, em chưa từng nghĩ... Có biết bởi vì em không nghĩ, không làm gì, mọi chuyện mới có thể phát triển đến ngày hôm nay không? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net