《40》

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hwa.hyunjin => Jjsunghn

Hwa.hyunjin
Hèy Hey Héyyy con sóc màu mè

Jjsunghn
:)))

Jjsunghn
Sóc màu mè cl, mới sáng sớm muốn chọc t chửi ha gì

Hwa.hyunjin
Giỡn xíu hoy mò, mắc gì cọc

Jjsunghn

Đã cọc nên cúc ra chỗ khác chơi đi con chồn

Jjsunghn
Mà hiếm khi sáng sớm m ib t, bộ khum đợi lên lớp nói hay gì mà giờ ib

Hwa.hyunjin
Hì hì, kiểu mai á, sinh nhật bé Felix nhà taoooo, nay giúp tao đi chọn quà nhó :33

Jjsunghn
🙂

Jjsunghn
Má nó tồy thật chứ, nay sinh nhật mình nữa mà ? (x)

Jjsunghn
Ohm cũng được nhưng mà bạn thân à, bạn có nhớ nay ngày gì không ạ? ^^

Jjsunghn
M mà không nhớ t vả m vcl luôn nè 🙂 (x)

Hwa.hyunjin

Ngày nay á? Ngày gì nhỉ? Có quan trọng honggg

Jjsunghn
Có lẽ có :)))

Hwa.hyunjin
Ò, để t nghĩ cái

Jjsunghn
Phải nghĩ ngợi luôn hả ^^

Hwa.hyunjin
Thì cũng phải cho t nhớ ra chứ

Jjsunghn
Ok bạn thân à 🙂

5 phút sau

Jjsunghn
Đồ tồy, nghĩ ra chưa thằng chồn :)

Jjsunghn
Đù má, sao m không rep tao

Hwa.hyunjin đã off

Jjsunghn
Má m, đợi m mà t sắp trễ học rồi đó. Vô lớp t cạo đầu m coi m chạy đi đâu 🙂

Jjsunghn đã off

Hwa.hyunjin đã on

Hwa.hyunjin
Ủa mà thi xong rồi mà? Mày đi học gì vậy?

☆° ゚༺༻゚°☆

Cũng sắp trễ giờ nên Jisung cũng chạy hớt hải lên trường nhưng khi đến nơi lại thấy trường khóa cổng, y liền lấy điện thoại ra coi giờ "Ủa, còn sớm mà???"

"Cậu kia, đang làm gì đó? Này, các cậu có mà thi cử xong rồi thì nghỉ đi chứ đi học làm gì? Đang hè mà?" - bác bảo vệ từ bên trong lớn tiếng vọng ra và lời nói đó như sét đánh ngang tai y, đúng là vậy, đáng lẽ...không nên đi học mới đúng "Gì vậy trời???". Han Jisung không dám thừa nhận mình là một cậu học sinh chăm chỉ đâu nhưng cứ ám ảnh mỗi sáng xách cặp đi học, đi ôn thi riết nên y theo thói quen mà mang balo đi học thôi. Cứ vậy mà rối rít xin lỗi ngượng ngùng rồi bỏ chạy về..."Nay cái ngày gì mà xui bỏ mẹ? À thì...sinh nhật mình, hic. Ngày sinh nhật đéo gì bất ổn..."

Về tới nhà Han Jisung mở điện thoại lên xem tin nhắn của tên mang tiếng bạn thân, cứ ngỡ cậu sẽ nhớ ra sinh nhật của y nhưng không, đập vào mắt y là dòng tin nhắn "Ủa mà thi xong rồi mà? Mày đi học gì vậy?"

"..."

"ĐỒ TỒI HWANG HYUNJIN!!!"

Y nhắm mắt lại tịnh tâm một lúc sau "Ok, nó không nhớ cũng được nhưng...chắc anh người yêu mình sẽ phải nhớ chứ nhòooo" - y lấy lại tinh thần vui vẻ và gọi cho anh - Seo Changbin

[Anh yêu oiiiiii

Hả? Sao em?

Nay á, anh có biết là ngà gì hong dọoooo

Ngày 14/9 thì sao em?

Dạ đúng ùii nhưng ý nghĩ ngày đó đó anh

Anh xin lỗi, anh đang bận, sorry em nha] *cúp máy*

Một tràn tiếng tút tút kéo dài, kéo luôn tâm trạng của em xuống tới con số âm. Em thả điện thoại lên bàn, quăng cặp rồi về phòng đóng cửa đi ngủ - mọi thứ làm em đều im lặng. Ngày sinh nhật của em sao nó...tệ thật!

☆° ゚༺༻゚°☆

"Ụa kì ta, sao em gọi cho thằng Han không được..." - Hyunjin gọi liên tục vào máy của y nhưng từ sáng tới giờ chẳng ai bắt máy.

"A-Anh cũng vậy..." - Changbin cũng nhìn theo điện thoại đang đổ chuông hồi lâu nhưng rồi cũng tút tút, không một ai bắt máy.

"Trời ơi, anh sao hay vậy quá! Ngựa bà đi tạo bất ngờ cho nó chi giờ chắc nó dỗi đéo thèm nghe máy kìa" - Minho đánh vào tay Bangchan - thật ra cái trò này cũng là do anh cả cầm đầu. Tất nhiên sinh nhật của bé Han Jisung thì ai cũng nhớ hết, chỉ là họ muốn tạo bất ngờ cho y thôi. Nào có ngờ đâu, giờ chẳng một ai gọi được hay nhắn cho y được, y dỗi rồi!

"Thôi được lỗi anh!"

"Chứ chả nhẽ lỗi bọn em?"

"Hey hey anh là anh của em nha Bokie nha"

"Thì là anh nhưng anh sai còn gì?"

"Thôi được rồi, chúng ta mau đến nhà của thằng bé trước đi" - Bangchan hưởng ứng dẫn đi trước, thế là cả đám chỉ chốc sau đã đến trước nhà Jisung. Cơ mà cửa chỉ khép hờ mà chẳng có khóa, cả bọn lo lắng tột độ vì sợ nhà có ăn trộm nên chạy ùa vào trong. "Ủa ủa, điện thoại của Jisung nè" - Felix phát hiện ra chiếc điện thoại của y được đặt trên bàn, bên cạnh đó là balo đi học và chìa khóa nhà.

"Chà, thằng này được này. Có ngày ăn trộm vào hốt hết không chừa nó cái quần xà lỏn để mặc"

"Sao anh hay vậy quá! Toàn nói lạc đề đâu không, lo kiếm Jisung đi kìa!" - lại một lần nữa Bang Christopher Chan bị em người yêu Lino đánh thêm cái vào tay cho cái thói nói lông bông lang bang không đúng chủ đề.

"Có khi nào em ấy trên phòng?" - miệng hỏi thế thôi chứ đôi chân của Seo Changbin chạy lên lầu sẵn luôn rồi, khi mọi người vừa xông vào phòng thì đúng như Changbin nghĩ. Cái hình ảnh một chiếc sóc con mặc đồ học sinh nằm dài trên giường ôm sóc bông ngủ ngáy khò khò trên giường mặc kệ trời trăng mây gió. Ai chứ trái tim của Changbin đã mềm nhũn ra cả rồi này, ngủ thôi cũng cưng hết biết. Anh chậm rãi đi đến lay lay em dậy "Bé yêu ơi, dậy đi anh chở bé đi đón sinh nhật nè"
_____________
Happy Birthday Jisungieee, chòi quơiiii, chúc bé Sóc của Nhà Trẻ Lạc thêm một tuổi mới nhó ✨


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net