843 words

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mái đầu vàng lấp ló của Kang Seokhwa trước cổng quán cafe,trốn anh người yêu đang bận bịu tính toán một số thứ gì đó cậu không biết rõ. Bóng lưng thấp thấp dễ thương đó đang loay hoay trong đáng yêu đến bạo,làm cậu không kìm chế được bước đến ôm em vào lòng. Hyeop trọn trợn mắt giật mình,quay ra đằng sau thấy mái đầu vàng của cậu đang dùi vào vai mình. Khẽ yêu tay người thương đang ôm mình,chọc ghẹo:
"Này,em là ma hay sao bước nhẹ nhàng thế? Là anh hú hồn luôn đó"
Seokhwa chỉ cười nhẹ và bảo:
"Có là ma thì cũng luôn ám anh thôi"
Cả hai không hẹn mà cùng bật cười. Hyeop vào trong lấy nước cho cậu và cả mình nữa. Không phòng bị,tay em bị cậu kéo mạnh. Cả thân người của họ Lee gói gọn trong người họ Kang. Cậu đưa tay vuốt đầu em,hỏi han giọng âu yếm
"Anh mệt chứ?"
Hyeop nhắm mắt ngả cả người vào trong lòng cậu. Tận hưởng sự ấm áp của người yêu.
"Ừ~~"
Nói xong câu đó,đầu óc mơ màng. Bị hương thơm bạc hà của cậu làm cho buồn ngủ,em cứ thế như một con thỏ nhỏ rút người vào Seokhwa yên tâm chìm vào giấc mộng.
Cậu luôn đem cho em cảm giác an tâm và được bảo vệ. Không hẳn là cảm giác bình yên,là an toàn. Đúng rồi là an toàn. Cái cách cậu vòng tay ôm em vào lòng,cái cách cậu ôm em ngủ. 1 thân hình cao cao ôm 1 thân hình be bé thật đáng yêu. Và từ khi nào,cảm giác chả còn là cảm giác. Nó đã là sự thật rồi...
Seokhwa đưa tay sờ lên mặt em,từng đường nét cậu đều nhớ rõ. Mấy nay anh thỏ nhà cậu phải trực ca bệnh viện,ở quán cafe part time này công việc cũng có rảnh rỗi mấy đâu. Nên dễ chìm vào giấc ngủ cũng phải. Bồng anh người yêu nhẹ như lông trên tay,không khỏi suýt xoa khi nhìn thấy gương mặt đẹp như thiên sứ ấy. Đặt em vào giường,đắp chăn thật ấm,rồi cậu nằm vào kế bên,ôm em vào lòng. Hôn lên đôi môi và làn da nhợt nhạt không còn hồng hào. An yên nhắm mắt ngủ kế bên. Cơn gió bên ngoài vẫn thổi,chim vẫn hót,hai người vẫn thật hạnh phúc...
12:02 a.m
Seokhwa cảm giác một lực mạnh ở tay làm cho cậu đau,thức dậy thấy Hyeop đang nắm chặt tay cậu,trên trán đầy mồ hôi lạnh. Đỡ em dậy,cậu lau mồ hôi và nước mắt của em,vỗ vỗ về về như dỗ dành một đứa trẻ. Đánh thức anh dậy,ôn nhu hỏi thật nhẹ để tránh làm anh sợ
"Nào anh,ngoan~~bé thỏ của em bị gì vậy?"
Hyeop chảy nước mắt,dùi đầu vào lồng ngực Seokhwa,ôm chặt cậu. Thở phào một cái,đôi vai gầy vẫn còn run run. Ngước khuôn mặt đáng yêu còn thấm đẫm nước mắt,thút thít kể chuyện
"Anh mơ em và anh đang ở trên đồi. Sau đó,Seokhwa nhảy từ đỉnh đồi xuống bỏ anh đi..."
Môi mếu máo như trẻ con kể chuyện ở trường cho mẹ nghe,Hyeop làm tim Seokhwa tan chảy lần thứ 1999 rồi. Anh ơi,dễ thương vừa vừa thôi chứ?"
Quàng tay ra sau lưng người nọ,bàn tay vẫn đều đặn dỗ dành
"Yên tâm,chả có chuyện gì xảy ra với chúng ta đâu. Em luôn bên anh,forever with you♡"
"Wish?"
"Yes"
"What did I get to believe you?"
"Our eternal love"
Sau đoạn đối thoại bằng tiếng Anh đó,cả hai cùng cười lớn vì sự ngốc nghếch của mình. Seokhwa cụng đầu Hyeop,rồi đỡ anh xuống giường,miệng thì thầm mấy câu hát ru,tay dỗ dành đưa anh vào giấc ngủ. Mùi hoa oải hương len lỏi vào trong phòng...
Tiếng sóng vỗ vào bờ,ánh hoàng hôn nhuộm cả biển cát. Cậu đưa tay đỡ đầu anh tựa vào vai mình. Cơn gió hiu hiu thật mát mẻ. Tay em và cậu đan vào nhau thật chặt. Nốt nhạc trên trời cùng ráp vào nhau để đánh một bản hòa âm mới. Tâm hồn 2 người ấy cũng dần hòa vào làm một,ánh mắt vô định phóng tầm mắt ra đại dương. Miệng em tùy tiện thốt ra một câu
"Seokhwa sẽ luôn ở đây nắm tay anh như vậy chứ?"
"Ừm,chắc chăn"Một cái gật đầu chắc  nịch khẳng định từ đối phương
"What did I get to believe you?"
"Our eternal love"
Nụ cười ấm áp chỉ có cặp đôi tình nhân mới sở hửu được. Bàn tay họ vẫn nắm chặc nhau.
Bây giờ là vậy,và sau này vẫn vậy. 
Bởi vì tình yêu họ là vĩnh cửu
#Nhei
London,4:19 A.M
Anh bé debut thành công nhé,em luôn ủng hộ anh. Chờ ngày bạn đồng niên mình,Kang Seokhwa cùng OUI debut luôn nhé. Cảm ơn 2 người đã đến với cuộc đời mình,vì nó quá đỗi xinh đẹp. 2 bạn sẽ là hạt ngọc quý,mình sẽ mài dũa nó thật kỹ. 2 bạn ơi,sẽ có một ngày nào đó,mình được xem 2 bạn đứng trên sân khấu phải không?..
Gửi 2 bạn,từ thủ đô Anh quốc,London,sinh viên khoa tâm lý đại học LSE năm 2,Trần Hà Tuyết Nhi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net