Ái Mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary : Đơn Phương Mình Ta Thôi.
Pairings : Itoshi Rin x Isagi Yoichi.
Warning : OOC.

___________

“Dường như trước khi em tồn tại. Nắng sớm hay mặt trời, chưa từng có lý do ở lại.”

Lời nhạc nhẹ nhàng cùng giai điệu êm ái xoa dịu cõi lòng chàng trai, tôi ngắm nhìn bầu trời đêm lấp lánh bao ánh sao.

Tinh tú kia như đang chất chứa nỗi lòng của bao người, nằm trong vũ trụ xa vời vợi chẳng thể chạm tới mà thấu hiểu.
Tựa hồ mớ cảm xúc rối ren của tôi đối với người.

Nhớ lại từng kỉ niệm xưa cũ, người như vầng trăng nơi vùng trời cao vút. Còn tôi lặng lẽ ngắm nhìn từ chốn trần thế, ngỡ như gần bên lại xa vạn dặm.

Người là ánh dương trong mắt tôi. Một sự hiện diện không thể bị phai nhạt nơi sâu thẳm đáy lòng tôi.

Lòng tôi quặn thắt lại, tiếc nuối từng khoảng khắc khi xưa. Nhớ người đến đau lòng.

Người ơi, người có nhớ tôi không? Một kẻ thầm mến người bao năm.

Người ơi, tôi vẫn ngồi đây ôm một mối tư tương chẳng ai thấu.

Bao đêm nhung nhớ qua từng giấc mộng, mong người sẽ ôm tôi vào lòng, sẽ vỗ về tôi những đêm đông lạnh buốt, trao cho tôi sự ân cần nâng niu mà chỉ duy mình tôi được nhận.
Khi đó đôi ta chỉ có nhau, đem đến cho cả hai sự yên bình mà chỉ tôi và người cảm nhận được.

Những mộng tưởng ấy làm tôi cuồng si đến mệt nhoài từng đêm. Mơ mộng viễn tưởng người sẽ yêu tôi như cách tôi yêu người.

Và vào ngày nắng ấy, tôi nhận ra mảnh tình này là đơn phương mình ta trông ngóng.
Xuân bất tái lai¹, mọi thứ giờ chỉ còn mình tôi ôm lấy mà xót xa riêng ta trong đêm đông chẳng có người cạnh bên.

“Dường như, trước khi em tồn tại. Ánh sao đêm chỉ là những giọt nước cơn mưa để lại.”

Thanh âm vẫn tiếp tục vang vọng và kí ức cũng như thước phim tua lại trong đại não kẻ cô độc.

Đơn phương mà mong nhớ một thứ không thuộc về mình, ta nhớ người nhưng người nào nhớ ta.

Đêm nay tôi vẫn vậy, vẫn ngồi đây nhớ mong về người.

Hiện giờ người đang nơi phương trời nào, liệu người có nhớ tôi như cách tôi nhớ người?
Trông chờ, hi vọng và như một lẽ hiển nhiên ảo mộng khi tỉnh giấc cũng sẽ hóa hư vô.

Tôi giờ đây không dám mong ngóng ái tình này sẽ được người đáp lại. Gói ghém mà cất giấu nó sâu trong thâm tâm lặng lẽ yêu người.
Dù người biết hay không, tôi vẫn yêu người.

Như ngày đầu ta gặp gỡ.
Nếu có lỡ tương kiến² giữa biển người mênh mông hay đại lộ đông đúc xa hoa.
Mong người vẫn sẽ gửi tôi lời chào chỉ là chẳng phải dưới danh phận đặc biệt bên cạnh người, mà đơn thuần là người bạn cũ khi xưa. Chỉ vậy tôi cũng đủ mãn nguyện rồi.

Tình ta không thành, có duyên chẳng nợ. Nên đời này cầu mong người một đời an yên.
Tôi yêu người, lời yêu này chỉ mình tôi biết là được. Mãi yêu người, ánh trăng trong lòng kẻ si tình này.

- Itoshi Rin, chẳng biết giờ cậu còn nhớ đến tôi không. Nhưng tôi vẫn đang dõi theo cậu, như ngày ấy cậu đã nói.

Chú thích :
1. Xuân bất tái lai : thanh xuân không trở lại.
2. Tương kiến : gặp lại, trông thấy nhau, gặp nhau

____________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net