Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Diệc Phi: Dạ
Vậy là nhà họ Lưu đi khỏi cung điện, Diệc Phi không quên quay lại lườm liếc Hansung và 3 chị em ! Khách mời thì lần lượt cũng ra về, bây giờ không khí trong cung thật là ảm đạm và tồi tệ ! Hansung và Yujin chỉ biết nhìn nhau chứ ngoài ra không thể giải thích cho Mẫu Hậu và Hoàng Thượng được nữa ! Bỗng đã có người lên tiếng với một sự bình tĩnh đến đáng sợ, kì dị!
-Jison: Aro, Sook Myung, Yujin ! Từ đây chúng ta không còn quan hệ gì nữa ! Ta không thể tin được tại sao các con dám phản bội ta chứ ? Đủ lắm rồi, ta không muốn ngày nào cũng có chuyện nữa
Nghe Jison vừa thốt lên một câu nói không ai có thể tưởng tưởng được, cả 3 sốc nặng, nước mắt bắt đầu tuôn rơi, chỉ vì một chuyện đính hôn mà lại chấm dứt tình mẫu tử thiêng liêng này hay sao ? 
-YJ: M...mẹ..mẹ..mẹ à ! Mẹ đừng nói vậy...được không mẹ ? *khóc, nắm tay Jison*
-Jison: BUÔNG RA ! Nếu như ta đã không sinh ra một đứa con gái bất hiếu như ngươi thì giờ đây ta đã không khổ sở vậy rồi !
-Aro: Mẹ...mẹ nói vậy mà nghe được hả mẹ ? Mẹ bình tĩnh lại được không ?
-HJ: Bình tĩnh lại đi thiếp ! Chuyện chưa đến nỗi quá đáng nào đâu !
-Jison: Vậy ta phải làm sao đây ? Ta chỉ muốn tốt cho Yujin thôi nhưng mà tại sao nó không chịu hiểu ? Nó có thể hiểu mọi thứ em làm là đều vì nó cơ mà !
-YJ: Con chưa hiểu được tại sao mọi người lại kì thị người nghèo vậy chứ ? Không lẽ chỉ có người giàu mới có được hạnh phúc thôi hay sao ? Tụi con có thể sống cùng nhau, vượt qua mọi khó khăn cùng nhau mà mẹ ! Ba mẹ làm ơn đi có được không ? Chỉ một lần thôi ! Xin ba mẹ hãy chấp nhận con với huynh ấy !
-Jison: *phớt lờ Yujin, lạnh lùng* Còn  Sook Myung...con có yêu ai không ? Sẵn có chuyện rồi, ta cũng muốn giải quyết nốt hết chứ ta không đủ sức để mỗi ngày nghe một chuyện đâu !
-Sook Myung: •mẹ sao gắt vậy chứ ?●
Mấy dấu ● này là suy nghĩ của nhân vật nhaaa

-Jison: NÓI ĐI ! *quát*
-Sook Myung: Dạ..dạ..không ai hết !
Sau một hồi im lặng, Jison cũng đã buộc phải quyết định vì đây dù gì cũng là sự lựa chọn của các cô con gái mình, mình phải tôn trọng tụi nó không thể ép nó theo ý mình mãi được ! Jison cũng đã lớn tuổi rồi, bà nghĩ nếu như cứ sống với hận thù, oán ghét và ngày nào cũng chiến tranh lạnh thì làm sao mà sống thọ được với con cháu chứ rồi kiểu gì cũng bị người dân, con cái ghét bỏ ! Với lại bà cũng không muốn con người mình trở nên ác độc, vô lương tâm mà hạnh hạ những đứa con mà bà đã mang nặng đẻ đau suốt 9 tháng ! Bà thở dài rồi nói:
-Jison: Thôi được rồi ! Ta sẽ chấp nhận Hansung !
-Hansung: *quá bất ngờ tưởng mình đang mơ* Mẫu..Hậu nói thật không ạ ?
-Jison: Ta nói thật ! Nhưng với 1 điều kiện là nếu như ngươi không thể mang lại hạnh phúc cho Yujin thì hãy tự mình bỏ cuộc đi ! Ta đã quá mệt mỏi rồi, ta nghĩ ta không nên cấm đoán hai con nữa vì đây dù gì cũng là quyết định của con gái ta cho nên là có cấm cản cũng không thành ! Ta nên tôn trọng nó !
-HJ: Ta cũng chấp nhận con, Hansung !
-YJ: Con cảm ơn ba mẹ...*khóc*
-Hansung: *quỳ xuống cảm ơn* Cảm tạ Mẫu Hậu và Hoàng Thượng !
-Jison: Không có gì đâu ! Ngươi đứng lên đi ! Dù gì cũng sắp là người nhà của nhau rồi ! Ta sẽ không cấm cản chuyện của hai con nữa !
-Hansung: Vâng !
-HJ: À mà giờ cũng trễ rồi ! Ta vào trước cung đây ! Mấy đứa có gì muốn nói thì nói với nhau đi ! Còn Jison, ta có chuyện muốn nói riêng với thiếp ! *quay qua Jison*
-Jison: Dạ !
Vậy là Mẫu Hậu với Hoàng Thượng vào trong cung ! Bây giờ chỉ còn Aro, Sook Myung, Yujin, Hansung, Sun Woo, Suho!
-Aro: Sun Woo này, muội cũng vào luôn nhé !
( p/s: Sun Woo với Aro yêu nhau ạ, mà mấy chap trước em không có ý tưởng để ghi chiện tình của hai anh chị này, sorry ! )
-Sun Woo: Thôi, đừng đi ! Muội ở lại đây với ta đi !
-Aro: Dạ !
-Suho: Vậy thôi tôi vào nhà sàn trước  !
-Hansung: Yujin ! Vậy ta cũng dẫn nàng vào nhà sàn chơi nha !
-YJ: Dạ *hớn hở*
-Suho: Hai người đi cùng tôi luôn đi !
-Hansung: Dạ !
Vậy là ở ngoài sân chính, bây giờ chỉ còn Aro với Sun Woo đang ngồi nói chuyện với nhau ở cái ghế đá gần vườn hoa nhìn rất lãng mạn, Yujin-Hansung và Suho vào nhà sàn chơi ! Còn Sook Myung, cô từ từ đi vào cung, đang đi đến gần cửa nhà cung thì cô quay đầu lại nhìn Aro và Sun Woo với một ánh mắt sắt nhọn nhưng hai người không hề biết !
( Tóm tắt: Sook Myung đã từng yêu Sun Woo trước khi Aro và anh đến với nhau, Sook Myung và mọi người cũng biết chuyện hai người yêu nhau ! Aro thì không biết em gái mình lại thương người yêu mình, Sun Woo cũng vậy ! Nhưng Sook Myung thì lại đang chờ một cơ hội tốt đẹp nào đó để có thể cướp Sun Woo về tay mình mặc dù cô không ghét Aro nhưng vì khi yêu, ai mà chẳng muốn người đó thuộc về mình bằng mọi giá, người thì bày mưu tính kế để chiếm đoạt người đó, không còn biết đâu là đúng đâu là sai và Sook Myung đang là trường hợp vậy !
Hết chap 11


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net