CHƯƠNG 23:THẬP TỬ NHẤT SINH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình trạng Diễm Đát càng lúc càng tệ.Vết thương nhiễm trùng,khiến Diễm Đát bị sốt cao.Ngoại trừ lần trước có tỉnh lại 1 lúc,nàng đã hôn mê đến tận bây giờ.Vân Phi nhìn Diễm Đát hôn mê nằm trên giường,cảm nhận được hơi thở của nàng càng lúc càng suy yếu mà tim đau quặn thắt.Hắn tự trách mình đã không bảo vệ được nàng,hoài nghi có phải mọi việc mình làm đều là sai.Hồi sinh nàng là vì muốn cùng nàng làm lại từ đầu.Đưa nàng đến đây là vì muốn nàng có thể rời xa nơi ân oán thị phi tràn ngập đau khổ kia.Phong ấn huyễn thuật của nàng là vì muốn nàng có thể triệt để rũ sạch tất cả những gì liên quan đến quá khứ bi thương kia.Hắn cho rằng làm thế là tốt nhất cho nàng nhưng xem ra hắn đã sai rồi.Nếu không bị hắn phong ấn linh lực,chắc chắn nàng sẽ không bị trọng thương như vậy.Hỏa Liên đã đem thuốc đến,Vân Phi liền đỡ nàng dậy.Để nàng dựa đầu vào vai mình,hắn cẩn thận đút từng muỗng thuốc cho nàng.Chợt Diễm Đát ho không ngừng,nôn ra ngụm máu tươi.Vân Phi phát hoảng,đánh rơi chén thuốc.Vân Phi ôm lấy nàng,Hỏa Liên giúp kiểm tra vết thương.Miệng vết thương đã bị rách từ lúc nào,đang chảy máu.Cả người nàng lúc này đang run lên.Vân Phi kéo sát nàng vào người mình,Diễm Đát vô thức rúc mình vào lồng ngực của người bên cạnh như cố tìm kiếm hơi ấm thân thuộc.Thấy nàng phải chịu giày vò như thế,Vân Phi như phát điên.
-Hỏa Liên,sao lại như vậy?
Hỏa Liên thở dài,nét mặt nặng trĩu:
-sức khỏe Diễm Đát càng lúc càng suy yếu.Ta e nàng ấy không thể gượng được bao lâu nữa.
-ý ngươi là...
Vân Phi cảm giác như tim mình tan nát,không dám nói hết câu.
-vết thương của Diễm Đát quá sâu,tuyệt đối là chí mạng.Nàng ấy có thể sống đến giờ đã là kì tích.Nàng ấy có thể tỉnh lại không,e phải xem ý trời.

-ta không muốn nghe ý trời,ta muốn Diễm Đát khỏe lại.Chỉ cần cứu được Diễm Đát,ta không tiếc hi sinh.
Hỏa Liên chợt nhớ gì đó,nói với hắn:
-nếu ngươi đồng ý hi sinh vì Diễm Đát thì vẫn còn 1 cách.
Ánh mắt Vân Phi lóe lên 1 tia hi vọng.
-cách gì?
-ngươi là hậu nhân duy nhất của Băng Diệm tộc.Máu và linh lực của ngươi có thể giúp Diễm Đát trị thương.Chỉ cần cho Diễm Đát uống máu ngươi đồng thời liên tục truyền linh lực vào cơ thể nàng ấy,nàng ấy nhất định có thể hồi phục.
Vân Phi không nói gì,lặng lẽ cắt tay mình cho máu chảy vào chén rồi đem cho nàng uống.Ánh mắt Vân Phi chợt nặng trĩu.Hắn phải giải khai phong ấn huyễn thuật mới có thể truyền linh lực cho nàng nhưng điều đó đồng nghĩa với việc những người kia sẽ biết họ vẫn còn sống,cuộc sống của họ rất có thể sẽ không thoát li được nơi thị phi kia.
-Vân Phi...
Vân Phi giật mình khi nghe thấy nàng gọi tên hắn trong vô thức.Diễm Đát cố sức nép sát vào hắn,tay nàng ôm chặt hắn.Ánh mắt hắn trở nên kiên định hơn.Vì Diễm Đát,hắn không thể bận tâm quá nhiều.Hắn giải khai phong ấn,truyền linh lực vào cơ thể nàng.Hắn bất chấp an nguy bản thân,gắng gượng truyền linh lực cho nàng.Đến khi cảm nhận được hơi thở của nàng dần bình ổn,hắn mới yên lòng.Nhìn lại dáng vẻ bây giờ của mình,hắn biết từ nay mình và nàng sẽ khó mà bên nhau được nữa.Hắn đã trở thành dáng vẻ của Anh Không Thích,từ nay hắn không thể trở lại làm Vân Phi nữa rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net