Kem đánh răng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi hồi phục từ việc nhổ răng, Wookyung trở lại bình thường, nứng 24/24 đủ 7 ngày trong tuần, nên Minho cũng không nhắc gì đến sự việc đó nữa.

Một ngày, cả 2 đi siêu thị mua nhu yếu phẩm và thực phẩm cho tuần.

Minho: Chúng ta hết kem đánh răng rồi, phải mua thêm, chắc cũng nên mua thêm nước súc miệng?

Wookyung: Tại sao? Cả hai đều tệ như nhau mà?

Minho: Cậu bị sâu răng vì lười đánh răng đó, bộ cậu ghét đánh răng à?

Wookyung: Ai lại thích đánh răng hay súc miệng chứ? Cả hai đều có vị bạc hà cay xè!

Minho: Vậy thì chúng ta mua loại cho trẻ em nhé? Có kem đánh răng vị dâu tây này, cậu thích vị dâu tây đúng không?

Wookyung: Eh? Nhưng em là người lớn mà, phải xài kem đánh răng dành cho người lớn chứ?

Minho: Cái nào mà chả là kem đánh răng, thấy thích cái nào hơn thì xài thôi.

Wookyung: Nhưng lỡ có ai biết thì họ sẽ cười em mất?

Minho giật mình nghĩ, "tên điên này cũng quan tâm thiên hạ nghĩ gì à?". Nhưng Hyung cũng nhớ ra mình khi trước cũng từng y như vậy, luôn tỏ ra mình tài giỏi, mình thành công, cốt để không bị thiên hạ cười chê, chỉ để nhận được lời tán dương và công nhận từ những người mà anh thậm chí còn không nhớ tên, nhớ mặt, và bây giờ chắc chắn không giúp gì cho anh trong hoàn cảnh này.

Minho: Nếu họ cười thì đã sao?

Wookyung: Đừng chất vấn em khi chính anh cũng từng cố chạy theo đồ xa xỉ để làm thiên hạ vui lòng, và cũng chính anh là kẻ hay dùng lời lẽ nặng nề để chỉ trích bất kỳ ai khi có gì không vừa ý. – Wookyung cười khẩy khi nói câu này.

Minho trầm ngâm: Cậu nói không sai, vì vậy nên bây giờ tôi đang trả giá bằng việc không còn ai có ý nghĩa trong cuộc đời ở bên, cũng không làm được bất cứ điều gì có ý nghĩa với bản thân vì chăm chăm đi chỉ trích và quan tâm thiên hạ nghĩ gì. Vậy nên, nhìn tấm gương của tôi, cứ làm những gì cảm thấy thích và mặc xác họ đi.

Minho bỏ 3 tuýp kem đánh răng vị dâu tây, và 2 chai nước súc miệng vị kẹo cao su dành cho trẻ em vào trong xe đẩy trước ánh nhìn ngạc nhiên của Wookyung.

Wookyung: ... Lát nữa chúng ta ghé nhà thuốc mua thuốc hạ sốt vị dâu tây luôn đi!

Minho: Tại sao? Lần trước cậu sốt, ở nhà còn thuốc chưa dùng hết?

Wookyung: Em ghét loại nhét đít, em muốn thuốc dạng bột vị dâu tây cơ! Chính anh vừa nói hãy làm những gì mình thích còn gì?

Minho: Trong trường hợp của cậu, tôi nên thêm vào vế "mà không phạm pháp" nữa!

Wookyung: Em sẽ vi phạm mọi điều luật trên thế giới chỉ để có anh ở bên! – Wookyung đặt 2 tay lên cần xe đẩy để giam Minho trong lòng mình, cả 2 tiếp tục đi siêu thị trong tư thế như vậy mặc cho ánh nhìn của tất cả mọi người xung quanh.

Cũng từ lúc này, Wookyung có một thói quen mới, chỉ cần đặt tay lên người Minho khi cả hai không đang làm tình, hắn sẽ dùng ngón tay để gõ: .. / .-.. --- ...- . / -.-- --- ..-


Dành cho các bạn muốn biết ý nghĩa thói quen mới của Wookyung:

https://morsecode.world/international/translator.html?fbclid=IwAR2f0oRZyX3WKnt23G8fLLKL4CixY4Q9R1fpDy1QLyPl36etOp_OEPHXSbA

 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net