Chương 11 Đại hội thể thao quần què

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Yah,Son Dong Pyo mở cửa ra cho tao vào với.

-Xin lỗi mày,nếu người trực hôm nay không phải là tao thì mày sẽ được vào.

-Anh em bạn bè như vậy đó hả?

-Nói không thấy ngượng mồm hả Min Hee ?Chính lần trước mày cũng làm vậy với tao kia mà.

-Tao xin lỗi,mày mở của ra đi mà.

-Đéo,sao lúc tao cầu xin mày có mở không.

Nghĩ đến lần trước thằng Min Hee nó cũng khoá cửa không cho mình vào trường mà thấy tức á.

-Thế giờ mày có cho tao vào hay không hả thằng cho cỏ?

-Éch

-Đĩ mẹ mày,Han Dong Pyo.

-Đm mày Han Han cái con khỉ ý.Han Seung Woo là cái đồ con tịch.

-Làm gì mà căng có tật thì giật mình thôi.

Vừa vặn lúc thầy thể dục Han Seung Woo đi qua nghe được vậy chỉ hơi ho khan vài tiếng rồi lại đi mất.

Khổ thân Pyo lại bị chống đẩy rồi.
Ting~

"Em chửi tôi là gì cơ Dong Pyo?Chiều nói lại tôi nghe được không?"

-Tại mày ý đéo biết đâu.

-Ha ha anh chú của mày nhắn tin đúng không? Tao biết mà, nghiệp quật sương sương rồi.

-Đã thế bố mày đéo cho mày vào với cả ghi tên mày vào sổ cho ông Yun Seong biết.

-Tao đéo vào là được chứ gì,tao xin nghỉ hoặc trèo tường là được mà.

-Được rồi để tao chống mắt lên coi xem mày trèo vào kiểu gì.Nếu mày trèo được tao sẽ không ghi tên.

-Dễ ợt.

-A anh Mingyu,lại đây anh ơi

Thì ra là phó hội trưởng Kim Mingyu bồ của Song Hyung Jun khiêm bạn học của anh crush chứ còn gì nữa.Cái ông này đúng là dại trai lại đi yêu thằng bạn chó của mình.Khổ thân anh yêu được nó khéo phải tu 5 kiếp đó anh.
#ThươngMing#

-Anh Mingyu ơi anh trông trừng thằng này hộ em nha đừng cho nó vào nếu không em bán thằng Jun sang Trung Quốc đấy.

-Ơ thế em đi đâu mà sao lại là anh

-Không phải là anh thì là ai? Em đi có chút việc thôi.

-Chút việc quần què ý, đi la liếm hú hí với bồ thì nói thẳng ra đi.

-Câm ngay nha đĩ Mini.

-Nhớ đừng cho nó vào nha anh để xem nó trèo tường thế nào.

-Bố đây đách cần trèo tường vì tao đang học tập và làm theo tư tưởng vĩ đại của Bác Hồ kính yêu nên sẽ vẫn vào được mà không phải trèo tường.

-Xạo lồn riết nó quen.

-Anh Mingyu

-Anh Mingyu ơi, anh ơii

-Tôi lạy anh

-Con lạy bố, please care me now đừng hú hí bồ nữa nó không ai chôm đâu.

-Hả em nói gì vậy Min Hee anh đang bận nhắn tin hỏi han Junie sương sương thôi

-Sương sương cái củ lồn ý,mở cửa ra cho em.

-Ơ sao em bảo trèo tường, với cả Dong Pyo bảo không được mở cửa cho em.

-Trèo trèo cái cục shit ý,Pyo nó đi hí hú với bồ rồi không biết đâu

-Nhưng...

-Nhưng nhị cái gì hay là mai em mang thằng Hyung Jun cho anh WooJin nhé! Anh Ham cũng đang mong nó quá trời à

-Ơ ơ làm gì gắt vậy em.

-Đó trông chờ vào anh rể tương lai đó nghen

-Này Kim Mingyu đi học muộn không ghi lại còn bao che đừng có lấy bồ ra đây mà chống đỡ.Ghi tên vào.

-Ơ anh Yun Seong

-Yun Seong mày làm gì ở đây?

-Đi tuần thôi nếu không sao biết được hội phó học sinh bao che không ghi tên vào kỷ luật

-Anh ơi anh tha cho em một lần này nữa thôi

-Luật là luật sai thì phải làm

-Ơ anh ơi bỏ qua cho em một lần này thôi, em hứa từ nay sẽ không đi học muộn nữa.Nếu lần sau em đi học muộn anh ghi gấp 3 cũng không muộn.

Kang Min Hee ra sức năn nỉ Hwang hội trưởng trước mặt anh cừu non của Hyung Jun

"Hyung Jun ơi ra đây mà xem này bọn nó diễn cẩu huyết trước mặt anh, tôi không phải là người vô hình nên please care me"

Không biết tiềm thức nào lại khiến Hwang hội trưởng gật đầu một cái.

-Thanks anh Yun Seong nha!

Kim Mingyu đứng gần đó khinh bỉ cười zô mặt anh Bư

Đồ không có liêm sỉ.

------------------------------------------------

-Này Min Hee đi học về hả?

-A anh Jeong Mo, không đi hú hí với bồ à?

-Tao đập mày đấy,sang nhà anh ăn cơm hôm nay hai bác nấu cơm cúng rằm.

-Thôi em không sang đâu, mệt lắm.

-Trời tưởng bảo mệt vì học còn tin, mày chắc mệt vì tán crush chớ gì. Anh đây biết thừa.

-Anh ngày xưa không thế chắc, xạo riết nó quen.

-Ngày xưa thằng Nguyệt nó tán anh được chưa.

-À mà trường mình sắp tổ chức đại hội thể thao đó.

-Xời ba cái lăng nhăng em éch quan tâm, hội thể thao quần què ý

-Nghe nói Hwang Yun Seong ........

                           To bi con tơ niu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net