「再见」- tái kiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tôi bị họ bắt lại và giam lỏng, họ không tước đoạt đi năng lực của tôi. hay nói đúng hơn là không dám, vì đến hiện tại vẫn chưa tìm được năng lực giả thứ hai ngoài tôi ra.

họ đã phạm sai lầm một lần và dẫn đến cái chết của kihyun, nên đối với việc phán tội tôi, lại càng cân nhắc kĩ lưỡng hơn.

chuyến tàu tôi ngồi chỉ có một chiều, xa hoa và lộng lẫy như một chiếc lồng giam giữ loài động vật quý hiếm được ghi tên trong sách đỏ.

đầu óc tôi quay cuồng hình ảnh trước khi chết của kihyun, cậu ấy bảo tôi phải nhớ về mình, tôi không dám và lại càng không muốn quên.

tôi lấy đồng hồ trong túi ra xem rồi bật cười mỉa mai chính mình. kim giờ kim phút nhảy loạn xạ, quả nhiên chuyến tàu này không thuộc về "tự nhiên".

trái đất quay được bao nhiêu vòng rồi? ngoài kia đã trải qua bao nhiêu thế kỉ rồi?

họ nói rằng sẽ để tôi đi khi có đối tượng tiếp theo cần được giải thoát...

làm thế nào đây? tôi muốn đình công.

vì đây không còn là lý do để tôi tồn tại nữa. tôi không thể sống một cuộc đời mà không biết bản thân rốt cuộc là ai.

thật nực cười là tôi chưa đập đầu vào tường chết quách cho xong cũng bởi muốn giữ lời hứa với kihyun.

nhớ về cậu ấy.

ngoài ô cửa sổ là những thước phim xa lạ.

bạn lớn nắm tay bạn nhỏ, dịu dàng dắt bạn nhỏ qua đường.

bạn nhỏ khẽ khàng đắp chăn cho bạn lớn đang ngủ gục trên bàn.

bạn lớn giúp bạn nhỏ cột dây giày.

bạn nhỏ giúp bạn lớn vá lại áo.

rồi khung cảnh hai người kề vai nhau ngắm bình minh bên bờ biển; khoác tay nhau về nhà khi mặt trời xuống núi; ôm nhau ngủ khi màn đêm buông...

tôi không nhìn rõ được khuôn mặt họ, chỉ là cảm giác quá đỗi thân quen này, vẫn khiến tôi không tài nào dời mắt được.

rồi những thước phim cứ thế lặp đi lặp lại. vào khoảnh khắc tôi nghĩ rằng mình sẽ hóa đá thì cuối con tàu bỗng xuất hiện một bóng người...

không, là rất nhiều người.

"yo!" là jooheon, tôi mở to mắt, không dám tin vào cảnh tượng trước mặt mình nữa.

cậu ta đặt tay lên vai tôi, mỉm cười gọi tên tôi một tiếng.

tôi xuống địa ngục rồi ư?

nhưng đi theo sau cậu ta, là lee minhyuk.

rồi lúc nhìn thấy kihyun, tôi tưởng chừng như vỡ òa. em ngồi xuống đối diện, nở nụ cười với tôi.

giống như lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau ở trạm xe buýt.

hoặc từ sớm hơn nữa, khi kihyun tỏ tình với tôi.

hay từ cái ngày tôi gặp em ở trại mồ côi, chính nụ cười trẻ thơ đó đã in sâu vào tâm trí, khiến tôi không ngừng kéo tay áo bố, đòi bố đưa kihyun về nhà cho tôi bằng được.

tôi không biết tại sao em lại đến đây. không biết hai chàng thanh niên to lớn kia đóng vai trò gì trong chuyện này, cả lee jooheon - cầu nối đưa tôi gặp lại kihyun; và hai anh em minhyuk cùng changkyun nữa.

tôi đoán có lẽ tất cả đã có cuộc sống mới, có thể những người này đã không còn liên quan gì với nhau nữa.

nhưng khi kihyun khẽ khàng nắm lấy bàn tay tôi, như em đã làm với tôi vô số lần...

"bọn mình sẽ cứu cậu, rồi chúng ta sẽ cùng đi tìm lời giải đáp cho tất cả."

tôi siết nhẹ bàn tay em, em hơi khựng lại một chút nhưng không rút tay ra.

một kết thúc không trọn vẹn cho một khởi đầu mới tốt đẹp hơn... tôi nghĩ vậy.

vượt lên cả kẻ hủy diệt số phận
tôi sẽ lặp lại nhiều lần, quay ngược trở lại
bước đến bên em, quay ngược trở lại
bất kể xảy ra chuyện gì tôi sẽ là người kết thúc mọi thứ
vượt qua lằn ranh của bóng tối, tìm lại thời gian đã mất
không cần phải tuân theo luật lệ gì nữa cả
...
sợi dây định mệnh của chúng ta đã được kết nối.
- destroyer - monsta x

- end -

giải thích một vài điểm trong fic:

_ tựa đề mỗi shot mình đều dung chữ mở đầu là chữ 再 (zài) âm hán việt là "tái" mang nghĩa là lần nữa. tái ngộ có nghĩa là cuộc gặp gỡ thứ hai. tái biệt có nghĩa là cuộc chia ly thứ hai. tái kiến có thể hiểu theo hai nghĩa là tạm biệt hoặc gặp lại.

_ hình tượng mình xây dựng trong fic cho hyungwon và kihyun đều là time traveler, năng lực được kích hoạt đồng nghĩa với việc họ phải phong ấn những kí ức trước kia, là phong ấn không phải xóa bỏ.

_ người "bố" trong fic không phải bố ruột hyungwon, là cảnh sát thời không (hình tượng dựng từ mấy anh mặc vest đeo kính đen trong mv) cho nên chuyện bố hyungwon chết cháy, hay việc kihyun đi gặp bác sĩ tâm lý. kì thực đều là cái bẫy để kích hoạt năng lực của hai người họ.

_ changkyun và minhyuk là người bình thường. nhưng changkyun biết đến những hiện tượng siêu nhiên nhờ vào chuyện "ngày mai" trong quãng thời gian của cậu ấy không bao giờ đến. cái này mình viết khi nhớ đến một tập phim của "the suite life on deck", tập đó cody lợi dụng việc mình biết trước sẽ xảy ra chuyện gì trong ngày mà ứng biến rồi tìm cách tỏ tình thành công với debby.

_ plot twist ở đây là pairing hyungki thay vì kiheon như trong mv. mình khai thác dựa trên việc hyungwon chỉ xuất hiện một cách chính thức và có đóng góp trực diện lên cốt truyện của kihyun và jooheon (như trong mv), chứ không hề xuất hiện thoáng qua như trong câu chuyện của minhyuk và changkyun. (trong album thực sự có một tấm hình chụp hyungwon ở lại hiện trường tai nạn và nắm lấy tay kihyun)

_ ở đoạn kết, sở dĩ hyungwon nhớ lại được kihyun. bởi vì con tàu không chịu sự kiểm soát của thời gian và không gian, hình ảnh ngoài ô cửa chính là kí ức bị phong ấn của hyungwon, cho nên việc kihyun xuất hiện, vô tình giải phóng kí ức của cậu ấy. cái thứ hai là du hành giả sẽ không được phép lưu giữ hình ảnh trong trí óc kẻ khác, nhưng kihyun đã chết và tái sinh, không còn là du hành giả nữa. cái này cũng khớp với việc hyungwon nhớ được kihyun khi cậu ấy chưa xuất hiện cùng 5 người còn lại.

_ điều khiến mình tiếc nhất chính là không thể đưa shownu và wonho vào câu chuyện. bởi trong mv thì hyungwon đã không xuất hiện hay tác động bất kì điều gì lên cốt truyện của hai người.

lời tác giả:

_ thể loại này siêu siêu khó viết và mình viết ra bởi sự phấn khích nhất thời sau khi xem xong music film và bạn mình nói là nó nhớ hyungki quá mà sao mình không chịu viết, viết kihyuk hoài =)) nên có gì mong các bạn bỏ qua, có thắc mắc gì cứ hỏi dù nhiều đoạn mình đoán chắc phi logic lắm ╯﹏╰ giờ có khi mình cũng chả giải thích được hết, cơ mà cứ góp ý nhé! O(∩_∩)O

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net